「Haa!」
Mũi kiếm gỗ của Elsa lao tới, chực xuyên thủng ngực tôi.
Tốc độ và uy lực của nó nhanh đến độ bỏ lại cả âm thanh phía sau.
Tôi nhìn thấu đường kiếm đó rồi nhanh chóng dùng kiếm gỗ của mình gạt phăng.
「Vẫn chưa đủ đâu!」
Elsa tung ra những đường kiếm dồn dập như cuồng phong bão táp. Cứ như thể con bé đang vung hàng chục thanh kiếm cùng một lúc vậy.
Tôi nhìn thấu tất cả và bình tĩnh gạt đi từng đòn một.
Chúng tôi đang ở sân luyện tập của Kỵ Sĩ Đoàn.
Tôi được mời đến với tư cách là giáo quan huấn luyện, và theo yêu cầu của họ, tôi đã có một trận đấu tập với Elsa.
Nói tóm lại thì...
「Chúng tôi muốn được một lần chiêm ngưỡng trận chiến giữa Đoàn Trưởng Elsa, người được mệnh danh là Kiếm Thánh, và Kaisel-dono, người đã dạy kiếm cho Đoàn Trưởng ạ!」
...là vì cái lý do đó.
Cũng lâu rồi tôi chưa giao đấu với Elsa, nên tôi đã đồng ý.
Thế nhưng...
「Này. Cậu có nhìn rõ chuyển động của hai người họ không…?」
「Chịu, không thấy gì hết… Nhanh kinh khủng…!」
「Đúng là đòn tấn công vũ bão của Đoàn Trưởng Elsa. Xứng danh Mạo hiểm giả hạng S. Thế nhưng, Kaisel-dono lại phòng thủ hoàn hảo trước tất cả những đòn đó…!」
「Hai người đó… mạnh đến mức phi lý luôn rồi…!」
Các Kỵ sĩ hoàn toàn không theo kịp chuyển động của chúng tôi. Họ chỉ biết chết trân đứng nhìn màn trình diễn kiếm kỹ của cả hai.
「Lần này chắc chắn sẽ trúng!」
Elsa hét lên một tiếng xé toạc không gian, tung ra đòn toàn lực.
Tốc độ, uy lực, đều rất đáng gờm.
Con bé đã trưởng thành đến mức không thể so sánh với hồi còn ở làng. Đây chắc chắn là thành quả của việc ngày ngày rèn luyện không ngừng nghỉ.
Bảo sao lại trở thành Mạo hiểm giả hạng S.
Nhưng mà...
(Với tư cách là một người cha, tôi vẫn chưa thể thua con gái mình được.)
Tôi canh đúng khoảnh khắc sơ hở ngay sau khi Elsa tung đòn để chuyển sang phản công.
Tôi vung kiếm gỗ vào hông con bé, Elsa dùng kiếm gỗ để đỡ. Nhưng, thanh kiếm gỗ của con bé không chịu nổi lực va chạm và vỡ tan.
「Hả?!」
「Thắng bại đã rõ rồi nhỉ.」
Tôi thả lỏng người, nở một nụ cười.
「Vì là kiếm gỗ nên mới vỡ thôi, chứ nếu là kiếm thật thì gần như ngang cơ rồi đấy. Elsa. Lâu không gặp mà con mạnh lên nhiều quá.」
「…Quả không hổ danh Chichi-ue. Thời gian có trôi qua thì trình độ của người vẫn không hề suy giảm. Thậm chí còn sắc bén hơn trước nữa là đằng khác.」
「Vì ta vẫn luyện tập mỗi ngày không sót buổi nào mà.」
「…Rốt cuộc thì, con vẫn không thể chạm được vào người dù chỉ một đòn. Rõ ràng hôm nay con đã rất quyết tâm rồi mà...」
Elsa thì thầm với vẻ tiếc nuối, nhưng đâu đó trên gương mặt con bé lại trông rất vui. Có lẽ con bé đang vui vì thấy kiếm kỹ của tôi vẫn còn phong độ chăng.
「Ta sẽ còn tiếp tục là bức tường mà con cần phải vượt qua thêm một thời gian nữa. Mà, cũng có thể coi đó là lòng tự trọng của một người cha thôi.」
Mặc dù tôi cũng không biết mình còn trụ được bao nhiêu năm nữa.
「C-cái gì vậy?」
Một lúc sau, một tràng pháo tay như sấm dậy lên từ phía các Kỵ sĩ.
「Kaisel-dono, ngài tuyệt vời quá! Tôi cảm động quá đi mất!」
「Tuy tôi hoàn toàn không thấy được đường kiếm, nhưng tôi vẫn vô cùng ấn tượng! Mà không, thật đấy, tôi chẳng hiểu chuyện quái gì vừa xảy ra cả!」
「Xin ngài hãy chỉ dạy kiếm thuật cho chúng tôi với ạ!」
Họ nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh đầy ngưỡng mộ.
(…Có yếu tố nào đáng để cảm động đến thế sao?)
Trong lúc tôi đang gãi gãi gáy đầy bối rối thì...
「Chichi-ue. Con cũng xin người. Xin người hãy chỉ dạy kiếm thuật cho họ. Điều đó cũng sẽ góp phần nâng cao quốc lực của chúng ta.」
Elsa nói.
「Được thôi. Đã là Elsa nhờ vả thì ta không thể từ chối được. Ta chấp nhận.」
「「ỒỒỒ!」」
Các Kỵ sĩ reo hò ầm ĩ.
「Nếu được Kaisel-dono huấn luyện, chúng ta cũng có thể trở thành Kiếm Thánh! Đến lúc đó, vừa được thăng quan tiến chức, vừa được con gái theo nườm nượp!」
「「Cứ thế này mình sẽ từ một Kỵ sĩ tự kỷ trở thành một Kỵ sĩ đào hoa vạn người mê cho xem!」」
「Biết đâu lại được Đoàn Trưởng Elsa để mắt tới thì sao!」
(…Động cơ của mấy tên này chẳng trong sáng gì sất.)
Mà thôi, theo một nghĩa nào đó thì cũng rất “con người”.
Tôi nở một nụ cười gượng rồi đứng trước mặt cả Kỵ Sĩ Đoàn.
「Vậy thì. Từ hôm nay tôi sẽ là người chỉ đạo kiếm thuật cho các cậu. Tôi sẽ huấn luyện rất khắc nghiệt đấy, nên hãy cố mà theo cho kịp.」
「「Vâng! Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!」」
「Trả lời tốt lắm. Đầu tiên, để xem nào… Khởi động nhẹ nhàng bằng cách mặc nguyên bộ giáp chạy năm mươi vòng quanh khu phố nhé.」
「「ỂỂỂ?!?」」
Những tiếng xôn xao đầy hoang mang lan ra khắp hàng ngũ Kỵ sĩ.
「Haha. Quả là Kaisel-dono. Ngài nói đùa vui tính thật đấy. Ai lại bắt chúng tôi mặc bộ giáp nặng thế này mà chạy năm mươi vòng quanh khu phố chứ.」
「Không. Tôi không đùa đâu. Hồi ở làng, tôi và Elsa vẫn thường xuyên thực hiện bài tập cỡ này như cơm bữa mà?」
「………………」
「Nào. Đi đi, đi đi.」
Tôi vỗ tay bôm bốp để thúc giục các Kỵ sĩ.
「Ê ê. Thật luôn đó hả?」
「Không phải đùa đâu á…!?」
Các Kỵ sĩ mặt mày tái mét, nhưng cuối cùng vẫn cắm đầu chạy. Tiếng loảng xoảng của những bộ giáp vang lên inh ỏi.
Vài giờ sau, các Kỵ sĩ lết về với bộ mặt như vừa chết đi sống lại. Vừa về đến đích, họ đổ rầm xuống như những con rối đứt dây.
Tất cả đều nằm ngửa ra đất, thở hổn hển.
「Mọi người làm tốt lắm.」
Tôi nói lời động viên với tất cả.
「T-tốt quá. Cuối cùng cũng xong…」
「Thế này thì chúng ta cũng có thể trở thành Kiếm Thánh rồi… Từ một Kỵ sĩ tự kỷ không gái theo, tái sinh thành một Kỵ sĩ đào hoa vạn người mê…!」
「Vậy thì, tiếp theo chúng ta sẽ chuyển sang tập thể lực nhé. Hít đất, gập bụng, gập lưng, mỗi thứ năm trăm cái. Sau đó là vung kiếm một nghìn lần.」
「「Hả??」」
Mặt các Kỵ sĩ lại co giật.
「Chichi-ue! Xin hãy đợi đã! Con xin mạn phép, nhưng con nghĩ khối lượng luyện tập như thế này cho ngày đầu tiên thì có hơi…!」
Elsa lên tiếng.
「Ê, Elsa-sama…」
「P-phải đó phải đó? Quả nhiên là hơi quá rồi đúng không…?」
「Hồi ở làng, chúng ta còn xử lý thực đơn luyện tập gấp đôi thế này cơ mà? Chừng này thì có đủ dính răng không ạ?」
「「――Hả?」」
「Không, nếu bắt đầu ngay với bài tập nặng thì sẽ rất khắc nghiệt. Nên ta nghĩ khởi đầu nhẹ nhàng để họ dần quen thì hơn.」
「Ra là vậy ạ.」
Chúng tôi nhìn nhau và mỉm cười.
「C-cái này mà là nhẹ nhàng á…??」
「Kaisel-dono và Đoàn Trưởng Elsa, hồi còn ở làng, ngày nào cũng tập luyện còn nặng hơn thế này nữa sao…??」
「L-là một cặp cha con quái vật…!」
「Kiếm Thánh không chỉ có tài năng, mà lượng nỗ lực bỏ ra cũng ở một đẳng cấp khác hoàn toàn sao…」
Các Kỵ sĩ thì thầm với nhau trong nỗi kinh hoàng tột độ.