Cơ thể của Kim Soleum lao vun vút qua những hành lang chằng chịt, hỗn loạn, như mê cung của khu trường quay.
Bốp— Bốp— ĐÙNG!
Mặc kệ không gian hẹp rung chuyển bởi tiếng nổ chát chúa, Lee Jaheon phi qua với một tốc độ phi lý.
Ngay cả chủ nhân thật sự của cơ thể, người đang dõi theo qua cái góc nhìn như CCTV, cũng phải nín thở, mồ hôi ứa ra trên tay anh trước tốc độ và sự liều lĩnh điên rồ ấy.
Và rồi…
“Cánh cửa.”
Một đôi cửa lớn hiện ra và tấm bảng treo trên đó ghi:
〔Đang Quay Hình〕
Không chút do dự, Lee Jaheon phá khóa và lao thẳng vào.
RẦM!
Bên trong…
– …! –
…Một phim trường khổng lồ mở ra, nó to đến mức chỉ riêng quy mô đã khiến người ta ngợp thở.
Nhưng ở chính giữa, nơi lẽ ra phải là sân khấu chính dùng để trò chuyện…
… đã chẳng còn vận hành nổi.
– … –
Những dàn đèn trần từng rực rỡ nay sụp xuống một nửa. Đèn vỡ vụn, khung sắt vặn xoắn, bụi phủ đầy ghế bàn thành một mớ hỗn độn.
Và ngay lúc này, qua những khe hở của đống đổ nát, loạt pháo Thánh Hỏa vẫn trút xuống.
Khán giả lẩm bẩm xôn xao. Bị trói chặt trên ghế, ban đầu họ còn thấy cảnh tượng thảm họa này ‘giải trí’ vì bị ô nhiễm, nhưng chẳng mấy chốc, tiếng la hét, lời cầu cứu sẽ bùng lên.
Kim Soleum cố nén một tiếng thở dài.
– …Buổi phát sóng trực tiếp này coi như xong hẳn rồi. –
Trước mắt họ, thứ duy nhất còn lại là tàn tích của chương trình.
Và rồi.
【Ồ.】
Giữa sân khấu tan nửa, người dẫn chương trình đơn độc đứng đó.
【Anh tự tìm đến đây sao.】
Chủ chương trình.
Dù sân khấu đang thành tro bụi, dù pháo Thánh Hỏa rơi xuống như mưa sao băng, hắn vẫn chỉ thản nhiên tựa bàn, dưới ánh sáng đổ xuống từ chính sự hủy diệt ấy.
Ắt hẳn, hắn đã biết ngay ai dám phá trường quay này, tuy nhiên, hắn không hề gào thét phẫn nộ.
Hắn chỉ im lặng nhìn kẻ xông vào, như thể đã hiểu rằng kẻ đang cử động trong cơ thể kia không phải bạn hắn, mà là tên lính đánh thuê được gọi đến bởi tín hiệu khẩn cấp.
– ... –
Trong thoáng chốc, Kim Soleum có cảm giác ánh mắt mình đã chạm mắt gã MC kia qua màn hình.
Anh một lần nữa nuốt nước miếng (nếu có).
– Đội trưởng. –
“Ừ.”
– Từ đây trở đi… chắc chắn sẽ xảy ra thứ gì đó… hết sức vô lý. –
Người dẫn chương trình giơ tay.
Như thể chương trình vẫn còn đang diễn ra—
【Tôi vô cùng hân hạnh giới thiệu kẻ chủ mưu đứng sau thảm họa này!】
Tách.
Một trong số những đèn sân khấu còn sót lại rọi thẳng vào Kim Soleum.
【Kẻ đã phá hủy sân khấu chương trình và gây loạn ngay trong buổi phát sóng trực tiếp… ôi trời, thật chấn động! Chính là một khán giả của tập trước!】
【Xin hãy đón chào anh ta bằng một tràng pháo tay! À, tiếng la ó cũng được thôi!】
Hắn lập tức nhận ra Lee Jaheon là ai.
【Một kẻ phạm tội tày trời như thế, tất phải đối mặt với thử thách xứng đáng, những gian nan, những thử luyện, và tất nhiên… TRỪNG PHẠT!】
Sân khấu tối dần.
【A, đúng rồi. Vào thời Trung Cổ, hành quyết vốn là lễ hội công cộng nhỉ? Nhưng buổi phát sóng của chúng ta thì đâu có nhàm chán như treo cổ!】
【Tối nay, tôi xin giới thiệu chuyên mục mới bất ngờ! Tên là…】
Bóng dáng MC trong màn tối giơ cả hai tay.
Và cái bóng ấy phình to.
To hơn—
To hơn—
Đến khi trùm kín cả bức tường phía sau.
ẦM.

Những bức tường phim trường xung quanh tan vào cái bóng của MC.
Trên sàn sân khấu trông như đang lơ lửng…
Một chiếc đầu TV khổng lồ từ từ hạ xuống.
Ầ M !
Một chiếc TV CRT khổng lồ và to bằng cả sân khấu rơi sập xuống, nghiền nát luôn lối ra vào khách mời.
Bàn tay đeo găng của MC, giờ đã khổng lồ, tì dưới cằm như chống đầu, còn bàn tay còn lại thì chỉ thẳng vào Kim Soleum như đang bắn súng.
【Một tiết mục nghẹt thở! Một hồi hộp chóng mặt! Vừa kinh hoàng vừa khoái lạc… ‘Nhào Lộn Trừng Phạt’!】
Trên màn hình TV, đèn neon chớp sáng, hàng chục bóng đèn bùng nổ ánh sáng.
〔Buổi Trừng Phạt Phấn Khởi của Braun〕
Bum bum bum bum bum bum bum…
Tiếng trống dồn vang lên.
Những khớp tay đeo găng gõ lóc cóc trên trường quay nát vụn, như đếm ngược cho tiết mục tiếp theo.
Tiếng trống thì như màn dạo đầu của một trò xiếc.
– …Ngài ấy sẽ không giết tôi ngay đâu. –
Lee Jaheon ngẩng đầu lên, nghe lời thì thầm của chủ nhân cơ thể.
– Dù sao vẫn đang phát sóng trực tiếp. –
Màn hình đen của TV…
…Sập xuống.
【Và bây giờ… tiết mục bắt đầu!】
ẦM.
Hình bóng của Kim Soleum bị nuốt trọn vào màn hình.
...
...
【Nào, giờ thì…】
Chiếc TV cổ điển lại ngẩng đầu.
Trong màn hình, hình ảnh Kim Soleum bị giam cứng.
Khán giả, như khoái chí trước ảo ảnh đó, đồng loạt vỗ tay.
【Chúng ta thử xem kỹ năng của hắn thế nào nhé?】
Đèn sân khấu nhấp nháy.
Dòng chữ phụ đề hiện ra:
〔Trừng Phạt 1〕
〔Gấu Bông Hạ Kết Thúc Hạnh Phúc〕
Trong màn hình, bầy quái vật hình gấu bông nhe nanh lao tới Kim Soleum, tìm cách lột da anh ta, y hệt như chúng từng làm với gã chủ cũ vô trách nhiệm.
Nhưng cơ thể Kim Soleum phô bày sức mạnh phi tự nhiên, anh ta bẻ toạc hàm chúng và bắt chúng cắn xé lẫn nhau.
Anh lao đi.
Và phông nền TV biến đổi thành một thành phố ban đêm.
Trong một con hẻm.
Đến từ nắp cống.
〔Trừng Phạt 2〕
〔Cánh Tay Từ Miệng Cống〕
Từ dưới cống, hàng loạt cánh tay dị dạng chọc lên.
Kim Soleum dẫm đạp, rồi đu mình lên cột đèn đường như diễn viên xiếc, tránh thoát những bàn tay gầy nhẳng vươn tới.
Mỗi màn trừng phạt đều mô phỏng lại khách mời cũ, người từng được chính Kim Soleum đề xuất cho chương trình.
Tàn nhẫn và lố bịch, từng màn một dồn ép anh ta tới chỗ chết.
【Ối chà.】
Ấy thế mà, Kim Soleum vẫn sống sót.
Cánh tay trái của anh ấy bị gãy.
Trán thì bị nứt.
Nhưng chỉ cần anh ta chưa bị bắt thì màn trừng phạt vẫn sẽ không dừng.
Link ảnh: Tivi CRT (viết tắt của Cathode Ray Tube – Ống tia âm cực) là loại tivi sử dụng công nghệ màn hình ống tia âm cực, hoạt động bằng cách bắn chùm tia điện tử vào màn hình phủ phốt pho để tạo ra hình ảnh.