Greg và Rachel đã ra về.
Tôi tắm rửa cho bọn trẻ xong, trải chăn xuống trước ghế sofa rồi ngồi đó, vừa nói chuyện rôm rả với tụi nhỏ về những gì đã xảy ra hôm nay.
Không biết nghĩ gì mà Lenny đột nhiên mang theo con thỏ bông mà con vẫn chỉ đặt nằm trên giường bấy lâu nay, rồi đặt nó bên cạnh con slime bông và ngồi xuống chỗ mình.
“Con cũng mang thỏ bông ra à?”
“Vâng, cả thỏ nữa. Thỏ ở một mình trong phòng thì buồn lắm.”
“Ôi trời.”
Tôi vỗ nhẹ lưng đứa con ngoan ngoãn hết mực của mình, Lenny liền dựa đầu vào đùi tôi và nói.
“Con thích văn phòng của bố.”
“Vậy à? Trong đó vẫn chưa có gì mà?”
“Dù vậy. Ngày nào cũng được ở cùng bố mà.”
Tôi cúi xuống hôn lên mái tóc mềm mại của con.
“Ừ. Ngày nào cũng cùng nhau đến đó nhé.”
Tôi vừa đáp vừa liếc nhìn Luca.
Vì Luca vẫn còn là đứa bé mà mỗi khi anh được hôn một cái thì mình cũng phải được hôn lại một cái mới chịu.
Nhưng giờ Luca đang ôm con gấu bông yêu thích, đôi mắt hơi díp lại vì buồn ngủ, nằm nhìn lên chiếc quạt trần đang quay tít.
Ồ, làm ơn ngủ thiếp đi luôn như thế này nhé.
“Hihi.”
Lenny lần này dựa vào tôi rồi cười tít mắt.
Không hẳn là muốn nói gì đặc biệt, chỉ là có vẻ rất vui vì được nghỉ ngơi cùng nhau vào cuối ngày.
“Lenny của bố, thấy vui à?”
Con dụi mặt vào bên hông tôi rồi hớn hở đáp lại.
“Vâng ạ! Giống như tã giấy vậy đó!”
Ừm. Lenny của bố, con thấy bố giống như tã giấy à?
Dù có nghĩ kiểu gì thì tôi cũng không hiểu con đang nói gì, nên vừa xoa đầu con vừa hỏi lại.
“Vậy à? Nhưng mà… giống như tã giấy là sao nhỉ?”
“Ừm, cái mà em bé yêu thương ấy, tã giấy nhà mình đó! Mềm mịn lắm!”
Lenny vừa hát giai điệu quảng cáo tã giấy vừa giải thích.
“À, là cảm giác mềm mịn dễ chịu đúng không?”
“Vâng ạ!”
Chỉ cần mở cửa ra ban công và bật quạt trần trong phòng khách thôi mà gió đã lùa vào nhè nhẹ, mát rượi.
Thêm nữa, vừa được tắm mát xong và thay đồ sạch sẽ nên có lẽ cảm giác ấy mới được con miêu tả như thế.
Thật sự dễ thương đến mức chẳng còn cảm thấy mệt mỏi gì nữa.
“Ngày mai là thứ Bảy rồi đấy.”
“A, đúng rồi nhỉ.”
May mắn là Lenny giờ đã không còn tìm mẹ vào các ngày trong tuần nữa.
Cuộc sống ở đây đã lấp đầy trái tim con, khiến con bận rộn sống trọn từng ngày trước mắt.
Việc không còn chỗ trống nào trong tâm hồn nhỏ bé ấy là một điều đáng mừng.
Vì con vẫn đang lớn lên, tôi muốn mỗi ngày của con đều được lấp đầy đến mức chẳng có kẽ hở nào để nỗi cô đơn len vào.
Để rồi một ngày nào đó, khi những cảm xúc u ám và lạnh lẽo tìm đến, con vẫn đủ đầy ánh sáng ấm áp để vượt qua.
“Ngày mai đến nhà thờ cũng sẽ vui lắm, đúng không?”
“Vâng. Với sơ, với mẹ… À, cả Jennifer nữa……”
Đôi mắt Lenny cũng bắt đầu khép lại lờ mờ giống như Luca. Tôi tiếp tục vỗ nhẹ vào lưng con.
Nếu con ngủ luôn thì tôi sẽ bế con vào giường là được.
Nhưng rồi bất ngờ, Lenny mở to mắt.
Con cất giọng hốt hoảng.
“Bố ơi, to chuyện rồi!”
“Hử? Cái gì to chuyện?”
Tôi cũng hốt hoảng hỏi lại theo thì Lenny bật dậy khỏi chỗ ngồi và nói.
“Không có slime để tặng Jennifer rồi!”
“…À.”
***
Luca đã ngủ quên từ lúc nào, nên tôi để con lại phòng khách và cùng Lenny lặng lẽ bước vào phòng đồ chơi, sợ làm em thức giấc.
“Không sao đâu. Bố có thể làm con slime bông mới ngay bây giờ.”
“Vâng ạ.”
Tôi thì thầm nói và Lenny cũng thì thầm đáp lại.
Tôi bế con lên, cùng chọn vải để làm con búp bê mới.
May mà dù trước đó bận bịu nhiều việc nên tôi quên mất chuyện làm slime bông, nhưng lúc đi về cùng Lenny hôm đó, tôi đã đặt mua trước nhiều loại vải màu khác nhau.
Tôi tự hào khoe đống vải sặc sỡ cho Lenny xem và hỏi.
“Nào, phần thân thì chọn màu gì đây?”
Lenny chăm chú chọn lựa.
“Ừm… con thích màu hồng.”
“Được rồi. Thế còn hình trái tim thì sao?”
Lenny lại suy nghĩ kỹ rồi chọn miếng vải màu đỏ.
Tôi lấy tấm vải mà ngón tay bé xíu của con chỉ vào và thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hồng và đỏ là sự kết hợp mà con gái thường sẽ thích.
Nếu Lenny mà chọn thân màu tím với trái tim màu xanh lá thì… chắc Jennifer sẽ chẳng vui lắm đâu.
Tôi kéo ghế bàn ăn lại cho con ngồi, rồi nhanh chóng bắt tay vào làm.
Vì đã từng làm một lần nên lần này tay tôi còn nhanh hơn nữa.
Roẹt, roẹt roẹt…
“Oa…”
Lenny mắt sáng rỡ nhìn con búp bê đang dần thành hình ngay trước mắt.
Một lúc sau tôi hoàn thành phần thân tròn trĩnh màu hồng nhạt, thêm đôi mắt tròn được khâu bằng chỉ hồng đậm hơn một chút.
Sau đó tôi gắn miếng dán Velcro vào miếng vải hình trái tim màu đỏ và để Lenny dán nó lên.
“Xong rồi ạ!”
Lenny reo lên sung sướng.
“Ừ, xong thật rồi.”
Có lẽ vì là trái tim nên lần này không giống lần làm hình ngôi sao, lúc mà tôi bị con đập vào đầu đến mức thấy cả sao bay vòng vòng… Con slime lần này giống như một chú bé đang thẹn thùng vì lần đầu tiên phải lòng ai đó.
“……”
Sau khi cho Lenny ngủ, tôi bắt đầu nghĩ… Hay là làm thêm một con thỏ bông nữa gửi kèm luôn nhỉ, đề phòng bất trắc…
***
Sáng hôm sau.
Lenny vừa ngân nga hát vừa chuẩn bị đồ vào ba lô gồm quyển truyện cổ tích con thích nhất, hộp sáp màu, và cả slime bông.
Theo yêu cầu của con, tôi đã gói gọn gàng con slime hình trái tim vào một chiếc túi quà và bỏ vào túi giấy.
“Hihi.”
Lenny nói sẽ tự cầm rồi giành lấy chiếc túi từ tay tôi.
Có vẻ con đang rất háo hức vì đây là lần đầu tiên tặng quà cho bạn.
Nhưng tôi thì lại có chút lo lắng trong lòng.
Mấy bé gái thường kỹ tính hơn bé trai trong việc chọn búp bê đúng không? Nếu chẳng may Jennifer không thích và bật khóc thì phải làm sao?
Jennifer thì dỗ dành là được, nhưng nếu vậy thì Lenny sẽ buồn lắm…
Dù vậy có lẽ đó cũng là một trải nghiệm cần thiết với con.
Vì con cần hiểu rằng, không phải cái gì mình thích thì người khác cũng sẽ thích.
***
“Anh Charlie!”
“Lenny!”
Xe của Cassandra vừa đến, hai đứa trẻ nay đã thân thiết với nhau, ríu rít trò chuyện vui vẻ ở ghế sau.
Tôi lo Luca có thể cảm thấy bị bỏ rơi nên ngoái lại nhìn, nhưng may là cả Charlie lẫn Lenny đều thi thoảng quay sang bắt chuyện với Luca để kéo con vào cuộc nói chuyện.
Hơn nữa Charlie còn có tấm lòng rộng rãi đến mức lần nào cũng mang theo một món đồ chơi mà cậu bé thường chơi, để các em có thể cùng chơi chung.
Dù tất cả đều là đồ chơi cũ, nhưng điều quan trọng với bọn trẻ là chúng chưa từng thấy những món đó trước đây, nên với chúng đó đều là những thứ mới mẻ.
“Tôi thấy chị nuôi dạy con trai thật tốt đấy, Cassandra.”
Dù đang tập trung lái xe, Cassandra vẫn bật cười nhẹ.
Được khen con thì lúc nào chẳng vui.
Nhưng ngay sau đó cô ấy khẽ lộ ra vẻ mặt buồn buồn.
“Thật ra thì, Charlie lớn lên gần như một mình… Tôi chẳng làm được gì nhiều cho thằng bé.”
“Đừng nói thế. Mẹ nào mà mỗi cuối tuần cũng đi hẹn hò cùng con trai như chị được cơ chứ?”
“Ha ha, nghe cũng có lý nhỉ. Tuần nào cũng được đi ăn ngoài, thằng bé thích lắm. Từ đêm hôm trước là đã thấy con hí hửng rồi đấy.”
Tôi bật cười gật đầu nhưng rồi chợt thấy tò mò.
“Nhắc đến chuyện hẹn hò mới nhớ, Cassandra này. Chị với Dimitri… rốt cuộc là gặp nhau lúc nào vậy?”
“À…”
Trong tuần thì chắc cô ấy bận biên tập với quản lý kênh, cuối tuần lại chỉ có thể gặp nhau chốc lát ở quán rượu.
Nhưng lần này người trả lời lại là Charlie. Có vẻ cậu bé vui vì nghe thấy tên người quen nên hào hứng lên tiếng.
“Chú Dimitri tối nào cũng đến chơi đó ạ!”
“Charlie!”
Cassandra hốt hoảng gọi tên con trai, còn tôi thì chỉ biết bật cười.
“Chà, đúng là tình cảm quá đi mất. Ngày nào cũng ghé qua đâu phải chuyện dễ.”
“Thì cũng chỉ là đến uống một tách trà rồi về thôi.”
Cassandra vừa nói, vừa khẽ đỏ mặt.
Dù cô ấy nói thế, nhưng không phải ngày nào cũng gọi điện mà vẫn đều đặn đến mỗi tối, điều đó chắc chắn là không thể làm được nếu không thực lòng thích ai đó.
“Nhìn hai người rất đẹp đôi đấy, Cassandra. Tôi thấy mừng vì chị đã gặp được một người tốt.”
“Này chú Jun, chú Dimitri ngày nào cũng mang hoa đến đó!”
Nhìn cách Charlie phấn khích đến nói sai cả lời, tôi đoán Dimitri chắc đã rất ghi điểm với cậu bé.
“Vậy à. Có vẻ chú Dimitri rất thích mẹ cháu lắm nhỉ?”
“Vâng! Với lại lần tới chú ấy còn bảo sẽ dẫn cả anh với chị tới nữa đó! Ấy, Luca à, cái đó không được cho vào miệng đâu!”
Charlie vội vàng cứu lấy món đồ chơi đang trên đường chui vào miệng Luca rồi bắt đầu một bài thuyết giảng dài dòng.
“Ưng.”
Dù Charlie có nói gì thì câu trả lời của Luca vẫn chỉ có một.
Bọn trẻ lại bắt đầu chơi vui vẻ cùng nhau, tôi tranh thủ hạ thấp giọng hỏi Cassandra.
“Vậy là sắp gặp mặt gia đình luôn rồi sao?”
Dimitri lớn tuổi hơn Cassandra, và dĩ nhiên các con của anh ấy cũng đều là thiếu niên, lớn hơn Charlie cỡ bốn, năm tuổi.
Vậy mà còn muốn giới thiệu với nhau, dù ở cái tuổi ấy là rất nhạy cảm…
“Chẳng lẽ… hai người đang tính đến chuyện kết hôn sao?”
Cassandra khẽ cười.
***
“Mẹ ơi! Sơ ơi!”
Vừa đến nơi, Lenny đã háo hức chạy về phía những người đang chờ con trước nhà thờ.
“A, đúng rồi!”
Rồi con lại quay đầu chạy về xe, lấy món quà chuẩn bị cho Jennifer.
Thường thì tôi chỉ chào hỏi qua loa rồi rời đi, nhưng hôm nay tôi quyết định nán lại thêm một chút.
Phòng khi Jennifer không thích món quà mà khóc thì còn có thể dỗ dành Lenny.
Còn Jennifer thì chắc sơ sẽ lo được.
Những người lớn chỉ trao nhau ánh mắt chào hỏi, còn chúng tôi thì cùng dõi theo màn trao quà của hai đứa trẻ bốn tuổi.
Màn tặng quà diễn ra đơn giản.
“Jennifer! Tặng cậu nè!”
“Oa, cảm ơn cậu!”
Jennifer hôm nay cũng buộc tóc hai bên, dùng đôi tay bé xíu cẩn thận gỡ lớp giấy gói quà.
Tôi thấy mừng vì đã dán giấy bằng sticker để bé dễ gỡ. Trong lòng hồi hộp nhìn biểu cảm của Jennifer.
Một chiếc sticker hình trái tim to tròn rơi xuống, rồi cái thứ hai, và cuối cùng là con slime hồng hồng hình trái tim dần hiện ra…
Jennifer nhún nhảy tại chỗ.
“Kyaaaa!”
“Kyaaaa!”
Jennifer phát ra âm thanh sung sướng như tiếng cá heo, còn Lenny cũng hét lên theo.
Trời ơi, con bé… lại thích đến mức đó sao.
Dù sao cũng thật sự nhẹ nhõm quá.
Tôi lặng lẽ thở phào rồi bất giác nhìn xuống Luca đang nằm trong vòng tay mình.
Tôi cắn nhẹ môi để kìm lại tiếng cười sắp bật ra.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn hai đứa trẻ bằng ánh mắt trìu mến, chỉ có Luca là hơi nhíu mày, nhướn một bên lông mày lên.
Nếu phải diễn tả biểu cảm của con thành lời thì chắc là kiểu: “Có gì mà làm quá thế?”
Bé con nhà mình, càng ngày càng biết thể hiện cảm xúc rồi. Tôi mỉm cười gọi con.
“Luca.”
“Ưng.”
“Không hiểu sao anh với chị lại vui đến thế à?”
“Ưng.”
“Luca không hứng thú với slime bông hả?”
“Ưng.”
“Ha ha.”
Ting!
Tôi vừa hôn lên má Luca, định quay sang tạm biệt Lenny thì điện thoại vang lên tiếng thông báo.
Tôi mở ra xem mà chẳng nghĩ ngợi gì nhiều.
━━━━━━━━━━
Đã nhận điểm thưởng!
Nội dung tích lũy: Cộng 100 điểm cho việc chế tạo <Slime bông hình trái tim>.
━━━━━━━━━━