trans: ntth1911.
edit: ntth1911, haliss.
=========================================================================================================================================================================================================
Chương 03: Trang điểm thành Lọ Lem.
".... Hửm?"
Sau bữa tối tại căn hộ với Yui như thường lệ, tôi nhíu mày khi mở vòi nước rửa bát đĩa. Nghe thấy tiếng của tôi, Yui- đang lau bàn, nghiêng đầu nhìn tôi với vẻ thắc mắc.
"Natsuomi, có chuyện gì sao?"
"Ừm, nước nóng vẫn không ra dù tớ có đợi bao lâu đi nữa."
"Ửm, ý cậu là nó không còn nước nóng nữa à?"
Tôi cùng Yui kiểm tra bình nước nóng, nhưng không có vấn đề gì. Tôi kiểm tra lại van gas, nhưng vì tôi không chạm vào nó từ lúc bật nên nó không bị đóng lại. Vì bếp gas đang bật, có vẻ như thủ phạm chính là bình nước nóng rồi... Nhưng vì không có kinh nghiệm sửa chữa, nên chẳng thể làm được gì. Tôi quyết định gọi tới số sửa chữa khẩn cấp mà tôi có khi đăng ký hợp đồng thuê nhà.
"Vâng.... Được rồi, vâng.... Cảm ơn anh rất nhiều."
Cuộc gọi kết thúc, Yui ló đầu ra về phía điện thoại tôi, thắc mắc.
"Công ty dịch vụ nói gì vậy?"
"Vì họ không thể chẩn đoán được nguyên nhân qua điện thoại nên sẽ đến kiểm tra vào ngày mai."
May mắn thay, đã là tháng Sáu rồi nên chắc việc rửa bát bằng nước lạnh cũng không có vấn đề gì đâu, nhưng nghi đến vấn đề tắm rửa thì đúng là bất tiện thật. Tệ nhất thì tôi cũng chỉ có thể chịu đựng bằng cách lau người bằng khăn ướt được một ngày, nếu thực sự muốn tắm, chắc hẳn tôi sẽ phải lê thân đến nhà tắm công cộng nào đó gần đây...
Khi tôi giải thích như vậy với Yui, cô nàng đưa một tay lên má nghĩ ngợi, rồi sau một lúc, cô ngẩng mặt lên và vỗ nhẹ tay.
"Vậy cậu dùng phòng tắm nhà tớ thì sao?"
Nổ ra một quả bom to đùng, cô nàng thản nhiên đưa là lời đề xuất như vậy. Quả thật thì, Yui và tôi luôn ăn tối cùng nhau, và tôi có thể chắc chắn sự thân thiết của chúng tôi còn vượt trên cả tình bạn đơn thuần. Chúng tôi tin tưởng lẫn nhau, và chúng tôi hiểu rõ về nhau. Tôi rất vui khi cô ấy tin tưởng mà nói như vậy, nhưng....
".... Đó không phải là một ý kiến hay đâu."
Tất nhiên, tôi hoàn toàn không có ý đồ xấu gì cả. Tôi hiểu Yui nói như vậy chỉ vì sự tốt bụng vốn có của cô ấy, và tôi không ngố đến mức hiểu lầm những lời đó của cô ấy. Nhưng vấn đề không phải vậy, tôi chỉ cảm thấy nếu làm vậy thì sẽ vượt qua ngưỡng chịu đựng của mình mất....
"Tại sao? Có gì sai với điều này sao?"
"Ừm, nếu cậu hỏi tại sao thì..... Khó giải thích thật....."
Yui nghiêng đầu bối rối. Dĩ nhiên rồi, đây chỉ là mượn phòng tắm thôi, có phải là chúng tôi sẽ tắm chung hay gì đâu chứ. Chỉ là mượn thôi, tôi nghĩ như vậy. Nhưng không hiểu sao, tôi cứ nhìn cô ấy với tư cách là một người khác giới. Liệu tôi có thấy lạ khi nghĩ như vậy không nhỉ, dù chúng tôi là bạn thân, không, còn hơn thế nữa?
"Nếu không tắm trong một hoặc hai ngày thì tớ chắc vẫn ổn thôi."
"Nhưng dù sao thì cũng sẽ phải tắm, vậy sao cậu không đi? Ngủ sau khi tắm sẽ sảng khoái hơn đó, nhất là vào mùa hè."
"Ừm, thì...."
Nghe Yui bắt đầu lý luận chạt chẽ như vậy, tôi thấy hơi lo lắng. Đúng là cô ấy không sai, và sự cứng đầu của mình khiến tôi cảm thấy rất có lỗi. Yui chùng vai xuống, giọng cô ấy mang theo chút buồn bã.
"Tớ không cố ý gây phiền phức cho cậu đâu. Tớ luôn dựa dẫm vào Natsuomi, và tớ nghĩ mình có thể giúp cậu điều gì đó vào những lúc như thế này, nhưng..... Nếu nó làm cậu cảm thấy không thoải mái, thì tớ xin lỗi."
Với nụ cười bối rối, Yui xin lỗi tôi.
"Không phải đâu, vấn đề không phải là tớ cảm thấy khó chịu hay gì cả....."
Tôi cảm thấy cực kì hối hận vì đã làm Yui buồn như vậy, lắp bắp nói.
".... Nhưng, cậu biết đấy, tớ là con trai. Tớ nghĩ cũng nên có một 'ranh giới không nên vượt quá' khi dựa dẫm vào cậu. Tớ xin lỗi nếu cách nói của tớ gây hiểu lầm cho cậu...."
"Ừm.... Bởi vì cậu là con trai......"
Tôi xin lỗi Yui với nụ cười gượng gạo, cô nàng thì lẩm bẩm như vậy, sau một lúc, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.
"T-Tớ xin lỗi...! Tớ không có ý như vậy đâu...!"
"Không không không, tớ hiểu mà, không sao đâu....."
Yui nắn hai đầu ngón tay lại với nhau, nhìn ra hướng khác, sự xấu hổ lộ rõ ở cô ấy. Tôi gãi gãi gáy, giả vờ bình tĩnh, nhìn lên trần nhà. Bầu không khí lúc này ngượng ngùng vô cùng.
Cả hai cố gắng vật lôn với suy nghĩ để tìm ra từ ngữ thích hợp.
"Nhưng, cậu biết đấy...."
Yui hít vào một hơi thật sâu, khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn đỏ bừng, khẽ ngẩng lên nhìn tôi.
"Tớ biết Natsuomi không phải là người như vậy, tớ hiểu cậu rất rõ mà."
Yui chắp hai tay lên trước ngực và mỉm cười, vẻ mặt vẫn còn chút ngại ngùng.
"Tớ rất cảm kích vì Natsuomi đã quan tâm đến tớ, nhưng trong những lúc như thế này, tớ cũng muốn giúp đỡ cậu."
"Yui....."
"Nếu nói đây là 'sự ích kỉ' của tớ, liệu cậu có thể chấp nhận nó không?"
Với nụ cười tinh nghịch, Yui bắt chước giọng điệu của tôi, cười khúc khích.
Cô ấy hiểu ý tôi nói, nhưng vẫn khăng khăng là mình không bận tâm. Mức độ tin tưởng này đã vượt qua ranh giới tình bạn rồi.
Tôi không thể phản bác, đành cười trừ.
"Được rồi, nếu vậy thì, Yui, tớ đầu hàng."
Tôi giơ hai tay ra hiệu chịu thua.
"Những lời cậu nói hiệu quả lắm đó, Natsuomi."
Yui bật cười khúc khích, tỏ ra thích thú trước hành động của tôi.
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
"Cách sử dụng phòng tắm cũng giống nhà cậu, nên chắc cậu cũng biết sử dụng rồi nhỉ? Vậy thì cứ từ từ nhé."
Sau khi vội vã chuẩn bị mọi thứ trong phòng tắm, Yui vui vẻ rời khỏi đó. Dường như cô ấy đang cố gắng để làm tôi vui.
Căn hộ của tôi và Yui đều có lối vào dẫn thẳng đến phòng thay đồ, đồng thời cũng là phòng vệ sinh, với máy giặt và phòng tắm nhỏ bên ngoài. Cả hai phòng của chúng tôi đều có cách bố trí gần như y hệt nhau, nên việc sử dụng không có gì khó khăn hay bất tiện cả.
Yui thường chuẩn bị bồn tắm trước bữa tối, nên bồn tắm đã đầy nước ấm. Hơi nước bốc lên từ phòng tắm, một mùi hương ngọt ngào lan tỏa trong không khí
Không chỉ phòng ngủ, phòng tắm và phòng thay đồ của Yui cũng được dọn dẹp tỉ mỉ, sạch sẽ, hệt như lần cuối tôi bước vào phòng Yui vậy.
Trong căn phòng tắm nhỏ, rất nhiều đồ vật mà tôi chưa từng thấy được xếp trên kệ thành hàng, dù cách bố trí giống phòng tôi nhưng nó lại toát lên sự dễ thương và nữ tính.
Yui chăm sóc bản thân kĩ thật nhỉ....
Nhìn vào những món đồ ấy, tôi nhận ra rằng có vẻ như việc giữ gìn vẻ ngoài đòi hỏi sự chăm chỉ rất nhiều. Tôi cởi áo ra, chuẩn bị bước vào phòng tắm, đúng lúc đó-
"A, xin lỗi nhé, Natsuomi, tớ quên mất chưa đưa khăn tắm cho cậu-"
Cửa phòng thay đồ đột ngột mở ra, ánh mắt tôi chạm phải Yui, cô đang ôm một chiếc khăn tắm trước ngực.
Cánh cửa tội nghiệp nhanh đóng bị đập sầm lại vào khung cửa, một tiếng 'ầm' lớn vang lên, như thể sắp vỡ tan ra vậy, mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến tôi giật thót mình.
"XXXXX-Xi-Xin lỗi xin lỗi xin lỗi x-xin looixi!! T-Tớ không c-có cố ý, tớ chỉ quên đưa khăn cho cậu thôi, vì không nghĩ gì mà tớ cứ thế mà bước vào, aaaaaaauuuuuuuuu!!"
Tôi nghe thấy tiếng hét cùng vô vàn lời xin lỗi của Yui vang lên từ phía bên kia cánh cửa, từ bóng hình ở đó, tôi thấy cô nàng đang co rúm người lại trên sàn.
"K-Không, tớ cũng đâu khỏa thân hay gì đâu, nên cậu không cần phải....."
"T-T-Tớ không có thấy gì cả! Không thấy gì hết! X-Xin lỗi, tớ sẽ quên hết đi những gì tớ đã nhìn thấy! Tớ rất xin lỗi!!"
Tôi vội vàng chỉnh lại quần áo và đi ra, cố gắng hết sức để trấn an Yui- người đang co rúm lại trên sàn với khuôn mặt đỏ như gấc.
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
"Phuhh, cảm ơn nhé Yui, nước nóng tuyệt lắm."
Tôi lau tóc bằng chiếc khăn được cho mượn và gọi Yui- người đang cuộn tròn trên ghế sofa ở phòng khách, ôm chặt đầu gối vào ngực.
"A-Ừ, mừng quá! Lúc nãy tớ có hơi hoảng, xin lỗi nhé, Natsuomi! A, tớ sẽ đi pha trà lạnh, chờ tớ chút nhé!"
Yui nhanh chóng ngẩng mặt lên, nhảy ra khỏi ghế rồi vỗi vã chạy vào bếp để che giấu đi khuôn mặt vẫn còn đang đỏ bừng. Cô nàng cứ luống cuống vừa pha trà, vừa nói "Ư, ừm, ừm", vừa bối rối vuốt tóc.
Có vẻ như cô ấy vẫn chưa hoàn toàn 'bình phục'. Lần cuối tôi thấy Yui hoảng loạn như vậy là khi chúng tôi cố đuổi 'Kẻ đột nhập' ra khỏi giường của cô nàng. Tôi vẫn cố gắng để giữ bình tĩnh, ngồi im lặng trên sofa.
Nhận tiện thì, phòng tắm của Yui đúng thật là nơi dễ chịu nhất mà tôi từng dùng. Sạch bong kin kít, không nấm mốc, hương thơm ngọt ngào ở khắp mọi ngóc ngách. Nước tắm cũng rất tuyệt vời, trên mép bồn còn có một chiếc gối tắm để tựa đầu, làm cho trải nghiệm tắm vô cùng thư giãn.
"Trà lạnh của cậu đây."
"A, à, ừm, cảm ơn nhé."
Nhấp một ngụm trà, hương sả tươi mát cùng đá lạnh thấm vào cơ thể đang nóng bừng của tôi, sảng khoái thật.
"Ừm, nhiệt độ nước có đủ không? Tớ cho dầu tắm vào mà quên kiểm tra mùi nó có ổn không.... À mà, đồ tắm cũng được vệ sinh rất sạch sẽ đó, cậu biết không?"
"Ừ, tuyệt vời lắm, đừng lo lắng nữa, thư giãn đi nào."
Tôi trấn an Yui- người đang nói một mạch vì lo lắng, cô nàng thở phào nhẹ nhõm khi nghe tôi nói vậy và nhấp một ngụm trà lạnh.
"Tớ không thực sự biết nhiều về các sản phẩm tắm rửa, và cũng không ngờ là việc tắm rửa lại có thể thư giãn và vui vẻ tới vậy."
"Thật sao? Tớ vui lắm."
Yui mỉm cười, cầm cốc trà bằng cả hai tay, tỏ ra ngượng ngùng.
Cô ấy đã chuẩn bị mọi thứ cho tôi, thậm chí còn lo lắng liệu nó có ổn không. Nhận ra điều này, cảm giác ấm áp và hạnh phúc như dâng trào trong tôi, tôi nghĩ rằng đôi khi dựa vào Yui một lần cũng không hẳn là điều gì tệ.
"Có phải dầu gội và sữa tắm đều là từ các thương hiệu nước ngoài không? Cậu chăm sóc bản thân tốt thật đó."
"Ưm ,ừm.... Cảm ơn."
Yui cười khúc khích, ngường ngùng cúi đầu.
"Tớ chẳng quan tâm mấy đâu, nhưng Sophia cứ cằn nhằn mãi. Chị ấy nói: "Dù bây giờ em còn trẻ, nhưng chăm sóc da và tóc là một khoản đầu tư cho tương lai đó." Và chị ấy gửi cho tớ đủ loại mỹ phẩm như vậy."
Cô ấy mỉm cười thật tươi và bày tỏ lòng biết ơn với người chị gái chu đáo của mình.
Nếu đó là những món đố mà Sophia- một người mẫu, đã mua và đặc biệt gửi cho Yui, thì dù cho không hiểu gì, tôi cũng biết đó là những sản phẩm tốt.
Trong khi tôi còn đang nghĩ như vậy, Yui vỗ tay.
"Ngày này, cả nam giới cũng bắt đầu chăm sóc da, Natsuomi, sao cậu không thử nhỉ? Bậy giờ là thời điểm hoàn hảo sau khi tắm đấy."
"Không không không không, thực sự không sao đâu. Tớ không thực sựu hiểu về nó, nên nó chỉ lãng phí nếu dùng vào tớ thôi."
"Ai cũng phải thửu mới hiểu được, đúng không nào? Có thể hơi tốn công sức một chút, nhưng nó tốt lắm đó?"
Nói xong, Yui mang đủ thứ từ nhà tắm ra trước mặt tôi, rồi bắt đầu đổ lên tay.
"Ban đầu, bộ này bao goomd cả kem dưỡng ẩm toàn thân khi tắm, nhưng vì nó đã hết rồi nên hãy thử mấy cái chăm sóc da mặt nhé."
"Được rồi....."
Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Yui, tôi không muốn làm cô ấy tụt hứng, nên đành miễn cưỡng đồng ý. Tôi nghĩ sẽ để mình thuận theo tự nhiên vậy.
"Đầu tiên, hãy dùng toner để dưỡng ẩm cho da, sau đó dùng lotion để da không bị khô. Hãy massage mặt như vầy để lotion được thẩm thấu." Yui vừa nói vừa thực hiện động tác massage trên mặt mình.
Động tác của cô ấy dễ thương tới mức tôi không thể rời mắt. Cố gắng kìm nén cảm xúc, tôi vụng về cử động tay, bắt chước Yui.
"Ừm, nó...."
Chẳng hiểu sao, tôi cảm thấy như có một lớp nước mỏng ở trên mặt, cảm giác này có phải là độ ẩm đang từ từ thấm vào da không nhỉ?
Một cảm giác thật kì lạ, vừa buồn cười vừa dễ chịu.
"Cậu phải thoa đúng cách, chạm đến mọi ngóc ngách ở trên mặt. Nè, Natsuomi nhắm mắt lại một chút nhé." Yui nói, giọng nói tràn đầy sự dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tay ra, chấm nhẹ vùng da thiếu toner của tôi bằng những ngón tay thon dài.
Bị chạm vào mặt như thế khiến tôi cảm thấy có hơi xấu hổ, nhưng tôi cảm thấy không ổn nếu mình cản trở lòng tốt của Yui, tôi đành chịu thua và để cô nàng thoa cho.
"Cậu thấy sao? Vui phải không?"
"Ừm... Cảm giác tuyệt lắm, nó...."
Thành thật mà nói, chủ yếu là do Yui làm cho tôi. Nhưng vì nó cũng rất dễ chịu, tôi nuốt lại những lời không cần thiết và im lặng.
Lúc đầu, Yui còn ngượng ngùng, nhưng dần dần, cô nàng đã trở nên mạnh dạn hơn và tự tin massage mặt tôi.
"Tiếp tới là kem dưỡng ẩm. Nhắm mắt lại nào Natsuomi." Yui nói với giọng hào hứng. Cô ấy ầm lọ kem dưỡng ẩm, đổ một ít vào lòng bàn tay và thoa đều lên khắp mặt tôi, nhẹ nhàng massage. Toàn bộ khuốn mặt tôi cảm thấy thật ấm áp và dễ chịu.
"Hưm, Natsuomi, trông cậu vui quá nhỉ."
"Ừm, vì Yui massage thoải mái lắm..."
Yui khẽ cười khúc khích, tiếp tục vuốt ve mặt tôi.
Dù cảm thấy toner hay kem dưỡng ẩm quá xa xỉ để dành cho tôi, nhưng tôi vẫn tận hưởng vì cảm giác dễ chịu từ những đầu ngón tay của Yui thật tuyệt vời.
Trông Yui có vẻ cũng rất tận hưởng khi massage cho tôi, cô nàng mỉm cười vui vẻ.
"Yui, làn da và mái tóc của cậu đẹp lắm, chắc hẳn vì cậu đã chăm sóc chúng rất cẩn thận mỗi ngày nhỉ....."
Trong khi đang say sưa với cảm giác dễ chịu ấy, tôi bất ngờ đưa ra lời bình luận chân thành với Yui.
"Ể....? Đẹp ư.....?"
Đó là điều mà tôi luôn nghĩ đến, dù chưa bao giờ nói ra. Yui khẽ phát ra âm thanh nhỏ, bàn tay đang massage cũng dừng lại.
Đôi mắt xanh mở to, rồi dịu lại trong giây lát, mà Yui ửng hồng, mỉm cười để che đi sự bối rối.
"..... Tớ không ngờ cậu lại nghĩ như vậy."
Cô nói với giọng nhỏ nhẹ, vui vẻ tận hưởng lời khen từ tôi.
Tuy việc massage mặt đã dừng lại, nhưng để có thể ngăn mình không nở nụ cười toe toét, tôi vẫn tiếp tục di chuyển bàn tay nhỏ của Yui đang đặt trên mặt mình thêm một chút nữa.
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
Sáng hôm sau.
".... Đúng là khác thật này."
Sau khi thức dậy và rửa mặt, tôi nhìn mình trong gương và lẩm bẩm.
Chạm vào da mặt, tôi cảm thấy nó mềm mại đến bất ngờ, nhận ra rằng sản phẩm chăm sóc da này thực sự có hiệu quả.
wei wei weiii Tiểu cường