Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 69

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 73

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 323

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3373

Toàn truyện - Chương 36: Em tự luyến quá đó

"Anh quen tay quá nhỉ, xem ra giúp Gia Nhi xịt nước hoa không ít."

Cố Linh Y bỗng dưng hơi khó chịu.

Lộ Mãn thầm nghĩ: cô nàng ngốc này, có biết trước khi trùng sinh anh đã giúp em xịt nước hoa mười năm rồi không.

Biết làm sao được, ai bảo cả thế giới này quay ngược về mười sáu năm trước cơ chứ?

Cố Linh Y trước mắt vẫn là em, nhưng em không có ký ức về tương lai nên không thể trách em được.

Lộ Mãn thở phào trong lòng. Tuy rằng những ký ức đẹp đẽ kia đã quay về điểm xuất phátnhưng từ giờ trở đi anh sẽ trân trọng từng khoảnh khắc với cô và tránh những tiếc nuối đã từng xảy ra. Kết cục tương lai nhất định sẽ hạnh phúc viên mãn hơn cả kiếp trước.

Cách để gặp lại Cố Linh Y của năm 2022 chính là cùng cô trưởng thành trở lại năm 2022, rồi cùng cô chậm rãi sống, chậm rãi già đi.

Nhất định phải khiến cô hạnh phúc hơn.

"Tiểu Sương ở nhà cũng xịt nước hoa nên anh luyện kỹ thuật từ con bé. Được chưa, hài lòng chưa?"

"Không tin, ngụy biện."

Lộ Mãn hết cách với cô. May mà lúc này một tiếng chuông vang lên từ túi váy của Cố Linh Y cắt ngang họ.

"Trong tay người yêu có nhánh anh đào, nụ cười mùa xuân đang dạo chơi, để lại~ từng đóa~ tuổi thanh xuân rực rỡ~"

"Là em gái em." Cố Linh Y chỉ vào màn hình cuộc gọi.

"Alo, Gia Nhi?" Cố Linh Y bắt máy, "Ừm, hay là em mua một túi trái cây mang qua cho dì Phùng đi——dì ấy có thói quen tự vắt nước chanh mà? Được rồi, chị biết rồi..."

Lộ Mãn im lặng làm khẩu hình: "Vừa đi vừa nói".

Hai người ra khỏi phòng chiến thuật rồi tản bộ trong khuôn viên Đại học Sư phạm.

"Gia Nhi, các em còn bao lâu nữa, mình hẹn thời gian và địa điểm đi?"

Cố Linh Y nhìn quanh không thấy người qua lại không ảnh hưởng đến người khác, liền bật loa ngoài để Lộ Mãn cũng nghe thấy.

"Linh Y, chị Lăng Chi thả chị ở cổng trường, chị có sợ không?" Giọng Cố Gia Nhi từ ống nghe truyền đến, "Chị cứ ở cạnh chốt bảo vệ, đừng đi lung tung nhé. Em làm nhanh cho xong rồi cùng dì Phùng đi đón chị."

"Không sao đâu, chị gặp anh ấy ở cổng trường rồi." Cố Linh Y bảo cô đừng lo lắng, "Nhưng tốt nhất em nên nhanh tay lên, anh ấy đợi sốt ruột rồi đó."

"Hai người cứ lải nhải mãi, được rồi được rồi, biết rồi."

Cúp điện thoại, hai người sóng vai đi trên con đường phía Tây của Đại học Sư phạm mà nói chuyện vu vơ. Lộ Mãn tiếp tục chia sẻ với cô những chuyện hôm nọ đã mắt thấy tai nghe.

Đi một lúc thì chuyển sang trục đường chính giữa trường. Hai bên đường có thêm một hàng đá viền, Cố Linh Y nhẹ nhàng nhảy lên rồi hai chân trước sau đứng vững.

Hai tay cô giống như vịt con vỗ cánh, nhẹ nhàng lên xuống hai bên thân. Sau đó bước đi, mỗi bước một lắc lư nhẹ nhàng giống như người mẫu catwalk trên sân khấu.

"Cẩn thận." Lộ Mãn đưa tay đặt dưới khuỷu tay cô để đỡ hờ, "Em đừng trẹo chân đấy."

Cố Linh Y chớp chớp mắt, ánh sáng mờ ảo buổi tối chiếu lên khuôn mặt cô như ánh trăng lấp lánh.

"Anh ơi, anh quên rồi à? Hồi nhỏ em học múa cổ điển đấy."

Cố Linh Y nghiêng đầu cười với anh rồi nhìn xuống mũi chân mình, tiếp tục đi thẳng trên hàng đá viền.

"Em vẫn biết giữ thăng bằng mà~"

Dưới tà váy, đôi chân dài thon thả trắng mịn lộ ra, rồi chân sau đổi lên phía trước.

Đôi chân ngọc ngà của Cố Linh Y ẩn mình trong đôi giày vải trắng tinh khiến người ta có thể hình dung được, bên trong đôi giày kia là mu bàn chân nhỏ nhắn trắng ngần đang cong lên một đường cong tuyệt đẹp.

"Em có thể rất lâu không liên lạc với anh~ mặc ngày tháng cứ trôi qua như vậy~ ừm?"

Cố Linh Y vốn đang ngân nga hát và bước từng bước nhỏ thì bỗng nhiên dừng lại.

"Sao lại không đi nữa?"

"Vì anh cứ nhìn chằm chằm vào em." Cố Linh Y nheo mắt nghi hoặc nhìn Lộ Mãn.

Cô kéo vạt váy che bớt đôi giày của mình. Có gì hay mà nhìn chứ?

"Vì anh đang nghĩ." Lộ Mãn xoa cằm nói, "Đi dép sandal quai mảnh sẽ đẹp hơn."

Cố Linh Y bỗng cảm thấy sau tai nóng lên: "Anh ơi…anh đi trước đi."

Cô đẩy nhẹ lưng Lộ Mãn để anh đi trước mình.

Khẽ vịn vai anh, cô nói: "Không được quay đầu lại."

Cố Linh Y đi theo sau Lộ Mãn, lại đi thêm một đoạn ngắn và hồi tưởng lại những gì Lộ Mãn vừa kể về chuyện hôm nay. Có một thầy giáo trong phòng thí nghiệm tên Triệu Gia Toàn mời Lộ Mãn tham gia quay quảng cáo cho khu du lịch.

"Anh ơi, cái quảng cáo quay cảnh đi thuyền đó, anh không còn cách nào khác sao?"

"Chắc là không còn cách nào tốt hơn rồi. Điều kiện quá khắt khe nên nếu không được dùng Steadicam thì cơ bản là không có cửa."

Lộ Mãn đưa một tay ra: "Em nắm tay anh đi, anh cho em xem tác dụng của Steadicam."

Cố Linh Y cảnh giác giấu tay ra sau lưng: "Không nắm đâu, Gia Nhi sẽ giận đó."

"Em làm quá rồi đó? Ôm tay còn được mà nắm tay lại không được à?" Lộ Mãn có chút bực bội. Anh cảm thấy cô nàng này cứ câu nệ những chuyện không đâu.

"Con gái với con trai nắm tay là một chuyện rất thân mật, rất quan trọng."

Cố Linh Y vẻ mặt nghiêm túc.

"Anh đã có chủ rồi, không thể nắm tay như hồi bé được nữa."

"Gia Nhi chẳng phải đã nói với em rồi sao?" Lộ Mãn nhíu mày, "Bọn anh chia tay rồi."

"Hai người chia tay chẳng phải là chuyện thường ngày sao?"

Cố Linh Y bĩu môi. Phải biết rằng hồi Trung học Phổ thông Cố Gia Nhi đòi chia tay có thể nói là như cơm bữa.

"Vài hôm nữa Gia Nhi hết giận, dỗ dành là được thôi."

"Lần này hoàn toàn khác."

Lộ Mãn lắc đầu. Không thể để Linh Y cảm thấy anh và Gia Nhi vẫn chỉ là giận dỗi nhau.

"Gia Nhi rất tốt nhưng bọn anh không hợp nhau. Anh đã có người mình thích rồi."

Mặc dù Gia Nhi theo anh đến Đại học Sư phạm Tân Hải, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi tính hay dỗi hờn đã thay đổi rất nhiều.

Thậm chí biết cô ấy giấu anh đi nạp tiền điện thoại, nói không cảm động là giả.

Tuy nhiên, Linh Y là người anh đã chọn làm vợ, mọi thứ phải nhường Linh Y trước.

"Anh…"

Cố Linh Y ngây người, đôi mắt hạnh to tròn tràn đầy vẻ khó tin nhìn Lộ Mãn.

"Anh vừa ra ngoài một chuyến đã thay lòng đổi dạ, vừa gặp đã yêu cô gái khác sao?"

"Không thể nói là vừa gặp đã yêu, phải là mưa dầm thấm lâu mới đúng." Lộ Mãn đính chính.

"Anh nói bậy!" Cố Linh Y quay mặt đi. Sao cô có thể không biết tình hình của Lộ Mãn chứ, "Từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, anh có mấy người bạn khác giới đâu."

"Em không tò mò là ai sao?" Lộ Mãn cười bí hiểm.

"Sao có thể là thật được?" Cố Linh Y liên tục lắc đầu, "Cô ấy tính cách tốt lắm hả, tốt hơn Gia Nhi hả?"

"Tốt hơn nhiều ấy chứ."

Lộ Mãn buột miệng nói ra rồi lại thấy không ổn: "Gia Nhi không phải tính tình không tốt. Chỉ là em ấy có chút hiểu lầm về tình yêu, đôi khi hơi tùy hứng. Nhưng nhiều lần như vậy thì ai mà chịu cho nổi."

Cố Linh Y nhỏ giọng biện bạch: "Đó là vì Gia Nhi ỷ lại anh và xem anh là người thân thiết nhất..."

"Một trong số đó thôi."

"Em ấy mới là người thân thiết nhất của anh." Lộ Mãn nói, "Còn em ấy qua một thời gian sẽ quên anh thôi."

Tương tự, nếu để Cố Linh Y bây giờ lựa chọn giữa Lộ Mãn và Cố Gia Nhi, dù cô có cảm tình với Lộ Mãn nhưng chắc chắn sẽ không chút do dự chọn Cố Gia Nhi. Đó là em gái song sinh đã gắn bó mật thiết với cô từ khi chưa chào đời, là một bản thể khác của cô trên thế giới này.

Chị em, người thân, một bản thể khác của cô trên thế giới, những tình cảm này chồng chất lên nhau không thể nào bị thứ tình cảm yêu mến và ỷ lại mơ hồ với người khác giới vượt qua được.

Phải cùng cô trải qua nhiều chuyện hơn nữa mới có thể như trước khi trùng sinh mà kết thành đôi uyên ương tình thâm, bạn đời tâm giao.

"Tóm lại, thái độ của Gia Nhi sau này với anh chỉ có thể là ghét anh hoặc miễn cưỡng coi anh là anh trai."

Cố Linh Y nghe những lời nghiêm túc của Lộ Mãn, dường như không phải đang nói đùa.

Cô có chút hoảng hốt. Nếu Lộ Mãn thật sự thích người khác thì cô cảm thấy với tư cách là chị gái của Cố Gia Nhi, cô có nghĩa vụ hỏi rõ ràng hơn.

"Anh ơi...anh thật sự thích người khác rồi sao?"

"Anh lừa em thì có kẹo ăn à?"

"Vậy...người...người mà anh thay lòng đổi dạ, chắc chắn rất xinh đẹp nhỉ?"

"Khách quan mà nói, cũng xấp xỉ Gia Nhi thôi."

Lộ Mãn nói: "Nhưng có lẽ là vì tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, chủ quan mà nói anh thấy em ấy xinh đẹp hơn Gia Nhi."

"Nói như vậy, người anh thích..." Cố Linh Y lẩm bẩm, "Vừa hiền lành, vừa dịu dàng, cả nội tâm lẫn vẻ ngoài đều vô cùng vô cùng xinh đẹp..."

Lộ Mãn nhìn Cố Linh Y, cười hở răng: "Em tự luyến quá đấy."

===========================

Note của tác giả:

Giải thích về trùng sinh trong truyện: Toàn bộ thế giới năm 2022 ở chương 1 đều quay ngược trở lại năm 2006.

Nói cách khác, người vợ Linh Y 34 tuổi trong chương đầu chính là Cố Linh Y 17 tuổi hiện tại vẫn còn e thẹn và hướng nội.

Không phải xuyên không, không có thế giới khác.

Trong các diễn biến tiếp theo, Linh Y sẽ dần dần trưởng thành trở lại thành người vợ hoàn hảo trong chương đầu, họ là cùng một người.

(Có lẽ nếu truyện có thành tích tốt, ngày Cá Tháng Tư có thể ra một ngoại truyện nhỉ? Giả sử Linh Y cũng có ký ức trước khi trùng sinh, đăng một chương riêng vào ngày Cá Tháng Tư thì sao? Nếu đến lúc đó không lười thì cho phép tôi lập một cái flag nhé)

Trên đây là tất cả, cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của các độc giả!