Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

67 302

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

67 670

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

65 1306

Công Chúa Tử Thần Freesia Không Biết Nói Lời Từ Biệt

(Đang ra)

Công Chúa Tử Thần Freesia Không Biết Nói Lời Từ Biệt

Keishi Ayasato

Hành trình của nàng để thấu hiểu cái chết và những sợi dây ràng buộc sự sống vẫn tiếp diễn, cho đến khi nàng chạm tới khoảnh khắc định mệnh mà ở đó mọi thứ đều trở nên sáng tỏ.

2 7

Vol 4 - Chương 8: Trưởng lão và bí mật không thể nói

"Feldio, giờ ta không có thời gian để dây dưa với ngươi.”

“Ông ơi, ông nói thế thì quá đáng quá…!”

Đúng như dự đoán, thái độ của trưởng lão Elran hoàn toàn lạnh lùng.

Với tư cách là người đang phải đối phó với biến cố đột ngột vừa xảy ra, như vậy cũng là điều dễ hiểu.

“Trưởng lão Elran. Chúng tôi cho rằng mình có hiểu biết nhất định về chuyện đang xảy ra — và cả những gì sắp tới.”

Can thiệp vào việc của một vị quốc vương thì đúng là bất kính, tôi hiểu điều đó.

Nhưng mà, nếu cứ đứng yên không làm gì thì lại trái với đạo lý của tôi.

“Xin ông hãy nghe thầy nói, ông ơi. Cháu — không, bọn cháu — có ký ức về biến cố lần này.”

Trước lời của Silk, trưởng lão Elran im lặng nhìn cô, chờ lời kế tiếp.

Biết rằng cuối cùng cũng được phép lên tiếng, tôi đi thẳng vào trọng tâm.

“Trưởng lão Elran… Cánh Cửa Thâm Uyên — Abyss Gate, con đường dẫn đến 'thấu minh ám’ — nằm trên hòn đảo này, đúng không?”

“…”

“Tôi hơi nhạy cảm với không khí ở dị giới. Bây giờ nó đang biểu hiện dưới dạng hỗn loạn tinh linh, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ thành một biến dạng nghiêm trọng — ông chắc hẳn cũng nhận ra điều đó rồi.”

Trưởng lão Elran thở dài khe khẽ rồi chậm rãi gật đầu.

Cái gật đầu ấy vừa như là buông xuôi, vừa như đã hạ quyết tâm.

“Quả thực, trên đảo Vilmren này có Cánh Cửa Thâm Uyên — Abyss Gate. Nơi sâu nhất trong Hổ Phách Sâm, vùng đất bị cấm đặt chân tới, tồn tại một mê cung dẫn đến đó.”

Dù đã đoán trước, nhưng khi nghe xác nhận từ miệng ông ấy, nỗi bất an tựa như sợ hãi vẫn âm thầm bò dọc sống lưng.

Tôi hiểu quá rõ mức độ nguy hiểm của thứ đó.

Không, phải nói là đã bị ép phải hiểu.

…Chỉ vài tháng trước, với cái giá là một sự hy sinh to lớn.

“Vài tháng trước, phong ấn của nó bất ngờ bị phá vỡ và bắt đầu hoạt động trở lại. Trùng đúng lúc các ngươi thách thức cánh cửa ở đại lục.”

“Vậy là dư chấn lan đến cả đây…”

“Nhưng ta đã dùng sức của các Đại Tinh Linh để trấn áp nó. Vì Thế Giới Thụ ở Hổ Phách Sâm này gắn kết rất sâu với thị tộc chúng ta.”

— Thế Giới Thụ.

Nghe đến cái tên đó, tôi vô thức nín thở.

Cây đại thụ trong truyền thuyết, cho ra quả có thể hồi sinh người chết, lá có thể chữa bách bệnh.

Vậy mà, nó lại tồn tại ngay trên đảo Vilmren này.

“Ông ơi, chuyện đó là thật sao ạ…?”

“Giờ thì ta cũng chẳng còn gì phải giấu nữa. Việc Silk quay trở về là may mắn to lớn đối với vùng đất này. Cháu là đứa con được rừng rậm yêu quý, người sở hữu ‘hổ phách đồng’ mà.”

Từ miệng trưởng lão Elran thốt ra một cụm từ tôi không thể hiểu nổi.

‘Hổ phách đồng’ chắc là chỉ thể chất đặc biệt mà Silk thỉnh thoảng thể hiện, cái đó tôi còn hiểu được.

Nhưng mối liên hệ giữa điều đó và việc được gọi là ‘đứa con của khu rừng’ thì tôi không tài nào hiểu nổi.

Và có lẽ, Silk cũng vậy.

“Cháu với Hổ Phách Sâm thì có quan hệ gì chứ…!?”

“Trước khi nói điều đó, ta muốn nhắc là chính cháu đã bỏ đi, đúng không? Silk.”

Trước lời nhắc nhẹ đầy trách móc, Silk lảng mắt đi.

Cử chỉ ấy làm cô trông như một đứa trẻ vừa bị phát hiện đang nghịch dại, dù bình thường vốn chín chắn.

“Trong dòng máu của tộc trưởng lão, thi thoảng lại có người sinh ra với 'hổ phách đồng’. Ta cũng thế. Cháu hẳn cũng rõ sức mạnh đó là gì rồi, phải không?”

“Vâng…”

Đồng bộ giao tiếp với tinh linh ở tốc độ cao.

Tăng số lượng tinh linh có thể kết nối.

Tăng độ sâu của giao tiếp.

Những điều tôi biết về 'hổ phách đồng’ là do Silk kể lại, và cô bảo nó mang lại cảm giác như bản thân đồng hoá vào môi trường ma lực, trở thành một tinh linh thực thụ.

Nhưng có lẽ, nó còn mang một ý nghĩa lớn hơn thế.

“Không thể nói thêm gì nữa. Có người ngoài ở đây.”

“Thầy — anh Yuke không phải người ngoài. Anh ấy là người thân của cháu, là người đàn ông quan trọng nhất với cháu.”

“Con người sống chẳng bao lâu. Ta không thể yên tâm giao cháu cho một kẻ như vậy.”

Không còn cái vẻ gay gắt như khi mới gặp hôm qua, giọng của trưởng lão Elran lúc này mang vẻ khuyên nhủ, ông đặt tay lên vai Silk.

Silk đặt tay mình lên tay ông, lắc đầu.

“Không đâu, ông ơi. Anh Yuke là người cháu đã trao trọn mọi thứ.Cháu đã thề sẽ sống bên anh ấy. Kể cả sau khi anh ấy lìa đời, điều đó cũng sẽ không thay đổi.”

“…”

Trước lời của Silk, trưởng lão Elran im lặng hồi lâu.

Dù nét mặt không biến đổi, tôi nhìn thấy rõ ràng sự giằng xé trong ông.

Ông thực sự yêu thương Silk từ tận đáy lòng.

“Yuke Feldio.”

“Vâng.”

“Ngươi có xứng với Silk không?”

Câu hỏi bất ngờ khiến tim tôi như bật lên.

Phải suy nghĩ thật cẩn trọng để trả lời.

Là vậy đấy, nhưng tôi lại buột miệng nói luôn:

“Nếu Silk muốn như vậy.”

Tôi chẳng biết mình có xứng hay không.

Người ta gọi tôi là ‘dũng giả’, 'xích ma đạo sĩ – Warlock’, nhưng đó đâu phải danh hiệu tôi tự xưng.

Giá trị của tôi không phải do tôi tự định đoạt… mà là do người tôi yêu quyết định.

Và tôi sẽ đáp lại niềm tin đó.

“…Hah, đúng là tên khó lường. Nhưng thôi được, ta sẽ cho phép lần này.”

“Ông ơi!”

Silk ôm lấy trưởng lão Elran, thân hình cao lớn của ông như chìm vào cái ôm của cô.

Trên gương mặt ông khi nhìn cô là một nụ cười hiền hòa.

Không hẳn là ông đã công nhận tôi.

Mà là ông đã tin tưởng vào Silk.

Người đàn ông này — đã lựa chọn như thế.

Đáp lại tấm lòng đó, tôi quỳ xuống và cúi đầu.

“Ngài Feldio… Là người được cháu gái ta chọn, ta sẽ kỳ vọng vào ngươi. Hãy lập chiến công, chứng minh mình xứng đáng với Silk.”

“…Vâng!”

Khi tôi đáp lại, Silk nắm lấy tay tôi và đỡ tôi đứng dậy.

Gương mặt cô lúc này mang nét vui mừng xen lẫn một chút ngượng ngùng, đúng với lứa tuổi con gái của cô.

…Ra là thế.

Vừa rồi tôi chẳng khác nào đang tuyên bố “xin nhận con gái ông về làm vợ” với người đã nuôi dưỡng Silk cả.

Nghĩ tới đó, mặt tôi bắt đầu nóng bừng.

“…Dù sao thì, ngài đã nhận được bức thư tôi gửi chưa?”

“Thư?”

“Ngay trước khi bị Ilwen-dono nhốt lại, tôi đã gửi nó cho ngài rồi…”

Nghe tôi nói vậy, trưởng lão Elran khẽ nhíu mày lại.

“Vâng. Cháu nghĩ chắc cả trưởng lão Elran cũng đã biết rồi...”

“…Tìm thấy rồi, Silk!”

Giữa lúc vẻ mặt của trưởng lão càng lúc càng nghiêm lại, thì chính người được nhắc đến đã xuất hiện ngay trước mặt bọn tôi.