Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13864

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 1

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 1

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1646

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3535

Volume 1 - Chương 08

Merill quay sang nói với tôi,

「Nè. Nếu phép thuật của Boku-chan giúp ích được cho mọi người thì Papa có khen Boku-chan không?」

「À. Dĩ nhiên rồi.」

「Ehehe♪ Thế thì, Boku-chan sẽ cố gắng hết mình luônnn.」

Merill đưa ngón tay lên má, nhoẻn miệng cười bẽn lẽn.

Ai mà có ngờ được, chính cuộc đối thoại này lại là khởi nguồn cho sự phát triển vượt bậc của thế giới bằng phép thuật trong những năm về sau.

Và rồi, bốn năm đã trôi qua.

Lũ trẻ giờ đã mười bốn tuổi.

Elsa vẫn miệt mài trên con đường kiếm thuật. Con bé chuyên tâm rèn luyện, lần lượt tinh thông hết thảy những kiếm kỹ mà tôi đã chỉ dạy.

Mấy giải đấu kiếm thuật trong làng, năm nào con bé cũng vô đối. Kể từ năm nay, nó đã bị cấm thi đấu giống hệt tôi.

Nó còn mừng rỡ ra mặt: 「Con vui lắm vì được cấm thi đấu giống Chichi-ue・・・・・・!」

Anna thì phát huy hết cỡ tài kinh doanh và kỹ năng đàm phán của mình.

Kể từ khi con bé tham gia vào việc quản lý làng, tài chính của làng cứ gọi là rủng rỉnh, dân làng cũng được sống một cuộc sống sung túc hơn hẳn.

Việc con bé được các thương nhân đến làng săn đón đã trở thành chuyện thường ngày. Thế nhưng, đương sự lại chẳng có vẻ gì là hứng thú nên đều từ chối tất.

Xem ra, ước mơ của con bé vẫn là trở thành Hội trưởng Hội Mạo hiểm giả.

Merill vẫn cứ là một đứa trẻ hay nhõng nhẽo và một con sâu lười chính hiệu, nhưng con bé đã bắt đầu biết dùng phép thuật vì lợi ích của mọi người, chứ không còn chỉ để thể hiện bản thân nữa.

「Papaaa. Papa ơi, hôm nay nhé, con đã dùng Thổ thuật để tìm ra mạch nước nóng đó♪ Nhờ vậy mà làng mình sắp có suối nước nóng rồi!」

「Ồ! Giỏi quá ta! Con đã giúp ích được cho mọi người rồi đó.」

「Đúng không ạ? Khen Boku-chan đi, khen Boku-chan đi」

「Merill của ta giỏi lắm.」

「Dehehe~. Hạnh phúc quá~. Lúc nào có suối nước nóng rồi, mình cùng vào tắm nhé Papa.」

Bảo là vì thiên hạ, vì mọi người, chứ tôi thấy giống vì muốn được tôi khen hơn. Mà thôi, kết quả vẫn là vì mọi người nên chắc cũng không sao.

Các con gái của tôi đều đã trưởng thành một cách đáng tự hào.

Ở thế giới này, mười bốn tuổi là có quyền đi làm.

Để trở thành Mạo hiểm giả hay nhân viên Hội cũng phải đợi đến tuổi này.

Nhân tiện thì, tôi cũng đã lao đầu vào thế giới Mạo hiểm giả vào năm mười bốn tuổi.

Và giờ, cũng đã đến lúc các con tôi tiến bước trên con đường ước mơ của riêng mình.

Elsa sẽ bước trên con đường Mạo hiểm giả giống như tôi.

Anna sẽ bước trên con đường trở thành Hội trưởng.

Và Merill sẽ bước trên con đường của một NEET lười biếng chính hiệu... à, đó là con bé tự nói thế, chứ thực ra sau khi loại bỏ hết những việc không muốn làm, con đường còn lại của nó là Pháp sư.

Ngày mai, các con gái tôi sẽ lên đường tới Vương Đô.

Hôm nay là đêm cuối cùng cả bốn người chúng tôi ở bên nhau.

Bốn người chúng tôi quây quần trong phòng khách, bên cạnh bàn tiệc thịnh soạn gồm hầm thỏ, bánh nướng nhân thịt, thịt xông khói và bánh mì nóng hổi mới ra lò.

Tất cả đều là những món khoái khẩu của các con tôi.

「Nè~. Papa không đi cùng tụi con thật ạ?」

Merill nói với giọng buồn thiu.

「Ừ. Ta còn công việc vệ sĩ ở làng mà. Với lại còn cả đống việc người ta nhờ vả nữa. Đã thế còn phải trông coi căn nhà này chứ.」

「Buồn quá đi~! Không có Papa, Boku-chan không sống nổi đâu~! Nếu Papa ở lại làng thì con cũng ở lại đây luônnn~!」

「Không được. Em mà cứ nhõng nhẽo thế là làm khó Papa đấy.」

Anna lên tiếng rầy la.

「Với lại, nếu Merill mà ở lại làng thì thể nào cũng được Papa nuông chiều cho thành NEET chính hiệu cho xem. Cứ lên Vương Đô mà nếm mùi đời đi.」

「Muu~」

「Papa. Không sao đâu ạ. Con sẽ chăm sóc Elsa và Merill cẩn thận. Mỗi tháng một lần, con sẽ viết thư báo cáo tình hình cho Papa nhé.」

「Ừm. Có Anna đi cùng thì ta yên tâm rồi. Trông cậy cả vào con nhé.」

「Rốt cuộc... con vẫn không thể đánh trúng Chichi-ue một đòn nào cả. Dù cho đến tuổi này, chúng ta đã đấu với nhau không biết bao nhiêu trận.」

Elsa trông có vẻ tiếc nuối.

「Con đã nghĩ mình cũng khổ luyện và mạnh lên rồi, nhưng so với Chichi-ue thì vẫn còn kém xa. Với tư cách là một Mạo hiểm giả, con sẽ tiếp tục nỗ lực hơn nữa.」

「Ừ. Ta mong được gặp một Elsa mạnh mẽ hơn đấy.」

Tôi mỉm cười với Elsa.

Elsa cũng nở một nụ cười nhẹ rồi gật đầu.

Ăn xong, chúng tôi đi tắm.

Bình thường thì đứa nào tắm riêng đứa nấy, nhưng vì hôm nay là ngày cuối cùng… nên tôi đã bị các con nài nỉ và quyết định vào tắm chung.

「Ưm… Chichi-ue. Người có thể để con kỳ lưng cho người được không ạ?」

「Hả? Cho ta á?」

「Vâng. Từ trước đến giờ, con đã được Chichi-ue dạy cho kiếm thuật. Nên ít nhất, để báo đáp công ơn đó, con mong người cho phép con được kỳ lưng cho người.」

「Con không cần phải để tâm đến chuyện đó đâu.」

「Không được sao ạ?」

「Không cần đâu. Nhưng mà... được rồi, ta xin nhận lòng tốt của con vậy.」

Thế là tôi để Elsa kỳ lưng cho mình.

Tấm khăn tắm đầy bọt xà phòng cọ sèn sẹt trên lưng tôi. Lực tay vừa phải, cực kỳ dễ chịu.

「Fufu. Elsa. Đổi cho chị nào.」

「Anna?」

「Chị cũng muốn kỳ lưng cho Papa mà.」

Anna nhận lấy chiếc khăn từ tay Elsa rồi bắt đầu chà lưng cho tôi. Lực tay của con bé rất dịu dàng và đầy quan tâm.

「Boku-chan nữa, Boku-chan nữa♪」

Merill bôi đầy xà phòng lên người rồi ôm chầm lấy lưng tôi luôn.

Con bé còn bảo 「Cọ xát da thịt vào nhau cho sạch bong kin kít nào♪」, nhưng đã bị Anna lột ra ngay tắp lự.

Được các cô con gái yêu quý kỳ lưng cho, tôi thấy mình thật hạnh phúc.

Ấy thế mà, tôi vẫn chưa nói cho các con biết sự thật. Rằng chúng không phải là con gái ruột của tôi.

Bốn năm qua, tôi đã định nói không biết bao nhiêu lần, nhưng rồi lại thôi.

Chắc là vì trong lòng tôi có một mặc cảm tội lỗi.

Rằng chính vì tôi không thể hạ được con Ancient Dragon, nên cha mẹ ruột của các con tôi mới phải chết.

Thời gian càng trôi, tôi lại càng khó mở lời.

Đêm đó, tôi ngủ chung một chiếc chăn với các con gái.

Sáng hôm sau. Tôi ra tiễn các con lên cỗ xe ngựa đi Vương Đô. Tôi nói với những đứa trẻ đang ló mặt ra từ tấm bạt che.

「Đi nhé, mấy đứa. Nhớ giữ gìn sức khỏe đấy.」

「Vâng ạ! Con nhất định sẽ trở thành Mạo hiểm giả hạng A giống như Chichi-ue.」

「Papa cũng giữ sức khỏe nhé.」

「Một tuần con sẽ về nũng nịu với Papa một lần đó nha♪」

Cỗ xe ngựa chở các con tôi dần lăn bánh.

Tôi đứng vẫy tay tiễn cỗ xe đang hướng về Vương Đô. Các con tôi cũng liên tục vẫy tay cho đến khi khuất bóng.

Cuối cùng, tôi vẫn không thể nói ra sự thật.

Bởi lẽ tôi sợ rằng, nếu lỡ nói ra, chúng tôi sẽ không còn là một gia đình thực sự, và sẽ chẳng bao giờ có thể quay lại như trước được nữa.

Bốn năm sau.

Câu chuyện của cha con chúng tôi, bắt đầu từ đó.