Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

(Đang ra)

Tôi trở thành bạn thuở nhỏ nghiện ma túy

Musiya

Người bạn thuở nhỏ đã chết vì chơi đồ.

7 11

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

58 1978

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

324 19435

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

153 5928

Phần 6 - 330. Đe dọa (1)

Có phải do tôi đã dành những ngày tháng tồi tệ ở căn cứ dưới biển nên kỹ năng diễn xuất của tôi đang dần trở nên xuất sắc không? Theo tôi, tôi không biết nói dối và khả năng diễn xuất cũng rất tệ. Người đó biết tôi là một tín đồ Vô Hạn đáng ngờ và kỳ lạ, nhưng lại giả vờ không biết và để tôi đi.

Tại sao anh ta lại hành động như vậy? Liệu việc tôi đi lại lung tung ở đảo Daehan này có ổn không? Hay là vì tôi có vũ khí còn anh ta tay không nên anh ta đã lặng lẽ rút lui? Tôi nhớ lại Rick, người ôm đầy lon đồ uống. Tính số lon đồ uống thì chắc hẳn có ít nhất 7 tín đồ Vô Hạn trong hội trường.

Nếu suy nghĩ đơn giản, người tên Rick đó có thể là một người tốt bụng, không chút nghi ngờ gì nếu là tín đồ của giáo phái của họ. Nhưng tôi đã gặp rất nhiều loại tín đồ Vô Hạn trên đường đến đây, và những tín đồ tà giáo hành động tử tế và bình thường còn đáng sợ hơn những tín đồ công khai mang súng đi lại.

Có những kẻ cuồng tín vung những con dao to bằng nửa thân người để tấn công, có kẻ gây tai nạn giao thông bằng ô tô, hoặc những kẻ bắn súng vào cả căn phòng có người bên trong từ bên ngoài. Nhưng những người trông hoàn toàn bình thường như Kanu hay Rick lại tin vào những điều phi lý như thể chúng có thật mới khiến tôi rùng mình.

Nếu gặp Rick ở một nơi khác, tôi sẽ chỉ nghĩ anh ta là một người tốt bụng và tin vào một tôn giáo kỳ lạ. Nếu tính cách tốt, chúng tôi có thể đã trở thành bạn bè. Thà anh ta mang súng và đe dọa người khác còn hơn. Như vậy sẽ dễ nhận biết hơn.

Tôi không biết phải đi đâu ngay lập tức. Tôi muốn đi tìm Baek Aeyoung, cũng muốn lục soát đảo Daehan để tìm Emma hoặc những người sống sót khác. Hoặc là chạy đến bệnh viện và chờ đến lượt mình, mà có thể chẳng bao giờ tới lượt.

Một mình lang thang trên hòn đảo này thật đáng sợ và mệt mỏi. Tôi vừa muốn trốn vào một góc khuất một mình, vừa muốn có ai đó bên cạnh. Nhìn tình trạng của tôi bây giờ, tôi tự hỏi mình có nên đến bệnh viện trước như Rick nói? Trong lúc đang phân vân, toàn bộ đảo Daehan vang lên tiếng phát thanh.

[Chương trình này hiện chỉ phát sóng tại đảo Daehan. Chúng tôi mang đến tin tức tốt lành cho các tín đồ Giáo hội Vô Hạn đã chờ đợi từ sáng sớm đến giờ. Tôi vô cùng vui mừng được thông báo rằng Đấng Messiah, Đấng cứu thế và Chủ nhân của Đức tin chúng ta, Ngài Park Moohyun, hiện đang ở đảo Daehan.]

Gì cơ? Tôi đang ngồi co ro trong góc phòng nhân sự ở trụ sở chính thì giật mình bật dậy khi nghe tiếng phát thanh. Nghe giọng nói phát ra từ loa, có vẻ đó là Elizabeth.

[Chúng ta đã nghĩ rằng ngài Park Moohyun sẽ ở tại khu Baekho của Căn cứ dưới biển số 4, nên các tín đồ đã đổ xô ra nghênh đón Ngài như chim hải âu. Tuy nhiên, Đấng cứu thế của chúng ta, nhờ phép màu, đã biết trước sự vất vả của chúng ta và đích thân ngự giá đến đảo Daehan.]

Tôi lặng người khi nghe những gì phát ra từ loa phát thanh. Nghênh đón? Nghênh đón có phải là việc nhiều tín đồ mang súng xông vào Căn cứ dưới biển số 4 không? Hèn chi lúc nào cũng là vừa bước ra khỏi thang máy trung tâm là tất cả đều đi về phía khu Baekho. Rõ ràng bọn tín đồ Vô Hạn là chướng ngại vật lớn nhất của tôi trên đường đến đảo Daehan.

Nghe Elizabeth nói, tôi cảm thấy cô ta đang nói như thể tôi, Đấng cứu thế, không chịu nổi những hành động vô ích của các tín đồ khi họ đi đến khu Baekho, nên đã bất ngờ xuất hiện một cách kỳ diệu ở đảo Daehan. Trong khi những gì tôi làm gần như là chạy trốn khỏi căn cứ dưới biển.

Sao bọn chúng lại biết tôi đang ở đảo Daehan? Có phải Kim Jaehee, người mà tôi nói chuyện lúc nãy, đã đi loan tin không? Kim Jaehee mà tôi thấy là một người không quan tâm đến việc người khác sống tốt hay không, và chỉ muốn mình được cứu rỗi thôi mà. Nhìn thái độ ích kỷ đó, cậu ấy không phải là kiểu người sẽ đi rêu rao khắp nơi về việc tôi ở đâu chỉ vì lợi ích của bản thân. Cậu ấy muốn giữ bí mật thân phận của tôi và được cứu rỗi mà không ai biết.

Liệu Baek Aeyoung có bị bắt bởi những tín đồ Vô Hạn và vô tình tiết lộ thông tin về tôi không? Không đời nào. Chắc chắn là không. Cô ấy chắc chắn di chuyển bí ẩn hơn tôi nhiều... Hay là bọn chúng đã hỏi những người bị bắt ở các căn cứ dưới biển khác như Jennifer hay Hailey về ngoại hình của tôi? Hay là Rick, người mà tôi vừa gặp?

Có quá nhiều người đáng ngờ khiến tôi muốn phát điên. Trong khi đó, Elizabeth vẫn không ngừng nói những lời vô nghĩa trên sóng phát thanh.

[Chúng ta cần Ngài Park Moohyun, người đã thoát khỏi sự ràng buộc của thời gian. Những gì chúng ta cầu xin sẽ được thực hiện thông qua Ngài ấy. Sự cứu rỗi và an nghỉ của chúng ta phụ thuộc vào những lời cầu nguyện chân thành dâng lên Ngài Park Moohyun. Chúng ta có thể cầu xin được suy nghĩ như Ngài Park Moohyun, hành động như Ngài Park Moohyun, và nhìn thế giới, vạn vật bằng con mắt của Ngài Park Moohyun. Chúng ta cần bằng chứng cho thấy chúng ta có thể quay về quá khứ. Sự tồn tại của Ngài Park Moohyun là bằng chứng cho cuộc đời chúng ta và là dấu hiệu rõ ràng của sự cứu rỗi.]

Cô ta đang nói gì vậy? Cô ta có cầu nguyện tôi cả trăm ngày thì tôi cũng không thể làm gì được. Và dù có quay về quá khứ thì cũng chỉ lặp lại được một ngày thôi, tôi không hiểu tại sao điều này lại quan trọng đến vậy.

[Tôi tự hỏi tín đồ nào sẽ có vinh dự đầu tiên được tiếp đón Ngài Park Moohyun. Thật buồn nhưng Đấng cứu thế của chúng ta hiện tại chắc đang vô cùng bối rối. Bởi vì Ngài đang bị đè nặng bởi gánh nặng của sứ mệnh to lớn dẫn dắt các tín đồ của Giáo hội Vô Hạn về quá khứ.]

Tụi bay đã dìm tao xuống nước biển. Tụi bay đã làm tao khổ sở. Tao chỉ muốn dành một cuối tuần bình yên và không làm gì cả. Không chỉ tao bị dìm xuống nước mà vô số người sống ở căn cứ dưới biển cũng đã bị giết hoặc hành hạ. Chỉ vì cái ước muốn ích kỷ là muốn quay về quá khứ đó.

Tôi hoàn toàn không có sứ mệnh đưa người về quá khứ, hay dẫn dắt những người theo tà giáo. Tôi cũng không biết liệu bị đe dọa có khiến tôi có sứ mệnh đó không. Những gì tôi có thể nói hoặc làm chỉ là từ bỏ súng và đức tin, từ bỏ căn cứ dưới biển và trốn thoát đến đảo Daehan. Có vẻ như Giáo hội Vô Hạn và tôi hoàn toàn không hợp nhau.

[Chúng ta phải thể hiện tình yêu, đức tin và sự tin tưởng để Ngài có thể kiên cường chịu đựng. Và chúng ta phải giúp Ngài không mất đi lòng dũng cảm và có được hy vọng.]

Các người có thể thể hiện tình yêu và đức tin dành cho tôi bằng cách đồng cảm và đoàn kết với những người đang đối mặt với thảm họa chưa từng có ở căn cứ dưới biển không?

[Các tín đồ ở đảo Daehan phải bảo vệ và phục vụ Ngài một cách an toàn để Ngài có thể dạy dỗ và hướng dẫn chúng ta.]

Nghe Elizabeth nói như thể cô ta đang ra lệnh cho các tín đồ Vô Hạn hãy giữ chặt Park Moohyun dưới danh nghĩa bảo vệ nếu gặp anh ta ở đảo Daehan... Chỉ mình tôi nghe thấy vậy sao? Và nếu tôi có thể giữ được chút dũng khí hay hy vọng nào ở căn cứ dưới biển này, thì đó không phải nhờ vào hành động của những kẻ cuồng tín, mà là do ý chí của những người tốt bụng đã cố gắng giúp đỡ người khác.

[Ngài Park Moohyun sẽ dẫn dắt chúng ta về quá khứ, và chúng ta sẽ mãi mãi ở lại trong quá khứ mà chúng ta hằng mơ ước. Giống như cá mập Greenland mù lòa không lạc lối trong bóng tối vô tận và biển băng không đáy, Ngài Park Moohyun sẽ hướng dẫn, chỉ đường và dạy dỗ chúng ta để chúng ta không lạc lối. Chỉ khi Ngài sẵn lòng hướng dẫn và giữ gìn chúng ta, chúng ta mới có thể đi trên con đường cứu rỗi mà chúng ta hằng mong muốn.]

Elizabeth, đúng như một tín đồ tà giáo cuồng tín, mỗi lời cô ta thốt ra đều khiến dạ dày tôi khó chịu. Tôi buồn nôn muốn ói, nhưng không thể biết chính xác là do tình trạng cơ thể bị dị ứng với tôn giáo hay do chương trình phát thanh toàn những lời vô nghĩa. Tôi chỉ nghĩ rằng nếu các tín đồ Vô Hạn sống sót và bị các thế lực bên ngoài bắt giữ, chúng sẽ lôi tên tôi ra và bám riết lấy tôi như ma nước. Điều đó chỉ khiến cơn đau đầu của tôi tệ hơn.

[Buổi lễ cầu nguyện đã được lên kế hoạch đang được chuẩn bị tại bàn thờ được dựng ở Căn cứ dưới biển số 1.]

Làm ơn đi. Tôi đã tham dự đám cưới và tang lễ rồi, nhưng lễ cầu nguyện là cái quái gì nữa?

[Các tín đồ đang chờ đợi và chờ đợi Ngài Park Moohyun tham dự.]

Trước đây, khi cuộc khủng hoảng con tin ở Deep Blue kết thúc và tôi bị lôi ra ngoài, có lẽ tôi đã bị ép buộc tham dự buổi lễ cầu nguyện tại bàn thờ được dựng ở căn cứ dưới biển số 1, với cơ thể được trang trí bằng đá quý. Cứ như thể tôi bị hiến tế như một con dê hay con cừu được đặt trên bàn thờ vậy. Nghe qua thì có vẻ như một lễ hội nhẹ nhàng hoặc một sự kiện đơn giản. Có lẽ nếu tôi tham dự đó thì các tín đồ Vô Hạn sẽ hạnh phúc còn tôi thì bất hạnh thôi.

... Nghe chương trình phát thanh, tôi cũng muốn được vị cứu tinh tên Park Moohyun cứu rỗi. Tôi muốn trao những vấn đề mình đang gặp phải lên vai một vị cứu tinh cụ thể và cầu xin anh ta giải quyết bằng cách nào đó. Hoặc đe dọa anh ta giải quyết nếu không muốn chết. Ngay cả tôi, một người không tin vào tôn giáo, cũng có những suy nghĩ như vậy khi đối mặt với tình huống khó khăn, vậy thì những người tin vào tôn giáo hẳn sẽ cầu nguyện tha thiết hơn và cầu xin vị cứu tinh đó cứu rỗi mình.

Tôi hiểu tại sao Baek Aeyoung lại bảo tôi cứ trốn yên trong kho. Việc không bị ai phát hiện là an toàn nhất. Nếu bị tín đồ Vô Hạn phát hiện, tôi sẽ bị đưa trở lại căn cứ dưới biển ngay lập tức.

[Trong khi chờ đợi Ngài Park Moohyun, các tín đồ chúng ta sẽ xả súng không phân biệt vào các con tin và các tàu thoát hiểm nổi trên biển gần đảo Daehan.]

Gì cơ?

[Để đề phòng những sự việc không mong muốn có thể xảy ra, và để cầu nguyện cho sự an toàn và bình yên của Đấng cứu thế, chúng ta sẽ tổ chức một nghi thức đơn giản bằng cách xả súng trước buổi lễ cầu nguyện. Bắt đầu từ bây giờ, sau 30 phút, cứ mỗi phút chúng ta sẽ loại bỏ một người đang bị trói trong hội trường và căn cứ dưới biển ra khỏi thực tại.]

...Tôi quá sốc đến nỗi cứ nghĩ mình đã nghe nhầm nội dung phát thanh. Giáo hội Vô Hạn có vẻ không muốn tôi trốn ở đâu đó an toàn. Elizabeth hỏi ai đó bằng giọng ngọt ngào.

[Bạn cảm thấy thế nào khi là người đầu tiên được chọn trong số các con tin?... Cứu tôi với! Cứu tôi với!]

Một người đàn ông nào đó đang la hét "Cứu tôi với!" phía sau giọng nói của Elizabeth, như nhạc nền. Khi Elizabeth nói "Tên thánh và cao quý của Đấng cứu thế chúng tôi là Ngài Park Moohyun", người đàn ông đó liên tục gọi tên tôi "Ngài Park Moohyun! Cứu tôi với!" và la hét lớn cầu cứu. Nghe mà hồn tôi như muốn lìa khỏi xác. Elizabeth nghe giọng nói tuyệt vọng đó vài giây rồi lạnh lùng nói trên sóng phát thanh.

[Anh ta nói rằng anh ta cảm thấy vinh dự và biết ơn vì đã cho anh ta cơ hội này.]

Không phải vậy đâu? Anh ta vừa la hét cầu cứu mà. Cô cũng nghe thấy mà. Khi tôi đang ngẩn ngơ nghe phát thanh, tôi nghe thấy tiếng cười của Elizabeth.

.

.

.

lu: xin phép cho tui chửi thề. Đcm con khốn, con khốn nạn, cả cái giáo phái thần kinh. Mẹ kiếp, lũ chó má 

Thương Moohyun vãi ????????

talia: có thể ói 10 bãi được luôn