Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13864

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 1

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 1

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1646

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3535

Volume 1 - Chương 10

Đáp lại lời thỉnh cầu của mấy cô con gái, tôi quyết định chuyển đến sống ở Vương Đô.

Khi tôi viết thư báo tin, cả ba đứa đã vui mừng khôn xiết.

Sau khi rời làng, tôi lên xe ngựa và thẳng tiến đến Vương Đô.

Từ làng đến Vương Đô mất khoảng nửa ngày đi xe ngựa.

Tôi rời làng từ sáng sớm, và đến trưa thì đã đặt chân đến địa phận Vương Đô.

Đường phố tấp nập người qua kẻ lại, hai bên là những dãy nhà mái đầu hồi san sát nhau. Khung cảnh náo nhiệt này khác một trời một vực so với ở làng.

(Lâu lắm rồi mới quay lại đây. Chắc cũng phải mười tám năm rồi nhỉ.)

Mười tám năm, kể từ cái ngày tôi thất bại trong việc chinh phạt Ancient Dragon, bị mọi người đối xử như một tên tội phạm và phải trốn chui trốn lủi về làng.

Thời gian trôi nhanh thật đấy.

Tôi bước xuống khỏi thùng xe ngựa và trả tiền.

(Đúng như lời ông chủ quán đã nói, chắc chẳng còn mấy ai nhớ mặt mình đâu. Chỉ cần mình không dại dột tự xưng tên ra thì chắc chắn sẽ không bị lộ.)

Tôi đang thầm tự trấn an bản thân như vậy... thì đúng lúc đó.

Một đám Kỵ sĩ vũ trang đầy mình bỗng từ đâu xuất hiện và vây chặt lấy tôi.

Tay cầm gươm với giáo, thân hình vạm vỡ khoác trên mình những bộ giáp trụ cứng cáp.

(Ể?? Mình lại gây ra chuyện tày đình gì rồi à?)

Tôi chẳng nhớ mình đã làm gì để bị các Kỵ sĩ vây bắt cả.

Hay là vì mình vào Vương Đô mà không trình chứng minh thân phận?

Không, Vương Đô đáng lẽ phải cho phép bất cứ ai vào cửa chứ.

Lẽ nào! Tiếng xấu của mình vẫn còn lưu lại, nên đám Kỵ sĩ này đến để tóm mình ư?

Tôi cảm nhận được các Kỵ sĩ chuẩn bị đồng loạt hành động.

(Định bem nhau à? Giữa chốn đông người thế này á??)

Nhưng mình không thể để bị bắt được.

Mình phải đi gặp những đứa con gái yêu dấu của mình.

「「Kaisel-dono, chúng tôi đã đợi ngài!」」

「Hở?」

Tôi đang chuẩn bị vào thế chiến đấu, bỗng nhiên chưng hửng. Ấy là bởi vì các Kỵ sĩ đang vây quanh tứ phía bỗng đồng loạt cúi đầu.

Ờ thì…

Rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

「Hôm nay, nghe tin thân phụ của Đoàn Trưởng Elsa sẽ đến, toàn thể Kỵ Sĩ Đoàn chúng tôi xin được ra nghênh đón ngài ạ!」

「「Chào mừng ngài đến Vương Đô!」」

Các Kỵ sĩ đồng thanh hô lớn.

Dân tình đi đường bắt đầu đổ dồn ánh mắt tò mò về phía này. Nói thật là xấu hổ muốn chết.

Mà khoan đã...

Thì ra đám Kỵ sĩ này là cấp dưới của Elsa à.

「Kaisel-dono. Chúng tôi đã nghe danh ngài từ lâu. Nghe nói chính ngài là người đã truyền thụ toàn bộ kiếm thuật cho Đoàn Trưởng Elsa phải không ạ.」

「À, ừ. Đúng là vậy.」

「「Ồồ!」」

Một tiếng reo hò vang lên từ giữa các Kỵ sĩ.

「Lời đồn rằng, Đoàn Trưởng Elsa chưa từng một lần đánh trúng được ngài dù chỉ một chiêu! Tin đồn đó là thật phải không ạ?」

「Hả? Ừm, đúng là thế.」

「「ỒỒỒỒỒ!」」

Lại một tràng reo hò nữa vang lên.

「Đến cả Đoàn Trưởng Elsa, người trẻ tuổi nhất trong lịch sử trở thành Mạo hiểm giả hạng S, mà cũng phải bó tay bó chân… Kiếm thuật của Kaisel-dono quả là siêu phàm!」

「Ngài chính là Kiếm Thánh vượt trên cả Kiếm Thánh!」

「Ngay cả lúc nãy, khi chúng tôi cúi đầu chào đón, ngài vẫn không hề lơ là cảnh giác mà giữ vững tư thế sẵn sàng chiến đấu. Đích thị là hàng thật!」

Xem ra họ đang hết lời ca tụng mình thì phải.

Trong mắt các Kỵ sĩ ánh lên sự kính trọng và ngưỡng mộ. Lấp lánh đến chói cả mắt. Trông họ cứ như mấy cậu nhóc trong làng mỗi khi xin mình chỉ dạy kiếm thuật vậy.

Đúng lúc đó.

「Chichi-ue!」

Một người phụ nữ quen thuộc rẽ đám đông Kỵ sĩ và xuất hiện.

Mái tóc màu bạc tựa như lụa.

Gương mặt thanh tú, nghiêm nghị giờ đây đã trở nên xinh đẹp hơn hẳn so với bốn năm trước.

Cô ấy khoác trên mình bộ giáp nhẹ màu trắng bạc, cùng màu với mái tóc. Bên hông giắt một thanh kiếm tráng lệ được trang trí tinh xảo.

Tôi nhận ra ngay đó là ai.

「Elsa… Con lớn thật rồi.」

Tôi nói.

「Con đã cố gắng rất nhiều để thực hiện ước mơ của mình rồi nhỉ.」

「Vâng ạ」

Elsa vừa gật đầu, mắt vừa rưng rưng ngấn lệ.

Con bé bước lại gần tôi.

Rồi, như thể không thể kìm nén được nữa, con bé ngã vào lòng tôi.

「Con đã luôn, luôn muốn được gặp Chichi-ue!」

「Haha. Ta cũng vậy mà. Nhưng từ hôm nay trở đi, chúng ta có thể gặp nhau bất cứ lúc nào rồi. Cả Elsa, cả Anna, và cả Merill nữa.」

「Vâng. Con thực sự rất vui mừng!」

Elsa gục đầu vào ngực tôi, chẳng hề bận tâm đến ánh mắt của những người xung quanh. Cứ như thể mọi cảm xúc dồn nén bấy lâu nay đã vỡ òa nhân cuộc hội ngộ này.

Tôi nhẹ nhàng xoa đầu Elsa.

Con bé nhắm mắt lại trông có vẻ thật khoan khoái. Giây phút này, trên gương mặt con bé không phải là một Mạo hiểm giả hạng S hay một Đoàn Trưởng Kỵ Sĩ Đoàn, mà chỉ là một cô con gái bé bỏng mà thôi.

Các thành viên Kỵ Sĩ Đoàn mỉm cười hiền hậu nhìn cảnh tượng trước mắt.

「À mà, Anna và Merill đâu rồi con?」

「Anna có vẻ đang bận rộn với công việc ở Hội ạ. Còn Merill thì vốn dĩ định đến, nhưng con đoán chắc là con bé vẫn còn đang ngủ nướng.」

「Đúng là hết nói nổi con bé mà. Merill vẫn ở ký túc xá của Học viện Phép thuật à?」

「Vâng ạ. Merill vào Học viện Phép thuật với tư cách là Học sinh đặc cách. Sống trong ký túc xá thì sẽ được miễn phí cả tiền ăn lẫn chỗ ở.」

「Ra là vậy. Thế thì đúng là môi trường tuyệt vời nhất cho con bé rồi.」

Tôi bất giác nở một nụ cười khổ.

「Cơ mà, từ khi nhận được tin Chichi-ue sẽ chuyển đến Vương Đô, con bé đã quyết định sẽ rời ký túc xá để được sống cùng chúng ta đấy ạ.」

「Chắc nó nghĩ có ta ở đây thì sẽ có người lo cho hết từ việc bếp núc đến giặt giũ đây mà. Thế thì cũng khác gì vẫn đang sống ở ký túc xá đâu.」

「Merill đúng là chẳng thay đổi chút nào nhỉ,」 Elsa nói với giọng ngán ngẩm.

「Chichi-ue. Bây giờ người định sẽ làm gì tiếp ạ?」

「Trước hết, ta phải tìm một chỗ ở đã. Nếu chỉ có một mình ta thì sống ở quán trọ cũng được, nhưng giờ có cả Merill nữa thì không thể cứ thế mãi được.」

Vì thế, tôi nói tiếp.

「Ta nghĩ là mình sẽ tạm thời sống ở quán trọ, đi làm kiếm tiền, rồi sau đó sẽ thuê một căn nhà.」