Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

4 13

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

15 107

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

240 4575

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

37 135

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

11 61

Tôi Trở Thành Ma Nữ Diệt Thế

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Ma Nữ Diệt Thế

Mainyuel

Chẳng phải hồi quy thế này hơi quá à?

26 213

Toàn truyện - Chương 82: Em chỉ có một mình anh là bạn khác giới

"Ý nghĩa của việc nắm tay khác biệt lắm!"

Cố Linh Y không phục phản bác Lộ Mãn bằng giọng nói lớn hơn một chút.

"Tiếp xúc da thịt không thể hiện mức độ thân mật!"

Cố Linh Y có một lằn ranh nhận thức của riêng mình. Trong mắt cô, tiếp xúc da thịt càng nhiều không có nghĩa là mối quan hệ như tình nhân càng thân mật. Nắm tay tuy chỉ là hai tay nắm lấy nhau nhưng sự tiếp xúc này lại mang nhiều ý nghĩa tượng trưng và kỷ niệm hơn.

"Nắm tay...tượng trưng cho dắt tay nhau đi hết cuộc đời mà..."

Hai người phải thật sự thích nhau mới có thể nắm tay như những cặp tình nhân.

Cho nên cô ôm lấy cánh tay Lộ Mãn, ôm anh là bao gồm cả việc bây giờ sát cánh bên anh, đối với cô tất cả những điều này chỉ liên quan đến tình cảm bạn bè chứ không liên quan đến tình yêu.

Lộ Mãn có vẻ suy tư, bới lông tìm vết nói: "Dắt tay nhau đi hết cuộc đời à...nhưng câu này ban đầu vốn dĩ dùng để hình dung tình bạn chiến đấu mà."

Cố Linh Y vẫn ngước mắt nhìn anh, giọng điệu rất kiên định: "Không giống!"

Lộ Mãn lẩm bẩm: "Dù sao thì cũng là đối với anh mà thôi."

"Ừm...ừm?"

Lộ Mãn hơi cúi đầu hỏi Cố Linh Y: "Ngoài anh ra, em còn ôm cánh tay người khác giới nào nữa không?"

Sắc mặt Cố Linh Y bối rối một hồi như thể nửa ngày mới lên tiếng: "Ba..."

"Bạn khác giới cùng tuổi thì sao?" Lộ Mãn lại hỏi.

"Không có..."

"Vậy là xong rồi." Lộ Mãn thừa dịp cô phân tâm, ngón tay thừa cơ móc móc những ngón tay thon dài trắng nõn của cô, "Em có đi ôm cánh tay bạn bè nam giới bình thường không? Có ôm họ không?"

"Chưa từng có!"

Cố Linh Y ngẩng cái đầu lên, khí thế rất mạnh mẽ.

"Em chỉ có một mình anh là bạn khác giới thôi!"

Lộ Mãn cười cười, sao anh cảm thấy cô ấy có vẻ rất tự hào vậy?

"Vậy nên ôm cánh tay và bây giờ dính sát vào nhau như thế này là đặc quyền của anh hả?"

"Đúng vậy." Cố Linh Y gật đầu lia lịa, "Bản quyền, ưu đãi, độc hưởng, thêm cả đặc quyền nữa!"

"Em chỉ ôm cánh tay anh thôi, cũng sẽ không có hành vi nắm tay với người khác."

Lộ Mãn nói: "Vậy chẳng phải anh là mục tiêu số một để em nắm tay sau này sao?"

"Ờmmmm..."

Khí thế vốn rất tự tin của Cố Linh Y đột nhiên nghẹn lại.

Lộ Mãn nhìn Cố Linh Y có vẻ hơi ngơ ngác. Chẳng lẽ chỉ là đưa đẩy thôi sao, Gia Nhi làm được thì anh cũng làm được mà.

"Hay là anh chỉ là lốp dự phòng?" Lộ Mãn cố ý thở dài một hơi.

Tự hạ thấp mình một chút để đối phương có chút áy náy.

"Ấy, không phải..." Cố Linh Y nhỏ giọng.

"Bọn mình bây giờ tốt đẹp như vậy, em làm bạn thân thiết của anh. Một khi em tìm được bạn trai thì không còn chuyện gì của anh nữa, chẳng phải là dùng xong rồi vứt bỏ sao?"

Dùng sự áy náy tự trách của cô để khơi gợi tâm lý bù đắp của cô.

"Không...không đâu..."

Cố Linh Y cắn môi.

Cô chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Nhưng lại bị Lộ Mãn lật ra trước mặt.

Trong tất cả những dự tính của cô, cô chưa từng nghĩ đến việc sau khi hẹn hò có bạn trai sẽ xa lánh Lộ Mãn.

Cô coi Lộ Mãn là anh trai. Theo lý thuyết, nếu thật sự có bạn trai thì để tránh hiềm nghi giữa khác giới và còn để bạn trai an tâm, phải giữ khoảng cách với Lộ Mãn mang thân phận "anh trai"...

Nhưng cô chưa từng, chưa từng nghĩ đến tình huống này...

Cũng không muốn, không muốn suy nghĩ...

"Vậy nên đến cuối cùng, anh giống như một cái bóng có cũng được mà không có cũng chẳng sao của em à?"

Lộ Mãn lẩm nhẩm một câu hát, nghĩ bụng bài 《Chú Chim Bị Cầm Tù》 này ra mắt khá sớm nên giờ dùng cũng được.

"Không phải..."

Cố Linh Y khựng lại, cô đứng im tại chỗ và cúi gằm đầu ủ rũ không biết đang nghĩ gì.

Đối với Lộ Mãn, rốt cuộc cô nghĩ gì...

Sâu thẳm trong lòng Cố Linh Y theo cách cô hiểu về tình cảm, đáng lẽ sau khi em gái và Lộ Mãn yêu nhau hồi Trung học Phổ thông thì cô nên dừng việc tiếp xúc quá thân mật với Lộ Mãn.

Nhưng cô cứ vịn vào lý do lớn lên cùng Lộ Mãn và từ nhỏ đã thân thiết quen rồi để tiếp tục duy trì mối quan hệ này.

Cô còn tự nhủ rằng tình bạn thanh mai trúc mã, lòng dạ ngay thẳng trong sáng.

Lại bởi vì mình là chị gái song sinh của Cố Gia Nhi, em gái Gia Nhi chưa bao giờ đề phòng cô.

Gia Nhi là cô bạn gái chính thức sẽ không vì cô chị này mà nổi giận, cùng lắm thỉnh thoảng ghen tuông một chút vì chuyện chị và bạn trai thân thiết, vậy nên cô mới cứ thân thiết với Lộ Mãn như vậy.

Cô nhíu mày, khuôn mặt căng thẳng, đôi mắt ngấn nước, vẻ mặt vô cùng khó xử.

Sao lại phải nói rõ mọi chuyện ra chứ...

Thấy Cố Linh Y sắp khóc đến nơi khiến Lộ Mãn không đành lòng.

Anh xoa đầu Cố Linh Y và vuốt mái tóc mềm mại của cô: "Được rồi, được rồi."

Anh cho rằng những hành động lôi kéo kiểu này chỉ thích hợp để trêu đùa nho nhỏ khi không liên quan đến nguyên tắc và sự bền vững của mối quan hệ tình cảm.

Nếu dùng để thúc đẩy sự phát triển của mối quan hệ, chỉ có thể nói là "kẻ tung người hứng" thì may ra có tác dụng, nhưng xét cho cùng vẫn là tà đạo.

Đối với Cố Linh Y, chắc chắn cô ấy muốn cả hai đối xử chân thành với nhau.

"Anh ơi, em xin..."

"Xin lỗi gì chứ."

Lộ Mãn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, Cố Linh Y không hề kháng cự mà ngoan ngoãn nép vào ngực anh.

"Rõ ràng là anh đưa ra yêu cầu quá đáng và vô lý với em, em lại đi xin lỗi..."

"Em..." Cố Linh Y vùi mặt vào ngực Lộ Mãn. Giờ cô rất cảm kích anh vì đã không ép cô nữa.

"Là anh sai, đã không nghĩ cho cảm xúc của em." Lộ Mãn nhẹ nhàng nói, "Chúng ta vẫn cứ như bình thường, được không?"

"Vâng."

Cảm nhận thân thể mềm mại của vợ tương lai và vòng tay ấm áp ấy, Lộ Mãn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài sau gáy cô.

Cố Linh Y vẫn còn một mớ tâm sự rối bời trong lòng nên cần phải từ từ gỡ rối.

Nóng vội chỉ khiến cô thêm bối rối.

Anh giờ như chuột kéo cày——phải từ từ thôi, cái lớn còn ở phía sau.

Nhưng lần tới khi cô đồng ý nắm tay anh thì đó chính là lúc cô đã buông lỏng tâm trí, mối quan hệ thân mật thực sự bước sang một trang mới.

"Hơn nữa, giữa hai chúng ta mà nói xin lỗi có phải khách sáo quá không?"

"Dạ."

"Vậy nên anh chỉ tạ lỗi, không xin lỗi."

Lộ Mãn buông tay kết thúc cái ôm, rồi đề nghị với Cố Linh Y: "Rẽ một đoạn, có một con phố toàn đồ ăn vặt, chúng ta đi dạo nhé."

Trong mắt Cố Linh Y lộ ra vẻ mong chờ, nhưng cô khựng lại rồi lắc đầu.

"Trong nhà thầy giáo còn nhiều người đang đợi chúng ta."

Lộ Mãn theo bản năng muốn nắm tay cô nhưng nghĩ đến vẻ khó xử vừa rồi của cô nên tay anh cứng đờ dừng lại giữa không trung. Cố Linh Y thấy vậy liền đưa bàn tay chủ động nắm lấy ống tay áo anh.

Đây mới là cách hai người họ nên đối xử với nhau. Cố Linh Y thầm nghĩ.

"Vậy chúng ta đi phố ăn vặt nhé."

"Ơ?" Cố Linh Y ngẩng đầu. Chẳng lẽ anh không thấy cô lắc đầu, không nghe rõ cô nói gì sao?

"Vì em có nói là em không muốn ăn đâu."

Lộ Mãn vỗ ngực đảm bảo: "Em cứ ăn đi, còn lại để anh lo."

"Ghét quá." Cố Linh Y nhỏ giọng oán trách, nói cứ như cô là một con mèo tham ăn vậy.

"Hồi nhỏ em còn nói với anh là em đặc biệt ngưỡng mộ anh và Tiểu Sương."

Lộ Mãn dẫn Cố Linh Y đi về phía ngã rẽ.

"Mẹ anh chở xe máy, phía trước chỗ để chân có em gái anh là Tiểu Sương đứng, phía sau là anh ngồi. Có gì đáng ngưỡng mộ chứ, anh còn thèm thuồng ba em lái xe hơi đưa đón em ấy."

"Anh vẫn còn nhớ ạ?"

Cố Linh Y lại nở nụ cười: "Biết sao được, Gia Nhi và em đi học đều là ba với cậu và dì lái xe đưa đón."

"Xung quanh trường có bao nhiêu là đồ ăn ngon, phụ huynh đi xe đạp xe máy bọn trẻ còn có thể bảo dừng lại thích mua gì thì mua."

"Xe em thì không được, vèo một cái là qua rồi, chẳng cho ai cơ hội nào cả."

Lộ Mãn cười nói: "Vậy sau này ra ngoài, anh sẽ dẫn em đi dạo phố ăn vặt nhiều hơn nhé, bù đắp lại những tiếc nuối thời thơ ấu."

"Vâng vâng, được ạ!"

[Chú Chim Bị Cầm Tù - Bành Linh]