Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

(Đang ra)

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

Miyama Suzu

Guy Gullveig tuy là con trai của một quý tộc nhưng lại là một đứa con ngoài giá thú. Cậu đã trải qua những ngày tháng bất hạnh bị anh trai cùng cha khác mẹ ngược đãi và bị cha mình phớt lờ.

7 17

Góc nhìn của tác giả

(Đang ra)

Góc nhìn của tác giả

Entrail_JI

Anh ta là trung tâm của vũ trụ.Anh ta đánh bại mọi kẻ thù và cuối cùng giành được cô gái xinh đẹp.

1 5

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

300 437

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

(Đang ra)

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

Hitoma Iruma

Mayu, tại sao cậu lại bắt cóc những đứa trẻ đó?

28 120

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

635 6190

Vol 4 - Chương 17: Hoà âm lạc nhịp và tộc Dark Elf

"Nhóm Dark Elf đi trước đang giao chiến rồi ạ!”

Từ trên cây, Nene nhảy xuống với vẻ mặt có phần hốt hoảng, chỉ tay về phía bên kia khu rừng rậm rạp.

“Đi mau! Đối tượng là gì?”

“Loại bò sát chưa từng thấy, tầm 160cm, tổng cộng sáu con!”

“Vừa to vừa đông à!”

Thật ra gọi là thằn lằn nghe không hợp, kích cỡ đó phải nói là cá sấu mới đúng.

Chúng tôi nên nhanh chóng hợp lực với nhóm Times trước khi có ai bị thương.

“Lối này!”

Cả bọn liền theo sau Nene, lao vào giữa khu rừng.

Tuy nhiên, địa hình xa lạ cộng với đường đi gập ghềnh khiến việc di chuyển cực kỳ khó khăn.

“A…!”

“Rain!”

Tôi kịp đỡ lấy Rain vừa vấp ngã trước khi cô ấy đổ nhào, sau đó cứ thế bế ngang cô luôn.

“Ổn không đấy?”

“Ừm. Không sao… nhưng mà, có hơi… ngại chút ạ?”

“Chịu khó tí nhé.”

Tôi cười khổ, vừa thi triển vài ma pháp Tăng cường thể chất lên các đồng đội.

Với tình hình này, có khả năng vừa hợp nhóm xong là bị cuốn vào loạn chiến, nên cần tranh thủ cường hoá trước.

“Thấy rồi!”

Silk lợi dụng đà chạy nhảy bật lên không, bắn liền mấy mũi tên.

Đúng là địa bàn quen thuộc có khác, trong điều kiện cành lá che khuất tầm nhìn thế này mà cô ấy vẫn bắn trúng bọn thằn lằn lớn không sai lệch chút nào.

“Rain, lo chữa trị cho nhóm Times! Jamie, phụ trách hỗ trợ tiền tuyến!”

“Ok!”

“Hiểu rồi ạ!”

Tôi vừa đặt Rain xuống vừa ra lệnh, rồi bắt tay vào công việc của mình.

Dù có to đến mấy, thằn lằn vẫn là thằn lằn.

Khả năng kháng ma pháp yếu, chắc chắn sẽ ăn yếu hoá.

“Làm chậm, Tê liệt, Trói buộc!”

Tôi liên tục thi triển vài phép yếu hóa, làm chậm đám thằn lằn đang định lao vào cắn xé Times.

Và tất nhiên, đội trưởng xung kích của nhóm Clover không bỏ lỡ cơ hội ấy.

“Tehhh!!”

Tiếng hét dồn lực.

Thân con thằn lằn lớn bị chém phăng một đường, gần như đứt đôi.

“Ổn không đó, anh… Taroms?”

“Là Times! Và tôi không cần mấy người giúp!”

Times gạt Marina sang bên, giương cây đại đao như rìu lớn.

Trông không bị thương nặng, nhưng có vẻ đã tiêu hao kha khá, anh ta thở dốc liên hồi.

“Em đã hạ được một con ạ!”

"Tôi cũng vậy! Còn Silk thì sao?”

“Không vấn đề ạ. Đã xử lý xong.”

Trong lúc cả nhóm lần lượt báo cáo, mấy con thằn lằn lớn còn lại xoay người bỏ chạy.

Nếu chỉ là rút lui, chúng tôi không cần đuổi theo.

“Báo cáo tình hình! Tôi không bị tổn thất gì.”

“Em cũng vậy!”

“Tiêu hao ba mũi tên sắt, không đáng kể.”

“Ma lực tổn hao nhẹ. Tôi để nó tự hồi, không sao đâu.”

“Em thì… có hơi mất ma lực.”

Tôi truyền ma pháp Hồi phục ma lực liên tục cho Rain, lúc này đang chữa trị cho một vệ binh bị thương, rồi xác nhận lại tình hình.

“Anh ổn chứ, Times?”

“Tôi không cần mấy người giúp!”

“Anh còn nói kiểu đó được sao!”

Silk bước lên đứng cạnh tôi, giọng căng thẳng thấy rõ.

Times thì không thèm che giấu vẻ khó chịu, đáp lời ngay.

“Chẳng qua là bị tấn công bất ngờ bởi đám ma vật chưa từng thấy thôi.”

“Và hậu quả là có người bị thương, đúng chứ?”

“Đó là do người đó chủ quan và thiếu luyện tập! Lần sau sẽ ổn!”

Times cứng đầu, hoàn toàn không có ý tiếp thu.

Dù tôi biết giảng đạo lý lúc này không hợp, nhưng anh chàng này rõ ràng đang rất nguy hiểm.

“Chính vì thế nên anh càng phải cẩn thận hơn chứ.”

“Cái gì!?”

Lúc tôi còn đang tìm lời, Marina đã lên tiếng.

“Chúng ta đang tiến gần đến 'Vô Sắc Ám' rồi, gặp ma vật lạ là chuyện bình thường. Lần này sống sót là do may mắn thôi đấy?”

“……!”

“Có tức giận cũng đâu giải quyết được gì. Bị đánh úp thì phải càng cảnh giác hơn, nên mới cần nhờ đến Nene chứ.”

Khuôn mặt Times ngày càng sa sầm, đến cả gân xanh cũng bắt đầu nổi lên.

Đấy, tôi đã lường trước chuyện này nên mới cẩn thận chọn lời mà.

Nhưng thôi, dù sao đây cũng không phải vùng an toàn, nếu chuyện này giúp anh ta hiểu rõ vấn đề thì cũng đáng.

“Anh Times. Marina nói đúng đấy. Giờ nên hợp tác để cảnh giới khu vực xung quanh thì hơn. Việc xuất hiện ma vật lạ mà mấy người không biết, có thể là dấu hiệu cho thấy dị biến tràn ra đang lớn dần rồi.”

“Lũ ngoại lai thì biết cái gì mà lên mặt dạy đời!”

Times vẫn gào lên, và Silk thở dài thật sâu.

“Được thôi. Tùy anh muốn làm gì thì làm.”

“Silk?”

Tôi hơi bất ngờ trước phản ứng đó.

Silk mà lạnh lùng kiểu này thì đúng là hiếm gặp, thậm chí có phần đáng sợ.

“Có vẻ như anh không hài lòng với quyết định của trưởng lão thị tộc 'Hổ Phách Sâm' nhỉ?”

“Không… không hẳn là vậy…”

“Thế thì rốt cuộc là sao? Tự tiện hành động khiến đồng đội gặp nguy hiểm, chế giễu tôi dù đã được trưởng tộc chấp nhận, rồi còn dùng lời lẽ xúc phạm khi được khuyên nhủ. Anh đến đây để làm gì vậy?”

“Vì… vì thị tộc, vì sự bình yên…”

Giọng Times nhỏ dần, gần như lạc đi.

Tôi thì đang thầm nghĩ, không biết Silk có quên rằng bọn tôi đang phát sóng trực tiếp không nữa.

“Anh định một mình cứu lấy cả thị tộc à? Chỉ với một người như anh—bị ma vật bất ngờ tấn công rồi ngồi bệt dưới đất như vậy đấy?”

"……"

“Si-Silk… dừng lại chút đi. Trước hết, bọn mình phải đến điểm trung chuyển được chỉ định trước khi trời tối đã, đúng không?”

Tôi liếc nhìn ra sau, thấy Rain vừa mới chữa trị xong cho vệ binh.

Gật đầu xác nhận, tôi ra hiệu tay cho Nene.

“Bắt đầu cảnh giới tiên phong. Nếu có ai đi cùng để xác nhận tuyến đường thì tốt quá.”

Trước lời đó, Times – vẫn im lặng từ nãy – chỉ gật đầu rồi lặng lẽ đi theo.