Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

42 556

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

(Đang ra)

Lại Bừng Cháy Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp

Mật Trấp Cơ

Ây da, sống lại rồi, mấy cái chuyện này phải cần tay nghề cao lắm à nha.

2 1

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

(Đang ra)

Holy Undead ~Himote de Bocchi no Shirei Jutsushi ga, Seijo ni Tensei Shite Otomodachi o Fuyashimasu~

ばーど

Vào khoảnh khắc bị giết, Frankel cố gắng thi triển một phép thuật cấm kỵ để trở thành “Tử linh Vương”. Nhưng phép thuật thất bại, và anh ta tưởng mình đã chết cho đến khi tỉnh dậy trong hình hài mới:

5 108

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

85 11647

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

(Đang ra)

Tôi trở thành nhân vật đeo mặt nạ tại học viện

Jin A-rin

Nhưng ôi thôi nào, đâu phải là tôi không thể nói đâu, đúng không ?

1 1

Toàn truyện - Chương 86: Tố chất của người háu ăn

"Anh ơi, anh ăn một viên đi."

Cố Linh Y dùng chiếc xiên khác xiên một viên bánh bạch tuộc đưa cho Lộ Mãn.

Lộ Mãn vốn đang ngồi đối diện cô, nghe vậy liền lập tức nhích người đứng dậy.

Chạy sang bên cạnh cô mà ngồi phịch xuống.

"Em chọn cái này bé quá, để anh tự chọn cái khác."

Cố Linh Y liếc xéo anh một cái. Danh nghĩa là chọn bánh bạch tuộc nhưng thực chất là tìm cớ ngồi gần mình.

Lộ Mãn xiên một viên to hơn rồi huơ huơ trước mặt Cố Linh Y.

"Anh trả tiền mời khách, em không tặng kèm dịch vụ đút ăn, không cảm ơn anh sao?"

Cố Linh Y chỉ vào chiếc xiên trong tay Lộ Mãn: "Lần này có hai cây xiên."

Lộ Mãn bật cười. Cô vẫn còn nhớ chuyện lần trước bị lừa đút cho anh ăn, vẫn còn ấm ức đây mà.

Vù vù——Ding dong——

Trong túi áo khoác của Cố Linh Y, điện thoại vang lên tiếng thông báo.

"Em cài ai thành theo dõi đặc biệt vậy?" Lộ Mãn liếc cô một cái.

Cố Linh Y bực mình nói: "Em gái em."

Cô cúi đầu nhìn tin nhắn rồi nhanh chóng liếc nhìn Lộ Mãn, khuôn mặt trái xoan tinh xảo nhất thời có chút căng thẳng.

Chẳng phải là Cố Gia Nhi gửi tin nhắn đến sao.

Lộ Mãn nhún vai. Em gái em gửi tin nhắn, em căng thẳng nhìn anh làm gì?

"Cô giáo đang nấu ăn, hết dầu hào rồi."

Cố Linh Y đọc tin nhắn trên QQ: "Gia Nhi hỏi em đi đến đâu rồi, bảo em ghé siêu thị mua một chai dầu hào mang qua."

Lộ Mãn nói: "Vậy chúng ta nhanh chóng tiêu diệt hết mấy món khai vị này đi, lát nữa còn ăn bữa chính."

Cố Linh Y buồn cười nhìn anh: "Anh mua một đống đồ ăn vặt, nhà ai lại khai vị nhiều như vậy chứ."

"Thôi đi, anh còn lạ gì em."

Lộ Mãn trêu cô: "Ăn vặt và ăn trưa ăn tối là hai cái dạ dày khác nhau."

Cô nàng này bình thường trong bữa chính sẽ giữ sức, còn khi ăn vặt thì bung hết công suất.

"Hơn nữa em ở những bữa ăn có người ngoài thì rất ít khi gắp thức ăn, ăn uống thì tao nhã lắm, cố gắng ăn ít thôi. Anh thấy lát nữa em sẽ ăn không no đâu, tối lại ra ngoài dạo một vòng tìm đồ ăn đêm cho xem... Ối..."

Miệng Lộ Mãn bị nhét đầy một viên bánh bạch tuộc. Cố Linh Y dùng đôi tay xinh xắn cầm xiên tre thúc giục anh ăn nhanh: "Ăn xong cái này rồi giúp em chia bớt mực nướng đi."

"Hì hì, được thôi."

"Cười gì mà cười, thật là..."

Lộ Mãn nhớ lại. Thói quen này của Cố Linh Y sau khi kết hôn vẫn không bỏ được, ngược lại còn phát huy mạnh mẽ hơn. Trước khi trùng sinh còn ở Yên Kinh, anh từng dẫn Cố Linh Y ra ngoài ăn uống. Lúc xe chạy được nửa đường có đi qua mấy quán ven đường, cô ngồi ở ghế phụ liền làm bộ đáng thương mà nhỏ nhẹ cầu xin.

Cô tìm lý do cũng rất đầy đủ, lát nữa trước mặt bạn bè phải giữ hình tượng thục nữ chứ không thể cắm đầu ăn ngấu nghiến được.

Nên phải lót dạ trước đã.

Thế là Lộ Mãn lại mua cho cô đủ thứ để ăn giải thèm. Buổi tối tan tiệc, về đến nhà là cô nàng lại mở tủ lạnh ra đầu tiên, miệng còn lẩm bẩm: "Đói chết mất thôi, đói chết mất thôi."

Ăn tối chưa được nửa tiếng đã đói chết rồi, đúng là chỉ có cô mới làm được.

Lộ Mãn cũng có ý kiểm soát phạm vi "săn mồi" của cô. Đồ chiên rán các loại không tốt cho sức khỏe thì hạn chế bớt, còn mấy loại bánh ngọt thì cho phép ăn vừa phải.

Đằng này, cô nàng lại còn chẳng béo lên được, vóc dáng thì giữ gìn phải nói là quá xuất sắc.

"Chồng yêu, hết Tiramisu rồi."

"Vậy mai anh lại nhập hàng cho em nhé."

"Em lại tìm thấy mấy vỏ bánh tart trứng ở ngăn đá nè! Chồng yêu, nướng cho em mấy cái bánh tart trứng đi, lát nữa em vừa xem phim vừa ăn~"

"Nồi chiên không dầu anh cất lên tủ trên rồi, còn phải lấy xuống nữa, phiền lắm..."

"Em hứa không làm vụn bánh tart trứng rơi lên giường chúng ta mà~ Nha nha nha~"

...

Phần mực nướng cuối cùng giá hơi đắt một chút nhưng vị thì ngon tuyệt. Cố Linh Y cứ từ tốn ăn từng miếng, Lộ Mãn cảm thấy mình chẳng cần phải san sẻ bớt phần ăn cho cô nữa.

Thân mực trắng phau được khía những đường dọc ngang tỉ mỉ, bóng dầu óng ánh, nướng đến độ trắng phau điểm xuyết những vệt vàng nhạt chưa cháy, những đường khía trên thân mực hơi cong lên và nứt ra.

Rưới lên một lớp nước sốt sánh mịn không dính vị mặn ngọt đậm đà, rắc thêm bột thì là, tiêu, ớt, cắn một miếng, vừa mềm vừa dai, hương thơm lan tỏa khắp khoang miệng.

Bên trong thịt mực là cả một bụng trứng mực căng tròn. Bản thân trứng mực không có nhiều vị nhưng lại mịn màng và béo ngậy và thấm đẫm hương vị của nước sốt, dư vị tuyệt vời.

Cố Linh Y bị dính chút nước sốt lên miệng, cô khẽ "ừm" một tiếng rồi ngẩng đầu lên lục lọi khắp người.

"Em tìm gì đấy?"

"Cái gương nhỏ với cả khăn giấy."

Cố Linh Y ra ngoài không mang túi nên chẳng có hai thứ này.

"Anh ơi, bên mép em có gì không?"

"Có chứ."

Lộ Mãn sờ soạng túi tìm thấy gói khăn giấy anh đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi đưa cho cô.

Cố Linh Y nhận lấy và véo khăn giấy lau lau vết nước sốt trên môi rồi ngại ngùng nghiêng đầu.

Lau mấy lần vẫn còn vết ố nhạt màu, Lộ Mãn nhắc Cố Linh Y: "Lau không hết đâu."

"Hả?"

"Này." Lộ Mãn lại đưa cho cô một gói khăn ướt, vẫn là lần trước anh mua ở cửa hàng tiện lợi.

Mặt Cố Linh Y ửng đỏ. Cô lấy khăn ướt lau lau khóe miệng để xóa đi dấu vết của một cô nàng háu ăn.

"Anh ơi, anh lại còn mang theo khăn ướt bên mình cơ đấy."

"Anh cơ bản không dùng đến, đặc biệt chuẩn bị cho em thôi."

Lúc này, vẻ ngượng ngùng trên mặt Cố Linh Y càng đậm, đến cả chiếc cổ thon dài trắng ngần cũng phớt hồng.

...

Hai người rời khỏi khu phố ăn vặt phòng gym, rẽ hai ngã đến cổng khu nhà ở, ngay bên kia đường là một siêu thị.

"Ngoài mua dầu hào ra em không cần gì khác nữa chứ?"

"Dạ."

"Tiện thể anh cũng xem rồi mua chút quà biếu thầy."

"Gia Nhi và em mua rồi ạ."

Cố Linh Y cười híp mắt, có chút ý khoe công: "Mua một thùng cherry lớn, một thùng sữa chua trái cây ở cửa hàng của anh Quả."

Lộ Mãn hơi cúi đầu ghé sát tai Cố Linh Y: "Ý em là anh với em là người một nhà, quà là chúng ta cùng nhau biếu hả?"

"Thôi đi!" Cố Linh Y xấu hổ đẩy đẩy ngực anh, "Anh đi mà mua, anh đi mà mua. Cái gì mà người một nhà chứ, em với anh biếu riêng!"

"Vậy được thôi."

Lộ Mãn cười đểu: "Cherry với sữa chua coi như là em gái em biếu, giờ anh đi chọn quà chúng ta hai người biếu."

"..." Cố Linh Y khẽ cắn môi.

Cô thật sự không nói lại được anh ta, chẳng khác nào bị Lộ Mãn giữ chặt rồi tùy ý trêu chọc.

Thế này thì làm sao bây giờ? Cứ đà này sẽ bị anh ta ăn sạch sành sanh, còn phải đếm tiền giúp anh ta nữa chứ.

Ngay lúc này trước cổng khu nhà ở của cán bộ, một người phụ nữ đeo kính khoảng hơn ba mươi tuổi chú ý đến hai người Lộ Mãn: "Ê, có phải Linh Y không?"

Cố Linh Y quay đầu lại. Người phụ nữ đeo kính đang nắm tay một bé gái đi về phía bọn họ.

"Chào cô giáo, chào em Thục Hiền."

"Chào chị Y Y ạ~" Bé gái tầm bốn năm tuổi, cái miệng nhỏ phúng phính ngoan ngoãn cất tiếng chào hỏi.

Lộ Mãn liền hiểu ra là vợ và con gái của Triệu Gia Toàn, thế là cũng chào hỏi họ.

"Con là Lộ Mãn phải không!" Cô giáo mỉm cười nói, "Gia Toàn mấy hôm nay cứ nhắc đi nhắc lại về con, ở nhà cũng toàn lời khen ngợi con."

Cô ấy vẫy tay hỏi: "Sao hai đứa lại đứng đây? Ngoài trời lạnh lắm, mau lên nhà đi."

[Cái câu ăn sạch sành sanh (吃幹抹淨) này có hai nghĩa: bị lợi dụng triệt để và seggs. Các đồng chí tự hiểu nhé]