Tonari no Kuuderella wo Amayakashitara, Uchi no Aikagi wo Watasu Koto ni Natta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

37 367

Oda Nobuna no yabou

(Tạm ngưng)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

104 5499

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

315 16518

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 249

Volume 02- [Đã hoàn thành] - Chương 05: Đồng phục ngắn tay và vòng tay đôi.

trans: ntth1911.

edit: ntth1911, haliss.

=========================================================================================================================================================================================================

Chương 05: Đồng phục ngắn tay và vòng tay đôi.

"Bắt đầu từ ngay mai, đến lúc chúng ta phải thay đồng phục rồi."

Sau bữa tối, tôi nói chuyện này cho Yui với vẻ mặt nghiêm túc.

Yui- người vẫn đang xem videp về mèo trên laptop của tôi như thường lệ, nghiêng đầu bối rối, dừng lại khi thấy sự nghiêm trọng trong lời của tôi. Cô nhanh chóng chỉnh lại tư thế và ngồi thẳng dậy.

Tháng Sáu đã đến, đã mười ngày từ khi nó bắt đầu rồi, và tại Tosei Gakuin- trường của chúng tôi, đã đến lúc thay đồng phục rồi. Mặc dù sẽ có một số thay đổi sao cho phù hợp với nhiệt độ, nhưng đây là hướng dẫn chung để thay đòng phục mùa hè. Cả nam và nữ đều sẽ thay quần và váy với chất liệu vải nhẹ hơn, và áo sơ mi sẽ là loại cộc tay. 

Nam sinh sẽ đeo cà vạt, nữ sinh sẽ đeo nơ và áo vest như một phần của bộ đồng phục. Mặc dù nữ sinh được phép mặc áo len cardigan hoặc cởi áo vest và chỉ mặc mỗi áo sơ mi, nhưng ngôi trường này nổi tiếng nhờ bầu không khí khá nghiêm trang, nên rất ít nữ sinh chỉ mặc áo sơ mi.

"Tớ đã chuẩn bị hôm qua rồi nên là không sao đâu."

"Không, không phải tớ lo lắng về việc Yui sẵn sàng hay chưa."

Yui định tiếp tục xem video sau khi nghe lời tôi nói, nhưng tôi ngăn cô nàng lại, giữ hai vai và xoay người Yui về phía tôi. Cô ấy nghiêng đầu thắc mắc lần nữa.

Yui có thể thiếu kĩ năng và kinh nghiệm trong nấu nướng, nhưng trong những việc khác thì cô ấy rất đáng tin cậy, và tôi không lo lắng về vấn đề thay thế đồng phục. Vậy nên, đây chỉ là một cuộc thảo luận, nói về một thứ tôi vẫn còn bận tâm.

"Tớ đang không biết nên xử lý sao với chuyện này cả."

Nói rồi, tôi giơ cổ tay trái lên trước mặt Yui.

Cô nàng vẫn nghiêng đầu, chớp chớp mắt ngơ ngác, rồi sau một hồi suy nghĩ, cô ấy nhận ra điều tôi đang muốn nói, vỗ tay.

"Ý cậu là chiếc vòng tay này à?"

"Ừ, là nó."

Tôi gật đầu, khoanh tay lại.

Khỏi phải nói, đây là món quà mà tôi và Yui đã trao đổi với nhau. Tuy không có ý nghĩa hay lời hứa hẹn gì quá đặc biệt, chúng tôi vẫn thường đeo nó ở cổ tay trái mà không tháo ra. Và vấn đề là khi mặc đồng phục mùa hè, cả hai chiếc vòng tay sẽ lộ ra ngoài.

Để tránh gây ra sự chú ý không cần thiết, tránh những lời đồn hoặc những cuộc bàn tán có thể khiến Yui nhớ lại kí ức đau buồn ở Anh, chúng tôi giữ bí mật mối quan hệ như hiện tại với mọi người xung quanh. Tôi thậm chí còn không nói cho Kasumi, Kei hay Sophia biết. Nếu cố tình đeo vòng tay đôi, điều đó có nghĩa là chúng tôi đang cố tình công khai một mối quan hệ đặc biệt, và Yui- người đã nổi bật như một nàng công chúa trong lớp, chắc chắn sẽ trở thành chủ đề của các cuộc bàn tán, và tệ nhất, chuyện này có thể sẽ đến tai của nhà trường. Một trường học danh giá sẽ kỉ luật nghiêm khắc những học sinh có hành vi không chuẩn mực.

Tôi hiểu rõ tình hình và đang cảm thấy hơi lo lắng.

"Vì thế, tớ đang nghĩ tới việc chúng ta sẽ không đeo nó trong bộ đồng phục mùa hè này...."

"Tớ hoàn toàn từ chối điều đó."

Bất ngờ, Yui từ chối lời đề nghị của tôi một cách kiên quyết.

Tôi hơi ngạc nhiên trước phản ứng mạnh mẽ của cô ấy, ngước lên nhìn Yui, cô ấy hơi nhướn mày, khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ sự buồn bã.

"Với tớ, nó là một điều rất quan trọng."

Với giọng nói nhẹ nhàng, bình tĩnh nhưng kiên định, Yui vuốt ve chiếc vòng trên cổ tay trái.

Đôi vòng tay này là minh chứng cho việc Yui đã vượt qua những bóng tối của bản thân, là mốc đánh dấu cho sự trưởng thành của cô ấy, và là món quà vô giá mà chúng tôi đã trao cho nhau. Mỗi lần nhìn vào nó, nụ cười ngọt ngào của Yui lại hiện lên trong tâm trí, mang lại sự bình yên, thoải mái. Chúng là món đồ quan trọng thể hiện chân thành tình cảm mà tôi dành cho Yui.

"Tớ hiểu Natsuomi muốn làm vậy là vì tốt cho tớ, và tớ rất vui vì điều đó. Nhưng chính vì thế..." Đôi mắt xanh xinh đẹp khẽ nheo lại, bàn tay nhỏ nhắn liên tục vuốt ve viên pha lê Swarovski ở đầu chiếc vòng một cách nhẹ nhàng.

"Tớ không còn quan tâm đến những gì người khác bàn tán về mình nữa. Đó là lý do tại sao tớ không muốn phá vỡ lời hứa mà Natsuomi đã trao cho tớ."

Yui trả lời tôi bằng một nụ cười vui vẻ, nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Nếu có ai cố hỏi, không nhất thiết phải giải thích chúng ta tặng nhau. Chỉ cần nói là cùng một kiểu thiết kế..... Được chứ? Lời hứa và ý nghĩa là thứu mà chỉ chúng ta mới biết thôi."

Với giọng nói và biểu cảm bình tĩnh, cô ấy nói mà không hề rời mắt khỏi tôi.

Yui tuyên bố rõ miễn chúng ta có thể giữ được lời hứa thì bất kể tin đồn nào hay bao nhiêu lời bàn tán có xuất hiện đi nữa, nó cũng không còn quan trọng nữa.

Một tháng trước, khi tôi đề nghị cả hai cùng nhau ăn tối, tôi đã đề nghị sẽ giữ bí mật về mối quan hệ này, vì tôi không muốn thấy Yui tổn thương thêm một lần nào nữa.

Nhưng giờ đây, khoảng một tháng sau đó, Yui lại đứng trước mặt tôi, tự nhiên mỉm cười và đã mạnh mẽ nói ra điều như thế.

"Vậy nên, lần này, tớ muốn cậu lắng nghe sự ích kỉ của mình. Cậu sẽ đồng ý chứ, Natsuomi?"

Cô ấy khẽ nheo đôi mắt xanh lại, mỉm cười với sự quyết tâm mạnh mẽ, không hề rời mắt khỏi tôi.

..... Mình lại thua rồi, nhỉ?

Yui đã thể hiện sự trưởng thành và quyết tâm của mình, tôi không thể nào nhẫn tâm mà gạt bỏ nó sang một bên được.

Tôi quay mặt khỏi Yui, gãi gãi sau đầu.

".... Ừm, không phải là tớ muốn tháo nó ra hay gì cả đâu."

Tôi nhìn vào góc phòng, lẩm bẩm.

Yui chớp chớp mắt một lúc, rồi một nụ cười tinh nghịch hiện lên trên khuôn mặt cô nàng.

"Natsuomi cũng cảm thấy như vậy sao?"

"Ừm, đúng vậy."

Nghe được câu trả lời của tôi, Yui đỏ mặt ngượng ngùng và nhìn tôi với vẻ mặt vui vẻ.

Ôm chặt lấy chiếc gối bên cạnh, cô nàng vùi mặt vào nó để che giấu đi khuôn mặt đang tràn đầy niềm hạnh phúc của mình.

Cô ấy đáng yêu thật đấy, khi thành thật như vậy.....

Không chỉ Yui, tôi cảm thấy có điều gì đó trong mình đã trưởng thành hơn, tôi không chắc nó có phải không, nhưng dù sao thì, tôi nhận ra rằng việc ở bên Yui đã giúp mình thay đổi rất nhiều, theo hướng tích cực.

"Vậy thì từ giờ trở đi, đừng lo lắng về điều nó nữa nhé."

"Vâng, đừng lo lắng về điều đó nữa."

Chúng tôi mỉm cười và gật nhẹ đầu nhìn nhau, có chút ngượng ngùng trong đó, chiếc vòng bạc trên cổ tay của cả hai sáng lấp lánh.

=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=

=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=

=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=

Ngày hôm sau, tại lớp học vào buổi sáng sơm trước khi tiết học thứ nhất bắt đầu.

"Trời vẫn nóng chết đi được dù ta đã thay đồng phục rồi, nhể?"

Kei bước từng bước nhỏ vào trong lớp, khuôn mặt nó ướt đẫm mồ hôi, hai vai chùng hẳn xuổng khi nó ngồi phịch xuống chiếc ghế trước mặt tôi.

Mọi người trong lớp đều đã đến, tất cả đều chuyển sang đồng phục mùa hè rồi, bầu không khí trong lớp bỗng trở nên sôi động.

"Katagiri-san, chào buổi sáng."

"Ừm, chào buổi sáng."

Tôi trả lời bằng giọng nhẹ nhàng quen thuộc, quay mặt về phía cô gái đang chào hỏi mình, là Yui.

Áo vest cộc tay, áo sơ mi cộc tay cùng cà vạt là ruy băng kẻ caro.

Cánh tay trắng ngần vươn ra khỏi chiếc áo sơ mi mới tinh, trông Yui thật tuyệt trong bộ đồng phục trường.

Trên cánh tay trái của cô ấy, tất nhiên là một chiếc vòng tay bằng bạc tinh xảo, bất giác, tôi nhẹ nắm lấy cổ tay trái của mình bằng tay phải.

Dù cả hai đã thảo luân và quyết đinh từ tối hôm qua, nhưng tôi vẫn không khỏi cảm thấy lo lắng khi hai người cùng đeo một chiếc vòng tay giống nhau ở trên lớp.

"Natsuomi, sao vậy?"

"Không, không có gì cả."

Tôi trả lời Kei theo cách thường lệ khi nó nghiêng đầu tò mò.

Ổn rồi mà, vì chúng tôi đã đưa ra quyết định, không còn chỗ cho sự do dự của tôi nữa.

Dù sao đi nữa, đây là điều mà tôi và Yui đã cùng thống nhất, nên sẽ rất kì nếu tôi cứ e dè như thế.

Chỉ là chúng tôi tình cờ đeo cùng một kiểu trang sức, chỉ cần trả lời như vậy mà thôi. Sẽ không ai bất lịch sự đến mức cố hỏi thêm đâu, mà nếu có thì cũng chẳng cần phải giải thích làm gì, càng giải thích chỉ càng tệ hơn mà thôi.

Tự nhủ như vậy, tôi buông tay phải đang giữ cổ tay trái của mình ra.

"Ồ, Yui-chan, trông hai chiếc vòng tay này hợp nhau nhỉ?"

Shinjou-san tiến sát lại gần Yui, bình luận một cách dí dỏm.

Dù đã quyết rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy căng thẳng khi nó thực sự xảy ra, tim tôi đập nhanh hơn, những giọt mồ hôi bắt đầu chảy xuống.

"Đúng vậy, tuy có một vài điểm khác biệt, nhưng trông nó hợp nhau thật, nhỉ?"

"Ưm! Trông chúng rất giống nhau đó."

Shinjou-san nép cạnh Yui, phấn khích so sánh cả hai chiếc vòng tay.

Quả thực, nhìn từ xa, vòng tay của hai cô gái trông gần như giống hệt nhau.

Thấy vậy tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm, suýt nữa thì ngã phịch xuống mặt bàn.

Vòng tay của chúng tôi có thiết kế khá đặc biệt mà lại rất đơn giản.

Thế nên cũng không có gì quá là ngạc nhiên khi bạn cùng lớp của chúng tôi cũng đeo một cái gần giống vậy, tôi nhận ra mình đã nghĩ quá nhiều, cảm thấy hơi buồn cười.

"Hửm, ồ, vòng tay của Katagiri-kun trông cũng giống vầy nè?"

"Ồ, trông hơi khác một chút nhỉ."

"Ừm thì, chị tiết không quan trọng lắm đâu. Dù sao thì nó cũng hợp với cô ấy mà."

Nhìn vào chiếc vòng trên cổ tay trái của tôi, Shinjou-san giơ ngón cái lên, nở một nụ cười ấm áp.

"Chuyện gì thế? Có gì vui à? Cho tớ theo vớii." Kei đột ngột chen vào.

"Được rồi, Suzumori, sao cậu cũng không thử đeo nhỉ? Thế thì tất cả chúng ta đều có rồi."

Trong khi Shinjou-san còn đang mải giới thiệu cho Kei về mấy cửa hàng trang sức gần đây, tôi liếc nhìn Yui ở bên cạnh.

Tôi nhún vai cười gượng gạo, Yui cũng đáp lại với một nụ cười dịu dàng.

u39431-d4067211-f40a-490d-bf93-c550cdf5488d.jpg

Vuốt ve chiếc vòng trên tay, tôi thầm cảm ơn Shinjou-san.

đây là Hina đang so của mình với Yui chứ k phải của Natsuomi.