Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Trở Thành Nạn Nhân Trong Học Viện

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Nạn Nhân Trong Học Viện

Hành Tây

Cái quái? Nghe oan ức vãi chưởng ra.

3 11

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

293 3344

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

22 90

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

20 78

WN - Chương 42 - Kết Liễu Mối Nghiệt Duyên Với Cô Bạn Thời Thơ Ấu (4)

Sakaki đứng dậy với vẻ mặt pha lẫn thất vọng và buồn bã: "Tớ về đây..."

Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch của tôi. Sakaki đã nhìn rõ bản chất thật sự của cô ấy.

"Xin lỗi vì kéo cậu vào chuyện này."

"Không, tớ mới nên xin lỗi." 

Tôi cúi đầu, Sakaki cũng làm tương tự. Cậu ta chỉ là người vô tình bị cuốn vào mâu thuẫn của chúng tôi. Khi Sakaki rời đi, chỉ còn lại tôi và cô ấy.

Cô ấy ngồi bệt xuống sàn, giọng run rẩy:

"Ha... Mọi thứ em làm đều phản tác dụng..."

Tôi thở dài, quay lưng bước về phía cửa.

"Anh đi đâu thế?"

"Vào phòng cô. Như đã nói - sẽ vứt bỏ mọi thứ liên quan đến tôi."

"Đợi đã! Không được! Anh không có quyền tự ý vào phòng người khác!"

"Cô dám nói vậy sau khi đã trộm chìa khóa và lẻn vào nhà tôi?"

Mặc cho những giọt nước mắt lăn dài, tôi vẫn bước về phía phòng cô ấy.

Chiếc hộp đề chữ "Toshi-kun" nằm ngay ngắn trên kệ.

"Tiện quá, khỏi phải tìm kiếm."

"Đừng... Đó là thứ quý giá nhất với em! Làm ơn!"

Cô ấy kéo tay áo tôi, đôi mắt đỏ hoe. Mái tóc dài lướt qua bàn tay tôi.

"Em định dùng chiếc hộp này để quên anh đi. Nhưng không thể... Em không thể quên được!"

"Vậy thì vứt đi là xong."

"Không được! Mất những kỷ niệm này, em và anh sẽ thật sự... mối nhân duyên của chúng ta sẽ thật sự tan biến!"

"Đó chính là mục đích của tôi."

Cô ấy ôm chặt lấy tôi: 

"Em sẽ nghe lời anh mọi thứ! Không có anh em không thể làm gì cả!" 

Tôi giật mạnh khiến chiếc hộp rơi xuống sàn. Những tấm ảnh, món quà sinh nhật và đồ lặt vặt vương vãi khắp nơi.

Cô ấy nhặt lên tấm ảnh chụp chung trong chuyến dã ngoại cấp hai: 

"Anh xem này... Em đã mua tới hai tấm để phòng khi mất..."

Tôi giật lại và xé nát tấm ảnh trước mặt cô ấy. Những giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gương mặt cô ấy, khác hẳn với những lần khóc lóc ồn ào trước đó.

Cô ấy cúi đầu sát đất: 

"Em sai rồi... Xin lỗi anh... Em sẽ không bám theo nữa. Chỉ xin anh đừng vứt những thứ này... Làm ơn..."

Lương tâm tôi như bị ngàn vết dao cứa, nuốt ngược nước mắt vào trong, quyết tâm vững vàng: 

"Làm sao tôi tin được? Chỉ cần thời gian trôi qua, cô sẽ lại như cũ. Chính việc giữ lại những kỷ niệm này đã chứng tỏ cô vẫn chưa chịu buông bỏ." 

Hôm nay chính là ngày chấm dứt mọi quan hệ giữa chúng tôi. Kết thúc mối nghiệt duyên này.