Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4319

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 309

Web novel - Chương 60

『Trong tương lai ta nhìn thấy… ít nhất cũng phải 5 năm.』

Azazel bình thản nói với các sư tỷ muội khác về viễn cảnh mà cô đã thấy. Nhưng cô tuyệt nhiên không nhắc đến kế hoạch lừa dối và bắt cóc Bing Yeon.

『…Làm sao cô chắc chắn được như vậy?』

Bi Wol nhìn chằm chằm Azazel, ánh mắt đầy ngờ vực. Nếu trót tin lời cô ta rồi chờ đợi 5 năm, rất có thể lúc ấy sư phụ Bing Yeon đã không còn trên đời.

『Ta có năng lực thoáng thấy tương lai. Ngay từ lần đầu gặp brother, ta đã nhìn thấy rồi.』

Azazel đan hai tay, giọng bình tĩnh. Cô tin chắc rằng cuối cùng tất cả sẽ phải hợp lực để ngăn Bing Seolhwa ra tay trước.

Cho dù hiện tại vẫn còn tranh đấu để phân cao thấp, nhưng khi kẻ địch chung xuất hiện, cục diện sẽ đổi khác.

『Sư phụ không thể cầm cự lâu đến thế đâu. “Cửu Âm Đoạn Mạch” đâu phải chứng bệnh nhẹ như cô nghĩ.』

Bi Wol khẽ lắc đầu. Dù Bing Yeon có cố gắng kéo dài tính mạng, nhưng với thể trạng hiện giờ, sống thêm 5 năm là điều không tưởng.

Khác với người thường, cô có thể trực tiếp cảm nhận tình trạng cơ thể qua khí tức, vì thế mới luôn kề cận sư phụ, cùng ăn cùng ngủ để tiện quan sát.

『Nhưng… su muội Azazel đâu có nói dối!』

Verdandi bất chợt chen ngang, khẳng định. Bằng khả năng nhìn thấu thiện ác và giả trá, cô biết rõ Azazel đang nói thật.

Nghĩa là, Bing Yeon chắc chắn sẽ còn sống ít nhất 5 năm nữa.

『Nếu vậy, côhãy nói rõ hơn về tương lai mà mình nhìn thấy đi!』

Điều cần thiết lúc này chính là đối chiếu. Kết hợp năng lực thấy trước tương lai với đôi mắt phân biệt thật giả, họ sẽ xác định được khả năng cao nhất.

『Ta chỉ có thể thấy một “tương lai khả dĩ” mà thôi. Sự đời vốn khó lường…』

Azazel cố tình bỏ lửng, không nói ra chi tiết. Dù ngưỡng mộ Bing Yeon, nhưng tự miệng thốt lên chuyện mình sẽ phải cùng nam nhân “ân ái” thì quả thật quá khó chấp nhận.

Dẫu sinh ra là huyết mạch succubus, cô vẫn muốn được tự nhiên nảy sinh tình cảm với Bing Yeon, chứ không phải dùng đến ma pháp mê hoặc.

『…Chúng ta là những Thánh Nữ, những anh hùng được chọn! Nếu sư muội thật sự thấy trước tương lai, thì chẳng phải chúng ta có thể cứu dc sư phụ sao!?』

Verdandi gần như hét lên. Với em, đây là chuyện sống còn của người mà em yêu thương nhất. Cho dù có phải đánh đổi bằng cả sinh mệnh, cô cũng tuyệt đối không lùi bước.

Dù phương pháp đó có mang đến hậu quả gì, Verdandi cũng sẵn sàng liều cả mạng sống.

『Sư Tỷ… có biết “bổ dương” nghĩa là gì không?』

Azazel cẩn thận hỏi Verdandi, muốn chắc rằng mình hiểu rõ ý mà Thần y đã nhắc đến.

Bởi vì trong viễn cảnh mà cô nhìn thấy, điều đó chính là việc nam và nữ có quan hệ thể xác.

Bi Wol thì cố tình không giải thích rõ ràng cho các sư muội khác, để giảm bớt đối thủ cạnh tranh.

『Tôi… tôi không biết! Có lẽ là phải hy sinh mạng sống nhỉ!』

Verdandi trả lời với vẻ thản nhiên, nhưng một bàn tay khẽ run lên, mắt cũng chớp liên tục.

Đây là lần đầu tiên cái chết khiến em thấy sợ hãi đến vậy. Trước khi gặp Bing Yeon, em từng nghĩ chết ở một nơi không ai biết cũng chẳng sao.

『…Không phải thế. Ý là nam và nữ chung giường, rồi… trở nên gắn bó sâu hơn.』

『Sao sư muội biết… À, đúng rồi, sư muội nói là có thể nhìn thấy tương lai.』

Với Azazel – vốn là succubus trong mộng cảnh – chuyện này cô hiểu rõ hơn bất cứ ai. Còn Bi Wol thì đã học hỏi đủ loại kiến thức, chuẩn bị cho khả năng sau này phải đánh bại Bing Yeon.

Tuy vậy-

『Quan hệ sâu hơn… ý sư muội là gì?』

Khác với những người đã chuẩn bị sẵn tâm cơ để chiếm đoạt Bing Yeon, chỉ có Verdandi là hoàn toàn khác biệt.

『À thì… là chuyện sinh ra một đứa trẻ giống hệt cả hai người.』

『Đứa bé chẳng phải do cò mang tới, hoặc nhặt dưới gầm cầu sao?』

Từ nhỏ em chưa từng được cha mẹ dạy dỗ những lẽ thường đơn giản ấy. Giống như Bing Yeon từng nói, Verdandi chẳng khác nào một tờ giấy trắng chưa viết gì lên.

『Đừng nói là… sư muội thật sự không biết gì hết?』

『Không phải! Các người hiểu lầm rồi! Tôi nghe bọn trẻ cùng tuổi kể như vậy, chắc chắn là đúng!』

Bi Wol che miệng kinh ngạc nhìn Verdandi. Dựa vào nụ hôn phớt lên má trước đó, cô còn tưởng Verdandi ít nhiều biết cách làm nũng.

Hóa ra tất cả hành động của Verdandi chỉ là kết quả tự nhiên của sự ngây thơ, hoàn toàn chẳng hề hiểu gì về tình yêu nam nữ?

『Chẳng lẽ… muội ngay cả hôn cũng không biết sao?』

『Có chứ! Hôn chẳng phải là áp môi vào nhau, hoặc hôn má như tôi vẫn làm với mẫu thân à? Tôi biết đó là việc dành cho người mình thích mà!』

『Không, còn có kiểu đưa lưỡi vào…』

『? Ý gì vậy?』

Bi Wol bất giác rùng mình khi thấy Verdandi ngây thơ hơn mình tưởng. Cô linh cảm sự trong trắng ấy lại chính là một loại tư chất khiến nam nhân vô thức bị mê hoặc.

Khác với bản thân và Azazel – những kẻ nuôi toan tính riêng, sự ngây thơ thuần khiết ấy cũng có thể trở thành một thứ vũ khí.

Chẳng trách sư phụ Bing Yeon chỉ khi đối diện Verdandi mới tỏ ra lơ là phòng bị. Một người đã đạt đến cảnh giới tối cao, sao có thể không nhận ra nụ hôn trên má được cơ chứ?

『Thế này không ổn. Hôm nay chúng ta phải phân cao thấp cho rõ.』

Cảm nhận được nguy cơ, Bi Wol lập tức đề nghị tỉ thí võ nghệ với Verdandi và Azazel, ánh mắt sắc lạnh quét qua cả hai.

Trước đây họ từng hợp sức cùng nhau, nhưng khi ấy dưới sự chỉ dẫn của Bing Yeon, cả ba đều chưa dùng toàn lực mà chỉ mài giũa những môn võ hạng ba.

『Sao tự dưng câu chuyện lại thành ra thế này?』

『Đột phá cảnh giới cũng là nhờ sự lặp lại của võ học và lĩnh ngộ mà thành…』

Nhìn lại mới thấy, giữa họ tồn tại quá nhiều điều giấu giếm, quá nhiều khoảng trống chưa biết về nhau. Ai sẽ là người đầu tiên lao tới, chiếm lấy sư phụ Bing Yeon, giành cho mình vị trí chính thất – vẫn còn chưa thể đoán định.

『…Ta nghĩ đã đến lúc phải cho các sư muội bít ai mới là người thích hợp nhất để trở thành chính thê của Sư phụ.』

Bi Wol quyết định ra tay trước. Cô không định dùng thủ đoạn nham hiểm hay hèn hạ, mà tin rằng chỉ cần đường đường chính chính cũng có thể giành lấy vị trí chính thất.

Ghen tuông hay phá rối chỉ là trò hề của kẻ yếu. Từ những cuộc đối thoại với Azazel, Bi Wol đã nhận ra rằng một nữ nhân xứng đáng với danh xưng “chính thất” phải là kẻ khiến người khác không dám đến gần, là người có thể đường đường chính chính trói buộc trái tim nam nhân.

『…Được thôi. Ta cũng chẳng muốn chia sẻ hết những gì mình thấy trong tương lai.』

Azazel gật đầu nhìn Bi Wol. Trong lòng cô cũng dấy lên khát vọng phải chiếm tiên cơ, trước khi để thua vào tay nữ nhân mang tên Bing Seolhwa đó.

Dù rằng – chỉ cần quyến rũ Bing Yeon, rồi che mắt người bằng một tấm khăn, cô đã có thể hoàn toàn thay đổi cục diện, như chính tương lai mà cô từng nhìn thấy.

『Nếu có thể… ta cũng muốn thay đổi tương lai.』

Azazel chẳng muốn nhường Bing Yeon cho bất kỳ ai vào lúc này.

『Cô rốt cuộc đã thấy cái gì trong tương lai mà lại hành động như vậy? Lần trước còn chảy cả máu mũi cơ mà.』

『…Không cần biết đâu.』

Azazel ghìm ánh nhìn, chăm chú soi xét vào mắt Bi Wol và Verdandi ngay trước khi tỉ thí.

Chính nhờ phương thức ấy, cô đã từng đánh bại chimera bằng cách khai thác điểm yếu tại Đại Hội Long Phụng. Vì vậy Azazel tin rằng lần này phần thắng cũng chắc chắn nằm trong tay mình.

『Vậy thì tôi cũng sẽ đấu! Nếu đó là con đường ngắn nhất để đạt tới cảnh giới “Thoát Thai Hoàn Cốt”!』

Bộ Thánh Khải được Verdandi triệu hồi từ trước lập tức ngăn cản năng lực dự đoán tương lai. Lớp giáp ánh lam ấy bao bọc toàn thân, có thể chặn đứng mọi loại đòn công kích.

Thấy cảnh đó, Azazel khẽ cắn chặt môi dưới.

◇◇◇◆◇◇◇

Hôm nay quả thật hỗn loạn hơn bất cứ ngày nào trước đây.

Chỉ bởi vì đệ tử của tôi, sau khi chiến thắng ở Đại Hội Long Phụng, đã cùng một lúc được trao tặng danh hiệu “Tam Phụng”.

“Haizz… cho dù có kẻ đột nhiên đến xin bái nhập môn phái, tôi cũng chẳng thể dễ dàng thu nhận tất cả chỉ vì họ muốn mạnh hơn.”

Cũng vì thế, ngày càng có nhiều người tìm đến tôi – kẻ vốn chỉ muốn ẩn mình, bởi thân thể yếu ớt và để tránh làm hỏng cốt truyện gốc.

“Dù tôi có chết đi… thì người duy nhất có thể gánh vác môn phái này… e rằng chỉ có Bi Wol.”

Tôi thở dài, khẽ vươn vai. Gần đây, tôi ho ra máu thường xuyên hơn, nửa đêm cũng hay tỉnh giấc, khó mà chợp mắt trọn vẹn.

Để tránh khiến các đệ tử lo lắng, tôi thường âm thầm cắn răng chịu đựng cơn đau.

Cảm giác sinh mệnh dần trôi đi… giống hệt như những gì Seolhwa từng viết trong di ngôn.

– Như thể bị chôn sống.

 – Tựa như mỗi ngày lại có ai đó xúc một xẻng đất ẩm nặng nề phủ dần lên đầu tôi.

“Cái gọi là trọng lượng của cái chết… lại nhẹ đến vậy sao…”

Tôi khẽ lẩm bẩm, nhớ về Seolhwa. Trái ngược với danh tiếng “thiên tài”, em lại là người giàu tình cảm và dễ rơi lệ.

Nếu thật sự có thể trục xuất Outer God ra khỏi thân thể Seolhwa như Thần Y đã nói, thì tôi muốn đoàn tụ cùng em hơn là ở bên các đệ tử.

Trong lòng tôi, đó mới là điều đúng đắn.

Thế nhưng─

“Sư phụ Bing Yeon! Xin người mau ra ngoài một lát…!”

Tôi nghe thấy tiếng gọi hối hả của các đệ tử vọng tới. Sau khi Đại Hội Long Phụng kết thúc, lẽ ra chẳng còn chuyện lớn nào xảy ra, ngoài việc Ma Vương đang khuynh đảo Tây Vực.

“Ngay lúc này, mấy đại đệ tử của người bỗng dưng giao đấu với nhau…!”

『…Cái gì cơ?』

Trong môn phái, chuyện các đệ tử luyện võ, giao thủ cùng nhau vốn là điều bình thường. Tôi nghiêng đầu, nhìn cậu nhóc mặt mày tái nhợt đang thở hổn hển.

“Toàn bộ vũ khí cùng thiết bị trong võ trường đều bị đập nát hết rồi! Xin người mau tới ngăn lại!”