Khu vực chữa trị do Quân đoàn thiết lập nằm trên một ngọn đồi khá xa Học Viện. Ngay phía trước là căn cứ của Quân đoàn, được dựng lên như thể để chặn đường, đồng thời cũng thể hiện rằng họ đang bảo vệ các học sinh, những người sẽ gánh vác tương lai của Đế Quốc.
Lều trại được dựng lên khắp nơi, trong đó khu vực trung tâm là nơi tập trung các lều điều trị cho những học sinh bị thương.
Nhìn ra ngoài từ trong lều, những viên đạn ma pháp vẫn không ngừng bay qua bầu trời và nhuộm đỏ cả không gian. Giờ đây, khi Học Viện gần như đã bị chiếm lấy, đợt pháo kích vẫn tiếp tục nhằm ngăn chặn sự lan rộng của thảm họa, tức lãnh địa nằm ở trung tâm.
Những viên đạn ma pháp bay dày đặc đến mức khó phân biệt giữa ánh hoàng hôn nhuốm đỏ và ánh sáng còn sót lại do ma pháp tạo ra. Tất cả đều bắn trúng chính xác vào lãnh địa xanh lam. Mỗi lần như vậy, những vụ nổ dữ dội lại vang lên kèm theo những mảnh vỡ sắc màu cầu vồng.
Ivan lảo đảo gượng dậy trong lều. Khuôn mặt cậu tái nhợt, đôi mắt trống rỗng không còn sức sống. Bị rút cạn ma lực, Ivan trông chẳng khác gì cái vỏ rỗng.
"...Anh đã bất tỉnh bao lâu rồi?"
Carla, người đang ngủ gật cạnh giường chăm sóc cậu, mở mắt ra khi nghe thấy giọng Ivan. Cô ngáp một cái, nhìn đồng hồ rồi trả lời:
"Khoảng sáu tiếng."
"Tình hình...?"
"Ngài Cascata và Quân đoàn Pháp sư vẫn đang chiến đấu. Họ đang cố ngăn chặn lãnh địa lan rộng. Còn cơ thể anh thì sao?"
"Không ổn lắm. Lẽ ra anh nên cố gắng như em, Carla."
Sức mạnh có được từ lúc sinh ra, không phải do chính mình rèn luyện, thật là quá mong manh. Đó chỉ là sức mạnh trú ngụ trong cơ thể chứ không thực sự thuộc về cậu. Giờ đây khi ma lực đã bị lấy đi, cậu cảm thấy như chẳng còn gì sót lại.
"Anh còn nói mấy lời nhảm nhí thế này thì chắc vẫn ổn."
Carla cười khẽ. Đằng sau tiếng cười ấy, âm thanh người qua lại nhộn nhịp không ngừng vang lên. Tiếng máy móc vận hành, tiếng ma lực chuyển động, tiếng hô hoán khẩn trương của nhân viên y tế. Và cả tiếng nổ lẫn vào.
"Ngài Cascata đang dùng trái tim của Venere để áp chế cô ta. Nhưng mà..."
Carla chau mày. Cảm nhận được có tin xấu, Ivan nhìn cô với vẻ thúc giục.
"...Nghe nói không thể duy trì được lâu. Ma lực của ngài Cascata đang bị tiêu hao dữ dội chỉ để duy trì tình thế này."
"Không thể phá hủy nó được mới là điều vô lý hơn."
"Ừ, nên chuyện này lại càng vô lý hơn."
Giọng nói ấy vang lên từ một hướng khác. Cả Carla lẫn Ivan đều quay đầu lại. Lorenzo bước vào và kéo tấm rèm cửa lều. Quầng thâm dưới mắt khiến ông trông càng tiều tụy hơn nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc và sắc bén.
"Trái tim của Venere không chỉ là một cơ quan đơn thuần như mấy đứa biết. Thứ đó là nơi chứa đựng ý chí, là vật dẫn cho giao ước. Nếu trái tim đó bị phá hủy, có khả năng rằng ràng buộc cuối cùng sẽ biến mất. Ngược lại, Aether có thể thay thế trái tim và lúc đó chúng ta sẽ không thể kiểm soát được nữa."
Lorenzo mở một cuộn giấy da lên bàn nhỏ. Trên đó là các công thức kỹ thuật ma pháp phức tạp cùng hình vẽ trái tim, với những ký hiệu ma pháp được đính lên.
"Phương pháp của ngài Cascata hiện tại chỉ là niêm phong tạm thời. Hiện giờ, Venere nghĩ rằng mình đã trở thành Aether. Cô ta tin rằng mình có thể tồn tại mà không cần trái tim."
Có lẽ đúng như vậy. Venere từng nói rằng cô ta đã hoàn hảo kể cả khi không có trái tim.
"Vậy... có cách nào không?"
Carla hỏi gấp. Lorenzo đưa ngón tay lên môi, rồi thở dài khi nhận ra không có thảo dược ma pháp.
"Nói đơn giản thì trái tim là nơi trú ngụ bản chất của Venere. Trong suốt bao năm cô ta thay đổi cơ thể nhân tạo, chỉ có trái tim là không thay đổi. Nói cách khác, trái tim chính là Venere. Vì trái tim đó đang nằm trong tay ngài Cascata nên cô ta không thể không phục tùng. Nhờ vậy mà ngài ấy có thể kiểm soát cô ta tạm thời. Và..."
Lorenzo chỉ vào một phần khác trên cuộn giấy da. Đó là hình Aether xanh dương và trái tim đỏ đang chạm vào nhau.
"Hiện tại Venere đang giữ cân bằng giữa bản chất của mình và Aether. Nếu trái tim bị phá hủy, sự cân bằng đó sẽ sụp đổ và Aether có thể thay thế bản chất của cô ta. Lúc đó, cô ta sẽ không còn là Venere nữa mà trở thành Aether thuần túy."
"Rồi chuyện gì sẽ xảy ra?"
Carla hỏi. Lorenzo thở dài rồi đáp:
"...Toàn bộ ma pháp sẽ trở thành của cô ta. Aether, tức ma lực tinh khiết, sẽ trở thành Venere. Cô ta sẽ trở thành chủ nhân của ma thuật."
Carla chỉ còn biết há hốc miệng.
Trở thành chủ nhân ma thuật... thật khó mà tin nổi.
"Mấy đứa có thể hiểu là chẳng ai có thể ngăn cô ta được nữa. Thứ ma pháp mà chúng ta phải dùng mạch dẫn mới thi triển được thì cô ta sẽ trở thành phiên bản cao cấp của nó."
"Vậy... có cách nào không?"
"...Có. Tôi sẽ giải thích từ giờ. Hãy đến doanh trại trung tâm."
*
Khi Carla và Ivan theo Lorenzo đến doanh trại trung tâm, người đầu tiên họ thấy là Emil và Liam với vẻ mặt tiều tụy.
"Emil!"
Emil, đang ngồi thẫn thờ với mái tóc nâu rũ xuống, quay đầu lại khi nghe thấy tiếng gọi. Dù cơ thể cô giờ rõ ràng là nữ giới, Emil không còn bận tâm đến chuyện đó nữa.
"Liam, cơ thể cậu ổn chứ?"
Ivan hỏi. Liam cười gượng, đấm vào ngực mình.
"Tôi ổn hơn Emil một chút."
"Nghe vậy cũng chẳng biết cậu có ổn thật không."
Trong lúc Ivan trò chuyện với Liam, Carla bước đến gần Emil. Cô trông rất kiệt quệ, như thể sẽ gục ngã bất cứ lúc nào.
"Emil, cô ổn chứ?"
Emil mỉm cười với Carla. Đó là nụ cười yếu ớt, mong manh đến mức như có thể tan biến bất cứ lúc nào.
"Tớ ổn… Bây giờ tớ cảm thấy mình thực sự đang sống. Nghe nói mọi người đã vất vả vì tớ... cả Liam cũng thành ra thế..."
Giọng Emil run rẩy.
Carla nhìn cô mà không biết phải nói gì.
Không ai có thể đoán được trái tim Emil đã lụi tàn đến mức nào, đã mục ruỗng ra sao.
"...Tôi sẽ bắt đầu giải thích."
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lorenzo.
Ông đặt cuộn giấy lên bàn rồi nói:
"Nói thẳng ra, Emil là chìa khóa."
Ngay lập tức, mọi ánh mắt chuyển sang Emil.
Cô trông như đã nghe qua chuyện này từ trước, nhưng khóe mắt vẫn khẽ run lên.
"Như đã biết, ma lực của Ivan ban đầu bị Emil hấp thụ. Và rồi ma lực ấy truyền sang Venere. Chúng tôi đã tập trung tìm hiểu vì sao Venere không hấp thụ trực tiếp từ Ivan. Có cần khiến Dremalo chủ quan? Không cần thiết. Venere từng có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với Ivan. Vậy nên kết luận là... phải có lý do gì đó để ma lực được truyền qua Emil."
Lorenzo lấy ra một hộp thảo dược ma pháp. Một binh sĩ trong quân đoàn đưa tới gạt tàn và ông châm lửa. Khói trắng mỏng bốc lên.
"Cô ta đã đợi Emil tinh luyện ma lực của Ivan thành Aether thuần túy. Theo lời Dremalo, Emil là người có thể tinh luyện ma lực… tức biến nó thành Aether cấp cao. Ma lực bình thường phải thông qua mạch ma lực mới dùng được, còn Aether thì không."
Dremalo từng gọi Emil là “Vật chứa Aether”. Hồi đó tưởng chỉ là cách nói hoa mỹ nhưng không ngờ lại mang nghĩa như vậy.
"Vậy… Giảng viên Lorenzo, chúng ta có thể lấy lại ma lực của Ivan qua Emil không?"
Carla hỏi. Lorenzo gật đầu.
"Về mặt lý thuyết thì có thể. Đã bị hấp thụ thì cũng có thể thu hồi ngược lại. Nhưng để làm thế, phải tiếp xúc trực tiếp với Venere."
"Nhưng nơi đó thì…"
"Ừ, rất nguy hiểm. Emil, Liam, cả Carla và Ivan, không ai trong số mấy đứa đang ở trạng thái tốt. Nhưng chúng ta có Quân đoàn Ma thuật. Họ sẽ tập trung pháo kích một điểm, và trong lúc đó, chúng ta sẽ xâm nhập vào kẽ hở…"
"Nguy hiểm thật đấy."
"...Đúng, rất nguy hiểm. Nhưng Ivan cần lấy lại ma lực. Và ngoài Emil, chẳng ai làm được việc này."
Lorenzo dụi tắt thảo dược.
"Chúng ta không còn lựa chọn."
"Chỉ có một cơ hội thôi. Nếu Venere phát hiện, sẽ rất khó có lần hai."
Ánh mắt Lorenzo hướng về phía Emil.
Emil đang nhìn chằm chằm vào cuộn giấy, môi mím chặt.
"...Em sẽ làm."
"Emil!"
Liam nắm lấy vai cô.
Emil nhẹ nhàng chạm vào tay Liam, rồi quay sang cười.
"Không sao đâu, Liam. Đã có quá nhiều người giúp em. Giờ là lúc êm giúp lại. Nếu đây là việc em có thể làm thì em nên làm."
"Không còn cách nào khác sao, giảng viên?"
Liam hỏi với giọng khàn khàn. Lorenzo nhìn cậu một lúc rồi lắc đầu chậm rãi.
"...Vậy thì anh sẽ đi cùng, Emil."
"Liam. Những vết thương anh mang là vì em mà có..."
"Anh sẽ đi bất cứ nơi đâu em đi. Anh nói rồi, anh sẽ là người bảo vệ em. Đừng nói gì nữa, Emil. Không—Emilia. Anh sẽ không để em rời xa anh thêm một lần nào nữa."
Emil siết chặt tay Liam.
Với ánh mắt kiên quyết, Emil nhìn Lorenzo.
"Nếu em là chìa khóa cho tất cả chuyện này thì em nhất định sẽ làm. Để lấy lại ma lực của Ivan, và để ngăn chặn Venere…"
Carla nhìn Emil và gật đầu nhẹ.
"Vậy thì mỗi người hãy chuẩn bị đi. Chúng ta sẽ xuất phát vào sáng sớm mai."
Bên ngoài lều, mọi người vẫn đang hối hả di chuyển.
Từ xa, những viên đạn ma pháp đỏ của Quân đoàn vẫn đang nhuộm đỏ bầu trời trong khi những mảnh vỡ cầu vồng lóe sáng khi va chạm vào lãnh địa xanh thẫm.