Trong thế giới võ học, những điểm yếu chí tử trên cơ thể – nơi mà dù luyện thân thể đến đâu cũng khó lòng bảo vệ – được gọi là tử huyệt.
Ngoại trừ thần công “Kim Cang Bất Hoại Thể”, những công phu luyện thể như Thiết Bố Sam, Kim Chung Tráo hay Hộ Thể Tam Nguyên Công đều có chung một nhược điểm: tuy thân thể rắn chắc đến mức đao kiếm khó xâm phạm, nhưng nhất định sẽ tồn tại một vị trí đặc biệt yếu ớt.
Chỉ cần bị trúng chiêu vào đúng tử huyệt ấy, người luyện công có thể trọng thương tại chỗ, thậm chí mất mạng tức thì.
Bi Wol, người đã nhận ra tôi vừa ra dấu hiệu nhắc nhở Azazel, liền lên tiếng với vẻ không cam lòng.
『Sư phụ… vì sao người bảo sư muội Azazel nhắm vào mắt?』
Dường như vì trong trận đấu trước, cô chẳng nhận được bất kỳ trợ giúp nào, nên lúc này bờ môi khẽ mím lại đầy vẻ ganh tỵ.
Tôi khẽ đáp:
『Đôi mắt… chính là tử huyệt rõ ràng nhất. Nhất là với loại quái vật được ghép từ nhiều sinh vật khác nhau như thế – điểm yếu không thể nằm ở đâu khác.』
Tôi vừa nhẹ nhàng xoa đầu Bi Wol, vừa cất tiếng đáp. Bởi tôi thừa hiểu, nếu để cô nổi giận thì mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó. Dù sao, cô cũng vừa tuyên chiến với Azazel khi nãy mà.
『Con quái vật đó là sự kết hợp của những loài thú yếu. Cũng vì vậy, nó chẳng buồn che giấu điểm yếu của mình.』
Một con chimera được tạo thành từ những loại quái vật từng xuất hiện trong “Chuyển Sinh Vào Một Tựa Game Nhàn Rỗi”.
Điểm may mắn duy nhất, chính là vì trình độ của Kang Si-woo còn quá thấp, nên những loài bị hắn thu phục đều thuộc hạng tầm thường…
『Che giấu điểm yếu? Ý sư phụ là sao?』
『Ý nghĩa đúng như lời ta vừa nói. Đối phương hoàn toàn có thể tạo ra một con quái vật nửa băng nửa hỏa, hoặc một loài tàng hình có thể ẩn trong bóng cuả đối thủ để tập kích.』
Chỉ vì đầu óc thiển cận, hắn đơn giản nhét hết mấy con có vẻ ngoài to khỏe vào một khối, chỉ để phô trương kích thước.
Nếu là tôi, hoặc Seolhwa suy tính, chúng tôi sẽ cố tình trộn lẫn những quái vật có khuyết điểm tương khắc – như băng và hỏa – để triệt tiêu điểm yếu cho nhau.
『…Thật ghê tởm. Không lẽ quái vật phương Tây đều kỳ quái đến vậy sao ạ?』
『Không hẳn. Chỉ là… bọn họ có nguồn gốc hơi đặc biệt.』
Bối cảnh ban đầu trpng “Chuyển Sinh Vào Một Tựa Game Nhàn Rỗi” là thế giới fantasy dạng game, nên bản chất của đám sinh vật ấy hoàn toàn khác biệt với Verdandi hay Bi Wol.
Lúc xây dựng bộ truyện xoay quanh Kang Si-woo và Azazel, tôi đã cố gắng khắc họa mọi thứ như một game thật – cẩn trọng cả trong thiết kế quái vật lẫn hệ thống.
Nhận ra điểm yếu của một con quái dạng đó, với tôi mà nói, không phải việc gì to tát. Huống chi, thế giới này lại được dung hợp với “Kim Cương Thần Quyền”. (trans : thật ra đáng lẽ tôi nên dịch là Kim Cang có vẻ đúng hơn mà lỡ rùi để vậy lun )
『Nhưng điều đó… không có nghĩa là quy tắc của võ lâm sẽ mất hiệu lực.』
Tôi khẽ lẩm bẩm, tay đặt lên cằm, vuốt nhẹ như đang suy ngẫm.
Cho dù đối thủ có kiên cố đến đâu, cũng luôn tồn tại một cách để vượt qua.
Bi Wol từng xuyên phá được Kim Hyul với thân thể Kim Cang Bất Hoại. Còn Sieghart đã làm được điều tưởng như không thể: gây tổn thương cho Thánh Khải của Verdandi.
Nhân vật chính và trùm cuối hai kẻ ở hai đầu chiến tuyến, giờ sẽ tìm mọi cách để đánh bại nhau.
Kangggg─!
Azazel cố dồn đám xúc tu lại để đỡ đòn vuốt của con quái vật, nhưng tim cô vẫn đập loạn, đầu óc trống rỗng.
Làm sao để tấn công vào mắt nó?
Trên khối thịt ấy có ít nhất mười con mắt. Dù muốn nhắm vào từng cái, thì với nhịp tấn công dồn dập như bão tố, cô còn không thể tiếp cận nổi.
– Azazel, chẳng phải sư phụ cô đã bảo nhắm vào mắt nó hay sao?
『Biết rồi…! Nhưng… chẳng có kẽ hở nào để ra đòn cả!』
Một móng vuốt sượt qua má cô, rạch ra một vệt máu. Dù đang dùng Lục Hợp Quyền như Bing Yeon từng chỉ dạy, Azazel vẫn cảm thấy chiêu thức này là không đủ.
Bởi cô chưa từng nghĩ Kang Si-woo lại sử dụng quái vật.
Cô đã tập luyện để đối đầu với con người kẻ có huyệt đạo, cấu trúc xương và cơ bắp rõ ràng. Còn quái vật này thì hoàn toàn khác.
Tất cả những gì cô học được cho đến lúc này, giờ đều trở nên vô dụng.
Và đúng lúc ấy
『Vậy thì… để ta giúp cô. Đối phương cũng đâu có đơn độc trong trận chiến này. Hãy để ta hồi đáp cho xứng đáng.』
Mordegian liền tiếp quản các xúc tu. Những xúc tu mọc sau lưng Azazel bắt đầu chuyển động độc lập, tách khỏi sự điều khiển của cô.
Những xúc tu được mài sắc như mũi thương, có cái lại tụ lại thành hình cây búa tốc độ và độ chính xác rõ ràng vượt xa khi Azazel tự điều khiển.
『Dù sao thì… đó cũng là một phần cơ thể của ta mà.』
『Ngài Mordegian…』
Nhờ sự hỗ trợ của Outer God, Azazel đã tiến thêm một bước. Khoảng cách giữa cô và chimera dần thu hẹp. Hàng chục cặp mắt vẫn dán chặt vào cô, đầy căng thẳng và khát máu.
Cô nghiến chặt môi khi nhìn thấy cảnh đó. Ký ức về lúc ký kết khế ước với Mordegian chợt hiện về.
『Ban đầu, ta đi tìm sức mạnh… chỉ để quay ngược thế giới này trở về quá khứ.』
Sau khi xa cách với Kang Si-woo người cô từng đơn phương yêu mến cô tin rằng chỉ có lùi lại dòng thời gian mới có thể cứu vãn tất cả.
Cô rút vào vùng núi phương Bắc nơi chẳng một ai lui tới, tu luyện trong cô độc, chờ đợi kẻ sẽ không bao giờ quay lại.
Lúc đầu, cô vẫn còn chút hy vọng mơ hồ.
『Nơi này là nơi ta từng gặp anh. Nếu ta đợi… thì ắt hẳn anh sẽ nhận ra và tìm đến.』
Tuy nhiên...
『Người duy nhất từng chủ động đến bên ta… là brother Bing Yeon.』
Nắm đấm của Azazel siết chặt. Chỉ cần nghĩ đến vị sư phụ ấy thôi, trong lòng cô đã dấy lên một niềm tin không thể lý giải.
Khi luyện Lục Hợp Quyền, Azazel từng cố tình giữ sai tư thế, chỉ để được Bing Yeon sửa lại bằng chính tay mình.
Thậm chí, cô còn lén hôn lên vành chiếc chén mà người đã uống, để lại dấu môi mình trên đó – cảm xúc của cô ngày càng nghiêng hẳn về người ấy.
Thời gian bên nhau không dài, nhưng sự dịu dàng mà người dành cho khuyết điểm của cô lại khiến trái tim cô ấm áp, hạnh phúc đến lạ.
『…Một con quái vật như vậy, chỉ cần hạ gục bằng một đòn là đủ.』
Ngọn lửa chiến ý bùng lên trong đôi mắt Azazel khi nhìn thẳng vào con quái vật dị dạng trước mặt.
Vừa rồi, cô còn nghĩ nó là một thứ không thể bị đánh bại chỉ bằng nắm đấm – vậy mà bây giờ, lòng tin ấy đã đổi thay hoàn toàn.
ẦM—!
Azazel tung quyền ngay tức khắc. Nắm đấm nhắm thẳng vào con mắt to tướng ngay trước mặt.
Y như lời chỉ dẫn của Bing Yeon, cô tập trung toàn bộ sức mạnh lên bả vai và hông, kết hợp động tác giữa thân trên và thân dưới.
Một cú đấm thẳng, hợp thành từ nguyên lý của "Ưng Tước" – ánh mắt của đại bàng nhắm thẳng vào con mồi, và "Hổ Phác" – thế vồ mãnh liệt như hổ giáng sơn
『GRÀÀÀÀÀOOOO—!!』
Con quái vật gào rú, con mắt bị nổ tung bởi cú đấm của Azazel. Nó vung tay loạn xạ, điên cuồng tấn công mọi thứ xung quanh.
Azazel lập tức đổi sang "Hùng Ngự", mô phỏng động tác chặn đòn và thế thủ như một con gấu vạm vỡ.
『Aah…!』
Tuy đã đỡ được lực đánh, cô vẫn bị đẩy lùi. Đôi chân trượt về sau, khoảng cách lại bị kéo giãn.
Nghiến răng chịu đựng, Azazel nhìn chăm chăm vào thân thể con quái vật.
Từ giờ trở đi, cô phải phá hủy toàn bộ những con mắt còn lại. Đó là cách duy nhất để tiêu diệt sinh vật điên loạn này.
– 『Azazel, ta sẽ giúp.』
Giọng của Mordegian vang lên, cùng lúc những xúc tu từ cơ thể ông quấn chặt lấy hai cánh tay con quái vật, ghìm nó lại để cô có thể tiếp cận lần nữa.
『…Tạ ơn ngài Mordegian!』
Azazel nhanh chóng sử dụng những xúc tu như dây thừng, di chuyển khéo léo khắp thân thể con quái vật và tung liên tiếp những cú đấm chính xác vào từng nhãn cầu – từng điểm yếu đang hiện rõ trên từng lớp thịt ghê tởm.
『Chỉ giỏi nhắm vào mắt thôi sao? Chimera, bắt lấy con đỹ đó rồi ném nó đi cho ta!』
Từ vị trí an toàn, Kang Si-woo lớn tiếng ra lệnh, tay chỉ vào chiếc điện thoại của mình. Hắn chẳng thể tự mình ra tay, cũng không đủ sức mạnh – thứ duy nhất hắn trông cậy được là con quái vật mà hắn điều khiển.
Hắn thật sự đang sai chimera làm cô trọng thương, để nếu chẳng may cô chết đi trong lúc bị đánh bất tỉnh, cũng có thể viện cớ rằng chỉ là tai nạn.
『Kiiiirrrreeeek…!』
Từng con mắt lần lượt vỡ nát. Chimera dần mất đi thị lực, chỉ còn là một khối thịt rên rỉ đầm đìa huyết lệ, điên cuồng vung vuốt, nhe nanh tìm giết Azazel giữa tiếng gào khóc thảm thiết.
Nó vung vuốt sắc như dao, lao tới trong cơn điên loạn, vừa cắn xé vừa phóng độc châm từ chiếc đuôi mọc sau lưng, trông chẳng khác gì một con thú hoang đang vùng vẫy trong trận tử chiến cuối cùng.
Azazel quan sát, trong lòng thầm nghĩ: “Vậy là… ta đã phá hủy toàn bộ rồi.”
Cô đã làm vỡ toàn bộ nhãn cầu – chimera giờ hoàn toàn mù lòa, chỉ có thể quờ quạng tìm cô trong vô định.
『Chuẩn bị đi. Ta sẽ đánh ngươi SML – nhưng không để ngươi chết đâu.』
『Chimera! Sau lưng! Tấn công nó phía sau mày kia!』
Azazel lập tức lao về phía Kang Si-woo, định một đòn hạ gục hắn. Nhưng hắn đã đọc được hướng di chuyển và ra lệnh chặn trước.
ẦM─!
Chiếc đuôi to lớn của chimera quét ngang, chắn giữa cô và mục tiêu. Muốn đánh được hắn, cô phải vượt qua thứ này.
『Ngươi ngáng đường ta rồi.』
Azazel hít sâu, một lần nữa vào thế. Lần này, cô không được để sót chút sức nào – tâm, ý, lực – tất cả phải nhất thể. Toàn thân phải hòa làm một.
Tâm – Ý – Khí – Lực – Khinh – Kỹ. Đó là lục hợp.
『Em có nhiều cánh tay hơn người thường. Vậy nên em phải mạnh hơn. Hãy dùng chính đôi tay ấy để đánh bại những kẻ to lớn và mạnh hơn mình.』
Azazel nhắm mắt lại, nhớ lại lời Bing Yeon từng nói. Người đầu tiên không ghê tởm những chiếc xúc tu mọc sau lưng cô – mà ngược lại, còn khen ngợi và tin tưởng chúng.
『Chiến thắng này… là vì sư phụ.』
Cô bước lên một bước, dồn cả tình cảm và sát ý, toàn tâm toàn ý đánh ra một đòn kết liễu.
Nội – Ngoại hợp nhất.
Cô quấn chặt những xúc tu đã hóa cứng quanh nắm đấm, tạo thành lớp hộ thể tựa như như găng tay thép, ngoại công luyện thể một cách hoàn chỉnh.
Sau cùng, cô dồn toàn bộ sức mạnh từ vai và hông, tung một quyền thẳng lên từ dưới, đánh trúng phần bụng dưới của con quái vật.
GÀOOOOOO─!
Chiêu "Long Dực" – mượn thế rồng bay vút lên trời – giáng thẳng vào bụng dưới của chimera, hất cả thân thể khổng lồ của nó bay ngược lên không trung. Một quyền thẳng tắp, không cách nào né tránh, xuyên phá thân thể nó như sấm nổ.
Đó chính là cảnh giới tối hậu của Lục Hợp Quyền - Ý Quyền , khi thiên, địa và nhân hợp làm một.
『Giờ thì… chỉ còn lại ngươi. Tên phế vật.』
Azazel nhẹ nhàng mỉm cười, hướng ánh mắt về phía Kang Si-woo đang run rẩy ở phía xa.