Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kochira, Shuumatsu Teitai Iinkai

(Đang ra)

Kochira, Shuumatsu Teitai Iinkai

Aien Kien

Tôi, một kẻ từng làm chân sai vặt cho một băng đảng mafia và ước mơ cuộc đời bình dị. Nhưng biết đâu, tại nơi đây, tôi có thể tận hưởng một cuộc sống học đường đầy ắp niềm vui thì sao?

9 250

Cô chỉ là thường dân mà láo xược thật đấy!

(Đang ra)

Cô chỉ là thường dân mà láo xược thật đấy!

Inori

CÁC BẠN TÌM ĐỌC <TÔI YÊU NỮ PHẢN DIỆN> TRƯỚC KHI XEM NHA, TRUYỆN CÓ SẴN TRÊN MẠNG HOẶC MUA SÁCH ĐỂ ĐỌC

67 0

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

2 0

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

(Đang ra)

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

夢見 夕利

Một câu chuyện hành động giả tưởng về anh chàng bị những người cộng sự (phù thủy) quyến rũ đùa giỡn!

1 0

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

239 4331

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

34 75

Toàn truyện - Chương 38: Câu hỏi "chết người" vào sáng sớm

Im lặng.

Hai đầu điện thoại đồng thời chìm vào sự tĩnh mịch chết chóc.

"Thảo nào chú em có cô bạn thanh mai trúc mã xinh đẹp như vậy nhưng lại hờ hững với Gia Nhi..."

Giọng Lý Triều Huy vô cùng đau xót.

"Ra là Lộ Mãn chú có sở thích đoạn tụ, long dương chi hảo, đam mỹ tình tứ, ái chà chà..."

Bộ phim kinh điển 《Chuyện Tình Sau Núi》 của Lý An kể về mối tình phức tạp giữa hai người đàn ông vừa ra mắt vào đầu năm 2006. Lộ Mãn nhớ rằng trước khi anh trùng sinh, khi mới vào Đại học mọi người thường nhắc đến chi tiết này.

"Dừng dừng dừng!"

Lộ Mãn cuối cùng cũng nhận ra vấn đề không ổn.

"Chết tiệt, em diễn đạt không rõ ràng."

Lộ Mãn vỗ vỗ đầu: "Tại em, tại em, em nói lại."

"Em muốn tìm các bạn học Khoa Nông học của trường Cao đẳng Nghề Hải Khúc để xin một con gà trống, loại gia cầm ấy."

Lý Triều Huy im lặng một lát rồi xác nhận: "Loại biết gáy ò ó o ấy hả?"

"Chính xác."

Lộ Mãn thở phào nhẹ nhõm: "Học trưởng, hiểu lầm được giải quyết rồi chứ?"

"Hết hồn." Lý Triều Huy ở đầu dây bên kia cũng thở dài một hơi: "Anh đã bảo mà, Lộ Mãn chú là một thanh niên tốt như vậy, chú không thể đưa ra yêu cầu kỳ quặc như thế được."

Lý Triều Huy đồng ý ngay: "Chuyện nhỏ. Ngày mai anh sẽ liên hệ với bạn bè ở Cao đẳng Nghề Hải Khúc."

"Nhưng chú định dùng nó vào việc gì đặc biệt vậy? Nếu chỉ để trổ tài nấu nướng thì ra đường Tần Lâu mua đại một con, gà thịt hay gà trứng đều có đó."

"Không giấu gì học trưởng, đúng là có mục đích khác." Lộ Mãn nói, "Cho nên tốt nhất là chọn gà kỹ một chút, đáp ứng một vài yêu cầu."

"Có yêu cầu gì? Gà thí nghiệm giống tốt hả? Hay là muốn mấy cân mấy lạng?"

"Phải ngoan. Ngoan ngoãn nghe lời, không quậy phá ầm ĩ."

"...Lộ Mãn à, cậu chắc chắn..." Lý Triều Huy càng nghe càng thấy không ổn, lại nghĩ lệch lạc, "Yêu cầu này là cậu đưa ra cho loài động vật cấp thấp thuộc họ gà đấy à?"

"Học trưởng Triều Huy, đừng trêu em nữa mà." Lộ Mãn cười nói, "Cụ thể thế nào, ngày mai gặp mặt em sẽ báo cáo với học trưởng."

"Được thôi, gặp lại sau."

Cúp điện thoại, Lộ Mãn nhìn sang Cố Linh Y bên cạnh.

"Đồ dê xồm." Cố Linh Y nhỏ giọng "phì" một tiếng: "Thô tục."

"Không phải cố ý, đầu óc nóng lên nên không nghĩ nhiều như vậy."

"Chính là đồ dê xồm."

"Vậy bây giờ đồ dê xồm sẽ đưa em đến nhà dì Phùng, bữa tối là món gà nấu dừa thô tục."

"..."

...

Sáng hôm sau.

Tối qua cùng hai chị em song sinh và bạn thân của mẹ họ là dì Phùng Văn Thu ăn tối. Dì Phùng đã trổ hết lòng chủ nhà, tay nghề nấu nướng không tệ, món gà nấu dừa hương vị Hải Nam thanh ngọt dễ ăn.

Lúc ra về, dưới ánh mắt trêu chọc đầy ẩn ý của dì Phùng, Lộ Mãn đành phải da mặt dày hẹn hai chị em song sinh ngày mai cùng ăn sáng.

Bị người lớn hóng hớt xem kịch có chút áp lực.

Bảy giờ bốn mươi lăm Lộ Mãn xuất phát. Gần đến khu nhà ở của dì Phùng Văn Thu thì điện thoại của anh rung lên, nhận được tin nhắn của Cố Gia Nhi.

【Gia Nhi】: "Còn chưa đến à? Lề mề quá. Chúng em ở dưới lầu rồi mà chẳng thấy anh đâu!"

Cô nàng này để anh chờ nửa tiếng, trong lòng chẳng có chút áy náy nào; hôm nay hiếm lắm mới có một lần, cô ấy xuống lầu mà không nhìn thấy anh ngay lập tức liền hùng hổ chất vấn.

【Lộ Mãn】: "Đắc ý cái gì, nếu không có chị em giục thì tám giờ rưỡi em xuống lầu được coi như em nhanh như chớp."

【Gia Nhi】:(Nguyền rủa) (Nguyền rủa)

Đến cầu thang, quả nhiên thấy hai chị em song sinh đã đứng đợi ở cửa.

Ăn mặc y hệt nhau và đứng cạnh nhau, cứ như ai đó thấy vẻ đẹp hút mắt này mà chỉ có một bản thì quá đáng tiếc nên đã sao chép thêm một bản nữa vậy.

Váy dài tay qua gối, cổ áo bó sát và cổ tay áo rộng có một vòng ren thêu tinh xảo, trên váy in đầy những bông hoa nhỏ màu tím nhạt.

Sáng sớm đã đưa cho anh một bài toán chết người.

Lộ Mãn tiến lại gần hơn một chút. Hai chị em song sinh như cố ý muốn xem Lộ Mãn bẽ mặt nhận nhầm mà đồng thời nghiêng đầu nhìn anh.

Động tác và biên độ đều giống hệt nhau.

"Thế này thì làm sao đây? Ngay cả Lão Ngoan Cố đến đây cũng khó mà nhận ra ấy chứ?"

Lộ Mãn cạn lời đánh giá hai người từ trên xuống dưới. Nếu không được thì dùng cách cũ, gửi một tin nhắn cho Gia Nhi xem cô em nào cúi đầu tìm điện thoại.

Nhưng khi ánh mắt anh rơi xuống chân họ, Lộ Mãn phát hiện ra một điểm khác biệt.

Hai chị em nhà họ Cố, một người đi đôi sandal hở mũi màu be gót vừa phải, các ngón chân được bao bọc trong mũi giày nhọn.

Người còn lại đi đôi sandal quai mảnh màu vàng gừng, mắt cá chân trắng ngần cài khóa ngang, mu bàn chân có ba sợi dây mảnh buộc lại, những ngón chân xinh xắn lộ ra như chuỗi ngọc trai trắng dưới ánh sáng ấm áp càng thêm trong trẻo.

"Anh đang nghĩ đi sandal quai mảnh sẽ đẹp hơn."

Đây là câu anh đã nói với Cố Linh Y hôm qua khi thấy cô đi trên vỉa hè như đang catwalk.

Trong lòng anh khẽ rung động, đồng thời có được sự tự tin tuyệt đối.

"Linh Y, tối qua ngủ ngon không?"

Lộ Mãn đi thẳng về phía cô gái bên trái trong hai chị em song sinh.

"Anh ơi, chào buổi sáng ạ~"

Trên khuôn mặt trái xoan của Cố Linh Y lộ rõ vẻ vui mừng, nụ cười thoáng nở rộ.

Nhận đúng rồi.

"Lại chen chúc một giường với Gia Nhi à?"

"Hì hì, nhà dì Phùng có bốn phòng, Gia Nhi ở phòng khách còn em ở phòng đọc sách."

Cố Linh Y cười híp mắt trả lời.

"Thỉnh thoảng cũng phải tách cái con bé này ra, đỡ cho nó ngủ không yên."

Cố Gia Nhi không nhịn được: "Còn nói nữa, ai mới là người không yên? Ai ngủ rồi cứ đòi ôm người khác?"

"Ai nửa đêm giật chăn?" Cố Linh Y không chịu thua.

"Không phải chị đạp chăn ra thì em đi giật làm gì?"

"Hai chị em các em...tém tém lại đi!" Lộ Mãn buồn cười. Cách họ đối xử với nhau cứ thay đổi giữa keo sơn gắn bó và yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Hai chị em song sinh cãi nhau còn có nhiều điểm đáng xem hơn cả những cặp chị em bình thường.

"Còn anh nữa!"

Cố Gia Nhi chống tay lên hông: "Chị ấy đâu phải bạn gái anh, vừa nãy anh chỉ để ý đến chị ấy mà không để ý đến em à?"

"Cô em này xin chú ý một chút." Lộ Mãn khoanh tay làm động tác cấm, "Em cũng không phải."

Cố Gia Nhi tức giận quay mặt đi và "hừ" một tiếng, không thèm để ý đến anh nữa.

"Anh ơi, đừng để ý đến con bé. Cứ để cái tính khí ương bướng của con bé giận dỗi với không khí đi."

Cố Linh Y chỉ vào một chiếc xe bên cạnh: "Hôm nay dì Phùng được nghỉ, có thể chở chúng ta đi chơi."

Chiếc Santana màu trắng kiểu kinh điển, phía sau dán một miếng dán.

"Tài xế nữ, thời gian làm quen: lần đầu", ba dòng này chữ đầu được in đậm và tô đỏ.

Thấy miếng dán xe cổ lỗ sĩ như vậy, Lộ Mãn quả quyết từ chối ý tốt của dì Phùng.

"Sao anh dám phiền đến bậc trưởng bối như dì ấy chứ. Để anh gọi điện thoại xem sao, nếu không có gì bất ngờ thì hôm nay chúng ta đi khu du lịch nhé."

Lộ Mãn gọi cho học trưởng cao học của mình là Tiêu Chấn để hỏi thăm tiến độ quay quảng cáo ở khu du lịch kia.

"Chào buổi sáng, học trưởng Tiêu Chấn. Cho em hỏi hôm nay bên anh có tiến độ công việc quay phim ở khu du lịch không?"

"Có chứ có chứ, rất nhiều người đang ở đây. Dự án này chúng tôi đã dầm dề cả tháng trời rồi, ngày nào cũng thay phiên nhau canh chừng ở đây. Nếu Lộ Mãn cậu muốn đến thì bên này lúc nào cũng có người."

Tối qua được Cố Linh Y vô tình nhắc nhở, Lộ Mãn từ cú mèo liên tưởng đến việc có thể dùng gia cầm để đạt được hiệu quả ổn định như Steadicam.

Một số loài chim có cơ cổ phát triển và xương cổ lại giống như khớp bán động, vì vậy cú mèo có thể tự do duỗi cổ mà thân không động. Gà cũng tương tự.

Lợi dụng đặc tính sinh học này của gà có thể thực hiện được những cảnh quay trôi nổi với độ khó cực cao.