Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

215 11146

Strange Life of a Cat

(Đang ra)

Strange Life of a Cat

Lazy Cliché

Truyện kể về cuộc sống của một con mèo đã từng là người. Zheng Tan nhân vật chính của chúng ta bằng cách nào đó đã quay ngược quá khứ trở về năm 2003 dưới thân xác một con mèo.

58 5159

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

5 1

Sousei no Tenken Tsukai

(Đang ra)

Sousei no Tenken Tsukai

Nanano Riku

Đại anh hùng bất bại chuyển sinh đến tương lai vẫn là anh hùng mạnh nhất ——! !Thiên kim đại tiểu thư của Trương gia ・Danh môn bảo vệ biên giới phía Bắc của Đế Quốc, Trương Bạch Linh, là một thiếu nữ x

27 1533

Virus Girlfriend

(Đang ra)

Virus Girlfriend

Hắc Ám Lệ Chi (黑暗荔枝)

Vào lúc tai họa thật sự bùng nổ, Lăng Mặc mới biết được Zombie được mô tả trong phim Tận Thế ra sao. Thực ra thì so với trong thực tế hơi không giống nhau.

106 9109

WN - Chương 45 - Em gái của bạn thân cũ luôn ủng hộ tôi dù chuyện gì xảy ra

"Anh về rồi đấy à. Tiền bối~" 

Sau gần một tiếng đi tàu rồi đi bộ, tôi trở về căn hộ cũ kỹ với vẻ ngoài hơi bụi bặm. Ngay khi bước vào, giọng nói ấy đã chào đón tôi.

Em ấy mặc tạp dề, tay cầm chiếc muỗng múc canh. Có lẽ đang chuẩn bị bữa tối.

"Anh về rồi đây, Rinka."

Em ấy tắt bếp rồi bước nhanh về phía tôi, đầu hơi nghiêng, đôi mắt đổ dồn vào chiếc hộp tôi đang ôm.

"Cái gì thế ạ?"

"À… cái này… kiểu như đồ tịch thu ấy. Đồ ăn cắp ý."

"Hả… Em không hiểu lắm, nhưng em mừng là tiền bối về an toàn. Nhưng mà… không có chuyện gì chứ ạ?"

"Không có gì đâu. Em có muốn nghe bản ghi âm không?"

"Không cần đâu ạ. Em tin tiền bối mà."

Em ấy nắm chặt tay tôi, nở nụ cười rạng rỡ. Nhìn thấy nụ cười ấy, khóe miệng tôi cũng giãn ra.

"Cơm sắp xong rồi, anh đi rửa tay đi nhé."

"Ừm."

Tôi cởi giày rồi vào nhà tắm.

Sau bữa tối do Rinka chuẩn bị, tôi kể lại mọi chuyện đã xảy ra ở nhà cô bạn thời thơ ấu, không giấu diếm điều gì.

Rinka lặng im lắng nghe, ánh mắt nghiêm túc.

"... Nên chắc từ giờ cô ấy sẽ không làm phiền anh nữa đâu."

"Vậy ạ? Thế là yên tâm rồi."

"À… với lại, anh xin lỗi. Dù đang hẹn hò với em, anh vẫn còn vương vấn chuyện cũ. Anh thật không tử tế chút nào—"

"Em biết từ lâu rồi. Giờ mới nói."

Lời thú nhận đầy can đảm của tôi chỉ nhận lại phản ứng bình thản.

"Hả? Em… em biết à?"

"Tất nhiên. Em đã quan sát tiền bối bao lâu rồi? Em hiểu anh hơn cả chính anh nghĩ đấy."

"... Anh dễ đọc thế à?"

"Cực kỳ luôn. Trời ạ, có cô bạn gái siêu dễ thương như em rồi mà tiền bối vẫn—"

Em ấy thở dài, giơ hai tay lên tỏ vẻ bất lực.

"Nhưng… nhưng người anh thích nhất bây giờ là em. Mong em không hiểu nhầm chuyện đó."

"Cảm ơn anh. Nếu không phải vậy, em đã 'hắc hoá' rồi đấy. Với lại, anh cứ việc vương vấn chị Tsukimiya cũng được."  

Rinka nhẹ nhàng tựa đầu vào vai tôi.

"...Em không sao à?"

"Ừm. Miễn sau này anh chỉ yêu mỗi em là được. Với lại, tiền bối đâu phải người dễ dàng gạt bỏ cảm xúc."

Em ấy đặt tay lên tay tôi, áp sát hơn.

"Tiền bối… Đang rất cố gắng đấy."

"Sao… sao đột nhiên—"

Ánh mắt nũng nịu của Rinka nhìn lên. Giọng nói dịu dàng vang bên tai:

"Tiền bối đang rất nỗ lực. Trải qua bao khó khăn nhưng vẫn tiến về phía trước. Anh tuyệt lắm."

"Đừng… nói vậy chứ."

"Tiền bối hay tự trách mình, nhưng… không cần đâu. Anh không làm gì sai cả."

"Không… anh sai nhiều lắm. Hôm nay cũng—"

"Không sai. Em đảm bảo!" 

Tôi luôn mắc sai lầm. Sai lầm này chồng lên sai lầm khác. Nếu biết cách xử lý sớm hơn, mọi chuyện đã không đến nông nỗi này. Càng nhìn lại quá khứ, tôi càng thấy toàn lỗi lầm.

Vậy mà Rinka vẫn luôn ủng hộ tôi.

"Anh có thể nép vào ngực em nếu muốn." 

"Hả?"

"... Như thế này này."

"Khoan, đợi đã—!"

Em ấy kéo tôi lại, ép đầu tôi vào ngực mình, vừa vuốt tóc vừa ôm chặt.

"Anh vất vả rồi. Những ngày qua khó khăn lắm nhỉ?"

"... Ừ."

"Anh đã cố gắng rất nhiều. Nhưng vì anh không giỏi nuông chiều bản thân, nên hôm nay em sẽ chiều anh hết mức." 

...Thật là xảo quyệt. Em ấy luôn biết cách khiến tôi mềm lòng. Thôi thì hôm nay cứ tận hưởng vậy. Tôi thả lỏng người, bắt đầu giãi bày những cảm xúc chất chứa.

Hôm nay, tôi sẽ gạt bỏ mọi xấu hổ, thoải mái đòi hỏi sự quan tâm của em ấy.

"... Anh đã từng rất yêu cô ấy." 

"Ừm."

"Thật sự rất yêu. Cô ấy lắng nghe những câu chuyện nhạt nhẽo của anh, cười với anh, luôn ở bên anh. Gần gũi như người nhà vậy… Anh không thể dứt ra dễ dàng thế được. Không thể nào. Anh muốn quay lại như xưa… Muốn giả vờ như chưa từng thấy gì. Muốn bị lừa bằng những lời dối trá an ủi… Như thế sẽ dễ chịu hơn."

"Ừm." 

"Nhưng anh đã cố gắng. Cố gắng để rồi làm tổn thương người mình yêu." 

"Ừm. Anh đã rất cố gắng." 

Tôi chợt nhận ra những giọt nước ấm đang lăn dài. Không hiểu sao mình lại khóc.

Nhưng có lẽ… tôi chưa bao giờ khóc thật sự.

Tôi tiếp tục trút hết bầu tâm sự. Rinka mỉm cười lắng nghe, tay nhẹ nhàng vuốt tóc tôi. Tôi đắm chìm trong hơi ấm của em ấy.

"Liệu… em có chấp nhận một kẻ như anh? Một người dám nhận là bạn trai của em?"

"Tất nhiên rồi. Nếu anh dám nói chia tay, em sẽ không tha đâu. Bởi vì anh là của riêng em, đời này kiếp này, chúng ta sẽ mãi mãi không chia lìa ♡."

"... Anh thật may mắn khi có em trong đời." 

"Em cũng thế." 

Rinka ôm chặt lấy tôi - một gã đàn ông đang khóc như một đứa trẻ. Khi tôi nguôi ngoai, em ấy nhẹ nhàng nâng mặt tôi lên, ánh mắt chạm vào mắt tôi.

"Tiền bối… Toshiya-kun, anh muốn làm gì từ giờ? Em sẽ tôn trọng quyết định của anh. Hãy nói cho em biết."

"... Anh muốn—"

Sau một phút suy nghĩ, tôi trả lời rõ ràng.