Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 39

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3173

WN - Chương 44 - Nói Chuyện Với Bố Của Bạn Thời Thơ Ấu

"... Vậy sao. Tất cả là do tôi không quản lý con gái chu đáo. Xin lỗi cậu, Toshiya-kun."

Không biết đã bao lâu kể từ khi bố cô ấy - Takuji-san - về nhà. Dù mệt mỏi sau giờ làm, ông ấy vẫn lắng nghe tôi một cách nghiêm túc.

Cô ấy đã tự thú nhận mọi chuyện trước mặt bố, khiến tôi không cần trình bày bằng chứng.

Takuji-san cúi đầu sâu xin lỗi:

"Tôi là một người cha thất bại. Suốt ngày bận việc, bỏ mặc con gái. Luôn làm phiền cậu... Kết quả lại thành ra thế này - thật sự xin lỗi cậu."

"Tôi sẽ giáo dục Airi để con bé không làm phiền cậu nữa. Nhưng hiện tại tôi chưa nghĩ ra biện pháp cụ thể." 

"Không, chú không cần phải..." 

"Nhưng tôi hứa sẽ không để con bé quấy rầy cậu nữa. Tôi sẽ nói chuyện kỹ với con bé." 

Tôi tin tưởng Takuji-san - một người luôn giữ lời hứa.

Khi tôi chuẩn bị về, ông ấy tiễn ra tận cửa và lại cúi đầu:

"Thật xấu hổ vì luôn làm phiền cậu."

"X-Xin chú hãy ngẩng đầu lên!" 

Tôi bối rối trước lời xin lỗi chân thành của một người lớn.

"Với Airi, cậu có lẽ là chỗ dựa để con bé bám víu. Tôi đã phó mặc trách nhiệm làm cha cho cậu. Thật đáng xấu hổ." 

Takuji-san nhìn tôi với ánh mắt phức tạp:

"Theo kinh nghiệm sống nửa đời người của tôi, mối quan hệ giữa người với người rất dễ đứt gãy. Nhưng tôi cảm thấy cậu không hoàn toàn ghét bỏ Airi. Cậu đã nhiều lần cho con bé cơ hội sửa sai..."

Tôi im lặng.

"Tôi sẽ đảm bảo Airi không đến gần cậu nữa. Dù chưa biết cách cụ thể, nhưng tôi hứa sẽ có biện pháp thích hợp."

"...Vâng." 

Tôi gật đầu yếu ớt, quay người định đi thì Takuji-san tiếp tục:

"Tôi... Vẫn còn luyến tiếc vợ cũ. Dù biết quyết định ly hôn là đúng..."

"Còn cậu thì sao? Tôi thấy mình giống cậu quá. Mỗi lần nhìn vào cậu, tôi như được thấy hình ảnh phản chiếu quá khứ của chính mình." 

"Không... cháu không còn lưu luyến gì đâu."

"Cậu mạnh mẽ thật. Khác xa tôi."

Khi mở cửa được nửa chừng, tôi dừng lại:

"Xin lỗi... Cháu đã nói dối."

"Cháu cũng đầy lưu luyến. Hôm nay cháu đến đây là để tự mình kết thúc tất cả, nhưng nhiều lần suýt nữa đã dao động... Có lẽ cháu đã yêu cô ấy nhiều hơn mình tưởng."

Đúng vậy! Kẻ rung động trước là anh, kẻ tán tỉnh trước là anh, kẻ lụy tình trước là anh, kẻ không quên được cũng... Là anh! Vĩnh biệt mối nghiệt duyên này, Airi Tsukimiya - mối tình đầu - cô bạn thanh mai trúc mã. Tôi sẽ luôn nhớ về em như một phần ký ức tươi đẹp nhưng mỏng manh đứt đoạn...

Takuji-san chỉ mỉm cười áy náy mà không nói gì. Tôi mở toang cánh cửa, bước một bước dài ra khỏi ngôi nhà ấy.