Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 1

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1853

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 1

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

WN - Chương 41 - Kết Liễu Mối Nghiệt Duyên Với Cô Bạn Thời Thơ Ấu (3)

"Mà này, tôi có bản ghi âm ở nhà hàng gia đình nên dù cô có biện hộ cũng vô dụng thôi."

"Hả?" 

Cô ấy há hốc miệng ngơ ngác. Tôi nhếch mép:

"Ngày tôi chia tay cô. Tôi cũng ở đó. Tình cờ ngồi ngay bàn sau chỗ cô và hắn."

"Không thể nào..."

"Cô không thấy nghi ngờ sao? Chính tôi chọn địa điểm hẹn mà."

"...!"

Cô ấy nuốt nước bọt, im bặt.

"Và cả lần cô đột nhập nhà tôi. Rinka đã ghi âm. Hiện tại cũng đang ghi nè... Dù đoạn này chẳng có giá trị mấy."

Tôi mở điện thoại hiển thị chế độ ghi âm. Cô ấy trợn mắt rồi ngồi thụp xuống.

"Bố cô dễ tin người như tôi. Nhưng trước bằng chứng cụ thể thế này, không thể không tin."

"... Em... Thật sự yêu anh mà... Tại sao..."

Cô ấy ngẩng mặt lên, đôi mắt đỏ hoe. Tôi ngồi xuống ngang tầm:

"Cô thấy tôi với Rinka ở công viên nên nghĩ chúng tôi yêu nhau?"

"... Vâng." 

"Rồi bị dụ dỗ lúc tổn thương... quan hệ với hắn ta?"

"... Vâng."

"Khi biết tôi và Rinka không phải người yêu, cô hối hận... đánh mất quan niệm đạo đức. Tóm tắt vậy đúng không?"

"Vâng... đúng."

Tôi bật cười khinh bỉ:

"Sao anh lại cười?"

"Đến giờ này vẫn nói dối."

"Em nói dối cái gì?"

"Việc 'thật sự yêu tôi' ấy."

"Đó là thật!"

"Giả dối."

"Giả sử lúc đó tôi và Rinka thật sự yêu nhau, cô sẽ làm gì?"

"...!"

"Cô hối hận vì nghĩ chúng tôi không phải người yêu? Vậy nếu là người yêu thật thì cô sẽ không hối hận?"

"Không phải..."

"Vậy là sao?"

"........."

"Im lặng thì ai hiểu?"

Cô ấy đảo mắt loạn xạ, hai tay run rẩy:

"... Em vẫn yêu anh... không bao giờ thay đổi..."

"Chỉ có thế?"

"...!"

"Thôi được. À mà tôi không chỉ nói với bố cô đâu."

"Anh... định làm gì?" 

Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt hoảng sợ của cô ấy:

"Xóa bỏ mọi kỷ niệm giữa chúng ta."

"Hả?"

"Cô hay chụp ảnh nên chắc nhiều ảnh tôi lắm. Vứt hết đi. Cả những thứ liên quan đến tôi. Vứt hết, trước khi bố cô về là kịp."

"Đừng tự quyết định! Em không đồng ý!" 

Cô ấy ôm chặt chân tôi khi tôi đứng dậy.

"Cắt đứt liên hệ, xoá hết kỷ niệm là cách tốt nhất. À không, đúng hơn là tôi muốn thế."

"... Đừng xóa quá khứ! Em không muốn mất kỷ niệm với anh! Làm ơn nghĩ lại đi mà!"

Sakaki lên tiếng:

"Naeki-kun... cần thiết phải làm tới vậy không? Dù không bảo tha thứ nhưng... cắt đứt quan hệ bạn bè, xoá bỏ tất cả ký ức, kỷ niệm từ bé sao dễ dàng vậy?"

"Không dễ. Nhưng đây là cách duy nhất."

"Cực đoan quá. Tôi từng ngưỡng mộ tình bạn của hai người... Này Tsuki-chan, đưa cái đó cho Naeki-kun đi! Cậu đã làm rất..." 

"Im đi! Chính vì mày mà anh ấy lại càng ghét tao! Đừng nói thêm nữa! Thằng đàn ông không ra đàn ông, đàn bà không ra đàn bà!"

Sakaki cố gắng hòa giải, nhưng cô ấy gào lên:

"Lại đổ lỗi à?"

"...!"

"Sakaki có kỳ quặc nhưng tốt bụng hơn tôi nhiều - đang bênh vực cô đấy. Vậy mà... Đúng là đồ tồi. Cô chẳng thay đổi gì cả."

Cô ấy cúi gằm mặt, bất động.