Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4319

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 309

Web novel - Chương 56

Trong Đại Hội Long Phụng, những nữ nhân lập được danh thế sẽ được gọi là “Phụng”, theo sau là tước hiệu riêng của họ.

Thông thường, chỉ có duy nhất một người chiến thắng. Nhưng lần này, quy tắc đặc biệt đã được áp dụng.

『Đây là lần đầu tiên cả ba chúng ta cùng được chúc mừng thế này, phải không? Nào, lại gần thêm một chút đi.』

『Thật vui quá! Dù trước đây có từng giao đấu, nhưng bây giờ tất cả đã hòa giải, và còn cùng nhau hợp lực vì sư phụ nữa!』

『…Nhưng người đánh hăng nhất, vẫn là ta.』

Azazel, Verdandi và Bi Wol đứng trên bục cao, trò chuyện với nhau. Tôi chỉ lặng lẽ dõi theo từ phía sau.

Thú thật, kết quả này nằm ngoài dự đoán của tôi.

Dù cả ba đã học võ công dưới tay tôi, nhưng trong trường hợp của Verdandi và Azazel, thời gian tu luyện tuyệt đối không đủ.

Để nắm bắt được tinh túy võ học trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, rồi còn vận dụng được ngay trên thực chiến… đó hẳn là thành quả của thiên tư cộng thêm sự khổ luyện. Rốt cuộc, võ công chỉ thành hình nhờ vô số lần lặp đi lặp lại.

『Sư phụ! Sư phụ, người cũng lên đây với bọn em đi!』

『Ta?』

Verdandi vẫy tay về phía tôi. Ngay lúc ấy, Bi Wol khẽ mím môi, lặng lẽ bước đến khoác lấy cánh tay tôi.

『Phải rồi. Chúng em có thể đi đến vị trí này, tất cả đều là nhờ ơn sư phụ. Làm sao có thể thiếu người trong khoảnh khắc này được?』

Một cảm giác mềm mại, nặng nề áp sát vào cánh tay. Bi Wol khẽ nhếch môi, để lộ vẻ tự tin khi thấy tôi thoáng lúng túng.

Chưa kịp trấn tĩnh, cánh tay còn lại của tôi đã bị ai đó chiếm lấy.

『Brother, chẳng phải lúc cuối cùng chính em đã ra tay quyết định sao? Mau khen em đi chứ.』

Người vừa chen tới là Azazel. Cô còn đi xa hơn Bi Wol, khẽ dụi đầu vào vai tôi như một con mèo đòi được vuốt ve.

Mái tóc hồng nhạt của cô khẽ tung bay, mang theo một hương thơm dịu nhẹ. Trong thoáng chốc, tôi sững người vì mùi hương ấy – thứ vốn chẳng tồn tại trong thế giới võ lâm này.

『Sư phụ? Sao người lại nhìn chỗ khác, không nhìn em?』

『À… không, ta chỉ là… mùi hương này…』

『Hehe, sao thế? Em xinh quá nên sư phụ chẳng thốt nên lời à?』

Tôi vừa định phân bua thì Azazel cố tình ngắt lời. Nắm tay cô siết chặt, thân thể vốn đã áp sát nay càng ép sát hơn.

『Con sói cái gian trá này…』

『Thứ chị có chỉ là ghen tuông. Brother sao có thể để tâm tới loại người như vậy dc chứ?』

Azazel nói dứt khoát, ánh mắt xoáy thẳng vào Bi Wol. Thật lạ lùng khi chứng kiến hai “trùm cuối” trong nguyên tác lại đứng đây tranh giành tôi.

『Ngươi vừa nói gì…?』

『Ý tôi nói đúng như vậy. Nếu chị muốn độc chiếm Brother, thì thử tập “làm nũng” hoặc ít nhất là học cách dịu dàng đi đã.』

Đến cả một Thánh Nữ, giờ cũng đang công khai khiêu khích Thiên Ma từng khiến giang hồ run sợ.

Tôi chỉ biết thở dài, bởi mới vài ngày trước Azazel vẫn còn gào thét như một con mèo hoang không thể quên Kang Si-woo. Thế mà giờ, cô lại ra dáng như mèo nhà, bám riết không rời.

『…Ừ, lời đó cũng có lý. Nếu năng lực của một người vượt trội, thì sư phụ đâu có lý do gì phải nhìn sang kẻ khác.』

Lần hiếm hoi, Bi Wol gật đầu, coi như thừa nhận lời Azazel. Dường như trong lúc tôi vắng mặt, cả hai đã “giao tranh” thêm một lần rồi tự hòa giải.

Nhớ lại cảnh lần trước tôi phải xông vào túm tóc mới kéo nổi hai đứa ra, sống lưng tôi bất giác lạnh toát.

『Phải. Cãi vã chẳng để làm gì. Chúng ta cần hợp sức để đối phó với kẻ ác thực sự.』

Nói rồi, Azazel nghiêm giọng. Tôi thoáng ngạc nhiên: “Kẻ ác” mà cô nhắc đến là ai?

“…Chẳng lẽ là Seolhwa?”

Với họ, Seolhwa như một người mẹ – mà với tôi, cô ấy là người tình cũ, thậm chí trong thế giới thực tôi đã từng hứa hôn.

Đúng lúc đó, Azazel đã hướng ánh mắt thẳng về phía Bing Seolhwa đang ngồi ở hàng ghế khán giả, hai tay khẽ vỗ, nụ cười nhàn nhạt.

『Người đó – Bing Seolhwa.』

『Phải. Chúng ta cần hợp lực để tách người phụ nữ ấy khỏi Brother. Con quái vật được Outer God sủng ái.』

Đến mức này thì chẳng còn gì phải nghi ngờ nữa. Bi Wol và Kim Hyul, Verdandi và Sieghart – tất cả đều từng nói bóng gió trước khi bước vào trận quyết đấu của họ.

Tôi thở dài, trong lòng vẫn trăn trở không biết rồi đây phải giải thích thế nào. Nếu nhìn vào tôi và Seolhwa lúc này, bất kỳ ai cũng sẽ nghĩ chúng tôi là huynh muội cùng huyết thống.

Cả hai đều thừa hưởng huyết mạch Bắc Hải Băng Cung, mái tóc bạc trắng và đôi mắt xanh lam. Trái ngược với sự thật hiển nhiên ấy, tôi lại phải kể về tiền kiếp, về việc em từng là người yêu cũ của tôi, và cả về cuốn tiểu thuyết.

“…Liệu mình có làm được không?”

Trong lúc tôi còn do dự, đôi chân đã bị kéo lên bục. Bi Wol và Azazel lôi tôi bằng sức mạnh thuần túy.

『Em tham gia nữa!』

Verdandi cũng ôm chặt lấy từ phía sau, thế là tôi trong tình cảnh chẳng ra đâu, bị cả ba đệ tử dính chặt như keo, cùng nhau bước lên.

Nếu ai ngoài cuộc nhìn vào, chắc chắn sẽ nghĩ đây chỉ là vì mối quan hệ khắng khít giữa sư đồ. Thậm chí còn có thể cho rằng bọn đệ tử định nhường vinh quang Đại Hội Long Phụng lại cho tôi.

『Trận chung kết của Đại Hội Long Phụng đã làm rực lửa Trung Nguyên! Và cuối cùng, những kẻ chiến thắng cũng đã xuất hiện!』

Cheon Cheonmu – người phụ trách bình luận – vận khí truyền âm, giọng dõng dạc vang vọng khắp võ đài, chúc mừng tôi và các đệ tử.

Vốn dĩ, tôi cứ ngỡ mình sẽ bị coi là kẻ điên, dám làm mọi cách để thắng lợi khi thu nhận đệ tử từ Tây Vực.

『Xin hãy dành tràng pháo tay cho các đệ tử của Yến Hội Băng Long! Chính họ đã chứng minh rằng, ngay cả võ công hạng ba mà chúng ta thường xem nhẹ… cũng có thể vươn tới cảnh giới thượng thừa!』

Rõ ràng, việc tôi truyền dạy Lục Hợp Kiếm cho Verdandi và Lục Hợp Quyền cho Azazel rồi để họ xuất chiến, nay đã được giới võ lâm công nhận.

Trên đời, Trung Nguyên và Tây Vực vốn biết đến nhau, nhưng lại thiếu sự giao lưu để thấu hiểu. Thực ra, chân khí và ma lực cũng chỉ khác biệt về bản chất, còn công dụng và phương thức vận dụng vốn rất gần nhau.

『Waaaaa──!』

Tiếng hoan hô như sấm động, vỗ tay dồn dập từ bốn phía.

『Giờ đây, Minh Chủ Võ Lâm sẽ thân chinh ban cho ba vị tước hiệu Phụng !』

Ko Tae-ho – nhân vật mà trong nguyên tác “Kim Cương Thần Quyền” vốn đã phải bỏ mạng dưới tay Thiên Ma Bi Wol – nay lại chính miệng ban tước hiệu cho cô. Quả thật, sống lâu thì ắt thấy chuyện lạ.

『…Các vị đều làm rất tốt. Nhất là hai vị cô nương dường như đến từ Tây Vực.』

Ánh mắt Ko Tae-ho dừng trên Verdandi và Azazel, trong giọng còn pha nét ngạc nhiên. Với ông, việc những cô gái từ Tây Vực chiến thắng bằng võ học thay vì ma pháp hẳn là niềm vui khó giấu.

Đại Hội Long Phụng cũng là nơi để rèn luyện lớp hậu bối, khuyến khích các môn phái, gia tộc dốc sức nuôi dạy truyền nhân.

『Chẳng lẽ không định khen ta sao?』

Bi Wol không chịu lép vế, thẳng thắn hỏi vặn cả Minh Chủ Võ Lâm.

『À, tất nhiên, tiểu nữ Bi Wol cũng đã lập công lớn. Chẳng phải ngươi đã đánh bại cả Kim Cang Bất Hoại Thể đó sao!』

Ko Tae-ho cười hào sảng, chỉ lúc ấy mới nhắc tới cô. Dù sao, Bi Wol vốn đã nổi danh khắp võ lâm Trung Nguyên, nên ông cũng vô thức xem đó là lẽ hiển nhiên.

『Vậy thì… ta sẽ ban danh hiệu cho ba vị: Tiểu Kiếm PhụngTiểu Mai Phụng, và Tiểu Thiên Quyền Phụng, được chứ?』

Minh Chủ lần lượt nhìn Bi Wol, Verdandi, rồi Azazel mà tuyên bố. Bởi đây không phải đại chiến Chính–Tà, mà chỉ là cuộc tranh tài giữa lớp hậu sinh, nên ông mới thêm chữ “Tiểu (小)” phía trước.

『Hehe, như vậy là em đã tiến thêm một bước, gần hơn với sư phụ rồi.』

『…Em chẳng rõ “Phụng” là gì, nhưng nếu được đứng cùng sư phụ thành một cặp, em thấy vui lắm!』

Bi Wol nở nụ cười mãn nguyện, còn Verdandi thì giơ cả hai tay, nhảy nhót đầy phấn khích.

『Brother, đây là thành quả mà chúng ta cùng nhau đạt được. Người nên vui mừng nhiều hơn chứ.』

Thấy tôi thoáng chau mày vì chữ “Tiểu” đi kèm, Azazel nắm chặt tay tôi, giọng thì thầm dịu dàng.

Hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến, khiến lòng tôi khẽ nhói lên một cảm giác lạ lẫm.

『Vậy thì, xin mời ba vị phát biểu cảm nghĩ.』

Ko Tae-ho hắng giọng, rồi quay sang tôi, ánh mắt ra hiệu. Với một đại hội thế này, vài lời chia sẻ là điều không thể thiếu.

『Thắng lợi này, tất cả đều nhờ ơn sư phụ đã dìu dắt. Dù chỉ là võ công hạng ba, người đã dạy chúng ta rằng cảnh giới tối thượng của võ học… chỉ có thể đạt được bằng sự rèn luyện không ngừng.』

Bi Wol là người đầu tiên cất tiếng. Cô từng dùng Tam Tai Kiếm Pháp đánh bại Kim Hyul, nên giọng điệu tràn đầy tự tin.

『Đây là lần đầu tiên ta học võ công, và nó thật sự rất vui! Dù ai cũng bảo là kiếm pháp yếu kém, nhưng ở cuối con đường ấy… lại có cảnh giới tuyệt diệu!』

Verdandi kế tiếp. Với Lục Hợp Kiếm của Hoa Sơn, cô đã đạt tới cảnh giới “kiếm khí hoa mai nở rộ.”

Nếu chưởng môn Hoa Sơn có mặt, hẳn sẽ tìm mọi cách đưa cô về môn phái, dù có phải trả giá lớn. Nhưng tôi tuyệt không có ý định buông Verdandi.

『Trong lòng mỗi người đều có những nỗi bất an. Không thể xóa bỏ hoàn toàn cảm xúc tiêu cực như lo lắng, buồn đau, đố kỵ… Nhưng sư phụ đã dạy ta rằng, sẽ đến lúc chúng ta phải đối diện trực tiếp.』

Lần đầu tiên, từ miệng Azazel bật ra hai chữ “Sư phụ.” Bình thường, cô chỉ gọi tôi là “Brother.”

『…Bởi vậy, chiến thắng này… sẽ không thể có nếu thiếu sư phụ.』

Cô chắp tay, thần thái trang nghiêm như một tín nữ, khiến ngay cả động tác ấy cũng mang theo sức thuyết phục kỳ lạ.

『Ngươi có những đệ tử tốt đấy, Bing Yeon.』

『…Là bọn chúng quá tốt so với ta thôi.』

Minh Chủ Võ Lâm bật cười, khẽ vỗ vai tôi.

『Vậy thì, giải thưởng chiến thắng sẽ được ban ra.』

Cùng lúc, một chiếc hộp trang sức tinh xảo xuất hiện. Trên bề mặt nạm vàng và vỏ ngọc, hiển nhiên giá trị không hề tầm thường.

『…Như đã hứa, chính là Vạn Niên Cực Dương Đan.』

Viên linh dược mà tôi từng coi là hy vọng cuối cùng để cải biến thể chất.

Vạn Niên Cực Dương Đan – được ngưng tụ từ tinh hoa đất trời qua hàng vạn năm, trải qua áp suất và nhiệt độ khắc nghiệt mới thành hình.

*************

Brother : Nhắc lại cho anh em chưa bít – tôi đã ngộ ra được chân lý về từ đó – từ 1 bé thánh nữ nào đó bên bộ Bức Thư Tính ? Trong Kitô giáo (Công giáo, Tin Lành), tín hữu và tu sĩ thường gọi nhau là Brother (nam) hoặc Sister (nữ). Ý nghĩa: “Anh chị em trong đức tin”, vì mọi tín hữu đều được xem là con cái của Thiên Chúa, nên quan hệ giữa họ là anh em/chị em thiêng liêng, không phải ruột thịt. Brother: dùng cho nam tu sĩ, Sister: dùng cho nữ tu sĩ Đây là cách gọi mang tính tôn giáo – cộng đồng, biểu thị tình huynh đệ trong Chúa. => từ Brother này nó còn có một nghĩa về sự tôn trọng dạng như huynh đệ nữa tôi ko đi sâu nha !