Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13864

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 1

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 1

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1646

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3535

Volume 1 - Chương 16

Khi buổi huấn luyện cho Kỵ Sĩ Đoàn kết thúc, ai nấy đều đã hoàn toàn kiệt sức. Chắc chắn ngày mai họ sẽ phải quằn quại trong cơn đau cơ cho mà xem.

Nhưng, nếu kiên trì mỗi ngày, chắc chắn họ sẽ mạnh lên.

Tôi rời sân luyện binh của Kỵ Sĩ Đoàn và thẳng tiến đến Hội Mạo hiểm giả. Đó là vì tôi đã nhận được lời đề nghị giúp đỡ từ Anna.

Mở cửa, tôi bước vào bên trong tòa nhà của Hội.

Nơi đây tấp nập Mạo hiểm giả. Các nhân viên cũng trông rất bận rộn. Có lẽ hôm nay cũng có vô số nhiệm vụ từ các làng mạc và thị trấn đổ về.

「A! Bố của Anna-san!」

Cô gái tiếp tân tóc vàng lên tiếng gọi tôi.

「Em là cô bé lần trước...」

「Em là Monica ạ!」

Cô gái tiếp tân tóc vàng—Monica—cười ehehe rồi nói tiếp.

「Kaisel-san! Em có xem đó nha. Trận vật tay với Gald-san hôm trước ấy! Kiểu như là ĐÙNG! RẦM! một phát, ngầu bá cháy luôn!」

「Haha. Cảm ơn em.」

「Gald-san hay nặng lời với tụi em lắm nên ai cũng ghét hết á. Anh cho ổng một vố tắt điện làm tụi em hả hê ghê luôn~!」

「Vậy thì tốt quá.」

「Hôm nay anh đến có việc gì ạ?」

「Anna gọi chú tới... à, kia rồi.」

「Papa! Người đến đúng lúc lắm!」

Anna đang ở phía trong, thấy bóng tôi liền mừng ra mặt. Bị con bé vẫy tay gọi tới tấp, tôi ngoan ngoãn lại gần.

「Có chuyện gì sao con?」 tôi hỏi.

「Chuyện gì là chuyện gì chứ. Bọn con đang thiếu người trầm trọng đây này. Có một nhiệm vụ con muốn nhờ Papa.」

「Nhiệm vụ muốn nhờ?」

「Đúng vậy. Một nhiệm vụ hạng B. Nó mới được gửi khẩn cấp tới lúc nãy, nhưng các Mạo hiểm giả có thể nhận nhiệm vụ này lại đi vắng cả rồi. Con đã ngỏ lời với những người còn lại, nhưng họ đều từ chối thẳng thừng vì cho rằng không bõ công. Cứ thế này, nếu không tiêu diệt nó trong hôm nay, con Ogre đó có thể sẽ tấn công ngôi làng gần đấy và gây ra thiệt hại mất.」

Anna vừa bực bội vừa vò đầu bứt tai.

「Aaa, thiệt tình! Mạo hiểm giả cấp cao đã ít, lại toàn một lũ cứng đầu ích kỷ, phát mệt luôn á~!」

(......Con bé vất vả thật.)

Tôi từng là Mạo hiểm giả nên hiểu rất rõ cảm giác của Anna.

Mạo hiểm giả về cơ bản là một đám kiêu ngạo. Hơn nữa, toàn là lũ lập dị. Hạng càng cao thì xu hướng đó càng rõ rệt.

Một Mạo hiểm giả cấp cao nghiêm túc như Elsa thuộc dạng của hiếm.

「Được rồi. Nếu vậy thì để ta đi làm nhiệm vụ đó cho. Cứ để yên, người dân trong làng có thể sẽ bị tấn công mất.」

「Đúng là Papa có khác! Cứu con một bàn thua trông thấy!」

Anna chắp hai tay lại, vẻ mặt rạng rỡ hẳn lên.

「Vậy thì, mấy thủ tục lặt vặt cứ để con lo. Trông cậy vào Papa nhé! Đây. Con đưa Papa bản đồ đến làng.」

「À. Là một ngôi làng khá gần đây nhỉ.」

Tôi vừa xem bản đồ vừa nói.

「Thế này thì chắc về kịp bữa tối thôi.」

「Vâng. Papa đi cẩn thận ạ.」

「Khoan, khoan, khoan! Chờ đã ạ!」

Người vừa xen vào là cô gái tiếp tân tóc vàng ban nãy.

「Sao thế, Monica-chan?」 Anna hỏi.

「Kaisel-san, anh định đi làm nhiệm vụ một mình sao ạ!?!? Đây là nhiệm vụ tiêu diệt Ogre đó!?? Bình thường phải cần đến mấy người mà!」

「Nói thì nói vậy chứ, giờ không có người.」

「Liều quá đó! Anna-san, chị không coi trọng bố mình sao!?!?!? Hay là thật ra chị có thù oán gì với anh ấy à!??」

「Monica-chan em nói cái gì vậy. Chị mà lại đi thù oán Papa được chắc.」

「Nếu vậy thì lại càng vô lý! Một mình là không thể đâu ạ! Ít nhất cũng phải thêm ba người nữa chứ!」

「Nghe này. Papa mạnh lắm nên một mình vẫn ổn thôi. Nhỉ?」

Anna nháy mắt ra hiệu cho tôi.

「Ừm. Nhưng làm nhiệm vụ thì không thể nói trước điều gì.」

「Kaisel-san à. Chỉ vì có con gái Anna ở đây mà anh lại cố tỏ ra vẻ ta đây... Huhu. Ít nhất thì... hãy để em cầu siêu cho anh......!」

「Em đừng tự tiện cho anh chết như thế được không?」

Tôi chỉ biết cười khổ, rồi rời Hội Mạo hiểm giả để lên đường làm nhiệm vụ.

Vừa đi vừa xem tấm bản đồ Anna đưa, tôi hướng đến ngôi làng có thông tin nhìn thấy Ogre.

Ngay khi đến làng, tôi hỏi chuyện dân làng rồi tiến vào ngọn núi gần đó, nơi được cho là con quái vật hay lảng vảng.

Tôi rẽ qua những lùm cây, dò xét khí tức xung quanh.

Chưa đầy mười phút sau, tôi đã chạm trán với con Ogre.

Trên đỉnh đầu nó có hai cái sừng, thân hình thì vạm vỡ như một ngọn núi đá. Trong mắt không hề có chút ánh sáng của lý trí, chỉ tràn ngập sát khí.

(Tốt. Thế này thì có thể về kịp bữa tối rồi.)

Tôi rút thanh kiếm bên hông và lao vút ra trước mặt con Ogre. Nhận ra sự hiện diện của tôi, nó gầm lên một tiếng, giải phóng toàn bộ sát khí ẩn chứa bên trong.

「GRUAAAAAAAAAAAAA!」

Khi mặt trời bắt đầu lặn, tôi quay trở lại Hội Mạo hiểm giả ở Vương Đô.

「A! Kaisel-san! Anh về rồi!」

Monica tất tả chạy tới.

「Fufun. Kaisel-san. Chắc là anh chạy về đây có phải không? Sợ phải một mình đối đầu với Ogre rồi chứ gì!」

Với vẻ mặt ta đây biết tuốt, Monica vỗ nhẹ vào vai tôi một cái.

「Không có gì phải xấu hổ đâu ạ. Còn sống là còn tất cả mà. Cứ tập hợp đủ người, chuẩn bị kỹ càng rồi chúng ta lại lên đường sau.」

(Em ấy cứ mặc định là mình thất bại rồi mới nói thế chứ......)

Ngay lúc tôi đang cười khổ thì.

「Papa. Mừng người đã về. Nhanh thật đấy.」

「Ta gặp con Ogre nhanh hơn dự tính. Đây, sừng của nó đây. Hạ nó thì nhanh mà xẻ thịt nó mới mất thời gian.」

Tôi lấy ra hai chiếc sừng từ cái túi da đeo bên hông.

Chính là hai cái sừng mọc trên đỉnh đầu con Ogre.

「UÊÊÊÊÊÊÊÊ!?!??」

Nhìn thấy cặp sừng, Monica kinh ngạc đến độ suýt nhảy dựng lên.

「Kaisel-san, anh thực sự đã hạ được con Ogre rồi sao?? Chỉ một mình?? Mà lại còn trong thời gian ngắn như vậy nữa chứ?」

「Đã bảo rồi mà, phải không? Papa mạnh lắm.」

Anna vênh mặt ra vẻ đắc ý.

「Awa wa...... Bố của Anna-san, thật sự là một người phi thường......」 Monica lắp bắp, miệng cứ ngáp ngáp như cá chép chờ mồi.

「Em xin lỗi vì từ trước đến giờ đã coi thường anh ạ!」

「Ủa, vậy là từ trước đến giờ em coi thường anh thật à?」

Tôi bất giác cười khổ.

Dù sao đi nữa, có thể giúp ích cho con gái mình với tư cách một người bố là điều tuyệt vời nhất.