Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

114 1053

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

134 1501

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

30 919

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1246

Tôi, sẽ trở thành twintail.

(Đang ra)

Tôi, sẽ trở thành twintail.

Mizusawa Yume

Cứ như thế, cuộc chiến nằm ngoài lẽ thường giữa Tail Red và bè lũ biến thái đã vén màn!

14 14

Volume 1 - Chương 03

Lúc ấy, tôi đang trên đường về nhà cùng Elsa.

「Uwaaaa!」

Từ phía đối diện, tôi thấy một người đàn ông mặc đồ bảo hộ lao động đang chạy tới với mặt mày tái mét.

Vừa la hét, vừa thở hồng hộc, trông như thể đang bị thứ gì đó rượt đuổi.

(Cái gã Caml, bị gì thế nhỉ? Mặt mày sợ hãi thế kia cơ mà… Chẳng lẽ có Ma vật xuất hiện trong làng và đang dí theo gã sao?)

Tôi lập tức cảnh giác, nhưng người chạy ngay sau Caml như thể đang rượt đuổi anh ta không phải Ma vật, mà lại là Anna, cô con gái thứ hai trong ba chị em.

Mái tóc được tết bím gọn gàng thả xuống từ vai trái.

Cô bé sở hữu một gương mặt lanh lợi, kiểu mà mười người nhìn vào thì cả mười đều sẽ nghĩ rằng 『Dễ thương thật đấy, nhưng trông có vẻ cứng đầu ra phết』.

Một công nhân ngoài ba mươi tuổi, đang cong đuôi chạy trốn khỏi một cô bé mới lên mười.

Trông cứ như bị Ma vật dí tới nơi vậy.

Cái cảnh tượng này, không hiểu sao nó lại khôi hài đến lạ.

「Papa! Bắt lấy Caml-san lại cho con!」

「Hả? À, ừ.」

Nghe lời con gái, tôi liền chắn ngay trước mặt người công nhân Caml tội nghiệp.

「C-Cậu tránh ra cho tôi! Kaisel!」

「Không được rồi. Vì đây là yêu cầu của con gái tôi mà. Xin lỗi nhé, nhưng anh đành chịu trận đi!」

Tôi húc thẳng vào Caml, vật anh ta ngã sõng soài ra đường.

「Á hự!」

「Papa, nice!」

Anna búng tay một cái tách, rồi lon ton chạy lại chỗ tôi.

「Sao Caml lại bỏ chạy thế?」

「Còn làm sao với làm sao gì nữa. Cái người này, đang trong giờ làm việc mà lại lẻn đi uống rượu, rõ ràng là trốn việc đấy. Con định dạy cho anh ta một bài học ra trò đây.」

「Biết sao được! Thỉnh thoảng cũng phải cho người ta xả hơi chứ!」

「Xả hơi thì để ngoài giờ làm việc ấy. Lịch làm việc ở mỏ than được sắp xếp từ tám giờ sáng đến năm giờ chiều, năm ngày một tuần là để làm gì cơ chứ.」

「Bọn này thích thì làm, không thích thì về! Sống theo quy củ không hợp với tính bọn này!」

「Làm thế thì hiệu suất sẽ giảm đi, anh không hiểu à? Lúc làm thì làm cho ra làm, lúc nghỉ thì nghỉ. Phân định rạch ròi mới là điều quan trọng.」

Anna chống nạnh, nhìn Caml từ trên cao nói.

「Mà thật ra, nếu anh có thể làm việc năng suất ngang tầm với Papa, thì dù một tuần chỉ làm việc hai ngày, mỗi ngày ba tiếng vẫn có thể tạo ra lợi nhuận tương đương bây giờ đấy?」

「Nói vô lý! Một mình Kaisel dư sức bằng cả trăm công nhân cộng lại đấy!」

「Gừ…!」

「Thấy chưa? Phải có sức mạnh cỡ Papa thì lời than vãn của anh mới được chấp nhận. Còn anh thì phải làm việc chăm chỉ năm ngày một tuần, bốn mươi tiếng đấy.」

「Một con nhóc ranh thì đừng có mà xía vào công việc của bọn này!」

「Hừm. Kể từ khi con nhóc ranh này xía vào việc của các người, lợi nhuận của mỏ than đã đạt mức cao kỷ lục đấy.」

「Gừ...」

「Mà thôi, em cũng chẳng thiết tha gì đâu. Em từ chức Giám sát công trường cũng được. Vốn dĩ đây cũng chỉ là việc người ta nhờ vả thôi. À mà, vụ này em sẽ báo cáo lại với Thợ cả và vợ của anh nhé.」

「Th-Thôi tha cho tôi đi mà!」

Caml hoảng hốt hét lên.

「Cả Thợ cả lẫn vợ tôi đều tin tưởng cô hết mực rồi! Nếu bị cô mách lẻo, thì cả ở chỗ làm lẫn ở nhà, tôi đều không còn mặt mũi nào nữa mất!」

Caml quỳ rạp xuống đất, ôm lấy chân Anna mà van xin.

Một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi đang cầu xin sự tha thứ từ một cô bé mười tuổi.

Đúng là một cảnh tượng khó đỡ.

「Vậy thì, làm việc và đừng có lèm bèm nữa. Hiểu chưa?」

「V-Vâng…」

「Tốt lắm. Hiểu rồi thì mau quay lại công trường đi. Không nhanh là hết giờ nghỉ trưa quý báu bây giờ đấy.」

「Ch-Chết tiệt! Lao động cái con khỉ!」

Caml lầm bầm chửi thề rồi chạy về phía mỏ than.

Nhìn theo bóng lưng anh ta, Anna thở dài một hơi.

「Haizz… Cứ tưởng người lớn ai cũng chững chạc như Papa, ai dè toàn một lũ trẻ con đội lốt người lớn. Hơi nuông chiều một tí là lại mè nheo, trốn việc, rồi viện cớ. Đúng là chẳng thể lơ là cảnh giác được mà.」

Cái giọng điệu đó từng trải đến mức không thể tin nổi là của một cô bé mười tuổi.

Trông con bé còn điềm tĩnh hơn khối người lớn ở đây.

「Ngày nào con cũng vất vả nhỉ. Nào là Giám sát công trường ở mỏ than, nào là chỉ huy sửa chữa thiệt hại của làng sau trận bão vừa rồi. Nghe nói dạo này con còn tham gia vào việc kinh doanh của quán rượu nữa à?」

Cô con gái thứ hai, Anna, rất có tài trong việc kinh doanh và quản lý nhân sự.

Những dự án mà cô bé tham gia đều tăng lợi nhuận lên gấp bội, và dù có xảy ra tranh chấp gì đi nữa, chỉ cần con bé vào dàn xếp là mọi chuyện lại êm xuôi ngay lập tức.

Anna cũng rất được lòng người lớn tuổi.

Từ Thợ cả của mỏ than, Trưởng làng, cho đến Chủ quán rượu. Con bé cực kỳ giỏi trong việc lấy lòng những người lớn tuổi hơn mình.

Con bé cũng có một tương lai đầy hứa hẹn, theo một hướng hoàn toàn khác với Elsa.

「Tại mọi người nhờ nên con mới giúp thôi ạ. Với lại, có nhiều kinh nghiệm thì sau này vào Hội Mạo hiểm giả cũng có ích.」

「Ước mơ của Anna là trở thành Hội trưởng Hội Mạo hiểm giả mà nhỉ.」

「Tại chị Elsa muốn trở thành Mạo hiểm giả mà. Chị ấy mà, ngoài khoản vung kiếm ra thì chẳng được cái tích sự gì sất. Nên con sẽ là người quản lý cho chị ấy.」

「Ch-Chị đây cũng làm được khối việc khác ngoài kiếm thuật nhé!」 Elsa phản bác.

「Hửm? Thế chị có nắm được tình hình tài chính của nhà mình không? Có biết một tháng cần bao nhiêu tiền mới đủ sống không?」

「…」

Mắt Elsa biến thành hai dấu chấm tròn.

Xìììììì... Trông chị ấy như thể đã quá tải và bốc khói tới nơi rồi.

「Ch-Chị không giỏi tính toán cho lắm...」

「Đấy thấy chưa.」

Anna mỉm cười đắc thắng, mũi khịt một tiếng.

「Với lại, em cũng muốn hỗ trợ những Mạo hiểm giả giống như Papa. Thế nên, em nghĩ chức vụ Hội trưởng là tuyệt nhất rồi.」

Tôi biết rõ điều đó.

Để thực hiện mục tiêu trở thành Hội trưởng Hội Mạo hiểm giả, Anna đã lập ra một cuốn sổ tay ước mơ, ghi rõ đến năm XX tuổi thì phải làm được gì.

Con bé đặt ra những mục tiêu chi tiết cho từng năm một. Thậm chí còn chia nhỏ chúng ra thành từng ngày.

Đã nỗ lực đến mức đó, chắc chắn ước mơ của Anna sẽ thành hiện thực.

「Papa và chị Elsa đang về nhà ạ?」

「Ừ. Về làm bánh táo.」

「Bánh táo! Là Papa tự tay làm ạ?」

「Tất nhiên rồi. Ta sẽ trổ hết tài nghệ luôn.」

「Tuyệt cú mèo! Con cũng đi với!」

「Công việc của con thì sao?」

「Chẳng có công việc nào quan trọng hơn bánh táo của Papa hết.」

Anna vừa nói vừa ngân nga như hát, rồi khoác tay tôi.

Vẻ người lớn ban nãy đã biến đi đâu mất, thay vào đó là một cô bé đang tha hồ làm nũng.

Những lúc thế này, con bé vẫn chỉ là một đứa trẻ mười tuổi ngây thơ trong sáng mà thôi.

Tôi dẫn Elsa và Anna cùng về nhà.