Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

14 72

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

31 969

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

(Đang ra)

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

Morishita Ringo

Mặc dù đã nói là vậy, không may là hình mẫu quý cô được cô gái đáng thất vọng đây dệt nên rồi cũng sẽ sớm bị bóc trần mà thôi, một câu chuyện mang đầy tính hài hước nhưng cũng pha cùng một chút kịch t

40 5061

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Đang ra)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

2 10

Web Novel - Chương 80.1: Cách Gợi Ý Trở Thành Bằng Chứng

Được rồi. Giờ sắp xếp lại chút nào.

Con ‘quái vật’ trước mặt tôi…

Hình dạng dị dạng như bị lỗi hiển thị, nhưng không nghi ngờ gì nữa, đó chính là cô đồng nghiệp của tôi, Go Yeongeun.

Chiếc mặt nạ cừu kia rõ rành rành ra đó mà.

‘Mình cảm thấy hơi tội vì đã dí đèn pin công suất lớn vào mặt cô ấy…’

Tôi nghiến răng, cố gắng tập trung vào cái mặt nạ thay vì cảm giác ghê rợn đang dâng lên.

Vấn đề là tôi không thể giao tiếp bình thường!

Tôi không thể nói, cũng không nghe rõ được cô ấy đang nói gì…

〔Mà có nói được cũng vô ích thôi!〕

〔Nếu đã vậy, chi bằng ‘đuổi cổ’ cô ấy khỏi trường.〕

Cái cơn bốc đồng muốn đập nát tất cả trào lên tận cổ như vị đắng của axit dạ dày…

‘Khốn thật.’

Đầu tôi như bị nhồi đầy lỗi hệ thống.

Tôi sắp phát điên rồi.

Không nghĩ được cách nào khác để liên lạc, tôi đành lấy cây bút từ túi ra, né ánh mắt của cô ấy, và viết lên sàn:

〔Cô Cừu?〕

Rồi tôi chờ trong im lặng.

Khoảnh khắc ‘Go Yeongeun’ liếc về phía tôi, tôi đứng hình.

Một dòng chữ hiện lên tờ giấy A4 trên sàn:

〔Anh Hươu?? Anh còn tỉnh táo à? Anh vẫn giữ tự chủ được chứ?〕

‘Phù…’

Tốt rồi.

Tôi nhìn ‘con quái vật’, không, là Go Yeongeun mới đúng, và viết tiếp:

Kim Soleum:〔Tôi vẫn tự chủ. Đừng lo, tôi chưa bị nhiễm.〕

Kim Soleum:〔Dù nói thật là, kẻ đã nhiễm cũng có thể nói y chang như vậy nên tôi cũng thấy hơi run run…〕

Kim Soleum:〔Tất cả những chuyện này là một phần của cơ chế trong chuyện ma này.〕

Go Yeongeun:〔Cơ chế?〕

Kim Soleum:〔Ừ.〕

Giờ giải thích thế nào nhỉ…

‘Thôi, với cô ấy thì nói thẳng toẹt ra luôn cho rồi.’

Biết chắc người đồng nghiệp trước mặt thuộc dạng thông minh, tôi quyết định bỏ qua lối diễn đạt vòng vo và ghi luôn lời giải trực tiếp.

Chìa khóa để phá giải chuyện ma này là tất cả những gợi ý được cài cắm trong cốt truyện, và dẫn đến cái kết.

Kim Soleum:〔Đây là một ngôi trường nơi game kinh dị đã trở thành hiện thực.〕

[Ẩn Trong Cái Bóng Của Màn Đêm]

Là tên đăng ký của câu chuyện trong wiki.

Cũng chính là nguyên nhân gây ra tất cả những sự kiện đang diễn ra tại phiên bản ác mộng của Trường Trung học Kỹ thuật Sekwang.

Danh Sách Đồ Vật Bị Tịch Thu (Tháng ■■, Ngày ■■):

========================

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Công ty Daydream Inc/ Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên: Truyện Kinh Dị

『Máy Chơi Game』: Mô Tả:

Vật phẩm được tìm thấy tại văn phòng giáo viên khối 10. Khi bật lên, màn hình hiện hình ảnh pixel của trường vào ban đêm trong giây lát, sau đó tự tắt.

========================

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Công ty Daydream Inc/ Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên: Truyện Kinh Dị

『Sổ ghi chú ở góc bảng lớp 10-3』: Mô Tả:

〔Đó… là thầy á?〕

========================

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Công ty Daydream Inc/ Cục Quản Lý Thảm Họa Siêu Nhiên: Truyện Kinh Dị

『Tập vở nằm dưới sàn phòng âm nhạc』: Mô Tả:

Ở góc trang có một hình vẽ nguệch ngoạc nhỏ.

Tại sao vừa ngủ dậy đã thấy mình trong trường? (Bên cạnh dòng chữ là hình vẽ nguệch ngoạc về một chú cún ngơ ngác.) Chuẩn bị lễ tốt nghiệp á? Gì mà tào lao vậy? Nay là tháng Năm mà!

========================

Và một loạt mẩu ghi chú, vật phẩm linh tinh khác.

Nếu lục trong cặp học sinh bị tịch thu máy game, còn có thể thấy hộp đựng game trống rỗng, mặt sau có in phần tóm tắt nội dung:

 〔Vào ngày trước lễ tốt nghiệp.〕

 〔Một nhóm học sinh đang hỗ trợ chuẩn bị buổi lễ tốt nghiệp tại Trường Trung học ■■■■ cùng nhau qua đêm tại trường.〕

 〔Dĩ nhiên, ‘chuẩn bị lễ’ chỉ là cái cớ, thật ra, bọn họ đang tận hưởng không khí trại hè giữa đêm.〕

 〔Có cặp mới tỏ tình, bạn thân cãi nhau, bí mật bị phanh phui…〕

 〔Và rồi, loa trường vang lên.〕

 〔【Lễ tốt nghiệp xin được bắt đầu.】〕

〔【Giáo viên hiện đang rời khỏi hội trường để xử lý học sinh vắng mặt.】〕

Đó là cách các gợi ý trở thành bằng chứng.

Câu chuyện ma này kể về một trò chơi kinh dị diễn ra tại một ngôi trường (trong thế giới chuyện ma này), khiến mọi người trong trường phải diễn lại sự kiện trong game như một cơn ác mọng.

‘Vì đây là một trò chơi không được lòng tiếng.’

Do đó, học sinh không nói chuyện. 

‘Vì trò chơi chính thức chưa bắt đầu.’

Thành thử, các học sinh không thể di chuyển khi các nhà thám hiểm quan sát.

‘... những nhà thám hiểm là lỗi không thuộc về trò chơi chính.’

Trên thực tế, các nhà thám hiểm thậm chí còn không tham gia chính thức vào trò chơi.

‘Suy ra chúng ta không hề chơi game.’

Chúng tôi chỉ là những kẻ bị vạ lây do nhìn trộm cốt truyện của một tệp dữ liệu không chính thức từ trên mạng…

Nói cách khác, chúng tôi là bug - lỗi hệ thống.

‘Ây da.’

Đương nhiên, tôi không thể giải thích chi tiết cho cô bạn đồng nghiệp của mình. Tôi chỉ có thể chia sẻ gợi ý và tóm tắt nội dung chính.

Vấn đề nằm ở đây.

Kim Soleum:〔Tôi đã kiếm được một bộ đồng phục học sinh theo cách không chính thống và thử nhập vai làm người chơi trong tựa game kinh dị đó.〕

Kim Soleum:〔Tạm thời… có vẻ đang hiệu quả.〕

Go Yeongeun:〔Game á? Nghe giống cái trò kinh dị đó ghê! Cái game Valentine trắng ấy!〕

Go Yeongeun:〔Nhưng… nhập vai làm người trong game truyện ma nghe còn nguy hiểm hơn á? Đặc biệt là anh đâu biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mặc cái đồng phục đó quá lâu, đúng không?〕

Giọng văn của Go Yeongeun ban đầu thì hào hứng, về sau thì càng lúc càng gấp gáp và hoảng loạn.

Cũng phải thôi.

Kim Soleum:〔Ừ, đúng là nguy hiểm thật. Nếu có gì bất ổn, tôi sẽ lập tức thoát ra.〕

Tôi đã tính trước cả kế hoạch chuồn nếu mọi chuyện không diễn ra như dự đoán.

Nhưng tới giờ… mọi thứ vẫn đi đúng lộ trình.

Kim Soleum:〔Biết đâu lần này sẽ là lộ tuyến hoàn chỉnh nhất mà các tiền bối từng ghi lại trong sổ tay hướng dẫn.〕

Kim Soleum:〔Tôi quyết định thử.〕

Sau một thoáng im lặng—

Go Yeongeun:〔Được rồi. Em tin anh, anh Hươu. Anh thuộc hàng trâu bò khi đối phó mấy chuyện ma mà…〕

“…”

Nghiêm túc đấy, mấy người hiểu lầm tôi vô duyên lắm rồi đó…

Go Yeongeun:〔Nhưng xin anh đừng làm chuyện gì quá liều lĩnh.〕

Tôi cũng muốn vậy, nhưng đời mấy khi chiều lòng người…

Kim Soleum:〔À… Mà nếu tôi đứng cạnh cô lâu quá, mấy học sinh khác có thể nghi ngờ. Tôi rút trước đây.〕

Go Yeongeun:〔Hở?〕

Go Yeongeun:〔Nhớ cẩn thận đó nha!〕

Đó là dòng cuối cùng cô ấy viết cho tôi.

Khi tôi vừa cử động lại được thì thấy Go Yeongeun đang chậm rãi rời đi, bóng lưng cô ấy khuất dần trong hành lang.

Đ-Đợi đã, Yeongeun-ssi…!

‘Tôi còn nhiều điều muốn hỏi lắm mà!’

Tôi vội đuổi theo, khẽ chạm vào lưng cô ấy rồi viết nhanh lên sổ một dòng mới.

Kim Soleum:〔Xin lỗi, cô Cừu ơi, tôi còn một chuyện muốn hỏi.〕

Kim Soleum:〔 Chắc là chỉ mình cô mới trả lời được thôi.〕

Go Yeongeun:〔Ồ! Anh cứ hỏi đi!〕

May quá, Yeongeun quay lại và vui vẻ đồng ý giúp.

Phù!

Tôi lập tức ghi câu hỏi xuống.

Kim Soleum:〔Cô có thể chỉ cho tôi biết vị trí từng bộ phận trong cơ thể người được không?〕

Go Yeongeun:〔Hả??〕

Ặ-ặc!

White Day: A Labyrinth Named School, một game kinh dị sinh tồn lấy bối cảnh một nam sinh lén quay lại trường vào đêm trước ngày Valentine trắng (White Day là ngày 14/3 – một tháng sau Valentine). Nhân vật chính bị mắc kẹt trong trường cùng các học sinh khác, đối mặt với các hồn ma, sát nhân, và bí ẩn siêu nhiên.