Tại sao lại thành ra thế này chứ?
Lẽ ra dòng chảy mọi việc phải nghiêng về phía mình mới đúng.
Nghĩ thế, tôi nhớ lại chuyện khi nãy.
Yuke Feldio – con người mà tôi tưởng đã bị nhốt kín – không hiểu sao lại trốn thoát được… rồi còn cướp đi “một nửa” của tôi.
Không thể tha thứ được.
Chưa kể, chẳng biết từ lúc nào lão Elran cũng bị hắn thu phục luôn rồi.
Nếu cứ thế này thì kế hoạch kỹ lưỡng tôi dày công chuẩn bị sẽ tan thành mây khói.
Rõ ràng là mình đã dồn ép được đến mức này cơ mà!
…Không, bình tĩnh lại đi Ilwen.
Vẫn chưa có gì kết thúc cả, cũng chưa ai nhận ra âm mưu của mình.
Chỉ cần điều chỉnh một chút, kế hoạch chắc chắn vẫn sẽ đưa mình đến kết quả mong muốn.
— Đúng vậy, mình sẽ đạt được tất cả.
Cả hòn đảo này… và cả cô gái xinh đẹp ấy.
Rồi mình sẽ dung hợp với sức mạnh của “Chân Sâm Vương”.
Chính vì điều đó mà mình mới tới nơi này.
Bỏ cả quê hương, đơn độc bước chân tới vùng đất xa lạ này.
Cả Miche, kẻ đã chối bỏ tôi, lẫn Sohar – thằng em đã cướp đi thứ đáng ra thuộc về tôi – tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho chúng.
Nếu không thể trở thành Vua ở Chân Châu Sâm, thì tôi sẽ làm Vua ở cái Hổ Phách Sâm đáng nguyền rủa này.
Và rồi, với sức mạnh của “Chân Sâm Vương” được ẩn giấu nơi đây, tôi sẽ chiếm lấy luôn cả Chân Châu Sâm.
Phải rồi.
Đây là sự báo thù chính đáng.
Là quyền lợi mà tôi được phép đòi lại.
Chính vì thế, thất bại là điều không thể chấp nhận.
Tôi hít sâu thật chậm trong căn phòng được cấp cho mình.
Hương rừng thoảng qua mũi khác hẳn với Chân Châu Sâm, nhưng khí tức tinh linh thì gần như tương đồng.
Chỉ là… giờ nó hơi lệch lạc một chút thôi.
“Không thể ngồi yên thế này được…”
Tôi lẩm bẩm, rồi lấy ra vài món đạo cụ ma pháp từ chiếc Túi Ma Pháp đeo bên hông.
Đám Dark Elf dân quê khép kín sống ở Hổ Phách Sâm này, đến cả khái niệm những thứ này là gì cũng chẳng biết.
Dù chuyện dị biến đang khiến cả khu rừng náo loạn ngoài kia, thủ phạm thật sự chính là mấy món tôi đang cầm đây.
“Fufuh…”
Tôi bật cười thành tiếng.
Phải rồi, kế hoạch này cần phải tiếp tục.
Đã khởi động rồi thì làm gì còn đường lui nữa.
…Chỉ có điều, gã Yuke đó cần phải đề phòng thật kỹ.
Trước đây, khi còn lang thang khắp đại lục, tôi đã từng thấy hắn qua các buổi phát sóng mạo hiểm.
Hắn từng được ca tụng là một mạo hiểm giả xuất chúng.
Là mạo hiểm giả hạng A được cử đến thay mặt nhà vua – một “Dũng Giả” của thời đại này.
Đánh giá con người qua danh xưng thì thật ngu ngốc, nhưng mức độ của cái danh xưng đó vẫn cần được cảnh giác.
Thực tế là có nhiều chỗ đã không diễn ra theo đúng ý mình – có lẽ cũng nên đánh giá lại.
Tuy nhiên, nếu đã thế thì càng nên tận dụng.
Tôi sẽ qua mặt hắn, rồi chiếm lấy Silk.
…Thứ tôi thật sự cần là "Hổ Phách Đồng” của cô ấy, nhưng nếu giật được cô gái đó khỏi tay hắn thì cũng thú vị đấy chứ.
Hơn nữa, vốn dĩ người được mời làm “một nửa" của cô ấy là tôi.
Cả thể xác lẫn trái tim của cô gái xinh đẹp ấy, đều nên thuộc về tôi – người kế thừa chính thống ngai vàng.
Đưa mọi thứ về đúng chỗ của nó – đó mới là lẽ tự nhiên.
Dù vậy, gã đàn ông đó… Yuke Feldio.
Tôi phải nắm rõ xem hắn và đồng bọn sẽ hành động thế nào.
Chính mình là người ra tay trước, nên chuyện bị cảnh giác là điều đương nhiên.
Nhưng cái tổ đội “Clover” ấy chính là ẩn số lớn nhất trong kế hoạch hoàn hảo này của tôi.
Cứ để mặc thì sẽ gây họa về sau.
"Này, có đó không?”
“Có mặt, thưa ngài Ilwen.”
Từ cái bóng dưới chân tôi, một bóng người hiện ra.
Là tên thuộc hạ của tôi.
Trước đây, tôi đã “mua” hắn từ một nước nọ – một tên nô lệ bất hợp pháp.
Hay nói chính xác hơn, là tôi kiếm cớ cướp hắn từ tay bọn buôn người.
Tôi nghĩ đó là một món hời thật sự.
Hắn có độ tương thích cao với Ám tinh linh, chỉ cần huấn luyện chút là dùng được ngay.
Từ trinh sát, hộ vệ cho đến ám sát – việc gì cũng làm được, đúng là một công cụ tuyệt vời.
Bị tôi hành hạ một chút cũng chẳng bao giờ than vãn.
“Giám sát Yuke Feldio cùng đồng bọn của hắn đi. Tùy tình hình có thể tiếp cận, nhưng nhớ theo dõi sát và báo cáo định kỳ.”
“Rõ, tôi đã hiểu.”
Tên thuộc hạ trả lời ngắn gọn rồi tan vào bóng tối.
Không bao giờ cãi lại, chỉ biết đưa ra kết quả – đúng là một kẻ hữu dụng.
Lần này chắc chắn cũng sẽ làm tốt.
Thế là tôi có thể tập trung vào kế hoạch rồi.
Vào kế hoạch tiến tới nơi sâu nhất của Thế Giới Thụ.
Tôi đã xác định được vị trí có Thế Giới Thụ.
Dùng các đạo cụ ma pháp làm nhiễu để kích hoạt nó.
Nhờ đó mà dị biến bắt đầu xảy ra trên đảo – nhưng vẫn nằm trong dự tính.
Trái lại, nếu lợi dụng tình hình hiện tại, có khi lại dễ đột nhập vào Thế Giới Thụ hơn.
Còn lại là… "Hổ Phách Đồng”.
Cùng mang đôi mắt ấy, nhưng việc lợi dụng lão Elran thì hơi khó, còn Silk thì tôi có thể làm gì cũng được.
Chỉ tiếc là cô ấy không chịu trở thành “một nửa” của tôi, nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn đạo cụ ma pháp cho trường hợp này rồi, chẳng phải vấn đề gì to tát.
Tôi đã mua được đống đồ đó với giá rẻ ở Vương quốc Welmeria.
Nghe nói là do một thương hội lớn nào đó phá sản, hàng bị tuồn ra chợ đen đầy rẫy.
Phải nói là vận mệnh đang đứng về phía tôi cũng không sai.
Tôi vừa xếp từng món đạo cụ ma pháp lên bàn, vừa sắp xếp lại kế hoạch cần thiết để thực thi âm mưu.
Tôi không giống lũ dân quê mơ mộng ở quê nhà – lúc nào cũng lẩn tránh thực tế.
Tôi sẽ lập kế hoạch và lộ trình chi tiết để đạt được mục tiêu.
Không chỉ là một Elf… mà sẽ vươn lên đỉnh cao của thế giới này.
Tôi sẽ trở thành Chân Sâm Vương trong truyền thuyết – kẻ chạm đến chân lý của thế gian.
Giành lại tất cả những gì tôi từng không có.
Và trừng phạt hết lũ đã xem thường tôi.
Thằng em chướng tai Sohal, cô bạn thuở nhỏ Miche đã bỏ rơi tôi, người cha gật đầu chấp thuận chuyện đó, Chân Châu Sâm đã mặc nhiên chấp nhận tất cả…
Và cả đám con người ngu ngốc ấy nữa…
Tôi sẽ cho bọn chúng hiểu ra hết!
Vì điều đó, mình cần phải giữ cái đầu lạnh – đúng chứ, Ilwen?
Tôi gật đầu sâu với tiếng lòng của chính mình.
Đúng vậy… phải bình tĩnh.
Và tiến hành mọi chuyện một cách chắc chắn.
Bởi vì tôi… sẽ trở thành vị vua được lựa chọn của thế giới này.