Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

114 1053

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

134 1501

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

30 920

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1246

Tôi, sẽ trở thành twintail.

(Đang ra)

Tôi, sẽ trở thành twintail.

Mizusawa Yume

Cứ như thế, cuộc chiến nằm ngoài lẽ thường giữa Tail Red và bè lũ biến thái đã vén màn!

14 14

Volume 1 - Chương 06

「C-Con cũng vậy!」

Elsa gắng sức cất tiếng nói.

「Con cũng có những người rất quan trọng. Bạn con, Mina-chan và Illeza-chan. Cả Anna và Merill nữa... Và dĩ nhiên, cả Papa nữa.」

「Vậy thì con chỉ cần vung kiếm vì những người đó là được. Làm như vậy, chắc chắn dũng khí để chiến thắng nỗi sợ hãi sẽ trỗi dậy trong con thôi.」

「(gật đầu)」

Elsa gật đầu thật sâu trước những lời của tôi.

Thất bại ngày hôm nay chắc chắn sẽ trở thành hành trang quý giá cho con bé. Và từ nay về sau, con bé chắc chắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Tôi ôm đống nguyên liệu vừa được một Hành thương giao tới, đi vào cửa sau của quán rượu.

Tôi đặt chúng xuống nơi mà chủ quán đã chỉ định.

「Rồi. Thế là xong hết.」

Tôi thở phù một cái rồi xoay xoay cái cổ đang mỏi nhừ.

「Chà. Xin lỗi cậu nhé, Kaisel. Giúp tôi một tay rồi đấy.」

Quay lại, tôi thấy chủ của quán rượu đang mỉm cười.

Tên ông ấy là Zizer.

Một người đàn ông trung niên với bộ râu trông rất bảnh bao.

「Ông đừng bận tâm. Trong lúc tôi vắng nhà, ông đã luôn trông coi nhà cửa giúp tôi mà. Hãy để tôi trả ơn ông một chút chứ.」

「Cậu đúng là một gã trọng tình trọng nghĩa. Từ xưa đến giờ vẫn vậy.」

Chủ quán vừa rít một hơi thuốc lá, vừa nhìn xa xăm như thể đang hồi tưởng về quá khứ. Tôi và ông ấy đã quen biết nhau từ khi tôi còn là một đứa trẻ.

「Kể từ khi cậu trở về làng, chúng tôi đã không còn phải sống trong nỗi lo sợ bị ma vật đe dọa nữa. Nhờ vậy mà vụ mùa năm nay có vẻ sẽ đạt sản lượng cao nhất từ trước đến nay đấy.」

「Vậy thì tốt quá rồi.」

「Nghe nói dạo này cậu đang dạy kiếm cho lũ trẻ à?」

「Vâng. Để đào tạo ra một thế hệ vệ sĩ kế cận, nói vậy thì hơi quá, nhưng học kiếm thuật thì không bao giờ là thừa cả. Hơn nữa, lũ trẻ cũng rất hăng hái. Dạo gần đây ngày nào chúng cũng kéo đến nhà tôi để xin được dạy kiếm đấy.」

「Ấy là vì chúng nó ngưỡng mộ cậu đấy. Lúc tham gia đại hội kiếm thuật của làng, cậu đã giành chiến thắng tuyệt đối mà không để ai chạm được vào người dù chỉ một đòn, đúng không. Cái dáng vẻ oai hùng đó đã in sâu vào tâm trí chúng nó rồi. Mà cũng vì cậu mạnh quá nên các giải đấu sau này đều bị cấm cửa tham gia.」

「Haha......」

Tôi bật ra một tiếng cười khan.

Chuyện đó đúng là một chấn thương tâm lý nho nhỏ......

Chủ quán nhìn vào đống hàng tôi vừa mang đến và nói.

「Nhưng mà, sức lực đúng là khác một trời một vực. Lão đây cũng thuộc dạng có sức khỏe đấy, nhưng mà nếu bắt lão vác hết đống nguyên liệu này một lần, chắc gãy lưng luôn quá. Vậy mà cậu lại bê nó đi nhẹ như không. Đúng là không hổ danh Mạo hiểm giả hạng A.」

「Đừng nói vậy nữa. Đó là chuyện quá khứ rồi.」

Tôi nở một nụ cười khổ.

「Bây giờ tôi đã giải nghệ, không còn là Mạo hiểm giả nữa rồi.」

「Giải nghệ á? Mạo hiểm giả làm gì có chế độ đó. Nếu cậu muốn, chỉ cần quay lại Vương Đô là lại có thể trở thành Mạo hiểm giả ngay thôi.」

「Tôi sẽ không quay lại đâu. Tôi còn có bọn trẻ nữa.」

Tôi không còn luyến tiếc gì với nghề Mạo hiểm giả nữa... Không, nói chính xác thì vẫn còn.

Tôi vẫn chưa tiêu diệt được con Ancient Dragon đã hủy diệt quê hương của bọn trẻ. Không sớm thì muộn, nó có thể sẽ lại tấn công một ngôi làng hay thành phố khác.

Tôi, với tư cách là người đã đánh thức nó, phải có trách nhiệm tiêu diệt nó.

Ấy thế mà, tôi lại gần như chạy trốn khỏi Vương Đô để quay về làng. Dĩ nhiên cũng có lý do là để nuôi dạy các con gái.

「Mà này, cậu đã nói sự thật cho bọn trẻ biết chưa?」

「Sự thật sao?」

「Là chuyện cậu không phải cha ruột của chúng nó đấy. Chuyện chúng nó không có mẹ thì chỉ cần nhìn xung quanh là chúng nó tự khắc nhận ra thôi.」

「Chưa. Vẫn chưa.」

Tôi cúi đầu trả lời.

「Bọn trẻ vẫn nghĩ tôi là cha ruột của chúng. Dĩ nhiên, tôi vẫn định sẽ lựa lời để nói ra sự thật.」

「Cũng có lựa chọn là giấu nhẹm chuyện đó đi đấy.」

「Hả?」

「Nếu biết cậu không phải là cha ruột, chúng nó chắc chắn sẽ rất bối rối. Vậy thì ngay từ đầu đừng nói là được. Đôi khi, che giấu sự thật cũng không phải là xấu. Mà thôi, cuối cùng quyết định thế nào là tùy ở cậu.」

「Vâng.」

Tôi khẽ gật đầu.

Lựa lời để nói ra sự thật, dù đã nghĩ vậy nhưng tôi vẫn không thể quyết tâm được. Tôi biết rằng năm tháng càng trôi qua thì chuyện này sẽ càng khó nói hơn.

「Mà này. Ông đã thay đổi nội thất của quán rượu à?」

Tôi nói vậy để đổi chủ đề.

「Ồ. Cậu nhận ra à. Lão đã nhờ Anna tư vấn rồi thay đổi đấy. Không chỉ nội thất đâu, cả cánh cửa ra vào cũng khác rồi đấy.」

Đúng thật.

Trước đây là cửa đôi, giờ đã thành cửa xoay. Nhờ vậy mà có thể nhìn vào bên trong quán từ bên ngoài.

「Con bé bảo là do vị trí sắp xếp bàn ghế không ổn. Rồi còn bảo là nếu khách có thể nhìn vào trong quán từ bên ngoài, họ sẽ cảm thấy yên tâm hơn khi bước vào. Thế là lão thử làm theo lời nó. Ai dè, khách đến quán đông hơn hẳn. Đúng là phải cảm tạ Anna-sama mà.」

「Hểể.」

Tôi cất giọng đầy thán phục.

「Chưa hết đâu, con bé còn bảo giá nhập hàng của lão cao hơn giá thị trường. Nó đã đứng ra thương lượng với nhà cung cấp giúp lão đấy. Nhờ vậy mà lão nhập được nguyên liệu giá rẻ hơn nhiều. Ghê gớm lắm. Đối mặt với dân buôn chuyên nghiệp mà Anna vẫn đàm phán ngon ơ. Con bé vừa bảo vệ được ý kiến của mình, lại vừa không làm mất lòng đối tác. Cái tài của con bé khiến lão đây xem mà mê mẩn luôn.」

「Ha haa. Thế thì cừ thật đấy ạ.」

Tôi biết con bé có tài dùng người.

Vì đã được ông thợ cả ở mỏ than khen hết lời rồi.

Nghe đâu từ khi Anna được giao nhiệm vụ giám sát công trường và quản lý ca làm việc, hiệu suất công việc đã tăng lên một cách đột biến.

Vậy mà giờ con bé còn thể hiện cả tài kinh doanh nữa.

「Này Kaisel, con bé Anna nhà cậu ghê gớm thật đấy. Con bé đó, sau này chắc chắn sẽ thành một nhân tài kiệt xuất cho xem. Lão đây cũng phải tranh thủ kiếm chút ơn huệ với nó mới được.」

Chủ quán vừa nói vừa nở một nụ cười gian xảo.

「Làm vậy thì, biết đâu sau này nó lại chia cho mình ít việc. Có mối quan hệ với người tài giỏi thì bản thân cũng được xem là có tài mà, đúng không?」