Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

Shijou kanata

Một câu chuyện tình học đường ngọt ngào, nơi cô đàn chị lạnh lùng dần trở nên vô tư và đáng yêu hơn bên cạnh nhân vật chính!

44 8

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

4 7

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

58 600

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

23 31

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

54 418

Web Novel - Chương 82.1: Chưa Từng Hiện Diện

Vào buổi sáng sau hôm tôi vượt ải trò chơi kinh dị học đường.

Dù sao thì việc tôi vẫn phải đi làm (một sự thật còn tệ hơn cả cái trò chơi ấy) khiến tôi tất bật chuẩn bị ra khỏi nhà.

Nhưng lần này, đoạn đường đi làm lại chẳng nặng nề như trước.

Vì tôi đã có thứ để nương tựa.

Đó là『Bình Thu Thập Tinh Chất Giấc Mơ』lắp đầy chất lỏng hạng A.

‘Yên tâm thật.’

Tôi cẩn thận cất cái bình đầy ắp chất lỏng ánh vàng óng rực vào trong cặp.

Đây là thành quả từ cả một đêm săn kho báu.

Mà khoan, khi vừa mới ngồi dậy hẳn khỏi giường, tôi để ý thấy một phần thưởng phụ khá lạ.

Lạch cạch, lạch cạch*

Có thứ gì đó phủ trên người tôi đổ xuống sàn.

Hàng chục… hạt châu?

Chúng trong suốt như mấy viên đạn dùng để nạp vào khẩu súng thủy tinh vậy. Tôi cầm một viên lên ngắm nghía thì thấy bên trong có khắc một chữ Hán duy nhất.

“Cái này đọc là… ‘Hu’ nhỉ?”

☾ À, ký tự này phổ biến lắm, nó mang nghĩa bảo vệ hay phòng hộ. Dễ hiểu ha? ☽

À.

Tôi hiểu ngay lập tức.

‘Đây là phần thưởng khi hoàn thành chương cuối của trò chơi!’

----------------------------------------------

「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」: Công ty Daydream Inc: Chuyện Ma

[Ẩn Trong Cái Bóng Của Màn Đêm]: Kết thúc:

Lễ Tốt Nghiệp - Đã hoàn thành (2 người chết, 1 người sống sót)

Các thành viên ㄴBộ phận Thám Hiểm Thực Địaᄀ bị loại trong vai học sinh đã tỉnh lại an toàn vào sáng hôm sau.

Một lượng lớn vật phẩm phần thưởng được tìm thấy bên cạnh người sống sót. (Theo như phân tích, chúng là bùa hộ mệnh cấp thấp, có hiệu quả nhỏ trong trừ tà và phòng thủ.)

----------------------------------------------

Nói cách khác, tôi đã mang vật phẩm từ giấc mơ về thế giới thực.

Y hệt cái cách Baek Saheon chôm được cây bút trong phòng giáo viên rồi bỏ chạy.

“…Hmm.”

Nghĩ tới chuyện đó, tôi bước ra ngoài cửa.

Giày của Baek Saheon đã biến mất.

‘Thằng ranh này lại đi làm trước rồi. Chắc vậy.’

Lát nữa tôi sẽ đuổi theo hắn sau.

Dù sao thì, mấy viên châu này chắc chắn là loại ‘bùa hộ mệnh’ với hiệu ứng nhất định.

‘Thế nào rồi cũng có lúc cần đến.’

Tôi nhét hết đám châu ấy vào kho hình xăm và giữ lại vài viên trong túi áo, rồi tiếp tục chuẩn bị đi làm.

Nhưng…

☾ … ☽

☾ … ☽

Một bầu không khí yên ắng kỳ lạ bao trùm.

‘…Braun.’

☾ Ồ, anh gọi tôi đó à, bạn thân? ☽

Khoan đã.

‘Tối qua anh… có khó chịu lắm không?’

Tối hôm qua, MC của Chương Trình Đố Vui Tối Thứ Ba suýt nữa bị tôi đè bẹp dí dưới gối…

☾ Haha, ừ thì, không phải là một trải nghiệm dễ chịu gì cho cam! ☽

☾ Ai mà chẳng thấy bị tổn thương một chút khi người bạn thân của mình trải qua một chuyến phiêu lưu đầy hấp dẫn mà chẳng rủ rê gì cả… ☽

Ơ.

☾ Nhưng không sao! Có vẻ như bạn tôi đã có một trải nghiệm đặc biệt, còn Braun này thì có cơ hội đặc biệt… trở thành bánh quế! ☽

“...”

Ờm…

‘Đúng là đặc biệt thật.’

☾ Tôi biết mà! ☽

‘Buổi lễ tốt nghiệp ấy… khét lẹt luôn.’ 

☾ Lễ tốt nghiệp? Anh có đọc diễn văn không?

Không.

‘Thầy giáo không thích phong cách dẫn chương trình của tôi nên rượt đánh. Tôi phải cầm cự, cụt tay cụt chân dần dần cho đến khi nghi thức kết thúc an toàn.’

☾ Lạy chúa! ☽

Braun ban đầu có vẻ hờn dỗi, nhưng sau khi tôi kể lại chi tiết những gì xảy ra trong giấc mơ, con thỏ bông nhanh chóng bị cuốn vào câu chuyện.

Tối nay tôi sẽ đền bù bằng cái liệu pháp mát - xa gì đó kiểu như cô thợ xăm đã làm.

☾ Tư duy đáng ngợi khen lắm, anh Hươu à! Tôi rất sẵn lòng nghe thêm! ☽

Ừ ừ, tôi sẽ kể cho nó nghe trên đường đến chỗ làm luôn.

Tôi kể lại hết chuyện bị học sinh rượt chạy xém chết, tới việc biến thành học sinh luôn.

☾ Hôoo! ☽

Cuối cùng, khi tôi tới toà nhà văn phòng và đang đi lên tầng thì gặp một người quen.

“Soleum - ssi!”

“À, Quản lý Lee Byeongjin.”

Lee Byeongjin, nhân viên chỉnh sửa sổ tay, người tôi đã cứu thoát khỏi truyện ma changgwi.

Mặt anh ta sáng lên khi thấy tôi.

“Cả ㄴBộ phận Thám Hiểm Thực Địaᄀ đều tham gia truyện ma lần này nhỉ? Đợt này nhặt được khá nhiều vật phẩm đấy!”

À, vậy là anh ta biết tôi từng vào truyện ma trường học.

Cũng không có gì lạ. Đợt này còn có chỉ thị yêu cầu toàn bộ phận tham gia mà.

“Còn tổ của anh thì sao, Soleum - ssi?”

“Tôi vào rồi ra an toàn… nhưng mấy người khác thì tôi không rõ.”

Tôi không nghĩ Đội trưởng Thằn lằn vào được.

‘Nếu có thì lần thám hiểm của anh ấy chắc chắn phải có ghi trong「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」.’

Mà thực ra, chắc tụi ghi chép chẳng buồn cập nhật đâu. Chuyện ma kiểu rượt đuổi với giải đố mà giao cho Lee Jaheon thì còn gì là truyện ma nữa…

‘Một người có thể đập nát mọi thứ bằng tay không thì đâu cần giải đố hay chạy trốn.’

Cho dù hiệu ứng cánh bướm hành động của tôi có khiến cho cuộc khám phá thay đổi đến đâu, tôi vẫn sẽ để ý nếu sếp thằn lằn ở đó.

‘Vậy là anh ấy không vào.’

…Và còn.

Một người khác trong tổ D…

Không quay trở về.

‘Hơ.’

Tôi định nhắc vụ này thì–

“À phải. Giờ trong tổ D chỉ còn hai người là Tổ trưởng và anh, Giám sát viên Soleum, đúng không? Chắc là hai người không gặp nhau trong truyện rồi.”

“…Xin lỗi, anh nói gì cơ ạ?”

“Ơ? Chẳng phải quyết định nhân sự vẫn đang tạm hoãn sao?”

Quản lý viên nhìn tôi một cách ngạc nhiên.

“Anh biết mà, tổ D được chỉ thị làm công việc hậu cần mùa này, do một thành viên bị nhiễm có thể hồi phục. Anh không nhận được thông báo à?”

“...!”

A.

Vào khoảnh khắc đó, tôi hiểu ra.

Giám sát viên Yoon Johoon - Thành viên đội D mới được phân về.

Anh ta đã bị 'giáo viên' xóa khỏi trò chơi dưới cái danh ‘lỗi hệ thống’ trong mơ…

Và biến mất khỏi thực tại.

Anh ta bị xoá sổ hoàn toàn.

Như thể chưa từng tồn tại.

“...”

Đúng vậy.

‘Bởi thế nên mọi người mới tưởng không có ai tử vong trong truyện ma này.’

Cùng lắm họ chỉ nghĩ mấy người ‘bị thôi học’ sẽ bị kéo về trường vào đêm trăng non tiếp theo.

Ai cũng tin là vậy!

Bởi vì…

Những người tích nhiều bảng tên rồi lì lợm bám trụ ở tầng cao mà không chịu rút lui… đều bị ‘xoá’ khỏi thế giới.

Họ sẽ biến thành người chưa từng hiện diện.

…Năng lực thao túng thực tại đáng sợ thật.

‘Thảo nào tinh chất Bóng tối được xếp hạng A.’

Trước cái cảm giác như có một góc khuất sâu thẳm hơn đang vận hành mọi thứ…

Lưng tôi lạnh toát.

Theo góc nhìn khách quan, chuyện này có thể không có gì xấu đối với tôi.

Rốt cuộc, một người khó hợp tác đã tiện thể biến mất.

Nhưng…

‘Cái chết của anh ta chẳng khác gì bị xoá khỏi sự tồn tại.’

Nghĩ vậy, tôi thấy dạ dày mình quặn lên.

Cái cảm giác rằng mình là người duy nhất còn nhớ đến anh ta thật lạ lùng.

Khoan.

‘Tại sao chỉ mình là nhớ được anh ta?’

Lẽ ra tôi cũng phải quên đi mới đúng chứ?

Chẳng lẽ là vì tôi đã tận mắt chứng kiến cái chết của anh ấy?

A!

Hay là vì tôi ăn 『Kẹo Hoài Niệm』 lúc đó, và hiệu ứng của nó bảo vệ tôi?

Nghĩ kỹ lại thì, lúc ăn viên kẹo ấy, tôi…

...

...

“S-Soleum - ssi?”

“…À. Chắc tôi nhớ nhầm gì đó.”

Dù sao thì, việc đó cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng nên tôi quyết định quay lại câu chuyện chính.

Tuy khác bộ phận, nhưng anh vẫn là cấp trên của tôi.

Lúc ấy, Quản lý Byeongjin, có vẻ hơi mong chờ và hỏi tôi, “À mà này, Soleum - ssi, anh đạt hạng gì trong lần này vậy? Nếu cho tôi xem 『Bình Thu Thập Tinh Chất Giấc Mơ』, tôi có thể ước lượng nồng độ tinh chất để tính ra cấp bậc…”

“À.”

Tôi lấy cái bình ra khỏi cặp và chìa cho anh ta xem-

- Chất lỏng vàng rực bên trong bình sóng sánh và lấp lánh.