Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

32 69

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

12 73

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

34 323

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

378 3373

Toàn truyện - Chương 35: Anh quen tay quá nhỉ

"Gia Nhi, chị ăn một cái được không?"

Cố Linh Y ngoan ngoãn gật đầu.

"Vậy chị ăn một cái nhé."

Nghê Hiểu Vũ lấy một cái bánh bao nhỏ nhét vào miệng, "nhồm nhoàm" nhai hai miếng rồi nuốt xuống.

"Bánh bao hấp thủ công của quán này ngon thật."

Cố Linh Y khẽ ra hiệu để Lộ Mãn nghiêng người lại gần, cô ghé sát miệng vào cổ Lộ Mãn rồi thì thầm như cắn tai: "Có cần nói với học tỷ kia không anh?"

"Chưa cần đâu, anh và Gia Nhi chưa từng nhắc đến chuyện của hai em với ai cả."

Lộ Mãn không muốn chủ động nhắc đến chuyện song sinh.

Thử nghĩ xem, nếu giới thiệu rằng Cố Gia Nhi còn có một người chị gái song sinh cùng trứng giống hệt cô.

Vậy thì đám chó độc thân của cả đội bóng sẽ phản ứng thế nào? Còn kìm nén được trái tim bé nhỏ đang rạo rực không?

Chắc chắn sẽ xếp hàng nhận Lộ Mãn làm anh rể cho xem.

"Hả? Hai người có gì đó?" Tai Nghê Hiểu Vũ thính thật đấy, tiếc là mỗi lần chỉ nghe rõ được nửa câu.

"Học tỷ mau đi chỗ khác hẹn uống rượu đi." Lộ Mãn xua tay đuổi người, "Đừng làm phiền thế giới riêng của em và 'Gia Nhi', buổi hẹn hò tốt đẹp thế này lại bị chị phá hỏng rồi."

Nghê Hiểu Vũ đảo mắt, kéo mí mắt trêu Lộ Mãn.

"Người ta hẹn hò là ăn tối dưới ánh nến với rượu vang và hoa hồng." Cô bênh vực Cố Linh Y, "Hẹn hò của hai người là tương ớt Lão Can Ma và ớt khô xào!"

Nghê Hiểu Vũ lại nhìn chằm chằm vào mấy cái bánh bao nhỏ trên bàn: "Gia Nhi, chị lấy thêm hai cái nữa được không?"

"Để em quyết định, cho chị lấy thêm mấy cái nữa đi, lấy xong thì mau cút đi, không tiễn." Lộ Mãn chỉ mong cô ta đi cho khuất mắt.

Sau khi đuổi được Nghê Hiểu Vũ đi, anh giới thiệu với Cố Linh Y: "Nghê Hiểu Vũ, đội trưởng đội bóng đá nữ của Đại học Sư phạm Tân Hải, một học tỷ rất hào sảng."

"Anh ơi, hai người mới đến Đại học Sư phạm Tân Hải hôm qua thôi mà, thế nhưng có cảm giác đã rất quen với học tỷ này rồi." Cố Linh Y tò mò nói.

"Trên đường đi đã xảy ra rất nhiều chuyện đó." Lộ Mãn cười nói, "Muốn nghe không?"

"Dạ."

Thế là Lộ Mãn lược bỏ những chi tiết rườm rà kể lại những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua.

Cố Linh Y chống cằm lắng nghe suốt, khuôn mặt trái xoan ánh lên vẻ sáng bóng tựa như bạch ngọc được mài giũa tỉ mỉ. Nụ cười trên môi cô say đắm lòng người lại như vẽ lên gốm sứ hình ảnh những đóa hoa đào mới nở.

Dù là lắng nghe giọng nói của anh hay là chăm chú nhìn vẻ mặt anh khi nói chuyện, cô đều tập trung cao độ, đôi mắt to thỉnh thoảng mới chớp một cái.

Kể chuyện một hồi, Lộ Mãn nhận thấy trên mặt cô như mặt hồ tĩnh lặng không gợn sóng, nụ cười nhạt vẫn không hề thay đổi.

"Linh Y, em hình như...đã biết những chuyện này rồi."

"Dạ, chiều nay trên đường đến đây chị Lăng Chi lái xe hơi buồn ngủ, Gia Nhi đi dạo phố gọi điện thoại cho em và bật loa ngoài."

Cố Gia Nhi trò chuyện với chị gái và bạn thân đương nhiên là không bỏ sót chi tiết nào, cái miệng cứ liến thoắng như phát sóng trực tiếp vậy.

"Vậy mà em vẫn muốn nghe anh kể lại." Lộ Mãn trầm ngâm nhìn cô.

Cố Linh Y khẽ cúi đầu. Đôi mắt hạnh dưới hàng mi cong vút nhanh chóng liếc nhìn Lộ Mãn rồi lại vội vàng cụp xuống.

"Chỉ nghe anh nói cũng không có ý nghĩa gì." Lộ Mãn nhìn Cố Linh Y, "Em cũng kể về cuộc sống của em trong hai ngày qua đi."

"Cuộc sống của em rất tẻ nhạt..."

Cố Linh Y nhỏ giọng nói.

Lộ Mãn cười, cố ý khích tướng: "Ăn xong rồi ngủ hả? Lớn nhanh như lợn, đúng là giống heo tốt."

"Đâu có..." Cố Linh Y yếu ớt phản bác, "Còn...còn xem cả truyện mạng nữa..."

Nói xong, cô chỉ muốn che mặt lại.

Lộ Mãn cùng em gái ra ngoài chơi, vừa thích giúp đỡ người khác vừa kết bạn giao hữu.

Còn cô thì trốn trong chăn xem tiểu thuyết cả ngày.

Có chút xấu hổ.

"Lúc nãy em còn kể tội anh hồi bé mời em ăn bánh bao cay, nói năng hùng hồn lắm mà."

"Cái đó, cái đó là do hăng hái quá mức thôi..."

Cố Linh Y không hề khoa trương. Số câu cô nói chuyện với Lộ Mãn vừa rồi đã bằng cả ngày ở nhà hoặc cả tuần ở trường Trung học Phổ thông cộng lại rồi.

Lộ Mãn đang chăm chú nhìn vẻ mặt bối rối của Cố Linh Y, bỗng nhiên nhớ ra hình như có chuyện gì đó anh đã bỏ quên mất rồi.

"Ôi trời, đột nhiên nhớ ra là Gia Nhi nửa tiếng trước nhắn tin cho anh bảo là hẹn ăn tối."

Gặp được Cố Linh Y, vui mừng quá mà quên mất Cố Gia Nhi mất rồi.

Cố Linh Y lấy điện thoại ra xem giờ: "Chúng ta đã ở trong phòng nghỉ bốn mươi phút rồi."

Cô lướt lên xem lịch sử trò chuyện rồi nói: "Sau khi em đến trường, xe của chị Lăng Chi không có giấy thông hành nên không vào được khu nhà ở của cán bộ. Em muốn nhờ Gia Nhi ra giúp em chuyển hành lý, nhưng lúc đó em ấy vẫn chưa về đến khu nhà ở của cán bộ."

"Lăng Chi giờ đi đâu rồi?"

"Chị ấy đặt một nhà nghỉ ven biển nên đi cất hành lý trước rồi, lát nữa sẽ đến tìm chúng ta."

Giọng Cố Linh Y có chút u oán: "Gia Nhi cứ sai chị gái chạy tới chạy lui, em ấy đột nhiên nổi hứng muốn ở đây chơi thêm mấy ngày. Em giúp em ấy thu dọn quần áo cả buổi sáng, nhét đầy vali cho em ấy rồi mang đến đây đó, mệt chết đi được."

Gia Nhi muốn ở lại thêm mấy ngày á? Lộ Mãn ngẩn người.

Có phải...vì nghe thấy anh muốn trong vòng hai mươi ngày kiếm chút thu nhập ở Đại học Sư phạm Tân Hải không?

Lộ Mãn lấy điện thoại ra: "Để anh hỏi Gia Nhi xem em ấy đến khu nhà ở chưa."

"Để em cũng hỏi em ấy xem nhà dì Phùng có thiếu hoa quả gì không."

Cố Linh Y rất chu đáo. Dù sao em gái cũng ở nhà người ta nên cô nhân tiện hỏi xem trên bàn ăn của người lớn có cần bổ sung hoa quả gì không, cô có thể mua một túi mang đến chào hỏi.

"Anh ơi, chúng ta cùng nhắn tin cho em ấy." Cố Linh Y khẽ cười, "Xem em ấy trả lời ai trước."

"Chắc chắn là trả lời em, chị gái song sinh này rồi."

Lộ Mãn nhớ hồi Trung học Phổ thông Cố Gia Nhi trả lời tin nhắn của anh rất chậm. Nói sao nhỉ, nói quá lên một chút thì là gửi một tin nhắn vào kỳ thi tháng, đến khi chấm xong bài thi tháng sau mới nhận được hồi âm của Cố Gia Nhi.

Lộ Mãn nói xong, cùng Cố Linh Y đồng thời gửi tin nhắn cho Cố Gia Nhi.

*Ting*

【Gia Nhi】: Anh ơi, em vẫn đang dọn dẹp đồ đạc ở nhà dì Phùng. Đợi em thêm mười lăm phút nữa nha~

Lộ Mãn nhận được tin nhắn trước.

"Cái con bé này, uổng công em thương nó." Cố Linh Y dậm chân, "Thấy trai quên chị."

Lộ Mãn bất lực: "...Cái thói quen trả lời chậm chạp của em ấy coi như là thay đổi rồi. Nhưng cái thói quen bắt người khác chờ đợi này thì..."

Đã hẹn nửa tiếng sau ăn tối, bây giờ trễ mười phút rồi mà cô còn bắt Lộ Mãn đợi thêm mười lăm phút nữa.

"Hay là ra ngoài dạo một vòng đi, ngắm cảnh đêm ở trường cũ của dì Văn."

Lộ Mãn nghĩ dù sao Cố Gia Nhi đã trì hoãn thì chẳng biết đến khi nào mới xong, chi bằng dẫn Cố Linh Y đi dạo trong khuôn viên Đại học Sư phạm Tân Hải.

Cố Linh Y khẽ "ừm" một tiếng rồi thu dọn bàn, Lộ Mãn đứng dậy đi ngang qua sau lưng cô và khịt khịt mũi.

"Sao vậy? Có mùi gì à?" Cố Linh Y nhỏ giọng hỏi.

"Có chút mùi tương ớt."

"A..." Cố Linh Y giơ tay lên ngửi tay áo, hình như thật sự dính chút mùi.

"Anh ơi, trong túi em có chai nước hoa, anh giúp em xịt một chút."

"Không cần xịt vào người em, xịt sang bên cạnh..."

Cố Linh Y còn chưa nói hết câu thì Lộ Mãn đã xịt một chút nước hoa vào không khí bên cạnh cô.

Một mùi hương hoa quả tươi mát thoang thoảng lan tỏa trong không khí.

Cố Linh Y "cộp cộp" bước nhỏ chạy vào làn sương nước hoa, thân hình nhẹ nhàng xoay hai vòng, vạt váy bay bổng xoè ra.

Cách con gái xịt nước hoa Lộ Mãn cũng dần dần mới biết.

Mùi hương nồng nặc là xịt trực tiếp lên người. Có người để tăng thêm hiệu quả còn xịt thêm vài nhát vào nách, một cơn gió thổi qua có thể khiến nửa con phố tràn ngập mùi hương này. Nếu là nước hoa kém chất lượng thì chẳng khác nào vũ khí hóa học.

Hai chị em song sinh chưa bao giờ dùng cách quá lòe loẹt và phô trương này.

Xịt sang bên cạnh không khí một chút rồi tự mình tiến đến để hơi dính vào như sương là được.

"Anh ơi," Cố Linh Y bĩu môi, "Anh quen tay quá nhỉ, xem ra giúp Gia Nhi xịt nước hoa không ít."