The Beginning After The End (Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 367

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 715

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 252

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1652

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 665

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 7455

Chương 242

” 

Một khoảng im lặng đến rùngrợn kéo dài sau khi tôi hỏi, và khi bà ấy mở miệng, tôiđã tưởng rằng bà ấy sẽ kể một câu chuyện thật dài và phức tạp về cách mà bà ấyđãtìm được đường vào Lâu Đài và cứu Tessia và gia đình tôi.

Thay vào đó, bà ấy liên nóimột điều mà tôi không hề mong đợi. “Arthur, ta đã biếtthân thế thực sự của cậu ngay lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, lúc mà cậu tìm đếnta để liên lạc với gia đình của mình.”

Tôi tròn mắt. “Cái gì? Làmthế nào mà bà biết được??”

Rinia giơ một ngón tay lên.”Đôi mắt già này của ta thấy được nhiều thứ hơn cậu biếtđấy. Tuy nhiên, mặc dù đúng là ta đã giả ngu ngơ với kiếp trước của cậu và giữbí mật với cậu, có một số phần trong câu chuyện này mà ta vẫn chưa thể tiết lộ được.”

Tôi không trả lời mà vẫn đểbà ấy tiếp tục nói.

“Ta đã biết trước rằng sẽ cómột cuộc tấn công nhắm vào Lâu đài sau sự phản bộicủa con trai Virion.”

“Virion… Bà đang nói với cháurằng chính Alduin là người chịu trách nhiệm cho đểtên Scythe đó vào ư? Không thể nào, bà thật sự nghiêm túc nói rằng ông ấy đã cốgiết chính cha ruột của mình ư? “

“Mặc dù ta biết trướcnhiều điều, nhưng ý đồ thật sự của Alduin vẫn là một ẩn số với ta, nhưng đúng vậy,chính Alduin là người đã đưa tên Scythe cũng như các lực lượngcòn lại của hắn ta trực tiếp đến cổng dịch chuyển của lâu đài,” bà trả lời.

Tôi đưa lên che mồm đang háhốc. Thật không thể tin được. Bất chấp những bấtđồng quan điểm giữa hai người họ, Alduin đã luôn luôn kính trọng Virion. Sau mộthồi nghĩ ngợi, tôi lên tiếng.

“Là vì sự an nguy củaMerial và Tessia đúng không? Đó là lý do tại sao ông ấy phảnbội tất cả mọi người ư? Nhưng nếu vậy…?” Giọng tôi đần nhỏ hơn để gia đìnhtôiđang ngủ không nghe được. “Tại sao họ lại đưa mẹ cháu với em gái cháutheo?”

“Đúng, Alduin tin là vậy.”Bà ấy nói. “Còn về gia đình của cậu thì có thể dễ dàng suy luận ra rằng bọnchúng muốn bắt giữ mẹ và em gái cậu để làm con tin.”

Xoa thái dương, tôi nghĩ vềđiều bà ấy nói cho đến khi tôi chợt nhận ra một điều.”Khoan, bà vừa nói là Alduin tin là vậy ư? Ý bà là sao khi nói vậy?”

Rinia mỉm cười nhạt nhòa. “Đấylà phần mà ta không thể tiết lộ thêm cho cậu bất kỳđiều gì thêm được nữa. Tất cả những gì ta có thể nói cho cậu biết là nếu chúngtamuốn có cơ hội đoạt lại non sông nước nhà thì chúng ta phải giữ Tessia an toànvàtránh xa Agrona và phe Alacryans càng xa càng tốt.”

Đầu tôi quay ngoắt về phíabà elf. “Khoan, vậy là chúng ta có cơ hội đoạt lạiDicathen ư?”

Bà ấy gật đầu. “Mặc dùrất mỏng manh, nhưng đúng vậy.”

Cả hai chúng tôi im lặng chođến khi tôi lên tiếng thêm lần nữa. “Nếu bà biết về vụtấn công vào Lâu Đài, vậy bà có biết rằng ngài Buhnd sẽ chết không?”

Ngọn lửa trước mặt chúng tôicháy lách tách, tạo nên những miếng than hồng nóngdưới mặt đất.

“Đúng thế,“ cuối cùngbà ấy cũng lên tiếng. “Nhưng nếu ta cố ngắn cản hay canthiệp vào thì nguy cơ Tessia bị bắt giữ sẽ cao hơn.”

Tôi mở miệng tính nói gì đó,nhưng tôi không thể tìm được từ nào để nói.

“Ta biết cậu đang nghĩgì, nhưng ta không thể đánh cược khả năng mỏng manh cứu toàn Dicathen chỉ để cứutất cả mọi người được.”

“Nhưng nếu bà đã biếttrước mọi chuyện thì bà đã có thể tìm cách đối phó rồi. Đángra bà có thể nói cho Virion, hoặc nói cho cháu biết!” Tôi tranh cãi.

“Dòng chảy thời giankhông hoạt động kiểu đó đâu. Thay đổi một thứ sẽ làm thayđổi tương lai… và ta sẽ không thể tiên liệu được tương lai mới đó.” Bà ấy nóimộtcách nhẹ nhàng.

Nghiến chặt răng, tay tôi nắmnứt sàn nhà xi măng để cố bình tĩnh lại. Tôi biết mìnhđang quá ích kỷ… nếu không nhờ Trưởng Lão Rinia thì chắc hẳn Tessia và giađìnhtôi giờ đã nằm trong tay Argona, nhưng dù có thế thì…

“Mà làm thế nào mà bàcó thể cứu được Tessia và gia đình cháu?” Tôi hỏi.

“Ta đã kịp thời can thiệptrong khi họ đang trên đường trở lại Elenoir,” bà ấy nói mộtcách bình thản.

Tôi gật đầu trước câu trả lờicủa bà ấy, nhưng tâm trí tôi thì quay cuồng cố nghĩ rađược làm thế nào mà bà Rinia lại có thể thành công được. Làm thế nào mà bà ấy lạicó thể tách Tessia và gia đình tôi khỏi Alduin và Merial? Mà lúc đó chỉ cóAlduin vàMerial thôi ư? Rinia có nói rằng Alduin tin rằng bọn họ đều an toàn, nhưngkhông hề.Có khả năng cao là sau khi Alduin, Merial, Tessia và gia đình tôi bước qua cổngdịchchuyển thì họ đã bước vào một cái bẫy giăng sẵn đang chờ họ.

Trưởng lão Rinia biết mọichuyện sẽ diễn ra thế nào ư? Khả năng deviant tiên đoáncủa bà cũng có thể thao túng thời gian tốt đến vậy ư?

Thời gian!

Không một lời cảnh báo trước,tôi tỏa sát khí về phía trưởng lão Rinia, và ngay khi tôithấy bà ấy ngạc nhiên, tôi liên kích hoạt Realmheart và ngay lập tức dùngStaticVoid.

Cả thế giới biến trở thành mộtmàu đơn sắc, ngoại trừ những đốm tím đang rung lên.Nhưng mắt tôi không tập trung vào các hạt aether xung quanh tôi; mà là những hạtaether đang tập trung quanh Trưởng Lão Rinia.

Bà ấy nhìn tôi một cách bốirối trong khi tôi nheo mắt lại khi nhận ra mọi điều. Bà ấyđảo mắt xung quanh rồi nhìn thẳng vào mắt tôi.

“Thông minh đấy,” bà ấythở dài.

“Vậy là bà có thể thaotúng được aether.” Tôi lẩm bẩm khi thấy các đốm hạt tím lơlửng xung quanh bà như thể muốn bảo vệ bà.

“Cháu có thể chắc chắnrằng bà không phải là một asura.” Tôi nói. “Bà là… một trong các pháp sưcổ đại ư?”

Bất chấp sự khổ nhọc và đauđớn mà trưởng lão Rinia đang chịu đựng để giữ aethercủa mình kích hoạt, nhưng bà ấy vẫn khúc khích trước khi trả lời. “Không.Ta hoàn toàn tự tin nói với cậu rằng ta không phải là một pháp sư cổ đại.”

“Vậy bà là ai… bà làcái gì? Ngay cả cháu cũng không thể kiểm soát aether nếu không có ý chí rồng màmột asura đã cho cháu.”

“Mặc dù ta không chắc lắm,nhưng ta tin rằng khả năng tiên liệu của ta bắt nguồnmột phần từ aether. Còn việc ta đã học được kỹ năng này thế nào thì rất tiếc làta không thể tiết lộ gì được cho cậu.”

“Cháu không nghĩ câu trảlời đó là đủ để chấp nhận đâu.” Tôi lên giọng và nhìn chằmchằm vào bà elf đầy bí ẩn kia.

“Ta có thể kể cho cậu nghetoàn bộ mọi thứ. Nhưng như thế thì rất có thể Tessia vàgia đình của cậu sẽ chết vì điều đó.” Bà ấy trả lời, khuôn mặt ngày càng tái nhợthơn. ‘Làm ơn đấy, hãy kiên nhẫn thêm chút nữa và ta đảm bảo cậu sẽ hiểu đượcmọi chuyện.”

Bà ấy không hề dùng nhữngngười thân yêu của tôi để đe dọa tôi, không, bà ấy thậtsự tin rằng nếu bà kể hết mọi thứ cho tôi nghe thì sẽ dẫn đến cái chết của họ.

Nghiến răng, tôi hủy StaticVoid, cho phép trưởng lão Rinia hủy thi triển aether thuậtgiúp bà ấy không bị ngưng đọng thời gian chung với những thứ khác.

Bà ấy thở gắt. “Cảmơn… vì đã tin tưởng ta.”

“Bà đã cứu Tessia vàgia đình cháu.” Tôi nói, liếc sang nhìn mẹ và Ellie đang ngủ. “Điều tốithiểu nhất mà cháu có thể làm là tin tưởng bà—ít nhất là cho đến khi bàcho cháu lý do để ngừng tin tưởng.”

Cả hai chúng tôi tiếp tụcnói chuyện, lần này thì bình tĩnh hơn. Tôi hỏi mọi câu hỏimà tôi thắc mắc. Bà ấy có trả lời một số câu, một số khác thì không, nhưng tôikhônglàm khó bà nữa.

Tôi biết được rằng có vài cổngdịch chuyển ở đây có thể bị thao túng bởi aether. Đóchính là cách mà trưởng lão Rinia đã có thể đến đây nhanh mà không cần phải tựmình đi xuyên lục địa với Tessia, mẹ tôi và em gái tôi.

“Bà đã có thể học đượcaether thuật, trong khi cháu thì chỉ có thể vay mượn sứcmạnh này từ người khác trao cho. Hãy nói cho cháu nghe, liệu cháu có thể học đượcnhư bà không?” Tôi hỏi, cố gắng tìm lại cảm giác khi mà tôi đã có thể tự thaotúngaether để làm thương tên scythe dùng hắc hỏa diệm.

“Có, và không. Khả năngkích hoạt aether thuật của cậu thông qua ý chí rồng, cộngvới việc cậu thậm chí cũng có thể nhìn thấy aether đã cho cậu rất nhiều lợi thếhơnvạn người. Tuy nhiên, khi so với cậu thì lợi thế của ta lớn hơn nhiều. Ta thậmchí còntừng phát hiện ra một địa điểm cực kỳ nhiều aether để tập luyện. Nhưng ngay cảthế… ta đã phải mất tám mươi năm chỉ để học thứ mà cậu có thể đạt đến trình độnhư bây giờ.” Bà ấy giải thích.

Tôi há hốc mồm khi nghĩ đếnviệc dành ra tận hơn tám mươi năm chỉ để hiểu đượcaether thuật. Tám mươi năm là một khoảng thời gian rất dài, mặc dù lõi trắng sẽgiúp tôi sống lâu hơn, nhưng tôi không thể nói điều tương tự với mẹ và em gáitôiđược.

“Cháu hiểu rồi.”

“Vẫn còn quá sớm để từbỏ hy vọng. Chúng ta vẫn nên tiếp tục thu thập lực lượng,và với cậu cùng Tiểu Thư Sylvie đây, chúng ta có đến ba người có thể sử dụngcáccổng dịch—” Trưởng lão Rinia ngưng lại đột ngột, và tôi biết lý do tại sao. Tôiquayđầu lại, nhắn mày trước tiếng bước chân hối hả ngày đang to hơn.

Cảm xúc thay đổi đột ngộtkhiến Sylvie choàng tỉnh giấc.

‘Chuyện gi thế?’  Cô ấy nhắn và ngước đầu lên khỏigối tôi.

‘Virion đang đến… có gì đó không ổn.’  Tôi trảlời và đứng dậy.

Tôi bắn ra một xung khí manađể cảm nhận xem ai hay thứ gì đang đuổi theo Virion,nhưng chỉ có mỗi mình ông ấy. Chỉ mất vài giây để ông xuất hiện bên trong hành langhẹp dẫn đến căn phòng chúng tôi đang ở. Vị tổng tư lệnh già ăn mặc tơi tả, mệtmỏi và đang khá hoảng loạn.

“T-Tessia… đã chạy đi mấtrôi,” ông ấy thở hồng hộc.

“Cái gì cơ?” Tôi thốtlên. “Sao chuyện này xảy ra được? Cô ấy chạy đi đâu?”

Trưởng lão Rinia rủa thầm vànắm tay tôi. “Arthur, không được để Tessia rời khỏi nơinày. Có gì không ổn với lõi của con bé, và nếu con bé rồi khỏi nơi trú ẩn nàythì pheAlacryan sẽ có thể định vị được con bé.”

Tôi tròn mắt trong hoảng hốt,rồi tôi quay sang Virion. “Cô ấy đi hướng nào?”

Ngay khi Virion chỉ tay thìtôi ngay lập tức lao về phía ông chỉ và kích hoạt Static Void(Ngưng Đọng Thời Gian) một lần nữa.

Màu sắc trong thế giới liềnngã sang màu đơn sắc khi tôi lao vun vút đi. Kích hoạtRealmheart để tìm kiếm dao động mana của Tess, tôi tiếp tục chạy thẳng về trước.

Tôi khó có thể  dùng được mana nhiều khi kích hoạt Static Void(Ngưng Đọng Thời Gian) vì tôi không thể thao túng mana từ môi trường, nhưng cũngchính vì không có nhiều mana môi trường ở trong đây nên tôi nghĩ Tessia cũngchưa đi được xa đâu.

Với lượng mana ít ỏi tronglõi tôi ngày càng cạn kiệt dân, tôi cần phải tiếp tục chịuđựng cho đến khi tôi tìm được dấu vết mana của Tess.

Tôi đã đúng. Tess đã sử dụngphép thuật để chạy trốn khỏi Virion, người vẫn đang bịthương và không thể sử dụng mana của mình.

Đi theo con đường mòn vào mộtđường hầm khác với nơi tôi đi vào, tôi phát hiện raTess. Cô ấy đứng đơ ra tại chỗ, đôi mắt kiên định, mái tóc cô ấy cuộn lên… vànhữnggiọt nước mắt lơ lửng trong không khí sau lưng cô ấy.

Tôi lao qua cô ấy vài bước chânđể cho cô ấy có thời gian dừng lại trước khi hủyStatic Void và Realmheart. Những mảng màu tím và xanh lá cây nhạt dần trong khimàu sắc lấp lánh lấp đầy thế giới.

Tessia tiếp tục chạy cho đếnkhi cô ấy phát hiện ra tôi. Sau khi ngay lập tức dừng lại, cô ấy nhìn chằm chằmvào tôi, mắt và miệng đều mở to.

“Làm thế nào mà anh…” cô ấybắt đầu trước khi cô ấy lắc đầu và mắt cô ấy nheo lại.”Em phải đi, Art. Em phải cứu cha mẹ mình.”

Tôi đã không nghĩ mình cầnphải nói gì với Tess một khi tôi bắt kịp. Tôi thậm chíkhông biết cô ấy sẽ nói gì, nhưng tôi chắc chắn không hề mong đợi điều này. “Tess…bố mẹ em đã phản bội chúng ta.”

“Đừng có nói—Anh đừngcó mà nói kiểu đó!” Cô cáu kỉnh, mắt trừng trừng. “Anh chẳng biết quái gìcả!”

“Những gì anh biết làcha mẹ em đã thông đồng với Agrona, cho một tên scythe vàoLâu đài và khiến hầu như tất cả mọi người đều bị giết,” tôi nói một cách bìnhtĩnh.

“Mọi chuyện không hềđơn giản như vậy,” cô ấy lập luận, vội vàng lau đi một giọtnước mắt. “Họ không có lựa chọn nào khác…”

“Tess… vê cơ bản, cha và mẹcủa em đã quyết định hy sinh Virion – ông nội của em – với hy vọng rằng Agronasẽ để Elenoir được yên. Bây giờ, hãy quay lại với bọn anh. Hãy bàn về các bướctiếp theo của chúng ta và—”

“Đủ rôi. Em biết anh bấtđồng ý kiến với cha mẹ em trong suốt các cuộc họp hộiđồng, nhưng đứng có nói như kiểu họ ích kỷ như vậy. Họ không có lựa chọn nàokhác cả.”

“Em cứ luôn nói vậy,Tess, nhưng họ có rất nhiều lựa chọn.” Tôi vặn lại. “Đáng ra họphải lờ đi lời đề nghị của Agrona và tin tưởng rằng Virion sẽ chiến thắng cuộcchiến này.”

“Thế thì em sẽ chết,Art!” Cô ấy hét lên. “Anh muốn như vậy hả!?”

Tôi nhăn mày. “Chết?E-Em đang nói gì vậy?”

Tess tiếp tục bước lên cho đếnkhi chỉ cách tôi vài inch. “Em sẽ chết. Cha mẹ emkhông còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận giao kèo với Agrona bởi vì ýchíthú mà anh đã đưa cho em vài năm trước. Anh còn nhớ chứ?”

Tâm trí tôi nhớ loáng thoángvề con Elderwood Guardian mà tôi đã đánh bại. “Không,không thể nào. Em chỉ gặp chút vấn đề với việc đồng bộ hóa nó thôi. Một khi emkiểm soát được nó…”

“Ý chí thú mà anh cho em làtừ một con quái bị đột biến.” Tessia ngắt lời, một dòngnước mắt chảy trên má em. “Một con quái bị đột biến bởi Agrona. Với thứ đótrong cơ thể em thì em chẳng khác gì một quả bom di động mà Agrona chỉ cần búngtay làkích nổ.”

Đầu gối tôi khụy xuống, tôiloạng choạng một hồi để cố giữ thăng bằng. “K-Không…”

“Nên anh đừng có nói rằngcha mẹ em đã phản bội tất cả chúng ta.” Tess nói. “Họlàm thế chỉ vì muốn cứu em, và nếu không ai ở đây cho họ một cơ hội để chuộc lạilỗi lầm, thì em sẽ làm.”

‘Art! Chuyện gì xảy ra vậy, người vẫn ổn chứ? Con đang đến chỗ người đây.’  Sylvienhắn, cảm xúc lo lẵng của cô ấy lan đến tôi.

‘Không sao, mọi chuyện vẫn ổï cả. Cứ ở yên đấy trong khi ta cố thuyết phụcTess?’ Tôi trảlời

“Tess… anh không hề biếtchuyện này là vì ý chí thú mà anh đã đưa cho em.” Tôilầm bẩm. “Nếu anh mà biết…”

Cô ấy lắc đầu. `Em biết rằngđó không phải lỗi của anh, nhưng em vẫn cần phải làm gì đó, Art.”

“Anh hiểu mà, Tess.Nhưng một khi em bước ra khỏi nơi trú ẩn này, người Alacryansẽ có thể lần ra em. Em sẽ chết đó.”

Tess nằm chặt áo của tôi vớiđôi tay run rẩy. “Họ là cha mẹ của em, Art. Họ đã làmmọi cách có thể chỉ để cứu em thôi.”

Một luông cảm xúc rối bời dângtrào trong tôi khi tôi nhìn xuống Tess: thất vọng,buồn bã, sợ hãi… và cảm giác tội lỗi. Tôi có cảm giác như thể tất cả những gìđã xảy ra bây giờ cũng đều một phần do tôi, đặc biệt là khi tôi biết rằng có điềugì đó không ổn với con quái Elderwood Guardian. Nhưng vì quá phãn khích khi gặthái được phần thưởng từ một con quái vật mạnh như vậy, thay vì thận trọng, tôiđã đưa nó cho một trong những người tôi quan tâm nhất để cố gắng giữ cô ấy antoàn.

Tức giận với chính bản thânvà cảm thấy phát bệnh với sự trêu ngươi của số phận,tôi đẩy Tess ra. “Anh không thể nói gì để thuyết phục em ở lại ư?”

“Em xin lỗi, Art.” Tesscắn chặt môi mình và nhìn tôi với anh mắt kiên quyết.

Tôi chỉ biết thở dài.”Vậy anh sẽ đi cùng em.”

[] [] []

#Darkie