Michael nói cứ như thể tất cả mọi người ở trụ sở đều đã chết, mặc dù chưa ai chết cả. Tôi áp tai vào cửa, chờ đợi xem có ai đang đứng ngoài hay đi lại ngoài hành lang không. Tôi có thể ra ngoài không? Có an toàn không? Người đi sau tôi đã đi nơi khác rồi sao? Michael nhìn tôi như thể tôi là một tên hề và hỏi.
"Có thật là nếu trở thành Đấng cứu thế thì có thể quay về quá khứ nhờ phép màu không?"
Khi tôi quay đầu lại nhìn, Michael rót thêm rượu từ chai rượu hình viên kim cương và tiếp lời.
"Tôi nghe những ứng cử viên khác nói rằng họ đã đi ngược thời gian và vượt qua cái chết."
"Tôi tưởng anh là tín đồ Giáo hội Vô Hạn nên biết rõ hơn tôi chứ? Không phải sao?"
Tôi châm biếm trả lời, không muốn tiết lộ dù chỉ một chút thông tin nhỏ. Thật mỉa mai làm sao. Tôi đã từng cố gắng chia sẻ kiến thức và thông tin tôi biết mà không đòi hỏi gì cả. Giờ thì tôi lại đang cố gắng không chia sẻ bất kỳ thông tin nào. Michael nhìn tôi cười ngạo mạn và nói.
"Tôi đã hỏi anh mà."
Michael hành xử như thể tôi không có quyền không trả lời. Anh ta nói chuyện rất hách dịch, tôi không rõ là do máy phiên dịch của tôi hay thái độ của anh ta thực sự tệ như vậy.
"Trước hết, hãy thành tâm trả lời câu hỏi của Đấng cứu thế trước đi, tên tín đồ ngạo mạn, ích kỷ và độc ác."
Nghe những lời đó, Michael nâng ly rượu lên và nói với giọng chế giễu.
"Một tín đồ trung thành sẽ luôn ngoan ngoãn tuân theo lời của Đấng cứu thế. Ngài muốn biết gì?"
"Tại sao Giáo hội Vô Hạn lại… nhắm vào căn cứ dưới biển?"
"Vì một mảnh vườn màu mỡ đã được tạo ra để hạt giống có thể nảy mầm."
"…Hãy giải thích mà không dùng những phép ẩn dụ của tôn giáo."
Tôi đã nghĩ mình là người kiên nhẫn, nhưng càng nói chuyện với các tín đồ giáo phái, tôi càng nhận ra điều đó không đúng. Michael mặc bộ vest đen, nhún vai nhìn tôi rồi ngồi lên ghế của tổng quản lý, vắt chân một cách kiêu ngạo.
"Nếu Ngài nhìn vào các ứng cử viên Đấng cứu thế của chúng tôi, Ngài sẽ thấy họ là những người may mắn sống sót sau các vụ tai nạn chết người hàng loạt. Họ đã trải qua hiện tượng đi ngược thời gian, nhưng không thể tìm ra nguyên nhân cơ bản của hiện tượng đó. Họ bị chảy nước mũi, hắt hơi, sốt, nhưng nguyên nhân của cảm lạnh là virus cúm chỉ được biết đến sau khi Dmitry Ivanovski phát hiện ra sự tồn tại của virus với vô số thí nghiệm, quan sát và nghiên cứu."
Michael tiếp tục nói như thể đang giải thích cho một con vật có trí thông minh thấp, xen vào những câu như 'Đoạn này Ngài có hiểu không?'.
"Giáo hội Vô Hạn đã cố gắng tìm ra bản chất của các hiện tượng quay ngược thời gian. Họ tò mò muốn biết phép màu này xảy ra với loại người nào trong điều kiện nào. Tuy nhiên, việc tìm ra nguyên nhân chỉ qua kinh nghiệm của mười mấy người, và những câu chuyện không chính xác của những người sống sót mắc PTSD và trầm cảm là điều rất khó khăn. Giáo hội Vô Hạn thời kỳ đầu khá man rợ, dường như họ đã mổ xẻ hoặc tra tấn những người trải qua phép màu khi họ còn sống để tìm câu trả lời, nhưng kết quả không mấy khả quan."
Điên rồ quá rồi. Bắt những người vừa may mắn sống sót sau thảm họa để mổ xẻ sao? Đúng là những kẻ mất trí.
Nhìn những người như Elizabeth, Ronald, Jamal vẫn còn sống và là ứng cử viên Đấng cứu thế, có vẻ như chuyện này đã xảy ra từ khá lâu rồi. Nếu bây giờ chúng vẫn đang mổ xẻ, liệu các ứng cử viên Đấng cứu thế của Giáo hội Vô Hạn có thể công khai viết về những gì họ đã trải qua trên tạp chí không? Michael nhìn biểu cảm của tôi thay đổi từng chút một, có vẻ thích thú, rồi nói tiếp.
"Để tìm hiểu sâu hơn về hiện tượng và khám phá bản chất của phép màu, Giáo hội Vô Hạn đã quyết định rằng điều quan trọng không chỉ là tìm kiếm những người sống sót mà còn phải tiến hành thí nghiệm ở những địa điểm được kiểm soát chặt chẽ nhất có thể. Những loại thí nghiệm này không thể thực hiện nhiều lần, vì vậy chúng tôi phải lựa chọn địa điểm một cách cẩn thận nhất có thể. Sau một số ít thí nghiệm, chúng tôi phát hiện ra rằng cần có đá quý, răng cá mập và vật hiến tế sống. Và căn cứ dưới biển đã được chọn làm địa điểm thí nghiệm tiếp theo."
Michael nhìn mặt tôi vài giây rồi nói.
"Địa điểm chúng tôi mong muốn cần phải có sự đa dạng về chủng tộc, ngôn ngữ, giới tính, tuổi tác và trình độ học vấn. Đó phải là một nơi có thể bị cô lập trong một khoảng thời gian nhất định và có thể khiến một lượng lớn người chết trong thời gian ngắn. Việc tìm kiếm không hề dễ dàng. Những địa điểm được cân nhắc đầu tiên là các phương tiện giao thông công cộng như tàu, xe buýt, tàu hỏa hoặc máy bay, nơi tai nạn có thể xảy ra dễ dàng để Giáo hội Vô Hạn không bị nghi ngờ. Tiếp theo là các khách sạn, bệnh viện, trường học, rạp chiếu phim hoặc trung tâm mua sắm phức hợp. Sau nhiều cân nhắc giữa các du thuyền lớn do chúng tôi quản lý và căn cứ dưới biển Bắc Thái Bình Dương, cuối cùng chúng tôi đã quyết định chọn căn cứ dưới biển. Tôi được giao nhiệm vụ đưa một số lượng tín đồ Giáo hội Vô Hạn nhất định vào căn cứ dưới biển và quản lý họ."
Nhiệm vụ của anh ta là dẫn dắt các nhóm kỹ sư để căn cứ dưới biển Bắc Thái Bình Dương hoạt động tốt, phải không? Michael nhìn tôi, nâng ly và uống cạn. Sau đó anh ta tiếp tục kể lể về việc anh ta đã làm việc vất vả như thế nào để tỉ mỉ phá hủy căn cứ dưới biển.
"Có vẻ như anh đã quản lý nhóm kỹ sư rất tệ."
"Cảm ơn. Tôi chỉ đơn giản là đã bố trí sai người vào đúng vị trí. Ngài Đấng cứu thế đã từng chăn nuôi cừu bao giờ chưa?"
Khi tôi lắc đầu, Michael chậm rãi giải thích.
"Cừu thị lực không tốt. Tính cách cũng không tốt, nhưng những con vật ngu ngốc và không nhìn rõ phía trước này lại có bản năng sinh tồn là đi theo người lãnh đạo mà chúng đã chọn. Căn cứ dưới biển này cũng giống như việc quản lý một đàn cừu. Tùy thuộc vào người đứng đầu nhóm, bạn có thể biết hướng mà những con cừu sẽ đi. Đi về phía vách đá, hay đi gặm cỏ. Cách dễ nhất để phá hủy một tổ chức lành mạnh là đặt một con cừu điên vào vị trí lãnh đạo bầy cừu."
Michael nhìn tay trái của tôi một lát rồi nói.
"Trong môi trường làm việc khép kín như thế này, điều tai hại nhất là việc có một thành viên hoặc trưởng nhóm thiếu đạo đức trong cùng một nhóm. Càng buộc các thành viên phải chứng kiến những hành vi phi đạo đức, ngưỡng chịu đựng của họ càng giảm, và sau này họ sẽ không nhận ra rằng những gì mình đang làm là phạm pháp. Càng làm việc chung trong cùng một nhóm trong thời gian dài, tinh thần càng suy sụp. Các thành viên dưới quyền một trưởng nhóm bạo lực, phân biệt chủng tộc hoặc phân biệt giới tính sẽ dần dần biến thành con người tương tự như trưởng nhóm để tồn tại. Tôi nghe nói Francis Wilkins, trưởng nhóm trước đây của đội Hoa Kỳ, một trong hai nạn nhân anh ta bắt nạt ở trường đã tự sát bằng súng lục, còn một người khác thì treo cổ tự tử. Tôi nghĩ anh ta sẽ là trưởng nhóm hoàn hảo để dẫn dắt đội Hoa Kỳ ở căn cứ dưới biển."
Cái gì? Tôi tưởng tai mình nghe nhầm. Có vẻ như các nhóm kỹ sư ở căn cứ dưới biển số 4 đang duy trì một mức độ hỗn loạn nhất định, đó là do Michael cố ý sao?
"Khoảng một nửa số thành viên ghét Francis, nhưng càng về sau, cách nói chuyện của họ càng trở nên giống nhau. Họ gặp mặt nhau nhiều hơn cả gia đình, sống chung trong thời gian dài và ở gần nhau, nên không thể tránh khỏi việc học hỏi hành vi của nhau. Để tồn tại dưới trướng Francis, các thành viên đã tìm kiếm những con mồi dễ dàng từ các nhóm khác. Tất nhiên, một số thành viên ghét Francis hoặc đồng nghiệp đã nghỉ việc, nhưng những người không có lựa chọn nào khác buộc phải ở lại và trở nên giống Francis."
Michael cười yếu ớt, rồi lẩm bẩm với vẻ thật lòng tiếc nuối rằng Francis buộc phải nghỉ việc do gây tai nạn khi lái xe trong tình trạng say rượu.
"Tôi cũng rất thích trưởng nhóm Jang Min của đội Trung Quốc trước đây. Khi trưởng nhóm Jang Min còn ở đó, cứ ba tháng một lần lại có thành viên mới được tuyển dụng cho đội Trung Quốc. Thỉnh thoảng có thi thể nhân viên mang quốc tịch Hồng Kông, Đài Loan, Ma Cao trôi dạt vào bờ biển đảo Daehan. Anh ta là một trưởng nhóm khá năng động và chăm chỉ, nhưng thật đáng tiếc khi anh ta bị thay thế bởi Hai Yun vì vấn đề chính trị. Kể từ khi Hai Yun đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm, mặc dù trong nhóm vẫn có vấn đề, nhưng tôi vẫn tiếc vì không còn thấy thi thể thành viên trôi dạt vào bờ biển mỗi quý."
Michael rót thêm rượu vào ly, nhìn mặt tôi và mỉm cười.
"Điều quan trọng hơn việc đưa một trưởng nhóm có vấn đề về đạo đức vào đội là giảm số lượng những người có lý trí và đạo đức. Càng nhanh chóng loại bỏ những người có đạo đức và tích cực can thiệp vào vấn đề của người khác để giải quyết, những người từng tham gia phong trào nhân quyền, hoặc những người phẫn nộ trước những hành vi bất công ra khỏi căn cứ dưới biển, càng dễ dàng để tín đồ Giáo hội Vô Hạn chiếm lấy vị trí đó. Sau khi lấp đầy những vị trí trong lĩnh vực tư vấn tâm lý bằng tín đồ Giáo hội Vô Hạn, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ. Ví dụ, có một kỹ sư tên là Sasaki Mori. Anh ta là trưởng nhóm trước Sato Ryusuke, một người yếu đuối, thiếu tự tin và khá nhút nhát. Nhưng anh ta lại hòa hợp rất tốt với các thành viên trong nhóm. Anh ta là một trưởng nhóm luôn muốn tự mình xử lý những công việc khó khăn, vất vả và có mối quan hệ khá tốt với những người ở các nhóm khác. Sở thích của anh ta là nướng hàng trăm chiếc takoyaki ở đảo Daehan vào cuối tuần và chia sẻ cho các thành viên trong nhóm hoặc những người nước ngoài khác. Một người như vậy không phù hợp với căn cứ dưới biển, nên chúng tôi phải nhanh chóng loại bỏ anh ta."
"…Ý anh là gì?"
Thật đáng sợ khi hỏi. Tôi không nghĩ họ đã đưa anh ta ra ngoài một cách tốt đẹp.
"Chúng tôi tăng thêm áp lực công việc bằng cách từ chối các báo cáo, cho rằng có vấn đề trong công việc, gây gổ với các nhóm khác, phá hoại lớn hơn những nơi đã được sửa chữa, hoặc thổi phồng những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể. Bằng cách đó, chúng tôi cố tình làm cho việc làm việc ở căn cứ dưới biển trở nên khó khăn. Việc lan truyền tin đồn về sự bất tài trong công việc của người đó cũng là một cách tốt để khiến họ cân nhắc việc chuyển việc. Nếu họ vẫn không rời căn cứ dưới biển, thì một tai nạn đáng tiếc sẽ xảy ra với gia đình họ. Trưởng nhóm Sasaki, người đã mất vợ trong một vụ tai nạn, buộc phải rời căn cứ dưới biển và chuyển việc vì đứa con gái 5 tuổi của mình. Khi anh ta băn khoăn về việc làm ở căn cứ dưới biển, tôi đã khuyên anh ta nên ưu tiên gia đình, và anh ta nhanh chóng nghỉ việc. Nếu đã kết hôn hoặc có con, sẽ dễ dàng hơn để đuổi họ đi. Nơi này hầu như chỉ dành cho những người độc thân sinh sống."
Tôi cảm thấy muốn giật lấy chai rượu trên tay Michael và đập vào đầu anh ta. Có lẽ tôi cũng đang suy sụp rồi.
"Quốc tịch của Ngài là Hàn Quốc phải không? Vài năm trước có một trưởng nhóm đội Hàn Quốc tên là Yang Naeun. Cô ấy là một trưởng nhóm khá tốt."
.
.
.
lu: Tui thật sự thấy kinh tởm. Đcm, lý do cái căn cứ loạn cào cào là vì bọn khốn đó. Chúng nó gài người, kiểm soát cả cái căn cứ. Không được thì cố tình giết người. Tui tưởng chúng nó đã ở tận cùng của đáy rồi, nhưng ko nó vẫn tiếp tục đi xuống nữa. Tui ko kiềm chế đc, muốn chửi thề vãi ?
Mà tác giả phũ thiệt. Tận c332 ms giải thích cho người đọc lý do cái căn cứ nó lắm kẻ khốn nạn như vậy. Đã thế còn khốn nạn theo team nữa chứ
