Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

15 100

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

240 4575

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

37 130

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

11 61

Tôi Trở Thành Ma Nữ Diệt Thế

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Ma Nữ Diệt Thế

Mainyuel

Chẳng phải hồi quy thế này hơi quá à?

26 213

Toàn truyện - Chương 76: Một lòng một dạ chỉ thích một dáng hình

Tòa nhà thí nghiệm S nằm ở phía Nam khu vực trung tâm Đại học Sư phạm Tân Hải, phía trước là một con đường rộng nơi đi ngang qua thư viện, tòa nhà đa phương tiện F và một vài tòa nhà giảng đường. Các sinh viên qua lại nơi đây đều nhận thấy hôm nay trước tòa nhà S có thêm một bàn đăng ký.

Bàn đăng ký rất đơn sơ dựng lên một tấm biển quảng cáo KT và hai chiếc bàn ghép lại. Hai sinh viên bị một đám đông vây quanh, tay cầm bút và biểu mẫu không ngừng giải thích điều gì đó với những người xung quanh.

Cố Linh Y liếc nhìn nội dung trên tấm biển, là ảnh thẻ đã chỉnh sửa kỹ càng của Lộ Mãn. Cô không khỏi thắc mắc: "Anh ấy mượn phòng dựng phim ở tầng bốn mà? Còn cách đây một đoạn đường nữa lận."

"Sao lại đặt bàn đăng ký ở ngoài này nhỉ?" Cố Linh Y không hiểu.

Lại gần bàn đăng ký, hai sinh viên kia đã khản cả giọng vì phải nói lớn.

"Mọi người đừng vội, đừng vội. Suất hôm nay thực sự đã hết rồi ạ. Các bạn có thể đăng ký trước, chúng tôi hỗ trợ đăng ký theo nhóm lớp hoặc có thể đăng ký riêng trên diễn đàn Triều Thanh!"

"Chiêu trò khan hiếm." Gia Nhi đột nhiên lên tiếng.

Cố Linh Y nhìn em gái: "Hửm?"

"Hồi mới đến Đại học Sư phạm Tân Hải, em và anh ấy đi dự tiệc chào đón của đội bóng."

Cố Gia Nhi nhìn tấm biển KT và giải thích với chị gái: "Lúc đó đi ngang qua một quán bánh đậu xanh, các học trưởng trong đội và anh ấy còn bàn tán rằng quán đó ngày nào cũng thuê người đóng giả khách và xếp hàng dài dằng dặc khiến khách qua đường tưởng quán này hot lắm."

Cố Linh Y khẽ chỉ vào bàn đăng ký suýt bị chen chúc đến nổ tung: "Mấy học trưởng học tỷ này là thuê à?"

Cố Gia Nhi vội lắc đầu: "Đồ anh ấy làm tốt như vậy thì cần gì phải thuê người giả vờ chứ."

Ảnh thẻ chỉnh sửa kỹ càng đem so với bốn đối thủ cạnh tranh độc quyền bên ngoài, chất lượng thật sự quá tốt và ưu thế vượt trội, căn bản không cần người đóng giả.

Cố Linh Y còn muốn hỏi thêm nhưng suy nghĩ một chút liền hiểu ra: "À à, chị hiểu rồi. Đặt bàn đăng ký ở ngoài để một đám người tụ tập náo nhiệt, đối với sinh viên đi ngang qua chính là một hình thức quảng cáo tốt nhất!"

Em gái cũng bắt đầu được dẫn dắt đi theo hướng trưởng thành rồi.

"Cái đầu học hỏi nhanh như chớp của anh ấy thật là lanh lợi." Cố Gia Nhi lẩm bẩm, "Đi thôi, chúng ta đi xem cái tên đó giờ đang bận đến mức nào rồi."

Lên đến tầng bốn tòa nhà S, hành lang đã có không ít sinh viên đang chờ chụp ảnh.

Hai chị em song sinh cúi đầu và nhanh chóng lướt qua đám đông, thông qua cửa sau khép hờ của phòng dựng phim mà lẻn vào trong.

Trong phòng làm việc vô cùng náo nhiệt. Hai máy ảnh và hai tấm phông nền đỏ được đặt ở phía trước phòng học. Lộ Mãn đã cài đặt xong ống kính cố định tiêu cự và các thông số quang học, có nhân viên bán thời gian điều khiển nút chụp từ xa, chỉ cần nhìn người trong khung hình ngồi thẳng rồi ấn nút là xong việc.

Cố Gia Nhi nhớ lại khi mới đến Đại học Sư phạm Tân Hải cùng Lộ Mãn, cô từng thấy tờ thông báo tuyển nhân viên làm món sữa chua xào đối diện cầu vượt với mức lương làm thêm 4 tệ một giờ. So với công việc vất vả lật chảo tốn sức, công việc chỉ cần nhìn máy móc bấm nút này đã là một vị trí rất thoải mái rồi.

Cố Gia Nhi liền đem ý nghĩ này nói với chị gái. Cố Linh Y nhìn em gái Gia Nhi thao thao bất tuyệt kể lể, trong lòng vừa có chút an ủi vừa có chút ngưỡng mộ.

Chỉ là cùng Lộ Mãn ra ngoài mấy ngày rồi cùng nhau trải qua vài chuyện, em gái Gia Nhi và anh ấy dường như trong suy nghĩ đã hợp nhau hơn một chút rồi.

Những nhân viên mỹ thuật mới được tuyển dụng xếp thành một hàng. Lộ Mãn đứng ở giữa tay thoăn thoắt chỉnh sửa ảnh, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu chỉ dẫn vài câu cho các học tỷ này.

Cố Gia Nhi vừa nhìn thì lập tức nổi giận.

"Bảy người làm mỹ thuật đều là con gái!"

Đôi mắt hạnh của Cố Gia Nhi trợn tròn.

Cố Linh Y yếu ớt khuyên nhủ: "Gia Nhi, cái đó...tỷ lệ nam nữ của Đại học Sư phạm ở đây vốn dĩ đã như vậy rồi, vốn là nữ nhiều nam ít mà..."

Cố Gia Nhi cười lạnh: "Chị Tiểu Ái từng nói tỷ lệ nam nữ của Đại học Sư phạm Tân Hải là ba bảy, bây giờ bảy có rồi thì ba đâu??"

"Chỉnh sửa ảnh cho đẹp hơn thôi mà. Con gái có thói quen trang điểm, tự nhiên có những ưu thế này..."

Cố Gia Nhi hừ một tiếng rồi đi về phía Lộ Mãn.

Cố Linh Y bất lực xoa trán. Hôm qua chẳng phải đã nói rồi sao, phải cùng anh ấy làm quen với tư cách thanh mai trúc mã trước đã chứ!

Nếu là thanh mai trúc mã thì dù Lộ Mãn có tuyển bảy mươi học tỷ đến giúp làm mỹ thuật, em cũng không có tư cách ghen đâu!

Mà Cố Gia Nhi đi đến sau lưng Lộ Mãn lại không hề làm ầm ĩ với Lộ Mãn như dự đoán của Cố Linh Y.

Cố Gia Nhi mở miệng hỏi: "Em có thể mở thêm một máy tính ở bên cạnh không?"

"Gia Nhi?"

Lộ Mãn quay đầu lại. Cố Linh Y không hề học PS cho nên sau khi cô nàng này hỏi câu đó thì trò chơi đoán song sinh hôm nay liền kết thúc.

Lộ Mãn liếc nhìn Cố Linh Y ở phía xa và ghi nhớ rằng hôm nay chị mặc áo trắng em mặc áo xanh nhạt.

Anh bĩu môi chỉ vào các học tỷ làm mỹ thuật bên cạnh: "Làm phiền em giúp anh chỉnh lại độ chính xác hình dáng của họ nhé. Có người làm thêm cho studio ảnh cưới, có người chuyên nhận chỉnh sửa ảnh, kỹ thuật cơ bản đều có nhưng mới bắt đầu làm nên chưa nắm bắt được độ chuẩn."

Ban đầu Lộ Mãn chỉ cho phép họ làm trắng da, làm mịn da và che khuyết điểm, khoảng 70% công việc. Không cho phép động tay quá nhiều vào khuôn mặt của người trong ảnh, nếu không dễ biến thành quái dị.

Những bức ảnh này buổi tối anh còn phải tăng ca, mỗi bức lại tốn thêm vài giây để tinh chỉnh. Nhưng may mắn là sau khi vừa học vừa dạy vài ngày, đợi những nhân viên thiết kế này nắm vững kỹ thuật thì anh có thể được giải thoát và thoải mái hơn.

"Đúng vậy." Một học tỷ vừa xoắn lọn tóc vừa khổ sở nói: "Giống như một câu mà mình học được khi thi cao học ngành nghệ thuật, 'Không giống thì lánh đời, quá giống thì nịnh đời'. Muốn chỉnh sửa ảnh thẻ cho đẹp cần phải luyện tập nhiều để nắm bắt được độ chuẩn."

Cố Gia Nhi đứng sau lưng học tỷ, nheo mắt nhìn những bức ảnh học tỷ đang chỉnh sửa: "Học tỷ, chị thử kéo dài khóe mắt trái của tấm này ra một chút, giống như kẻ eyeliner ấy. Phần highlight sống mũi hơi lố rồi, có thể làm mờ bớt được không ạ?"

"Hả?"

Sau khi chỉnh sửa theo chỉ dẫn của Cố Gia Nhi, học tỷ làm mỹ thuật không khỏi khẽ kêu lên: "Thật sự hài hòa hơn hẳn này!"

Lộ Mãn liếc mắt nhìn và tán đồng gật đầu: "Tấm này được rồi, có thể lưu và xuất ra file JPG luôn."

Vị học tỷ kia ấn Ctrl + S để lưu rồi quay đầu hỏi Cố Gia Nhi: "Cảm ơn bạn, cho hỏi bạn là...?"

"Chào học tỷ. Em là Cố Gia Nhi, thanh mai trúc mã của Lộ...Lộ Mãn sư ca."

Cô vẫn còn nhớ tên Lộ Mãn này giả làm con sói học trưởng khoa Văn, thôi thì miễn cưỡng gọi anh ta một tiếng sư ca vậy.

"Ồ..." Học tỷ kia kéo dài giọng một cách đầy ẩn ý.

"Bạn và Lộ Mãn cùng học Photoshop à?" Một học tỷ khác nghiêng đầu hỏi: "Hai bạn giỏi thật đấy. Mình đến cả màu tương phản còn chọn không chuẩn, vậy mà hai bạn nhìn hình dáng người là biết ngay chỗ nào chưa chuẩn."

"Em ấy thì chưa từng học."

Lộ Mãn tùy tiện thay Cố Gia Nhi trả lời.

"Nhưng em ấy có thiên phú trời cho. Cô nàng này có thể không nói ra được mấy cái quy tắc hình thức đẹp của ảnh chân dung, nhưng chỉ cần nhìn một cái rồi so sánh ảnh chân dung với lúc em ấy tự soi gương, chỗ nào có cảm giác không giống là chỉ ra được ngay."

Lộ Mãn không thể không thừa nhận cô vợ nhà mình và cô em vợ (bạn gái cũ) là một cặp mỹ nhân hàng đầu. Chỉ cần tỷ lệ khuôn mặt không cân đối hay ngũ quan có sai lệch thì chắc chắn ảnh có vấn đề.

Cố Gia Nhi hơi đỏ mặt và ngượng ngùng đẩy nhẹ vai Lộ Mãn.

Trước mặt bao nhiêu học tỷ, tên này ăn nói lung tung quá.

Cố Gia Nhi thầm oán trách trong lòng nhưng khóe miệng lại khẽ cong lên.

"Ối trời." Mấy học tỷ cười phá lên mà hóng hớt chuyện tình yêu gà bông trong trường. Chuyện này mà đặt ở thời đại sau này thì đích thị là "đu couple" rồi.

"Bạn học Gia Nhi, mình kể cho bạn nghe này. Sáng nay có một bạn nữ đến chụp ảnh, lúc chụp không nhìn vào ống kính mà cứ nhìn chằm chằm vào mặt Lộ Mãn đấy."

"Hả?" Cố Gia Nhi hoảng hốt, bối rối nhìn Lộ Mãn. Nhưng khi chạm phải ánh mắt trêu chọc của anh, cô lại lập tức bực mình và cố gắng giữ bình tĩnh.

Không thèm giận dỗi với tên này, Cố Gia Nhi tự nhủ. Thanh mai trúc mã thì phải ra dáng thanh mai trúc mã.

"Chụp xong bạn ấy còn lảng vảng ở ngoài cửa một lúc lâu, cuối cùng đi vào hỏi Lộ Mãn có thể...tối nay hẹn nhau ăn cơm không."

"Anh ơi!" Cố Gia Nhi lo lắng nhìn Lộ Mãn: "Anh từ chối rồi chứ?"

Lộ Mãn vừa chỉnh ảnh vừa "ừ" một tiếng.

Cố Gia Nhi lúc này mới yên tâm khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Ừm, không hổ là thanh mai trúc mã và "hậu bạn trai" đã được định sẵn của mình.

Dù có giận dỗi với mình nhưng cũng không để người phụ nữ khác thừa cơ chen chân vào.

"Bạn nữ đó cũng xinh xắn lắm đấy. Sau khi bạn ấy đi thì bọn mình còn nghi ngờ liệu có phải cậu ấy không thích kiểu con gái hướng nội không cởi mở này không, nên mới hỏi Lộ Mãn rằng bỏ qua vóc dáng và ngoại hình thì cậu ấy thích kiểu con gái nào, thế mà cậu ấy cứ không chịu nói."

Lộ Mãn lúc này lên tiếng: "Vậy chị hỏi lại tôi y như cũ một lần nữa đi."

"Ồ, được thôi. Lộ Mãn, cậu bỏ qua vóc dáng và ngoại hình..."

"Tôi bỏ qua không được." Lộ Mãn ngắt lời.

"Ha ha ha..." Cố Gia Nhi đứng sau lưng anh không nhịn được che miệng cười khẽ.

"Con người tôi nông cạn vậy đó." Lộ Mãn nhún vai, "Chỉ thích kiểu ngoại hình này thôi, một lòng một dạ chỉ thích một dáng hình."

"Ôi trời..."

"Ông chủ Lộ đúng là biết cách khen con gái ghê."

"Hoá ra là vậy. Nhìn thấy tướng mạo của bạn học Gia Nhi, mình hiểu tiêu chuẩn của bạn rồi đó..."

Một tràng lời nói khiến Cố Gia Nhi hiếm khi e thẹn cũng ửng lên một tầng hồng nhạt nơi vành cổ.

Cố Gia Nhi cố gắng không nhìn Lộ Mãn, giữ vẻ mặt nghiêm túc mà tiếp tục chỉ dẫn cho các học tỷ về độ chuẩn xác hình thể của ảnh chân dung: "Học tỷ, chỗ đường chân tóc này cần tô thêm một chút..."

Cố Linh Y ngồi trên ghế xoay cạnh cửa sổ thì hơi nghiêng người và tay đặt trên đầu gối, tư thế ngồi chuẩn mực của một thục nữ mặc váy, lặng lẽ nhìn họ.

Nghe Lộ Mãn biến tướng khen Cố Gia Nhi xinh đẹp, khóe miệng cô nở một nụ cười thoáng qua.

Sớm như vậy chẳng phải tốt hơn sao.

Nhưng càng nhìn thì cô lại càng chú ý thấy, Lộ Mãn thừa lúc Cố Gia Nhi đang tập trung vào máy tính của học tỷ làm mỹ thuật, tên xấu xa này lại quay đầu nhìn về phía mình.

Nụ cười đầy thâm ý trên mặt Lộ Mãn khiến Cố Linh Y khó hiểu.

Tên này cười gian xảo như vậy.

"Ủa...ủa?" Cố Linh Y lại ngẫm nghĩ một chút rồi không ngồi yên được nữa.

Lộ Mãn nói là...

Chỉ thích kiểu ngoại hình này.

Một lòng một dạ chỉ thích một dáng hình.

Anh ta không nói Gia Nhi.

Cố Linh Y đột nhiên ngẩng đầu, chạm ngay phải ánh mắt trêu chọc của Lộ Mãn.

Ngoài cửa sổ trời quang mây tạnh, một tia nắng xuyên qua tầng mây chiếu lên phía sau lưng Cố Linh Y.

Cố Linh Y dịch ghế sang một bên.

Mặt trời ở Hải Khúc đúng là độc thật.

Cố Linh Y nhỏ giọng lẩm bẩm.

Chiếu đến mức vành tai cô nóng bừng, vừa đỏ vừa nóng...