Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 6

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 8

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 5

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

Web Novel - Chương 83.1: Có Hệ Thống Hơn Tưởng Tượng

Đội Tinh Nhuệ.

Tại Tập đoàn Daydream, nơi mạng sống của các thành viên đội Thám Hiểm Thực Địa thậm chí còn không đáng giá bằng một lọ『Tinh Chất Giấc Mơ』hạng B, thì việc được xếp vào nhóm tinh nhuệ nghĩa là cuối cùng bạn cũng đã được công nhận là ‘nhân sự có giá trị lâu dài’.

Đi kèm với cái mác đó là một loạt đặc quyền: văn phòng riêng, bảng lương tách biệt, thêm mục lựa chọn trong trung tâm phúc lợi công ty.

Và quan trọng nhất…

Khi xảy ra sự cố, công ty sẽ cử thành viên Đội Bổ Sung tới đi cùng, kiểu như được thêm một mạng vậy.

Chính sách đó nghe thì hơi ghê miệng, nhưng rõ ràng là tăng tỷ lệ sống sót…

Và giờ, vị Giám đốc của ㄴBộ phận Phát Triểnᄀ, người đang ngồi trước mặt tôi lại đưa ra một đề nghị như thế.

 “Hiện tại đang có kế hoạch mở rộng thêm các đội tinh nhuệ… Nếu đội D được chọn thì còn gì bằng, đúng không?”

Bà ấy đang đề nghị biến toàn bộ đội D thành một đội tinh anh.

Tức là vẫn giữ nguyên môi trường làm việc hiện tại, nhưng chế độ đãi ngộ thì nâng lên một tầng hoàn toàn khác.

 “Cho đội cậu vừa vô tình đúng theo thứ tự chữ cái, vừa tiện cho việc sắp xếp hành chính.”

“...”

 “Cậu có thể chọn một người đồng đội muốn giữ lại. Hoặc nếu thấy cần, cứ liệt kê hai hay ba ứng cử viên cũng được.”

Chờ chút đã.

Tôi không đuổi kịp tốc độ của cuộc trò chuyện này…

“Cảm ơn madam, nhưng… sao sếp lại đề nghị một chuyện lớn như thế với tôi?”

Thật lòng mà nói, nếu là để điều anh Lee Jaheon (đội trưởng đội D) lên đội tinh nhuệ, thì tôi còn thấy hợp lý.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì anh ấy từng suýt được bổ nhiệm vào đội tinh anh một thời gian ngắn trước khi thăng chức theo hướng khác.

Cơ mà… tôi thì liên quan gì?

‘Thật kỳ lạ khi Giám đốc lờ đi Đội trưởng mà đưa ra đề nghị kiểu này với một lính mới vào nghề như mình.’

Đúng là tôi từng lập công lớn khi làm ra bản hướng dẫn và moi được hai bình hạng A, nhưng đâu phải tôi là người duy nhất từng phá câu chuyện ma theo kiểu dị thường.

Tôi nhớ có người còn phá được bản có hạng B với một cách rất kỳ quặc, và vẫn được công nhận như thường.

Ấy vậy mà chẳng ai trong số họ từng nhận được kiểu đề nghị kiểu: “Tụi tôi nâng cả đội cưng lên hạng tinh nhuệ nhé~”

‘Kỳ quái.’

Đối với bất cứ ai, tình huống này cũng kỳ cục.

“Thành thật mà nói thì, thưa madam, tôi chỉ là một lính mới. Tôi cảm thấy mấy phần thưởng điểm hay tiền mặt cũng đủ xứng đáng rồi, mà tốc độ thăng cấp của tôi tới giờ cũng-”

 “Giám sát viên Soleum. Cậu đã bao giờ nghe tới cái tên Yoon Johoon chưa? 

Tôi lạnh sống lưng.

Phải mất một giây để lấy lại bình tĩnh và giữ giọng điệu bình thản, phù hợp với tình huống.

“…Là nhân viên của công ty ạ?”

 “Đúng vậy.”

Giám đốc mỉm cười nhẹ và nhìn tôi với vẻ mặt điềm nhiên.

 “Anh ta là người từng được điều về đội D trong đợt điều chuyển nhân sự trước đó.”

“...”

 “Nhưng giờ thì cậu sẽ không tìm thấy anh ta trong bất kỳ cơ sở dữ liệu nào của công ty nữa. Và trong ký ức của cậu, anh ta cũng không tồn tại.”

Tôi không phản ứng gì.

 “Ở những cấp cao hơn, vẫn có những kiểu Bóng tối như vậy. Khi một người ‘thất bại’, sự tồn tại của họ bị xóa bỏ. Nhưng…”

Giám đốc hành chính đặt xấp tài liệu xuống bàn, rồi lấy ra một vật từ dưới gầm bàn.

Một 『Bình Thu Thập Tinh Chất Giấc Mơ』. 

“…!!”

 “Dù vậy, 『Bình Thu Thập Tinh Chất Giấc Mơ』 của nhân viên đã chết vẫn được công ty thu lại.”

 “Tiếc thay, đây là mẫu tự động, nó hoạt động bằng tinh chất thu được ngay trước lúc tử vong. Và…”

Bà khẽ gõ nhẹ vào bộ thu âm gắn kèm trên thân bình, “Nó còn có chức năng ghi âm cơ bản.”

“...”

 “Tức là, kể cả khi nhân viên bị xóa sổ khỏi hệ thống, bản ghi thám hiểm của họ vẫn có thể được công ty truy xuất và tham khảo.”

Trời đất ơi.

 “Chắc cậu đã từng thắc mắc, rằng ‘Sao trong mấy bản hướng dẫn lại có dữ liệu của các nhân viên đã chết?’ đúng không?”

Chết tiệt, đúng là thế.

Rõ ràng, trong「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn Trong Bóng Tối」vẫn có chi tiết những hành trình mà nhân viên bị diệt sạch từng đi qua.

Đơn giản thôi, vì creepypasta mà thiếu cảnh chết chóc thì mất hết bối cảnh với bầu không khí!

Tuy nhiên…

‘Tôi chỉ nghĩ đó là tính năng của wiki. Thuộc dạng ‘cái gì cũng biết’ có sẵn trong bối cảnh câu chuyện ấy.’

Trong 「Hồ sơ Về Những Bí Ẩn TBT」, dữ liệu thám hiểm của nhân viên sẽ được truyền về công ty ngay khi chết. Hóa ra đây là cách giải thích cho chuyện này.

Và vì để tránh xung đột trong thiết lập, họ chẳng giải thích gì thêm về phương pháp hay vật phẩm cần dùng…

Tôi cũng cho qua chuyện đó, chấp nhận rằng nó là một phần thiết lập của thế giới này.

Dù sao thì đây cũng là vũ trụ dựa trên wiki mà!

‘Nhưng nếu đằng sau đó là một hệ thống rõ ràng đến mức này thì…’

Bỗng dưng, hàng loạt câu hỏi từng bị tôi quẳng qua một bên vì nghĩ là ‘lỗi thiết lập cốt truyện’ lại thi nhau ùa về.

Phải chăng, mấy cái lỗ hổng đó cũng đều có lí do đằng sau?

Mọi thứ luôn được xây dựng kỹ như vậy sao?

Đầu óc tôi đang quá tải.

 ☾ Anh Hươu! Người ta vẫn đang nhìn anh đó. Hình như cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục đấy.☽

‘...!’

 ☾ Người đối diện dường như thích kiểu sao sáng mà biết khiêm tốn như anh, nên anh bình tĩnh lại nào…☽

Đúng rồi.

Tạm gác mấy thứ điên rồ lại, lo tập trung vào cuộc trò chuyện trước mắt cái đã.

Rất may, biểu cảm của tôi chỉ dừng ở mức ‘một nhân viên tò mò khi biết bí mật công ty’. 

Giám đốc Cheong lại tiếp tục nói, “Dựa trên bản ghi chép này, cậu có một cách rất đặc biệt để thăm dò và khống chế Bóng tối, Giám sát viên Kim Soleum.”

"...”

Hóa ra Giám sát viên Yoon Johoon đã nhận ra tôi khi giả làm học sinh.

 “Biến bản thân trở thành một truyền thuyết đô thị. Đồng hóa bản thân không phải là thứ mà người yếu tim hay thiếu đầu óc dám thử…”

Cái gì cơ… nghe bà ấy nói vậy sợ chết đi được…

 “Dù sao thì, mấy bản ghi thám hiểm như vậy vẫn đang được thu thập đều đặn… nên ta chỉ muốn chia sẻ chút thông tin.”

Giám đốc Cheong nhìn thẳng tôi.

 “Cậu thấy sao? Nghe có vẻ có hệ thống hơn cậu tưởng đúng không?”

“...”

 “Ta từng nghe vài nhân viên bảo công ty này làm việc kiểu ngẫu hứng, không có hệ thống gì cả.”

Th… Thật sự là tôi đang toát mồ hôi lạnh, như một con ốc nhỏ nhìn thấy bánh răng khổng lồ.

 “Ta từng gặp vài người như thế. Nói chuyện với họ cũng thú vị.”

 Giọng bà vẫn nhẹ nhàng và dễ chịu một cách kỳ lạ.

 “Nhưng rồi ai cũng sẽ nhận ra thôi. Rằng trên đời này, không có công ty nào mà phần thưởng và hình phạt lại rõ ràng, minh bạch như ở đây.”

 “...”

 “Nếu cậu thực sự có năng lực thì dù có vấp vài lần, thì cũng không cản được đường thăng tiến đâu.”

 Tôi không đồng ý với bà ta được.

 Nhưng Giám đốc Cheong lại mỉm cười như thể tôi vừa đáp lại đầy nhiệt huyết kiểu “Vâng ạ, tôi sẽ nghĩ về nó!”, rồi đưa ra câu kết.

 “Cậu có thể đi được rồi. Nhớ gửi lời hỏi thăm tới Đội trưởng Lee Jaheon giúp ta nhé.”