Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 360

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3430

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 562

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 01 - Chương 144

Regina và Emil chỉ về hai hướng ngược nhau. Rất khó để quyết định đi đường nào nhưng càng chần chừ thì càng bất lợi cho cả nhóm. Vì vậy, Lorenzo đã chọn hướng mà Regina chỉ.

Regina bị ảnh hưởng trực tiếp từ Venere hơn Emil nên Lorenzo cho rằng hướng của cô ấy có khả năng chính xác hơn và có vẻ ông đã đúng.

“Lũ chúng mày may mắn thật đấy.”

Venere đang đứng gần cầu thang dẫn đến thư viện. Cơ thể bán trong suốt của cô, như một con búp bê thủy tinh, có Aether màu xanh lam lưu thông thay vì máu. Thay cho trái tim là một tinh thể Aether sáng rực, đang đập nhịp nhàng và tạo nên một bầu không khí kỳ dị.

“…Đó chắc là hình dạng thật của ả.”

“Giờ không cần chuyển đổi giữa các cơ thể nhân tạo nữa, con khốn cụt tay.”

“Con đĩ láo xược.”

Venere mỉm cười khi nhìn Carla. Tiếng cười của cô vang vọng khắp thư viện, khiến không gian như rung lên cộng hưởng theo âm thanh đó.

“Thật ngốc nghếch, các ngươi đến tìm ta chẳng khác nào tự dấn thân vào chỗ chết. Chưa từng nghĩ rằng ta đã chờ sẵn các ngươi sao?”

Cả nhóm lập tức căng thẳng trước lời của Venere. Carla nghiến răng, định bước lên phía trước nhưng Emil giữ lấy tay cô.

“Carla, đợi đã… có gì đó không ổn…”

Venere nhìn xuống họ và cười. Cơ thể bán trong suốt của cô dần trở nên rõ ràng hơn từng chút một.

“Suốt bao năm qua, không chỉ sức mạnh ma thuật gia tăng. Muốn sống sót, ngươi phải biết nhìn xa trông rộng. Ta đã chờ các ngươi đến. Đặc biệt là Ivan, và cả ngươi nữa, Emil.”

Mặt Emil tái xanh.

Venere vươn tay về phía Emil và nói:

“Đối với ta, ngươi gần như là khắc tinh. Người sở hữu mạch ma lực có thể tinh luyện ma lực thành Aether. Đương nhiên cũng có thể chuyển hóa Aether trở lại thành ma lực. Một yếu tố nguy hiểm với ta… và chủ nhân ban đầu của thứ sức mạnh đó, Ivan. Hai người là những kẻ ta nhất định phải tiêu diệt.”

“Đích thân khai hết điểm yếu, chắc là đầu óc mụ mị rồi.”

Carla mỉa mai. Nếu những gì Venere nói là thật thì Emil nhất định phải tiếp cận cô ta. Dù Venere có ngu ngốc hay quá tự tin thì ả cũng vừa phun hết yếu điểm của mình ra.

“Ngươi không thấy lạ khi ta nói ra điểm yếu sao? Không nghĩ rằng ta nói vì biết các ngươi chẳng làm gì nổi dù biết sao?”

“Vớ vẩn. Giờ tôi đã biết rồi thì nhất định sẽ giết cô tại đây.”

Carla giơ nắm đấm. Ma lực màu tím dâng trào bao trùm lấy cơ thể cô và tia sét bùng lên và nổ lách tách trong nắm đấm.

Venere bỗng ngưng cười rồi đưa tay lên. Ngay lập tức, những cây thương sắc bén hiện ra phía sau ả, tỏa ra luồng khí xanh nhạt lạnh lẽo. Vừa vung tay, những ngọn thương lập tức lao về phía nhóm người.

“Cẩn thận!”

Albina hét lên và bước ra chắn trước, áp hai tay xuống đất. Một tấm khiên màu vàng bao phủ cả nhóm và những cây thương Aether đâm vào liên tục. Những tiếng “thùm” vang dội nghe thật nặng nề.

“Khụ!”

Trước khi khiên được củng cố lại, một mũi thương Aether đâm vào vai Liam và xuyên qua. Liam ôm vai lùi lại một bước, Emil liền chạy đến.

“Liam…!”

“Chú ý người khác à? Cũng y như cha ngươi thôi.”

Một cây thương Aether khác Venere phóng ra bay thẳng về phía Emil. Thấy thương lớn hơn và mạnh hơn đang lao tới, Liam ôm lấy Emil rồi lăn sang một bên.

“Ngươi nghĩ chỉ với chừng này mà đòi giết được ta sao? Can đảm đấy.”

Những ngọn thương lơ lửng phía sau Venere. Thấy vậy, Albina cử động ngón tay tạo thành thủ ấn rồi hét lên:

“Vệ thần cổ đại, ta gọi tên người, hãy giáng lâm...!”

Trước khi niệm chú xong, Venere cười rồi vung tay. Toàn bộ các mũi thương biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là một làn sóng Aether tràn tới chỗ Albina. Ngay trước khi nó giáng xuống, phép triệu hồi vừa kịp hoàn tất gọi ra một bức tường sắt từ chiều không gian khác. Bức tường đõ lấy cơn sóng bằng tiếng rền vang như sấm.

“Albina!”

Mồ hôi lạnh chảy dài trên mặt Albina. Được Lorenzo đỡ lấy giữ thăng bằng, cô thì thầm:

“Tôi không giữ nổi lâu đâu, Lorenzo. Phải tìm cách khác ngay…!”

Dù vậy cơn sóng Aether vẫn không ngừng giáng xuống. Bức tường sắt rền vang ngày càng dữ dội, rung chuyển mãnh liệt.

“Liam, bảo vệ Emil! Ivan, bảo vệ Regina! Carla, yểm trợ Albina!”

“Không! Đợi đã!”

Carla bước lên trước Lorenzo, cơ thể bọc trong ma lực tăng tốc dữ dội. Tia sét màu tím cháy rực hơn, biến thành màu tím đậm rồi chuyển sang trắng.

“…Tôi sẽ chặn nó.”

Ma lực bùng phát từ nắm đấm Carla tỏa sáng rực rỡ.

“Ngươi mà đòi chặn ta sao? Không sợ mất nốt cánh tay còn lại à?”

“…Tôi sợ đấy chứ.”

Không đối mặt được với nỗi sợ thì dũng khí chỉ là liều lĩnh.

Chỉ khi nhìn thẳng vào nỗi sợ, dũng khí mới phát huy sức mạnh thật sự.

“Nhưng pháp sư thì phải chiến đấu khi cần dù có sợ đến mấy.”

Carla siết chặt nắm đấm.

Tia sét lách tách vang lên dữ dội.

“Ivan đã bảo vệ tôi. Cậu ấy đã giúp tôi. Giờ đến lượt tôi bảo vệ lại.”

Venere bật cười lớn.

“Ngươi mà đòi cản ta? Một con nhãi cụt tay?”

“Cụt tay thì sao? Cụt tay vẫn ngầu đấy chứ!”

Carla lao lên không chút do dự. Khi chân cô đạp xuống mặt đất, ký ức tưởng chừng đã quên tràn về.

Mình từng phấn đấu vì điều gì?

Những nỗ lực đó đã mang lại điều gì?

Chẳng phải mình đã cố bù đắp sự kém cỏi bằng nỗ lực sao?

Dù trong tình trạng này, mình vẫn chưa bị đánh gục.

Nỗ lực chưa từng phản bội cô.

Những ký ức khổ luyện từng ngày đè nén nỗi sợ, nở rộ tại nơi này.

Tia sét tím xoáy quanh nắm đấm, lóe sáng màu trắng.

Venere cười khẩy rồi giơ tay.

Một bức tường Aether màu xanh chắn trước mặt Carla.

“Lôi Giáng!”

Nắm đấm chứa đầy ma lực sấm sét của Carla đập thẳng vào búc tường Aether.

Khoảnh khắc va chạm, ánh sáng chói lòa và tiếng nổ long trời lở đất vang lên.

Bức tường vẫn nguyên vẹn, chỉ xước nhẹ.

“Tất cả chỉ có vậy thôi sao? Phô trương nãy giờ mà giờ sao yếu ớt thế?”

Venere giơ tay, một ngọn thương Aether trồi lên dưới chân Carla.

Cô nghiêng người tránh được nhưng một mũi vẫn sượt qua hông.

Rát buốt, rồi cảm giác ấm dần. Máu đang chảy.

Venere vung tay, một nhát chém Aether lao tới cổ Carla. Cô lập tức cúi người né rồi nhảy bổ vào bức tường.

[Lôi Giáp].

[Lôi Thủ].

[Thức Tỉnh].

Cô dùng mọi ma thuật cơ bản của lôi thuật và bao bọc lấy cơ thể.

Rút ra toàn bộ thể lực, sức mạnh, tung ra một cú đánh cực mạnh từ tất cả.

“Lôi Di!”

Cơ thể Carla lóe sáng rồi biến mất trong khoảnh khắc.

Một làn sóng Aether quét ngang chỗ cô vừa đứng.

Nắm đấm Carla tránh được làn sóng rồi đập thẳng xuống tường chắn.

“Lôi Giáng!”

Lại một cú Lôi Giáng dội xuống tường.

“Carla! Bây giờ!”

Tiếng hô của Albina vang lên và Carla lại nhảy lên.

Cùng lúc đó, đôi tay của golem không gian do Albina triệu hồi đập thẳng vào bức tường.

ẦM…!

Bức tường rung chuyển dữ dội.

Đòn đánh vật lý từ một thực thể ngoài không gian không dùng Aether hay ma lực.

Chính điều đó đã trở thành điểm yếu của tường chắn.

Một vết nứt hiện ra.

Và vào vết nứt đó, một thanh kiếm đỏ như máu bay đến và cắm thẳng vào.

“Carla!”

Lorenzo hét lên và Carla hiểu ý mà đá thật mạnh vào chuôi kiếm.

Thanh kiếm cắm vào tường chắn sâu hơn, vết nứt mở rộng.

“Lôi Giáng!”

Một cú nữa đấm vào vết nứt.

Golem không gian, kiếm của Lorenzo, Lôi Giáng của Carla, sự kết hợp tấn công vật lý dồn dập cuối cùng khiến một phần bức tường Aether vỡ vụn.

“Ngươi nghĩ phá được một bức tường là xong sao!?”

Venere vẫn ra vẻ tự tin nhưng mắt ả đã dao động.

Bức tường sụp đổ vì đòn tấn công ngoài dự liệu và Carla, chuyên cận chiến, đã áp sát từ khoảng trống đó.

“Đồ hạ đẳng…! Ta sẽ phong ấn ma lực của ngươi…!”

Một áp lực nặng nề đè xuống Carla. Một loại ma thuật phong ấn khiến ma lực không thể phát ra ngoài. Nhưng Carla, mỉm cười đắc thắng, hét lên:

“Ngu quá đất. Tôi còn…”

Tia sét trắng bùng nổ từ nắm đấm Carla. Ma lực cô vượt quá giới hạn, tia sét mãnh liệt đến mức như muốn thiêu cháy toàn thân cuộn tròn quanh nắm đấm.

“Tôi còn chẳng thể phát ma lực ra ngoài ngay từ đầu cơ mà!”

Nắm đấm của Carla đập thẳng vào mặt Venere.