The Leviathan of the Covenant

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

(Đang ra)

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Ookido Izumi

Đây là câu chuyện về một cô gái trẻ khao khát trở thành một tiểu thư ác độc, có thể mạnh mẽ hơn sau mỗi cuộc đối đầu mà cô phải trải qua.

634 64

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

(Đang ra)

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

Yuji Ukai

Như như vậy, lấy trò chơi tử vong mà sống thiếu nữ.

47 2246

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

(Đang ra)

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

Keino Yuuji

Mang trong mình tinh thần “xã hội đen” của một gã từng lăn lộn nơi công sở, Niihama quyết tâm:Lần này, cậu sẽ cùng cô gái ấy viết lại tuổi trẻ — một “thanh xuân báo thù” không còn tiếc nuối!

6 0

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

20 3

Asuka: Mahjong Garouden

(Hoàn thành)

Asuka: Mahjong Garouden

Yoru Yoshimura

Dõi theo bóng lưng của người ông ngoại mà mình ngưỡng mộ, cậu thiếu niên Asuka lao mình vào thế giới mạt chược.Cậu tin rằng ở đó tồn tại một cách sống đích thực có thể xua tan nỗi bất an mơ hồ về hiện

8 1

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

274 1067

Quyển 1 - Chương 2: Hành trình tới Nghi lễ giao ước (5)

Và rồi, vào đêm ba ngày sau đó...

Hal, Orihime và Asya đã tập trung trước cầu Ryogoku bắc qua sông Sumida.

Chỉ cần qua sông là họ sẽ đến khu vực Cựu Tokyo.

Mặc dù các cây cầu Kuramae, Umaya, Komagata và nhiều cây cầu khác bắc qua sông Sumida không có người canh gác, nhưng đều bị phong tỏa hoàn toàn.

Hơn nữa, cầu Ryogoku này còn bị phong tỏa nghiêm ngặt hơn cả những cây cầu kia.

Cây cầu này không chỉ có cổng chắn mà còn có bảo vệ túc trực hai mươi bốn giờ mỗi ngày.

Lối vào này được sử dụng cho các phương tiện liên quan đến cảnh sát tuần tra khu vực Cựu Tokyo.

Đứng từ xa nhìn về phía bên kia, Orihime chợt thì thầm: "Rõ ràng là lãnh địa của rồng vậy mà con người lại quản lý. Thật lạ lùng."

"Bọn chúng không đòi 'nhượng địa' để sống ở đó. Chúng chỉ muốn xây dựng cái kia thôi."

Hal chỉ tay vào bầu trời đêm trải dài bên kia bờ sông Sumida.

Khu đô thị hoang tàn ở bờ bên kia hoàn toàn chìm trong bóng tối, không một ánh đèn nào được thắp lên.

Nhưng chính vì không có bất kỳ ánh sáng nhân tạo nào, trăng và sao càng trở nên rạng rỡ, chiếu rọi ánh sáng trắng dịu dàng xuống mặt đất.

Giữa nền trời đêm "được chiếu sáng" này, một cột trụ hiện rõ hình bóng.

Đó là khối Đơn Thạch sừng sững giữa trung tâm Cựu Tokyo, một cột đá đen đồ sộ, cao hơn một cây số.

"Khu vực quanh cột trụ đó... đã thay đổi rồi."

"Thay đổi sao?"

"Đúng vậy. Năng lượng ma thuật, linh khí, năng lượng thần bí, chướng khí... Nơi đó tràn ngập những năng lượng thuộc về con đường tà đạo như vậy. Dù là nước, đất hay không khí, tất cả đều trở nên khác biệt so với vùng đất bình thường."

Lần này, đến lượt Asya lên tiếng giải thích cho Orihime đang tròn mắt kinh ngạc.

"Người thường chỉ có thể ở đó tối đa một tháng trước khi sức mạnh ma thuật quá lớn trở nên không thể chịu đựng nổi, gây ra sự khó chịu nghiêm trọng cho cơ thể họ. Ngược lại, vùng đất mà sức mạnh ma thuật tăng cường cũng có những ưu điểm riêng."

"Ý anh là... vùng đất thuận lợi cho các nghi thức như lần này phải không?"

Thấy Orihime – hậu bối tiềm năng của mình – đã hiểu, Asya bỗng mỉm cười.

"Trả lời đúng rồi. Đối với một nghi thức quy mô lớn như sinh ra leviathan, năng lượng linh hồn và ma thuật ẩn chứa trong lòng đất không thể bị bỏ qua. Vậy nên, tối nay—"

"Đó là lý do chúng ta đến Cựu Tokyo để tìm một nơi có linh khí mạnh."

Sức mạnh ma thuật trong lòng đất biến đổi tùy thuộc vào thời tiết, mùa và điều kiện long mạch.

Để kiểm tra điều kiện sức mạnh ma thuật tối nay, Hal lấy ra chiếc đồng hồ bỏ túi mà anh thường dùng.

"Cái đó là gì vậy?"

"Đồ nghề của tôi. Nó tên là Pháp Sư Cơ Khí."

Đáp lại câu hỏi của Orihime, Hal nhẹ nhàng nhấc chiếc đồng hồ bỏ túi bằng bạc lên.

Đây là vật kỷ niệm mà anh đã tìm thấy trong thư phòng của cha mình, không lâu sau khi trở về Khu Đô Thị Mới Tokyo. Một chiếc đồng hồ cơ cổ điển với hàng trăm chi tiết chuyển động như bánh răng, dây cót, lò xo và bộ dao động.

Đây chính là Pháp Sư Cơ Khí. Cũng là một phiên bản hiện đại của cây đũa phép thuật.

Tích tắc, tích tắc, tích tắc. Tiếng kim giây đếm từng khoảng thời gian.

Nó cần được đồng bộ với nhịp tim của anh. Hal điều chỉnh hơi thở. Ngay lúc này, tốc độ di chuyển của kim giây gần như trùng khớp với nhịp đập của mạch anh.

Kim đồng hồ và trái tim anh. Hal tưởng tượng cả hai đang chuyển động cùng một nhịp.

Tích tắc, thình thịch, tích tắc, thình thịch.

Thế là, kim giây chậm lại một chút để đạt được nhịp điệu chính xác như nhịp tim của Hal. Ngay khoảnh khắc đó, sức mạnh ma thuật đã được tạo ra.

Một sức mạnh siêu nhiên mà người thường không thể tạo ra được.

"Tôi nghe nói trong thuật phong thủy của Trung Quốc, việc nắm bắt các luồng năng lượng lưu thông trong lòng đất – hay còn gọi là long mạch – rất quan trọng. Hãy thử áp dụng nguyên lý này để quan sát sự lưu chuyển và phân bố của sức mạnh ma thuật."

Hal trải một bức ảnh chụp từ trên không của khu vực Cựu Tokyo ra.

Bức ảnh này rõ ràng được chụp từ trên không. Cầm một cây bút đỏ trong tay phải, Hal vẽ một vài vòng tròn lên bản đồ. Điều hướng dẫn chuyển động của cây bút không phải là ý muốn của chính Hal.

Mà là phép thuật Thăm Dò Long Mạch được thực hiện bằng sức mạnh ma thuật từ thiết bị cơ khí đó.

Đương nhiên, tất cả các địa điểm được khoanh tròn đều ẩn chứa sức mạnh ma thuật mạnh mẽ.

"Cái này được không? Tôi cũng cảm thấy đây là một không gian rộng rãi."

"Khu Ochanomizu à? Được thôi. Vậy chúng ta đi đến đó."

Hal ngay lập tức gật đầu đồng ý với lời Asya nói sau khi cô xem xét bản đồ và các vòng tròn.

Mặt khác, Orihime đang nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ bỏ túi với ánh mắt đầy tò mò.

"Mặc dù tôi đã từng nghe nói về loại thiết bị này, nhưng đây thực sự là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó. Vậy là có nó trong tay, ngay cả người thường cũng có thể dùng phép thuật sao?"

"Đương nhiên, nó sẽ không hoạt động trừ khi người cầm nó hiểu ma thuật ở một mức độ nhất định."

Hal cất chiếc đồng hồ bỏ túi đi và nói: "Cái này cho phép tôi thực hiện ma thuật lên đến Hạng B5, nên không tệ chút nào đối với một công cụ di động. Dù sao thì, chúng ta mau chóng lên đường thôi."

Nói rồi, Hal dời mắt nhìn chiếc ô tô con đang đỗ trên con đường gần đó. Đó là chiếc xe của SAURU mà anh đã nhờ Kenjou mang đến đây.

"Khoan đã, có xe thì tốt rồi, nhưng ai sẽ cầm lái đây?"

"Hỏi câu này hơi muộn rồi đấy."

"Đừng lo. Cả Haruomi lẫn tôi đều lái được."

Trước vấn đề Orihime vừa chỉ ra, Hal nhún vai, còn Asya thì đáp lời ngay tắp lự.

"...Theo luật pháp Nhật Bản, người dưới 18 tuổi không được phép có bằng lái xe. Hơn nữa, Haruga-kun, cậu học cùng khối với tôi mà. Cậu có từng phải học lại không đấy?"

"Không, Juujouji, tôi sinh cùng năm với cậu mà. Tôi vẫn là một cậu bé mười lăm tuổi trẻ măng, non tơ."

"Nghe Haruomi tự nhận mình trẻ măng, non tơ sao mà thấy sai sai... À mà này, tôi cũng mới mười lăm tuổi thôi, giống như mọi người ở đây vậy. Một cô gái còn tươi thắm hơn cả hoa cơ."

"Này Asya, chẳng phải cậu vừa ăn ngấu nghiến một đống hoa cúc ăn được hay loại hoa nào đó hồi nãy sao?"

"Ưm... Thôi được rồi, tôi nói thẳng luôn nhé. Hai người có bằng lái không?"

Orihime hỏi với khuôn mặt buồn rười rượi.

Trông cô nàng như đang lo không biết phải làm sao, cứ như thể vừa phát hiện ra một đội quân tội phạm dự bị vậy.

Thế là, Asya ưỡn thẳng bộ ngực phẳng lì của mình, lấy ra bằng lái xe cùng nụ cười khúc khích.

"Cậu lo lắng mỗi chuyện đó thôi sao? Như cậu thấy đấy, sự chuẩn bị của tôi hoàn hảo đến mức nào."

"Tôi cũng ổn. Dù phải tốn chút tiền để có được, nhưng nó lại rất hữu ích cho đủ mọi tình huống sau này. Tôi cũng đã có bằng lái xe Nhật Bản rồi."

Hal cũng lấy ra bằng lái của mình. Thế nhưng, Orihime lại phản ứng với vẻ mặt sửng sốt.

"Anastasya Kaminsky, mười chín tuổi. Haruda Harunosuke, mười tám tuổi. Tôi biết nói gì đây về tên và ngày sinh khác hẳn với những gì tôi từng nghe trước đó..."

"Ồ—Để tôi giải thích cho cô rõ nhé. Trên thế giới này tồn tại một loại nghề nghiệp mà người ta sẽ chuẩn bị đủ mọi loại giấy tờ cho cô, chỉ cần cô được giới thiệu qua bạn bè và cung cấp thù lao."

"Sự giúp đỡ của họ thường rất cần thiết khi tôi mới bắt đầu công việc này."

"Ngoài ra, chỗ này chỉ có bằng lái là giả thôi. Còn kỹ năng của chúng tôi thì hoàn toàn hợp pháp."

"Về kinh nghiệm lái xe thì, Haruomi và tôi từng thay phiên nhau lái xuyên qua sa mạc Taklamakan bằng xe jeep quân sự, men theo con đường ốc đảo xuyên sa mạc. Xin cứ yên tâm."

"Tôi không lo về kỹ năng lái xe. Mà là vấn đề những chiếc bằng lái giả mạo đáng ngờ kia kìa!"

Sau khi giúp Orihime đang còn ngỡ ngàng ngồi vào ghế sau chiếc ô tô con, Asya chen vào ghế phụ lái, còn Hal thì ngồi vào ghế lái. Khởi động xe, anh nhấn ga.

Chiếc xe dần dần tiến lại gần cánh cổng trên cầu Ryogoku, nơi xe cảnh sát hay dùng.

Mặc dù tổ chức nghiên cứu SAURU không bí mật kiểm soát chính phủ Nhật Bản như tin đồn đô thị vẫn lan truyền, nhưng họ vẫn duy trì mối quan hệ mật thiết với nhiều tổ chức nhà nước.

Thẻ thông hành có đóng dấu ngày tháng đã được chuẩn bị sẵn.

Cánh cổng ra vào trông giống trạm thu phí đường cao tốc. Thế nhưng, thứ chắn đường phía trước lại là một hàng rào trông rất kiên cố. Một sĩ quan cảnh sát, khoảng ba mươi mấy tuổi, đang túc trực trước cổng, thế nên Hal dừng xe trước cổng và đưa thẻ ra ngoài cửa sổ.

Sau khi liếc nhìn thẻ thông hành, viên cảnh sát trả lại thẻ cho Hal và vận hành một công tắc.

...Kèm theo tiếng máy móc xoay chuyển, hàng rào dần dần nâng lên.

Thế là Hal và nhóm của mình bước vào đường Yasukuni cũ, một con đường từ Ryogoku đến Shinjuku, từng băng qua thủ đô xưa kia trước khi trở thành vùng đất hoang tàn.

Do Hal cầm lái, chiếc xe tiến lên một cách êm ái.

Di chuyển dọc theo đường Yasukuni cũ, chiếc xe đi qua cầu Asakusa và khu vực Higashi-Kanda.

Thế nhưng, khắp nơi đều vắng tanh. Sự tấp nập của vô số ô tô và người đi bộ trong quá khứ đều đã biến mất. Đương nhiên, cũng không có đèn đường. Ngoài đèn pha của chiếc xe, nguồn sáng duy nhất còn lại là mặt trăng và các vì sao.

Trên đường đi, bộ ba chứng kiến một cảnh tượng bi thảm trong khu vực Iwamotochou.

"Chúng phá phách thật đến mức không thể tin nổi."

"Chắc là bị bỏ hoang ngay sau sự tàn phá của rồng rồi..."

Orihime đồng tình với nhận xét của Hal.

Khi ấy, có lẽ một bầy rồng đói đã bay đến. Các tòa nhà chọc trời, các khu nhà chung cư, những ngôi nhà dân bình thường, các cơ sở công cộng, kho tàng, nhà máy, cửa hàng—cả thành phố bị nghiền nát, xé toang và thiêu rụi cho đến khi không còn gì.

Đủ loại vật liệu xây dựng rải rác khắp nơi như đống đổ nát và mảnh vỡ.

May mắn thay, không có tàn tích nào đủ lớn để gây cản trở đường đi. Không cần phải đi đường vòng, bộ ba tiếp tục tiến lên.

"Nếu cứ để mặc cho chúng hoành hành, Raptor—kể cả con rồng nhỏ bay đến lần trước cũng vậy—có khả năng gây ra sự hủy diệt không phải chuyện đùa. Với rồng tinh nhuệ thì càng như vậy. Nói về độ đáng sợ của chúng... tôi thậm chí còn không muốn nghĩ đến," Asya nhẹ nhàng nhận xét, ngồi cạnh người lái xe.

Vẻ đẹp khuôn mặt tựa tiên nữ của cô trộn lẫn với sự trang nghiêm, uy nghi của một chiến binh, như một thanh kiếm danh tiếng đã được mài giũa. Cô thường thể hiện loại biểu cảm này bất cứ khi nào nói đến những vấn đề về sức mạnh và chiến đấu.

"Trước đó Asya-san có nhắc đến rồng tinh nhuệ phải không? Chúng khác biệt thế nào vậy?"

Sự tò mò của Orihime được khơi dậy bởi nhận xét của Asya, cô liền hỏi người sắp trở thành tiền bối của mình.

"Ưm... Rồng tinh nhuệ to gấp đôi Raptor trở lên và rất mạnh về sức chiến đấu. Ngoài ra, chúng còn thông thạo nhiều ngôn ngữ nữa."

Sau một thoáng suy nghĩ, Asya bắt đầu giải thích.

Trong số đó có tiếng Sumer, tiếng Copt, tiếng Hy Lạp cổ đại, tiếng Latin, và nhiều ngôn ngữ khác của con người hiện đại. Cũng có ngôn ngữ riêng của chúng là Hyperborean, cùng với các ký hiệu cổ ngữ của Ruruk Soun – được cho là nơi tập hợp tất cả trí tuệ phép thuật mà loài rồng sở hữu... Ngoài ra, các con rồng tinh anh sở hữu sức mạnh phép thuật cực kỳ lớn, khiến việc thi triển những phép thuật cấp siêu cao đối với chúng dễ như thở.

“Ý anh là phép thuật như cái mà Haruga-kun vừa dùng sao?”

“Hoàn toàn không thể so sánh được. Phép thuật cấp độ này của chúng ta hoàn toàn không thể sánh được với loài rồng. Tuy nhiên, các phù thủy và leviathan lại có thể kiểm soát sức mạnh phép thuật ở cấp độ tương đương với chúng.”

“Nhưng ngay cả khi cấp độ sức mạnh ngang bằng, thì vẫn còn một khoảng cách lớn về trình độ và kinh nghiệm sử dụng phép thuật... Thật lòng mà nói, tôi hoàn toàn không muốn giao chiến với chúng trừ khi phe ta áp đảo về số lượng, ít nhất là bốn chọi một.”

Theo hồ sơ chiến đấu của Asya, cô từng có nhiều lần đối đầu với các con rồng tinh anh.

Nghe được lời bộc bạch chân thật từ Asya – người từng sống sót qua những cuộc đối đầu chết chóc ấy, Orihime xúc động hỏi: “Vậy nếu cháu cũng trở thành phù thủy, liệu cháu có thể phải chiến đấu với những con rồng tinh anh đó không ạ?”

“Khả năng đó không hề thấp. Nếu chỉ là Raptors, ngay cả quân đội bình thường cũng có thể đối phó. Nhưng rồng tinh anh có thể dùng phép thuật để vô hiệu hóa các bộ phận cơ khí và làm mất phương hướng hàng vạn người... Vì thế, không ai có thể xử lý chúng ngoài các phù thủy cùng với leviathan.”

“Ngoài ra, rồng tinh anh thường lang thang khắp Trái Đất để tìm kiếm những thứ như kim loại quý, kim loại hiếm và các vật dẫn mang sức mạnh phép thuật.”

Những chuyên gia như Hal và Asya hiếm khi gọi Raptors là "rồng" vì trong thâm tâm họ tồn tại một suy nghĩ rằng – cuối cùng, những con rồng thực sự chỉ có thể là rồng tinh anh.

Nghe họ nói, Orihime gật đầu lia lịa rồi hỏi: “Nhắc mới nhớ, con rồng đỏ đó cũng là rồng tinh anh sao? Cái con mà thường xuyên xuất hiện trên các video mạng, phát biểu tiếng Anh trôi chảy ấy – à đúng rồi, Hannibal!”

Con rồng đỏ khổng lồ ấy đã bay đến Trung tâm Rockefeller hơn hai mươi năm trước.

Vì lời tự giới thiệu của hắn đơn giản là “Ta là vua và đại diện của loài rồng”, nên người dân Trái Đất đã đặt cho hắn một biệt danh khác. Chính là “Hannibal.”

Tên của vị tướng Carthage cổ đại nổi tiếng người từng tàn phá Cộng hòa La Mã trong quá khứ...

Hal và Asya trao đổi ánh mắt rồi Hal nhanh chóng đáp lời: “Tất nhiên rồi. Trong thế giới của chúng ta, hắn là con rồng tinh anh nổi tiếng nhất đấy.”

“Mà này, Haruomi này, có cập nhật gì về cái ‘rối loạn tâm thần’ đó không?”

“Nó chưa tái phát nữa, ít nhất là cho đến bây giờ. Nhưng tôi đã nghĩ, có lẽ đó thực ra là do thứ gì đó như bị ám hoặc một lời nguyền.”

“Anh nhắc mới nhớ, tôi cũng nhớ rằng hoàn toàn có thể chúng ta sẽ gặp phải những thực thể đó do công việc...”

Sau đó còn có những kẻ được phân loại là Caesar Draconis, thường được biết đến với cái tên “long vương.”

Chúng là những kẻ dị thường thống trị tối cao trên đỉnh các con rồng tinh anh. Tuy nhiên, sẽ quá sớm để thảo luận chủ đề này với một người mới còn chưa trở thành phù thủy...

Không hề hay biết rằng Hal và Asya đang bí mật giấu giếm thông tin, Orihime bắt đầu tỏ ra hứng thú với chủ đề trò chuyện mới.

“K-Khoan đã, lời nguyền là sao ạ?”

“Không có gì nhiều, chỉ là những triệu chứng bộc phát trong lần chạm trán rồng gần đây nhất. Ban đầu, tôi nghĩ đó là thứ gì đó giống như PTSD nhưng có nhiều khía cạnh đáng để suy ngẫm.”

Hal nhớ lại tình huống khi anh gặp phải thực thể bí ẩn (?) trong khi giải thích: “Trong trường hợp gia đình tôi, tôi đã có kinh nghiệm từ trước vì Bố tôi và tôi thường bị ‘quật’ khi đến những nơi như lăng mộ cổ. Mà nói mới nhớ, Bố tôi đột nhiên qua đời khi sức khỏe ông ấy suy yếu mà không có dấu hiệu báo trước.”

“Tôi nghĩ tốt nhất anh nên đến trụ sở SAURU để được chẩn đoán.”

“Quả thực có đủ thứ chuyện có thể xảy ra trong công việc của anh đấy, Haruga-kun...”

Đến khi họ nhận ra, chiếc xe của họ đã đến gần điểm đến.

Khu vực trước đây được gọi là Ochanomizu...

Mặc dù nằm ở trung tâm thành phố, khu vực này lại khác biệt so với các quận thương mại và kinh doanh. Trong quá khứ, nơi đây có nhiều trường đại học và bệnh viện. Địa điểm lọt vào mắt Hal và Asya cũng là một khuôn viên trường đại học nào đó.

Xe của họ dừng lại ở một góc bãi đậu xe nằm bên trong lối vào phía sau của trường đại học.

Sau khi xuống xe, Hal và Asya lập tức bắt tay vào chuẩn bị.

Đầu tiên, Hal nắm chặt chiếc đồng hồ bỏ túi của mình để thi triển phép thuật Kết Giới Tế Đàn.

Kết quả là, ánh sáng xanh bỗng nhiên xuất hiện từ mặt đất của khoảng không rộng lớn. Cùng lúc đó, các hình dạng phức tạp, chữ cái, số và ký hiệu đang nhanh chóng được vẽ ra từng cái một trên mặt đất.

Đây là vòng tròn ma thuật được sử dụng để thực hiện nghi lễ Giáng Sinh Leviathan.

Sau đó Hal kéo một chiếc rương ra khỏi xe và lấy ra Mộ Vật bên trong.

Một chiếc gương cổ, được đánh bóng từ đồng trắng. Hal không biết liệu nó được tìm thấy ở một ngôi đền hay một bảo tàng nào đó, nhưng chắc chắn nó mang đậm dấu ấn lịch sử.

Hal đặt chiếc gương đồng trắng này vào giữa vòng tròn ma thuật.

Theo thuật ngữ chuyên môn, một cổ vật như chiếc gương này sẽ được gọi là “thiết bị ma thuật mô phỏng vật thờ.”

Một khi nghi thức giao ước hoàn tất, nó sẽ trở thành lõi của leviathan – Trái Tim Kim Loại – và bắt đầu hoạt động như cơ quan tim mạch của siêu sinh vật có mối liên hệ mật thiết với loài rồng.

“Được rồi, với cái này, công tác chuẩn bị tế đàn đã hoàn tất.”

“Phía tôi cũng đã sẵn sàng. Đường truyền tới chi nhánh Tân Thành đã được đảm bảo. Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”

Asya báo cáo trong khi đối mặt với chiếc máy tính xách tay được kết nối qua điện thoại vệ tinh.

Orihime giật mình ngạc nhiên. Với vẻ mặt đầy ấn tượng, cô bé dõi theo Hal và Asya hành động.

“Ơ, đã xong rồi sao? Chưa đến mười phút kể từ khi chúng ta xuống xe mà.”

"Không phải thế đâu. Chẳng phải cô đã phải chờ đợi rất lâu mới đến được đây sao? Hơn nữa, tính ra thì chúng ta đã đến Tokyo được hơn nửa năm rồi. Suốt ngần ấy thời gian, trụ sở SAURU ở Istanbul, này Juujouji, đã dốc sức chuẩn bị không biết bao nhiêu thứ cho cô đấy."

"Đúng vậy. Không chỉ phải tính toán công thức cấu thành cho 'xà thú' và thiết kế vòng tròn ma thuật cần thiết, mà còn phải điều chỉnh để phù hợp với 'Thánh Vật' bên cô đã chuẩn bị nữa."

Asya vừa nói vừa thao tác trên máy tính.

"Thông qua đường truyền trực tiếp tại chi nhánh Tân Thị trấn, thiết bị đầu cuối này hiện đang kết nối với Đồng Hồ Pháp Sư tại trụ sở Istanbul... và cả 'Bà Tiên' nữa. Dù ở đây chỉ có Haruomi và tôi, nhưng hiện tại còn có rất nhiều người khác đang chờ đợi để hỗ trợ nghi lễ này."

Orihime lộ rõ vẻ kính phục và ngưỡng mộ sau khi được nghe giải thích. Hal cũng xen vào nói: "Juujouji này, việc của cô chỉ là đợi thêm một chút nữa thôi. Hãy nhìn kỹ vào cái bóng của 'xà thú' sắp được sinh ra dành cho cô... Được rồi, Asya, đến lượt em đó."

"Rất tốt—Hỡi Mẫu Thần Bất Tử, tôi xin nhân danh Người mà triệu hồi nữ tư tế sẽ kế thừa linh hồn Người!" Asya cất tiếng tụng niệm vang dội, mặt hướng về vòng tròn ma thuật khổng lồ.

Ma lực mạnh đến kinh ngạc bùng phát từ thân thể mảnh mai của cô.

Một việc mà Hal phải dùng thiết bị cơ khí mới thực hiện được, thì nay lại được một phù thủy hoàn thành chỉ bằng ý chí của mình. Cứ mỗi khi lồng ngực của cô bạn thơ ấu ấy phập phồng, ma lực lại tuôn trào không dứt.

Hơn nữa, một lượng lớn ma lực cùng những phép thuật tinh vi cũng đang được truyền tải từ trụ sở Istanbul đến.

Để kết nối hai bên, một phiên bản điện tử của Pháp Sư Cơ Khí đã được cài đặt trong chiếc máy tính xách tay cùng với điện thoại vệ tinh. Nó kết nối tới Mirokudou ở Tokyo Tân Thị trấn trước thông qua tín hiệu điện thoại, rồi sau đó mới truyền đến trụ sở Istanbul bằng đường truyền trực tiếp tốc độ cao.

Xét về băng thông truyền tải, kênh liên lạc này có lẽ sẽ bị coi là rất chậm.

Tuy nhiên, đây lại là một nghi lễ ma thuật.

Bất kể dưới hình thức nào, ma thuật vẫn có thể thiết lập một liên kết tinh thần được gọi là Liên Kết Tinh Tú (Astral Link), chỉ cần người đóng vai trò chủ trì nghi lễ có mối liên hệ với trụ sở Istanbul.

Ngay cả khi phương tiện là không dây hay điện thoại thông thường, cuối cùng vẫn có thể đạt được kết quả tương tự.

"Hỡi nữ hoàng ngự trị mọi tạo vật bằng đôi mắt của nữ pháp sư vĩ đại, hỡi cố vấn cao quý sở hữu trí tuệ vô tận."

"Người là Đấng nắm giữ quyền năng tối cao. Bằng đôi tay thanh khiết và cao quý của Người, trời đất được nuôi dưỡng, dẫn dắt và định hình."

"Hỡi nữ hoàng và đấng thống trị thanh lọc sông ngòi và khiến nước chảy tràn. Chúng con tôn thờ thần tính của Người và xin nguyện trung thành. Hỡi Mẫu Thần, con cầu xin Người ban cho cô ấy sự che chở và trao tặng lời chỉ dẫn!"

Đáp lại tiếng tụng niệm của Asya, 'cái bóng' trên vòng tròn ma thuật dần lớn lên.

Đó là một bóng đen khổng lồ của một con quái vật. Nó có bốn chân, hình dáng như loài thú có vú, và vóc dáng tổng thể mảnh khảnh. Nó đang gánh vác thứ gì trên lưng thế nhỉ?

Cái bóng này chính là sự hiện thực hóa của quái vật Leviathan sắp sửa ra đời.

Orihime kinh ngạc mở to mắt lẩm bẩm: "Thì ra đó là 'xà thú'... Con Leviathan sinh ra vì mình ư...?"

"Đúng vậy. Nhưng liệu nó có thể ra đời thành công hay không thì vẫn còn là ẩn số, vì hiện tại nó chỉ là một thể tinh thần chưa thể hiện hữu trong thế giới này... Một 'xà thú' bóng tối, vậy thôi. Juujouji này, nếu sợi dây khế ước không thể kết nối thể xác và tâm trí cô với nó, thì nó sẽ mãi mãi bị mắc kẹt ở thế giới này—"

Chưa kịp nói dứt lời, Hal đã sững sờ kinh ngạc. Lửa ư?

Đột nhiên, tầm nhìn của Hal bị bao trùm hoàn toàn bởi lửa, không hề có dấu hiệu báo trước.

Cháy rực. Bàn thờ nơi nghi lễ diễn ra, Asya đang tụng niệm vang dội, Orihime lo lắng ngước nhìn cái bóng, cả khung cảnh hoang tàn phía xa, tất cả đều bốc cháy dữ dội.

Đây có phải là ảo ảnh ngọn lửa mà anh từng trải qua trước đây không? Hal cảm thấy bất an.

Lần trước khi thấy những ngọn lửa này, có một con Raptor ở gần đó. Lẽ nào lần này cũng vậy—Thế nhưng, không hề có lấy một cái bóng rồng nào trong tầm mắt. Cũng không thể cảm nhận được sự hiện diện của rồng...

Hal điên cuồng quét mắt nhìn quanh nhưng bị ngọn lửa chắn tầm nhìn, anh không thể thấy rõ.

"Chết tiệt, tránh ra!"

Hal gầm lên giận dữ. Ngọn lửa đang cháy dữ dội lập tức biến mất không dấu vết.

Chẳng lẽ sự phẫn nộ mãnh liệt của Hal đã xua tan ảo giác kỳ lạ đó—Đây là kết luận phải rút ra ư? Hal thấy lạ nhưng vẫn không ngừng nhìn quanh. Không có dấu hiệu của rồng ở gần đó.

"Haruga-kun, có chuyện gì vậy? Có vấn đề gì sao?" Orihime lo lắng hỏi từ bên cạnh anh.

Tuy nhiên, Hal quá bận tâm nên không kịp trả lời cô. Cầm lấy chiếc đồng hồ bỏ túi, anh niệm chú phát động ma thuật Thăm Dò Kẻ Thù.

Ngay lập tức, được ma thuật dẫn lối, anh xoay người đúng 180 độ.

Tầm nhìn được khuếch đại đến mức viễn vọng, anh bắt gặp một hình dáng nhất định. Thoạt nhìn, nó giống một loài chim lớn.

Một con đại bàng biển Stellar hay loài chim tương tự? Hay một trong những loài chim săn mồi quý hiếm sống trong rừng núi gần thành phố?

Nhưng anh đã lầm. Nó chỉ ngang kích thước một con đại bàng nhưng hình dáng thì hoàn toàn khác biệt.

"Làm sao có thể..."

Đậu trên nóc một ngôi trường nào đó, sinh vật ấy đang nhìn xuống bàn thờ—

Một con rồng có cánh. Vảy trên thân nó màu đồng.

Có vẻ nó đã nhận ra ánh mắt của Hal. Nó ung dung bay lượn trên không trung, rồi nhẹ nhàng hạ xuống phía họ. Không thể nhầm lẫn.

Nhận ra thân phận thực sự của con rồng, Hal khó khăn lắm mới thốt ra được tiếng.

"Dừng nghi lễ lại, Juujouji và Asya. Quái vật đáng sợ nhất đã xuất hiện—Một con tinh anh đang bay đến chỗ chúng ta!"

Không có con rồng nào trên thế giới lại nhỏ bé đến thế.

Ngay cả những con Raptor, được gọi là rồng cấp thấp, cũng thường dài hơn năm mét. Thế nhưng—

Hal chợt nhớ lại những gì mình vừa giải thích cho Orihime.

—Tất cả rồng tinh anh đều là bậc thầy phép thuật. Đối với chúng, phép thu nhỏ chắc hẳn cũng dễ như trở bàn tay mà thôi.

Vậy nên, con rồng đồng đang khoan thai hạ xuống kia không nghi ngờ gì nữa, chính là một con rồng tinh anh—tên khoa học: Eques Draconis—đã tự biến hình thu nhỏ!