The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 384

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1783

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 730

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8102

Chương 294

” 

Nếu như việc ghép thành kimtự tháp đã khó, thì cái hình cuối cùng này có thể nói là gần như không thể lắpđược. Nó không đơn giản như một hình tròn 2 chiều bình thường, tất nhiên rồi,nhưng ý nghĩ về một cuộc sống tuần hoàn đã dẫn tôi đến với cái hình mà tôi đangcố xây dựng.

Trong suốt kiếp đời làm VuaGrey, tôi đã nghiên cứu rất nhiều môn học khác nhau, bao gồm cả hình tượng học.Các “khối đa diện đều” là một chủ đề thường được nhắc đến trong các nghiên cứuđó, bởi các nhà triết học cổ đại của thế giới trước đã dành rất nhiều thời gianbàn luận xung quanh sự tồn tại và ý nghĩa của chúng.

Đó cũng là tại sao tôi lại cốdựng một khối mười hai mặt đều hoàn hảo từ hàng trăm các mảnh ghép đa diện khácnhau. Khối mười hai mặt này tượng trung cho một nguyên tố thứ năm, một sợi dâyliên kết các vũ trụ với nhau và nó được coi là trung gian giữa hữu hạn và vô hạn.

Tôi không thể nghĩ được biểutượng hình học nào có thể đại diện cho tương lai tốt hơn hình khối này.

Chỉ là, nó phức tạp đến mứctôi không thể hình dung được mình sẽ hoàn thành cái thứ chết tiệt đó như thếnào.

Tôi đã quên bén đi bao nhiêuthời gian đã trôi qua kể từ khi chúng tôi xuất hiện trong căn phòng gương này.Lượng lương thực ít ỏi của chúng tôi đã cạn kiệt từ mấy ngày trước, kể cả khitôi đã hạn chế khẩu phần của mình và đã chia ra rất cẩn thận cho những ngườikhác. Nếu như không có số nước tôi mang theo thì Kalon, Ezra và Haedrig cũng sẽchết khát, bởi vì uống nước muối từ đài phun sẽ chỉ khiến họ chết vì mất nướcnhanh hơn thôi.

Nhìn vào mặt tích cực thìhình như bóng ma trong cơ thể Ada có thể tự duy trì bản thân nó, không cần nướchay tí đồ ăn nào. Tuy nhiên, tôi vẫn hơi lo lắng về tình trạng của cơ thể conbé một khi chúng tôi tìm được cách giải thoát cho Ada thật, nhưng cho tới bâygiờ thì có vẻ cô bé vẫn cầm cự được.

Hai mắt lim dim, tôi thoátra khỏi không gian trong thánh vật đó sau một lần giải đố thất bại khác. Tôi chợtnghe thấy âm thanh cãi vã.

“-không thể chờ đợi thêmchút nào nữa! Chúng ta phải thử thôi. Tất cả những gì chúng ta biết là thằngGrey đang chờ chúng ta chết! Sau cùng thì thằng khốn quái lạ đó thậm chí cũngkhông cần đến nước hay đồ ăn như chúng ta-”

“-không biết chuyện gì sẽ xảyra nếu làm theo lời-”

“-ít nhất thì chúng ta cũng phảilàm gì đó, thay vì ngồi im chờ chết-”

“-một cái bẫy, điều đó sẽ khiếnmọi việc tồi tệ hơn!”

Kalon và Ezra đang đứng “ngựckề ngực”, hét vào mặt nhau. Ezra trông có vẻ tiều tụy. Cậu ta đã sút vài cân từviệc thiếu đồ ăn, nhưng có điều gì rất khác. Cậu ta đã đánh mất sự cường trángcủa mình, thay vào đó là hình dáng của một kẻ yếu ớt và sợ sệt.

Haedrig đang nằm nghỉ trên mộttrong những cái ghế dài, có vẻ như đang cố hết sức tránh xa cuộc cãi vã giữahai anh em nhà Grandbehl.

Tôi thờ dài và đứng dậy.

Regis, nhận thấy chuyển độngcủa tôi, nói, “Họ đã cãi nhau được 10 phút rồi. Thằng nhóc đã nói chuyện với mộttrong những hình phản chiếu và nghĩ rằng tên đó có thể giúp chúng ta ra khỏiđây.”

‘Thế nó tưởng ta rãnh rỗi ngồichơi thôi hay gì?’

Hít một hơi thật sâu, tôichen vào cuộc tranh cãi. “Cả hai người, ngưng cãi nhau và hãy cùng giảng hòa đi.”

Ezra nhìn tôi với một sự ghêtởm thuần túy nhất, hai mắt phát ra những lời hoa mỹ, “Đmm!”

Tôi kiềm chế khao khát đậpcho nó một trận tơi bời. Bởi tôi biết rằng điều đó chỉ làm tình hình xấu đi màthôi.

“Tôi sẽ lo chuyện này,”Kalon cọc cằn.

Tôi giơ cử chỉ đầy thiệnchí, “Tôi muốn nghe xem Ezra định nói cái gì.”

Ezra lo lắng nhìn tôi, chưachắc có thể tin được tôi hay không. Tuy nhiên thì cái đầu của cậu ta đã nguội bớtvà bước qua người anh trai của mình để đén trước một chiếc gương. Đôi giày củacậu ta va đều đều xuống nền đá.

“Đây,” cậu ta nói, ra hiệucho tôi nhìn vào cái gương, bên trong đó chứa một ascender với cặp sừng đen dàitrên mũ. Người đàn ông đứng thẳng với hai tay vắt chéo trước ngực, tương tự nhưlúc chúng tôi tiến vào. “Đây là Mythelias, cựu ascender. Anh ta biết cách đểthoát ra khỏi đây.”

Tôi kiểm tra qua hình phảnchiếu một lần nữa, chú ý vào những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Anh ta cao bằng tôi,nhưng gầy hơn, và trông như một người lính. Nước da anh ta nhợt nhạt đến nỗi,đôi mắt đen của anh ta trông như vực thẳm vô hình trên khuôn mặt nhọn hoắt. Mộtchỏm tóc xám rơi ra từ trong mũ, phảng phất trên gò má.

Bộ giáp đen bằng da và lướitrông rất nhẹ và linh hoạt – bộ giáp của một lính cận chiến tiền tuyến. Có vẻnhư nó được yểm phép thuật; vì dòng cổ tự phát sáng trên những tấm thép khôngphải để trưng. Mũ đội đầu trông cũng rất ấn tượng. Hai sừng đen dài hơn nửa métchĩa ra từ đỉnh mũ, khiến anh ta trông cao hơn và gầy hơn.

Mắt tôi nhìn thấy gì đó. Mộtchi tiết nhỏ, là cái đường vòm bao quanh cặp sừng. Nó không phải là cái chốt đểcố định cái sừng trên mũ; nó là một cái lỗ để cặp sừng chĩa qua.

Người đàn ông này là một Vritria,hay ít nhất là có mang dòng máu của Vritria trong người.

“Vậy kế hoạch của Mytheliaslà gì?” Tôi hỏi, không chỉ ra phát hiện của mình cho những người khác ngay, dùgì thì với họ, nó cũng có thể mang ý nghĩa khác.

Cái gì đó trong giọng củatôi đã bộc lộ sự thiếu tin tưởng của tôi dành cho kế hoạch này, bởi Ezra lườmtôi thêm một lần nữa rồi mới tiếp tục. “Anh ta nói rằng mình biết sử dụngaether, và anh ta cũng biết cách để thoát khỏi chiếc gương. Anh ta đã từng nhìnthấy cách thực hiện rồi.”

Cậu ascender trẻ tuổi ngậpngừng nên tôi tiếp tục gây sức ép.

“Anh-anh ta nói rằng nhữnglinh hồn bên trong gương có thể chiếm hữu các cơ thể. Những cái xác vô hồn.” Ezraliếc xuống hành lang, nơi thi thể của Riah đang yên nghỉ. Chúng tôi đã buộc phảidi chuyển cô bé ra xa ghế dài sau một vài ngày đầu do mùi hôi thối dần bốc lên.

Kalon, người từ đầu đến giờđang đứng sau Ezra, nghe thấy và nổi giận, “Chúng ta sẽ không bao giờ giao cơthể của Riah cho kẻ dối trá này đâu.”

“Và bằng cách nào,” tôi lớngiọng, cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người họ trước khi nó kịp bắt đầu lại, “màviệc giải thoát ascender này ra khỏi gương sẽ có thể giúp chúng ta thoát khỏikhu vực này?”

Nhìn chằm chằm vào anh traimình như một con thú khát máu, Ezra nói, “Anh ta biết cách sử dụng aether. Anhta không thể nói tôi biết cách để thoát ra, nhưng có thể chỉ cho chúng ta nếuđược tự do.”

“Đương nhiên là nói dối rồi,”Haedrig đột nhiên chen vào, không thèm đứng dậy khỏi ghế dài “tôi cũng đã nóichuyện với một vài linh hồn bị nhốt ở đây, và họ cũng hứa hẹn đủ điều, nhưng chỉkhi tôi giúp họ trốn thoát.”

Ezra quay sang anh ta, cằnnhằn như một con mèo yếu đuối bị dồn đến góc tường. “Anh ta mang dòng máu củaVritra! Một trong những hậu duệ của các Đấng Cai Trị. Anh là ai mà dám thái độvới các ngài ấy?”

Haedrig đảo mắt, nhưng Kalonthì chột dạ, giờ đây trông vô cùng bối rối. Anh ta nhìn sang chiếc gương, chú ýđến cặp sừng, những đặc điểm cơ thể của người đàn ông đó rồi lắc đầu. “Chúng takhông thể chắc về điều đó, em trai à.”

Ezra nhìn thẳng vào mắt anhmình và nhổ thẳng vào chân trước khi huých vai anh ta. “Tôi không quan tâm cácngười nói gì, tôi vẫn cứ làm đây.”

Kalon không còn kiềm chế được.Anh cả nhà Grandbehl túm lấy em trai mình từ đằng sau, dùng đòn siết cổ và sauđó đập cậu ta xuống đất. Ada giả cười khúc khích dù vẫn còn bị bịt miệng, hai mắtcô ta mở to và chăm chú dõi theo cuộc ẩu đả.

Đột nhiên, cây giáo màu máucủa Ezra xuất hiện trong tay cậu ta nhưng lại không thể sử dụng do không gianchật hẹp, và Haedrig đã nhanh chóng nhảy ra từ ghế dài và đá bay thứ vũ khí đó.Nó bay vào trong bóng tối với một tiếng lóc cóc.

“Bỏ tao ra lũ hèn nhát!”Ezra gầm lên, đập hay khuỷu tay vào bụng anh trai mình.

Ada đang giãy dụa mạnh đến mứccái bịt miệng tuột ra và cô ta bắt dầu gào thét, khích đểu anh em nhàGrandbehl. “Đâm hắn! Giết hắn! GIẾT HẮN ĐI!”

Với một cái thở dài nặng nhọc,tôi bước tới và buộc lại cái bịt miệng cô ta. Regis đứng cảnh giới phía sautôi, gần như run lên với mong muốn được chen vào vụ việc.

‘Lo vụ này đi,’ tôi ra lệnh.

Người bạn đồng hành của tôinhảy lên trước và cổ của Ezra nằm gọn trong hàm của cậu ta trong tức khắc. Thằngnhóc đó ngay lập tức ngừng dãy dụa và cả Ezra lẫn Kalon nằm sõng soài trên đất.

Tôi để khoảnh khắc này kéodài một chút, hy vọng rằng hàm răng nhọn của Regis sẽ để lại nhiều ấn tượng hơnvới thằng nhóc.

Chúng tôi đã không còn thểquay đầu nữa rồi. Giờ đây, khi mối bất hòa giữa chúng tôi đã đẩy lên đỉnh điểm thànhbạo lực, niềm tin đã bị phá vỡ. Tôi sẽ không thể cứ để Ezra đứng dậy và tiếp tụcquậy phá nữa, nhưng tôi cũng không thích cách giải quyết khác.

Đưa ra quyết định, tôi âm thầmra lệnh cho Regis thả cậu ta và ra hiệu cho Kalon cũng làm vậy. Ezra nằm yên vànhìn lên tôi với đôi mắt hoang dại cùng khuôn mặt đỏ chót.

Quỳ xuống bên cạnh cậu ta,tôi nói trong một tông giọng trầm và lạnh giá, cố thể hiện nhiều uy quyền nhấtcó thể: “Tôi hiểu cảm giác của cậu lúc này, cậu có thể không tin tôi, nhưng tôilà người duy nhất có thể giúp tất cả rời khỏi đây. Tuy nhiên, tôi không thể chấpnhận được cái tính tình bất trị và hành vi bạo lực của cậu.”

“Nghe cho kĩ này, bởi vì tôichỉ nói một lần thôi. Từ giờ phút này trở đi, nếu như cậu làm trái lệnh, nếu cậutấn công tôi hay bất cứ ai trong nhóm, nếu cậu cố gắng theo đuổi cái kế hoạchvô nghĩa này trái với ý tôi, tôi sẽ giết cậu, và ném cậu thẳng vào khoảng khôngvô định kia, không một chút do dự nào cả.”

Tôi bắt gặp ánh mắt củaKalon và nhận thấy mớ cảm xúc hỗn độn đầy mâu thuẫn trong lòng anh ta: mong muốnbảo vệ em trai, tức giận trước hành vi của nó, và điên cuồng nắm vào chút xíuhy vọng mong manh còn sót lại.

“Và nếu anh trai cậu cố ngắncản tôi, tôi cũng sẽ ném anh ta qua đó luôn. Hiểu chưa?”

Anh em nhà Grandbehl nhìn chằmchằm vào tôi, tức giận nhưng cũng đầy sợ hãi, nhưng tôi có thể thấy rằng họ tintôi sẽ làm đúng lời mình nói. Kalon gật đầu, sau đó ra hiệu cho em trai anh tabằng cách đá mũi giày vào vai cậu ta.

Ezra trả lời cộc lốc. “Hiểurồi.”

Không nói thêm lời nào nữa,tôi rời đi. Regis bắt đầu theo sau, nhưng tôi ngăn lại.

‘Canh trừng Ezra đi. Và đừngngần ngặn giải quyết cậu ta nếu có cậu ta có bất cứ ý định gì khác.’

‘Rõ, thưa sếp.’ Regis nói, sẵnsàng làm nhiệm vụ sau chuỗi ngày nhìn tôi trong chán nản.

Năm phút sau, tôi lại ở sâubên trong bóng tối, cách xa đài phun nước. Cảm giác khá lạ. Dù tôi có đi xuốngcái hành lang đó bao lâu, dường như tôi vẫn chỉ mới đi được vài bước. Giống cáibẫy bằng aether được dùng để bảo vệ thành phố ẩn náu dưới lòng đất của các phápsư cổ djinn xây nên ở Dicathen, nơi mà – hy vọng rằng – gia đình tôi vẫn đanglánh nạn an toàn.

Trong suốt cả cuộc đời tôi –kiếp thứ hai – tôi đã luôn bị bao quanh bởi các cổ vật của các djinn: Xyrus,lâu đài bay, mạng lưới cổng dịch chuyển,… sau khi chuyển sinh, tôi đã coi chúngnhư lẽ thường tình và không hề mảy may suy nghĩ đến thành tựu của các pháp sư cổđại, hay cố gắng học hỏi thêm về họ.

Phải chăng đó là điều đangkìm chân tôi lại? Cách thức mà các djinn truyền lại kiến thức của mình còn phứctạp gấp trăm ngàn lần sách vở hay giáo trình ở bất kỳ đâu. Kể cả khi đối mắt vớinguy cơ đe dọa diệt chủng hàng loạt, họ cũng đã không thể dạy Gia Tộc Indrathnhững bí mật cũng mình, bởi những con rồng không thể học theo cách của djinn được.

Cách tiếp cận hiện tại củatôi thực sự đã đến giới hạn rồi. Dù rất khó để thừa nhận điều này, nhưng nếutôi không có một cái nhìn mới về mọi việc, thì tôi sẽ không thể học được nhữnggì mà hòn đá này đang cố dạy tôi.

Sử dụng những bài tập tinhthần mà tôi đã học được từ hồi còn là Vua Grey, tôi bắt đầu phân loại mọi thứmình biết về các djinn và aether, tôi nhớ lại mọi bài dạy của Quý bà Myre,Sylvie, và Trưởng lão Rinia. Tôi nhớ lại các trận chiến với các retainer vàScythe, và cả những con quái thú aether trong Thánh Tích. Tôi để lời nhắn củaSylvia lạc trôi trong tâm trí và ngẫm lại từng lời của djinn ảo ảnh.

Vấn đề là, tôi không có đủkiến thức về các thánh vật và cách các djinn đã dùng chúng. Dù tôi đã học đượcrất nhiều thứ kể từ lúc thức dậy trong Thánh tích này, nhưng hiểu biết của tôivề các thánh vật bị giới hạn rất nhiều, bởi tôi phải tốn kha khá thời gian củamình ở trong hòn đá, và chưa kể đến cái món thánh vật chết của ông Cromely vẫncòn nằm chễm chệ trong cổ tự không gian của tôi.

Tôi với lấy cái cổ vật chết màtôi thắng được từ hồi còn ở Maerin và bắt đầu nghiên cứu hòn đá chẳng mấy thú vịnày, nhưng chỉ một lúc sau, sự chú ý của tôi đã quay sang tiếng bước chân đangđến gần.

Tôi nhìn lên và thấy Haedrigđang tiến tới, dáng đi ngay thẳng và gọn gàng toát lên khí chất thanh nhã, dùmôi anh ta nứt nẻ và hai má hóp vào. Chợt nhớ ra độ quý giá của một thánh vật,dù đã chết đối với người Alacrya, tôi liền nhanh chóng giấu hòn đá đi.

“Tôi không nghĩ rằng anh làloại người sẽ mang theo một thánh vật chết,” ascender tóc xanh lên tiếng, hơinhướng mày, giọng anh ta pha chút phán xét. “Nó là vật truyền lại, hay là thứgì đó để bỏ bùa các nữ quý tộc à?”

Tôi đảo mắt. “Ừ, Đây là thứmà tôi dùng để quyến rũ tất cả những người phụ nữ hấp dẫn mà tôi đã gặp.”

“Làm như ngoại hình của anhlà chưa đủ à?” Anh ta cười nhẹ.

“Tôi không biết anh đang chêtôi hay là khen tôi nữa?” Tôi nói, không chắc mình nên cảm thấy vui hay khó chịubởi sự chen ngang của anh ta.

Haedrig ngồi gần tôi, dườngnhư không mấy để ý đến món thánh vật đắt tiền và hiếm có mà tôi nắm trong tay.

“Tôi phải công nhận là, mặt anhtrông khá đẹp trai đấy. Nhưng tôi cũng không coi nó như một điểm tốt hay gìđâu,” anh ta hắng giọng, “Cơ mà mọi việc vừa rồi khá căng thẳng nhỉ.”

Tôi xoa xoa phần gáy củamình, cố tránh nhìn Haedrig. “Tôi-”

“Tuy nhiên, anh đã rất đúng,tôi nghĩ anh đã xử lý tình huống đó khá tốt,” Haedrig vươn tay ra, lưỡng lựnhưng rồi vỗ vai tôi. “Thôi, có vẻ như tôi đang làm phiền anh rồi. Tôi xin lỗi.”

Tôi lắc đầu. “Ổn mà. Tôi cầnmột chút… để đánh lạc hướng tâm trí mình thôi.”

“Ezra sẽ không đồng ý với điềuđó,” Haedrig đáp lời trong khi đang đứng dậy, khóe môi anh ta cong lên thành nựcười. “Chúc may mắn nhé, Grey.”

Sau tiếng cười khúc khích,tôi tập trung vào thánh vật chết trong tay mình. Ngoại trừ vầng sáng màu tím củaaether bao quanh nó, hòn đá chẳng có gì đáng chú ý cả. Nó trông tựa như mấy hònđá mà một đứa trẻ nào đó sẽ vô ý ném đi.

Tôi truyền aether vào trong thánhvật, tương tự như cách tôi tương tác với hòn đá chìa khóa, nhưng chẳng có gì xảyra cả. Sau đó, tôi cố rút aether ra khỏi nó, nhưng dừng lại ngay lập tức bởitôi nhận thấy rằng có rất ít aether vẫn còn ở trong thánh vật và cũng không muốnvô tình phá hủy nó chỉ vì một chút aether nhỏ nhặt.

Thở dài, tôi nhìn sangHaedrig, anh ta đã quay lại chỗ ngồi trên ghế dài bên cạnh đài phun nước và ngồithiền định.

Chỉ với một cái lắc tay, tôitung thánh vật lên không trung, nhìn nó bay gần đến trần nhà rồi bắt nó trướckhi kịp rơi xuống đất.

Không còn gặt hái được thêmgì khác, tôi nhét thánh vật vào trong túi quần, nhắm mắt và lại bắt đầu phục hồiaether.

***

Ngay khi vừa bay xuyên vàokhông gian trong hòn đá chìa khóa qua bức tường tím một lần nữa, tôi ngay lập tứccảm nhận được rằng có điều gì đó đã thay đổi. Những hình đã hoàn thiện lúc trướcvẫn ở đó, phản chiếu hiện tại và quá khứ trong căn phòng gương. Còn cái khốihình học còn lại – mảnh ghép câu đố của tôi – đã trôi dạt đi trong lúc tôikhông ở đây, như mọi lần.

Không phải thứ gì đó hữu hình,mà là một sự tĩnh điện, một dạng năng lượng âm ỉ tràn lan trong không khí.

Rất nhanh chóng, tôi liềnthu thập và phân loại các mảnh ghép, hy vọng rằng cảm giác của mình là một dạnghiểu biết, một kiến thức về aether bỗng vô thức truyền đạt vào tâm trí tôi vậy.Tuy vậy, khi tôi có những mảnh ghép trước mắt, tôi không cảm thấy bộ não củamình có thêm gì mới mẻ cả.

Như lúc tôi thuận theo nhữngrung động aether, thứ cho phép tôi Thần Tốc xuyên không gian, tôi thả lỏng tâmtrí và hòa mình cùng tiếng rè rè của dòng điện. Nó tràn ngập không gian, trànngập cả tâm trí tôi, nhưng cũng tồn tại một chấm nhỏ, vô định và rõ ràng hơn. (Darkie: mệtquá, lại chơi đồ xong miêu tả rối não vl)

Sử dụng aether như một cái kẹp,tôi với tới cái chấm đó và kéo thứ gì đó ra.

Là cái viên đá Thánh Vật chết.

Sững sờ, tôi nhìn hòn đátrôi dạt trong không trung, như bao hình khác ở đây. Theo bản năng, tôi truyềnaether vào nó, như lúc đanng ngồi trong hành lang tối của căn phòng gương.

Bề mặt sần sùi của hòn đá vỡra như thể bị một cây búa đập vào, hé lộ một viên kim cương sáng rực màu trắng.Viên kim cương tan ra khi nó lan tỏa anh sáng rực rỡ của mình đi mọi ngóc ngáchcủa không gian bên trong hòn đá chìa khóa. Bất cứ nơi nào ánh sáng nó chạm tới,tôi cảm thấy đau nhói, như thể tâm trí tôi đang tự mở rộng ra để chứa đựng nó.

Cách hình học dường như cũnghấp thụ ánh sáng và cũng tự phát sáng, và rồi đột nhiên tôi hiểu hết mọi thứ.Giống như lúc tôi dựng hình hộp phản chiếu hiện tại, các mảnh ghép gần như hiệnra trước mắt tôi và tôi nhanh chóng ghép chúng vào với nhau.

Phấn khích và vui mừng phơnphởn khi đạt được kiến thức mới, tôi suýt chút nữa thì đã lỡ mất nó. Một tiếngchuông báo động réo lên trong tâm trí tôi, và tôi quay sang hình hộp.

Cả căn phòng gương chìmtrong hỗn loạn.

Kalon đang chật vật chống cựlại Ada, giờ đây đã được giải thoát. Cô ta cào và cắn anh ta hết sức lực, nhưnganh ta thì di chuyển như đang sợ sẽ làm đau cô ta.

Haedrig đang lồm cồm bò rakhỏi đài phun nước. Máu anh ta nhỏ giọt từ trên tai và hòa vào nước, nhuộm đỏ mộtbên má và cổ.

Những cái gương gần Haedrigvà đài phun gần như bị phá hủy, giờ chỉ còn vực sâu thăm thẳm.

Ezra đang chạy dọc hànhlang, kéo theo xác của Riah.

Registhì đã biến đâu mất rồi.

Bỏ mặc mọi suy nghĩ về hình đadiện ban nãy, tôi cố mở mắt để rời khỏi không gian trong hòn đá chìa khóa nhưnglại không thể. Bất cứ khi nào tôi đến gần rào chắn sương tím, tôi lại thấy mìnhlại xuất hiện trước câu đố chưa giải đáp xong đang lơ lửng giữa vô vàn nhữnghình thù khác.

Chết tiệt chứ!

Ở trên mọi mặt của hình khối,Haedrig lăn ra khỏi đài phun và đứng dậy, lao thẳng về phía Ezra. Tên Ascendertrẻ tuổi rụt tay lại như để ném giáo của mình vào người ascender tóc xanh, vàHaedrig cúi xuống, nhưng nó chỉ là động tác giả.

Thủ đoạn đó đã câu thêm choEzra một chút thời gian cần thiết để lôi xác của Riah đến trước gương của tênascender có sừng. Tôi chột dạ khi nhìn cậu ta giật mạnh cái xác và ấn bàn taylên bề mặt lạnh lẽo của chiếc gương.

Tôi điên cuồng lắp các mảnhghép một lần nữa, di chuyển nhanh hết cỡ mà khả năng thao túng aether của bảnthân cho phép. Cùng lúc đó, tôi cũng dõi theo trận chiến đang diễn ra bên ngoàihòn đã chìa khóa.

Trong gương, tên ascendermang dòng máu của Vritria nhếch mép cười xảo quyệt. Và rồi hắn ta biến mất, vàmột màn sương màu tím tràn ra khỏi chiếc gương, chui vào Riah, hệt như lúc Adachạm vào gương của chính mình.

Hai mắt của Riah chợt mở vàhai đôi mắt đen thăm thẳm đó nhìn thẳng vào Ezra. Với một tay, thằng nhóc đẩylùi Haedrig bằng cây giáo, tay còn lại chìa ra để giúp Riah. Nhưng khi cô nhócnắm lấy nó, Ezra giật mình và giẫy dụa như cố để thoát ra, nhưng bàn tay sưngphồng, đã chết của Riah bám chặt cho đến khi trông như xương cậu ta đã nát vụn.

Haedrig lao về phía trước, nắmlấy cây giáo và vung nó lên, khiến thân giáo đập vào cằm của Ezra và đánh bay cậuta ra sau. Đồng thời, có một vụ nổ năng lượng phát ra từ Ezra đã đẩy ngãHaedrig và làm vỡ những chiếc gương gần đó.

Cả ba người nằm rạp trên nềnđá. Riah, hay nói đúng hơn là Mythelias trong cơ thể con bé, là người đầu tiêncử động. Trong khi đang đứng dậy, phần thịt xung quanh cái chỗ đứt lìa bắt đầuphìn lên và mọc lại, tạo thành cái chân bị hoại tử.

Bên cạnh hắn ta, Ezra bắt đầuco giật trong đau đớn. Lan từ tay mình là những cái ung nhọt màu đen mọc lêntrên da thịt, vùng da xung quanh chúng chuyển xám. Khuôn mặt cậu ta cau có nhưbị tra tấn trong khi những thứ đó nhanh chóng bao bọc cơ thể cậu ta…cho đếnkhi chẳng còn gì ngoài một khối ung nhọt Ezra vặn vẹo kinh khủng.

Và bất chấp tình trạng hỗnloạn dâng cao, tôi vẫn không thể tìm thấy Regis.

Trong khi tất cả điều nàyđang diễn ra, tôi làm việc cật lực để hoàn thành hình mười hai mặt, không biếtchắc rằng điều gì sẽ xảy ra sau đó. Tôi chỉ biết rằng mình sẽ không thể rời khỏiđây nếu không giải xong câu đố này; tôi chỉ mong rằng mình sẽ xong kịp để cứunhững người khác.

Đột nhiên, Kalon bay qua đầuHaedig, với ngọn giáo rực sáng chĩa về trước.

Lăn để né đòn tấn công,Mythelias đứng dậy với cây giáo của Ezra trong tay và tung ra những cú đâm chémliên tục, buộc Kalon phải vào thế phòng thủ. Kể cả anh ta cũng phải suýt soát lắmmới tránh được đòn tấn công như vũ bão ấy.

Mythelias tiếp tục gây sứcép với Kalon, nhưng điều này lại vô tình để Haedrig ở phía sau lưng anh ta.Không biết là do hắn ta đã hoàn toàn quên bén đi người ascender tóc xanh haykhông đếm xỉa đến khả năng của Haedrig, nhưng Mythelias chỉ tập trung hoàn toànvào người nhà Grandbehl cuối cùng thì đột nhiên Haedrig tung đòn.

Lưỡi kiếm mỏng đâm xuyênlưng của Mythelias, chỉ chệch về bên trái cột sống của hắn ta, sau đó xoay 90 độ,cắt ngang ngực hắn, để lại một vết thương khủng khiếp. Trước khi tôi kịp hoanhô thì phần thịt đó bắt đầu trương lên và một cái sẹo đen cứng được hình thànhbên trên vết cắt.

Quay người, Mythelias chém mắtcá chân của Haedrig bằng lưỡi giáo, sau đó canh thời điểm để chuẩn bị tung mộtcú đâm vào tim, và Haedrig rất khó khăn lắm mới đỡ được.

Bên trong không gian của hònđá chìa khóa, những mảnh ghép cuối cùng của hình mười hai mặt đang dần hoàn thiện.Nhưng tôi lại quá tập trung vào hình ảnh đang được chiếu trên một mặt của kim tựtháp, nó đang phát lại quá khứ gần nhất. Có vẻ như nó đang bắt kịp với hiện tạivà giờ thì đang chiếu những gì chỉ vừa mới xảy ra khoảng vài phút trước.

Trong đó, Ezra đang chạy dọchành lang, Regis đuổi theo sau cậu ta như một con sói bóng tối nguy hiểm tộtcùng. Thằng nhóc hai tay run rẩy và liên tục ngoái lại đằng sau như sợ bị tấncông bất cứ lúc nào.

Haedrig đang ngồi ở rìa đàiphun nước, hai chân ngâm trong bể nước muối. Kalon đang kiểm tra các nút buộctrên người Ada giả, điều mà chúng tôi phải làm thường xuyên để ngăn bóng makhông làm hại cơ thể của Ada.

Khi Ezra tiếp cận đài phunnước, nỗi lo lắng của trên mặt cậu ta hóa thành dã tâm đen tối. Cậu ta độtnhiên bước sang và kích hoạt ấn crest của mình.

Tim tôi nhói lại khi một vụnổ bùng phát, khiến Haedrig bay ngang mặt nước và đập đầu vào đài phun. Kalon bịném về đằng sau nên tôi chẳng thấy anh ta nữa, và kể cả Ada cũng ngọ nguậy dữ dộidù bị trói.

Những cái gương xung quanhEzra vỡ vụn, và, điều đáng sợ nhất, là Regis đã bị thổi bay qua một khung kínhvỡ, biến mất vào khoảng hư không thăm thẳm ở phía bên kia.

[] [] []