Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

42 556

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

(Đang ra)

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

Mật Trấp Cơ

Ây da, sống lại rồi, mấy cái chuyện này phải cần tay nghề cao lắm à nha.

2 1

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

(Đang ra)

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

ばーど

Vào khoảnh khắc bị giết, Frankel cố gắng thi triển một phép thuật cấm kỵ để trở thành “Tử linh Vương”. Nhưng phép thuật thất bại, và anh ta tưởng mình đã chết cho đến khi tỉnh dậy trong hình hài mới:

5 108

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

85 11647

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

(Đang ra)

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

Jin A-rin

Nhưng ôi thôi nào, đâu phải là tôi không thể nói đâu, đúng không ?

1 1

Toàn truyện - Chương 87: Trông trẻ cũng rất có tài

"Em gái con vừa nhắn tin bảo con mua một chai dầu hào mang qua ạ." Cố Linh Y nói.

Vợ của Triệu Gia Toàn tên là Bối Lệ Na, bà nghe vậy liền xua tay cười: "Ôi, không cần đâu. Con bé Thục Hiền nhà cô thèm ăn vặt ấy mà, vậy nên cô mới dẫn nó xuống đây. Lát nữa cô tiện thể mua dầu hào ở siêu thị luôn."

"Em gái Gia Nhi của con đang ở trên lầu chơi với Thục Tuệ đấy. Vừa nãy cô lên lầu chào Gia Nhi rồi, lúc ra khỏi khu dân cư gặp con cô cứ có cảm giác Gia Nhi dịch chuyển tức thời đến đây vậy."

"Thưa cô giáo, chúng ta đi cùng nhau đi ạ." Lộ Mãn lên tiếng, "Con và Linh Y cũng muốn mua chút đồ ở siêu thị."

Họ cùng cô giáo Bối Lệ Na đi dọc theo con phố. Bé con mà cô giáo dắt tay cứ đến gần chỗ bán đồ ăn vặt là không yên, vung vẩy hai cánh tay nhỏ xíu lao thẳng vào siêu thị. Bối Lệ Na gọi một tiếng không được nên vội vàng bước nhanh hơn chạy lên phía trước che chắn cho con gái.

"Hai cô con gái nhà thầy Triệu cũng là song sinh à?" Lộ Mãn nghiêng đầu ghé sát vào phía Cố Linh Y.

Cố Linh Y gật đầu: "Đúng vậy, đây là chị gái tên là Triệu Thục Hiền. Còn có một em gái nữa là Triệu Thục Tuệ, chắc đang mè nheo Gia Nhi chơi trò chơi rồi."

"Vừa nãy em liếc mắt một cái đã nhận ra là chị gái rồi nhỉ." Lộ Mãn hỏi, "Hai bé song sinh nhỏ như vậy không mặc quần áo giống nhau sao?"

Lộ Mãn nhớ Cố Linh Y và Cố Gia Nhi hồi nhỏ thường xuyên mặc đồ y hệt nhau.Mẹ của họ là Văn Nghệ mua đồ giống nhau thì rất thích thú, cũng thích tết tóc giống nhau cho hai chị em và đeo trang sức giống nhau.

Lộ Mãn luôn có cảm giác dường như Văn Nghệ sinh ra hai cô con gái là để trang điểm giống hệt nhau mà chơi đùa...

Đây cũng là niềm vui khi sinh một cặp song sinh nhỉ.

Cố Linh Y lắc đầu: "Hôm nay em đã gặp hai chị em Thục Hiền Thục Tuệ rồi, quần áo và cách ăn diện của hai bé đều giống nhau, nhưng mà..."

"Thục Hiền có khuôn mặt gầy hơn một chút, đuôi mắt của Thục Tuệ hơi xếch lên một chút. Nếu nhìn kỹ thì còn có rất nhiều điểm khác biệt khác."

Nói đến đây, Cố Linh Y trách móc liếc nhìn Lộ Mãn một cái: "Thật ra song sinh rất dễ nhận ra."

Cho dù là song sinh cùng trứng đi nữa, suy cho cùng vẫn là hai cá thể độc lập.

Lộ Mãn ho khan một tiếng: "Em và Gia Nhi là trường hợp đặc biệt."

"Hừ, ngụy biện."

"Hả?" Lộ Mãn hỏi ngược lại, "Vậy em nói xem em và Gia Nhi ai xinh hơn, xinh hơn ở điểm nào?"

"Ừm..."

Cố Linh Y nhất thời á khẩu không trả lời được. Bắt cô bây giờ phải hình dung ra sự khác biệt giữa Gia Nhi và mình, cô cũng cạn lời.

"Thì...thì ở khí chất tổng thể cho người ta cảm giác...không giống nhau mà."

"Thấy chưa, vậy nên không thể trách mỗi mình anh được, ít nhiều cũng có yếu tố khách quan ở trong đó." Lộ Mãn xòe tay.

Đến siêu thị thì Triệu Thục Hiền kéo tay Bối Lệ Na, đôi mắt đen láy không rời khỏi mấy viên kẹo.

Nhân lúc còn cách xa mẹ con Bối Lệ Na một đoạn, Cố Linh Y khẽ hỏi Lộ Mãn: "Anh ơi, có mua quà cho thầy Triệu không ạ?"

Cô giáo đang ở trước mặt nhìn mà nhắc đến chuyện mua quà thì có hơi ngại ngùng.

"Vẫn phải mua chứ."

Lộ Mãn trực tiếp tiến lên: "Thưa cô giáo, thầy ấy bình thường uống rượu có thói quen gì không ạ?"

"Lộ Mãn, không cần con tốn kém đâu." Bối Lệ Na nghe ra ý của Lộ Mãn ngay, "Dù đang làm dự án khởi nghiệp nhưng con vẫn là sinh viên toàn thời gian, đừng khách sáo vậy."

"Thầy ở trường chiếu cố và chỉ bảo chúng con nhiều..."

Bối Lệ Na lập tức nói: "Ông ấy bị cao huyết áp nên cô phải để mắt không cho uống rượu. Bình thường uống rượu ông ấy toàn ra ngoài, cô cũng không biết ông ấy thích loại nào. Lộ Mãn con đừng mua, đồ khác cũng vậy, mua sai ông ấy lại không thích——cứ thế đi, nghe lời cô giáo là chuẩn nhất."

Triệu Thục Hiền đứng bên cạnh thấy mẹ Bối Lệ Na mải nói chuyện với Lộ Mãn mà không để ý đến mình, bèn kiễng chân lấy một gói kẹo mềm từ trên kệ: "Mẹ ơi, em gái muốn ăn kẹo, mình mua cho em một gói đi."

Bối Lệ Na cười khẽ nhìn cô con gái lớn: "Ai muốn ăn đấy, thành thật khai báo đi, còn mượn danh em gái à?"

Lộ Mãn thấy buồn cười, lại nhìn Cố Linh Y: "Chiêu này hồi bé em có dùng không?"

"Không có!" Cố Linh Y bĩu môi thanh minh, "Nếu có thì chắc chắn là Gia Nhi đổ tội cho người chị này!"

"Kẹo này ngọt quá, ăn sâu răng đấy. Quên năm ngoái các con đau răng rồi à?"

"Mẹ ơi, mua mấy viên thôi mà——"

"Đây là cả gói, người ta không bán lẻ đâu. Hay là mình qua khu bánh quy với tủ sữa xem sao, được không?"

Không được mua đồ mình thích nên cô bé có chút quấy, một tay nắm ngón tay út của mẹ một tay giữ chặt kệ hàng không buông.

Lộ Mãn thấy vậy nghĩ ngợi một lát, bèn ngồi xổm xuống ngang tầm mắt với cô bé: "Thục Hiền ngoan, mình đừng làm mẹ khó xử nhé. Hay là thế này, anh chơi với em một trò chơi nhỏ."

"Trò gì ạ?"

"Anh đi lấy một cái xe đẩy cho em ngồi lên, có thể chỉ huy anh đẩy xe đi đến bất kỳ kệ hàng thực phẩm nào, giới hạn ba mươi giây. Ngoài những thứ mẹ bảo không được chọn ra, em muốn chọn gì cũng được."

Triệu Thục Hiền vẫn còn nhớ đến kẹo, không được ăn món mình thích nhất nên mặt vẫn còn ỉu xìu.

Nhưng vừa nghe Lộ Mãn cho mình quyền tự chủ lựa chọn, nghĩa là có thể nếm thử những loại bánh quy và bánh mì đắt tiền mà bình thường mẹ không cho mua, cô bé liền vui mừng.

"Vâng ạ~"

"Anh thêm một điều kiện nữa. Em có biết ba mẹ thích gì không? Còn phải chọn cho ba mẹ mỗi người một món quà nữa, được không?"

"Vâng ạ~"

"Lộ Mãn." Bối Lệ Na ngăn lại, "Như thế này chiều con bé quá."

"Cô ơi, không sao đâu ạ." Lộ Mãn nháy mắt với bà, "Ba mươi giây có bao lâu đâu."

Cố Linh Y cũng mỉm cười phụ họa: "Cô ơi, cô đã không cho chúng con mua quà cho thầy rồi, đừng hạn chế Thục Hiền mua chút quà nhỏ chứ ạ."

Bối Lệ Na suy nghĩ một chút. Đây cũng là cách các sinh viên khéo léo biếu chút quà ra mắt, hơn nữa Thục Hiền chỉ có nửa phút để chọn đồ ăn nên cũng không đến nỗi tốn kém quá nhiều. Quả là một ý hay vẹn cả đôi đường.

Bà khẽ gật đầu. Lộ Mãn liền đi đến chỗ không xa đẩy một chiếc xe đẩy: "Linh Y, đừng quên lấy một chai dầu hào nhé, chúng ta gặp nhau ở khu gia vị."

"Anh ơi, anh ơi." Triệu Thục Hiền nhảy chân sáo tại chỗ, "Bế em lên."

"Được thôi, ba, hai, một, xuất phát."

Lộ Mãn mở đồng hồ đếm ngược. Cùng với tiếng "a a" nhỏ xíu của Tiểu Thục Hiền, hai người lớn nhỏ bắt đầu càn quét các kệ hàng khu thực phẩm.

Nhìn Lộ Mãn dẫn con gái mình giữ tốc độ ổn định không nhanh không chậm đẩy xe mua hàng, Bối Lệ Na không khỏi lộ ra ánh mắt tán thưởng.

"Đầu óc thằng bé nhanh nhạy thật."

Bối Lệ Na lại quay sang nhìn Cố Linh Y, cô chị gái song sinh đang nhìn bóng lưng Lộ Mãn với ánh mắt tràn đầy ý cười.

"Tiểu Thục Hiền ngoan hơn em gái một chút, nhưng khi lên cơn bướng thì còn khó bảo hơn." Bối Lệ Na nói với Cố Linh Y, "Vậy mà dưới cách của Lộ Mãn lại khiến con bé ngoan ngoãn."

"Không ngờ Lộ Mãn lại có tài trông trẻ như vậy."

Cố Linh Y khẽ cười, ánh mắt lộ rõ vẻ vui mừng và tự hào: "Anh ấy mà, cả một bụng toàn là những ý tưởng kỳ quái thôi."

Bối Lệ Na cũng cười nói: "Lát nữa Lộ Mãn quay lại, cô phải nói với thằng bé rằng cách này đáng để ghi lại, đợi sau này thằng bé có con cũng có thể tương tác giải trí với con như vậy."

Bối Lệ Na nghĩ ngợi một lát thì cảm thấy lời này của mình có vẻ hơi sớm.

"Nhưng thằng bé mới học Đại học, còn phải trải qua mấy bước nữa mới đến kết hôn sinh con."

"Ừm..." Cố Linh Y bỗng nhiên có chút ngại ngùng cúi đầu xuống.

Kết hôn sinh con à...