Sau khi bị bạn gái cắm sừng, tôi mặc kệ cô người mẫu nổi tiếng lắm chuyện bên cạnh — ai dè cô ấy hóa thành Yandere ~ Và rồi, tất cả những cô gái liên quan đến tôi cũng biến thành Yandere ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

76 59

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

46 55

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

120 732

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

73 1448

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

40 43

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

8 28

WN: 1-30 (Đã Hoàn Thành) - Chap 6: Lưu Manh

“Sendo-kun, hôm nay anh về chung với em đi?”

Lời nói đột ngột vang lên bên cạnh làm tôi thoáng nghi ngờ rằng đằng sau hẳn có ẩn ý gì đó.

Giờ môn khoa học vừa kết thúc trong khi đầu tôi muốn nổ tung vì môn học, trên đường trở về lớp, Yamanashi đã nhanh chóng bám lấy tôi ở hành lang.

Thông thường, tôi sẽ đùa lại rằng "đang giở trò gì vậy", nhưng sau sự việc ngày hôm qua, tôi thực sự không còn tâm trạng để làm vậy.

"……Hôm nay cậu không phải đi làm à?"

"Hôm nay được nghỉ. Không có gì làm cả, cho em đến nhà anh nhé ……?"

Cậu ấy hơi cúi người xuống, ngước mắt nhìn tôi. Một đòn tấn công quá nguy hiểm — bất cứ thằng con trai nào khác mà bị đánh trúng chắc chắn sẽ đỏ mặt ngay lập tức. Nhờ còn nhớ rõ những lần mình từng bị cậu ấy đối xử tệ bạc trước đây, tôi cố gắng kiềm chế không để nở nụ cười ngớ ngẩn.

"Không phải là không được, nhưng mà…… cậu cũng từng dính mấy vụ tin đồn đó?"

"Nếu đi với Sendo-kun thì em cũng không cần giấu giếm. Làm người mẫu chỉ như món đồ trang trí thôi. Nếu cần, em sẵn sàng vứt bỏ nó."

Chỉ cần nhìn vào ánh mắt không còn ánh sáng thường thấy của cậu ấy, tôi cũng hiểu được — cậu ấy hoàn toàn nghiêm túc.

Thật sự, cô gái này đã giấu cái mặt thật đó ở đâu suốt bấy lâu nay vậy...

“Ô chà, Anri-chan, cho bọn anh xin tí thời gian được không em?”

Vừa đến trước cửa lớp, bất ngờ có ba gã đàn ông chặn đường chúng tôi. Mấy gương mặt lạ hoắc. Dựa vào mái tóc vàng óng bảy màu và mấy cái khuyên đeo đầy tai miệng, trông là biết ngay kiểu lưu manh, biến thái.

Một tên trong đó nở nụ cười nhếch mép rồi bước sát lại gần Yamanashi.

“Ờm, cho hỏi cậu là ai vậy?”

"Không có gì hết~ Anh chỉ muốn làm quen chút thôi. Tâm trí anh mách bảo rằng hai ta hợp nhau lắm đó, đúng không?"

Dựa trên cái lý luận trống không ấy, hắn ta cố gắng tiếp cận Yamanashi bằng thái độ vô cùng thô lỗ. Hai tên đứng sau cũng chặn lối, không cho cô ấy lùi lại.

"Anh nghe nói em là người mẫu? Anh cũng hay xem tạp chí thời trang lắm á, ngưỡng mộ quá trời luôn."

“Ahaha, ra vậy à……”

Yamanashi chỉ cười lấy lệ. Với vị trí của mình, cô ấy không thể gây rắc rối để rồi tạo thêm tin đồn mới được. Dù sao cũng không thể mạnh tay phản ứng.

Nếu cứ để im thế này, tôi cảm thấy mình thật hèn nhát. Dù hơi phiền phức, tôi quyết định đứng ra bảo vệ cậu ấy.

“Dừng lại được không mấy anh trai. Cậu ấy có vẻ không thích lắm đâu.”

"Hả? Mày là ai vậy? Tao đang nói chuyện với em ấy chứ không phải mày. Thằng cha nào đấy?"

Người hỏi câu đó phải là tôi mới đúng. Mấy người này ở đâu chui ra vậy?

"Mày tưởng được đi bên cạnh em ấy thì ngon lắm à? Haha, đúng là thảm hại quá đấy, thằng ngu..."

"Tôi không quan tâm anh chửi tôi thế nào, nhưng tốt nhất đừng có làm phiền một người mẫu chứ. Không đáng chút nào đâu."

Gã đó cau mày dữ dội — chỉ bấy nhiêu cũng đủ biết hắn ngu tới cỡ nào.

"Cái thái độ gì đấy…? Tiếp đi, kết quả đã rõ rành rành rồi mà?"

"Mày biết cái quái gì chứ? Đừng có mà cản trở tao!"

Tên đó vung tay tính đẩy tôi. Tôi phản xạ nhanh, chụp lấy cổ tay hắn. Xung quanh bắt đầu nhiều người tụ lại xem rồi.

"Không thắng được bằng miệng nên định chơi tay hả? Anh trai này đúng là cái loại chỉ giỏi đánh đấm thôi nhỉ!"

"Buông ra! Mày tưởng mày là ai hả…… Tao giết mày bây giờ!"

Cả hai tên đứng sau cũng ra vẻ muốn nhào vào. Thật lòng tôi chẳng muốn đánh nhau, nhất là lúc này. Chưa kể Yamanashi có thể bị vạ lây. Nếu tôi gây rắc rối ở đây, vị trí của tôi cũng tiêu luôn…

"……Im đi."

"Hả? Em vừa nói cái quái gì vậy?"

"Im đi. Vừa rồi mày đã xúc phạm Sendo-kun đúng không?"

Một luồng cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng tôi.

Nguồn phát ra — là Yamanashi.

Ánh sáng biến mất khỏi mắt cô ấy. Đây chính là... "Mode yandere".

Trong trạng thái yandere đó, Yamanashi trừng mắt nhìn tên kia.

"Đừng có tưởng bở. Một thằng chẳng có tài cán gì, vừa xấu xí lại ngu xuẩn hết phần như mày, còn lâu mới với tới Sendo-kun. Biến mẹ mày đi, đừng có vác mặt tới nữa."

"Mày…! Cái con nhỏ này……!"

Tên đó giận dữ vung nắm đấm còn lại định đánh cô ấy.

Tôi tung một cú quật nhẹ vào đầu hắn. Gã ta đổ vật xuống đất, không kịp kêu lên tiếng nào.

Yamanashi cúi xuống, thì thầm bên tai hắn:

"Đồ ngốc tệ hại. Đây là cái giá khi dám vô lễ với Sendo-kun đấy. Giờ thì hiểu sự ngu xuẩn của mình chưa? Biến đi, đừng bao giờ bén mảng tới đây nữa."

“Nhớ lấy……!”

Vừa phun ra câu thoại cũ mèm, bọn chúng lôi nhau bỏ đi.

Tôi thở dài nhìn theo bóng lưng đang lê lết của chúng.

“…… Đúng là, đời có đủ loại người thật.”

"Tại Sendo-kun đặc biệt nên mới bị nhắm tới đấy. Cẩn thận vào anh nha."

"Ừm, tớ sẽ nhớ kỹ. Cảm ơn cậu đã bảo vệ tớ…… Trông ngầu thật đấy."

"Bất kỳ ai gan dạ một chút cũng làm được thôi. Đừng tâng bốc mà."

"Fufu, chính cái kiểu thẳng thắn đó mới làm em thích anh."

Trong lòng tôi khẽ dậy lên một cảm xúc ấm áp kỳ lạ — cảm giác chưa từng có trước đây.

"….."

Tới rồi, tới rồi :3