Sau khi bị bạn gái cắm sừng, tôi mặc kệ cô người mẫu nổi tiếng lắm chuyện bên cạnh — ai dè cô ấy hóa thành Yandere ~ Và rồi, tất cả những cô gái liên quan đến tôi cũng biến thành Yandere ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

101 607

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

119 338

The One Within The Villainess

(Đang ra)

The One Within The Villainess

Makiburo

Mọi chuyện đáng ra nên như thế. Nhưng Emi không ngờ vẫn rơi vào kết cục cũ khi bị chính thánh nữ – cũng là người đầu thai vào thế giới này – hãm hại, khiến mọi người quay lưng với cô.

10 16

Dragon Raja-Long Tộc

(Đang ra)

Dragon Raja-Long Tộc

江南

Tại đây, Lộ Minh Phi phát hiện ra mình mang trong mình dòng máu rồng và sở hữu những khả năng đặc biệt. Trong hành trình trưởng thành, cậu phải đối mặt với các trận chiến khốc liệt, khám phá quá khứ c

67 497

WN: 1-30 (Đã Hoàn Thành) - Chap 5: Một Ngày Mới

Hehe~~ Yandere vô đối ~

---

Ngày hôm sau. Khi cánh cửa lớp mở ra, Yamanashi đã ngồi ở vị trí quen thuộc.

Trước đó, về sự an toàn của Yamanashi đã được xác nhận qua giọng nói của chính cậu ấy, và mọi chuyện đã được giải quyết khá suôn sẻ. Tuy nhiên, lý do khiến cậu ấy biến mất vẫn chưa được tiết lộ, và cả trường lẫn trên mạng vẫn xôn xao bàn tán về nguyên nhân thực sự.

Một cô bạn bước tới và hỏi Yamanashi cùng nhóm bạn.

“…… Yamanashi-san, hôm qua cậu có bị làm sao không? Sao lại biến mất vậy?”

“Hmmm,…… mình có thể gọi là mình biến mất vì tình yêu, được chứ?”

Cậu ấy nói trong khi nhìn tôi. Câu nói này khiến cả lớp xôn xao. …Tôi không có liên quan gì đến chuyện này đâu.

Với những lời gợi ý của cậu ấy, các cô gái trong lớp bắt đầu đoán thử xem về người đàn ông mà Yamanashi nói đến là ai.

“Chà, mọi người có vẻ ồn ào nhỉ.”

“Cậu làm như thể chuyện này không liên quan tới cậu vậy.”

“Chả sao đâu. Mình dự định sẽ công khai mối quan hệ với Sendo-kun sau.”

Chết toi, có lẽ tôi sẽ không thể thoát khỏi tình huống này. Nghĩ đến thôi đã thấy sợ. Tôi quyết định sẽ không suy nghĩ thêm nữa.

“Mai sau, sẽ chẳng có cô gái nào dám lại gần Sendo-kun nữa… Fufu… fufufu… ♡”

“…… Yamanashi, cậu đừng có nghĩ những chuyện kỳ cục vậy. Nó sẽ chẳng đi đến đâu đâu.”

“Không có gì kỳ cục cả. Đó là một phần trong kế hoạch công khai mối quan hệ của mình với Sendo-kun. Đó sẽ là một sự kiện quan trọng trong đời mình và của cả Sendo-kun.”

“Từ khi nào mà tớ phải chia sẻ cuộc đời của mình với cậu?”

“Anh ghét em à?”

Một luồng cảm giác lạnh sống lưng. Tôi lập tức nhận ra câu chuyện đang rẽ sang hướng tồi tệ với những lời lẽ đấy, tôi lập tức sửa sai những lời lẽ ban nãy.

“Anh thật sự không muốn bên em ư? Anh không quên được cô bạn gái cũ của anh sao?”

“Khoan đã, tớ không có ý từ chối cậu đâu...”

“Tại sao, tại sao, tại sao, tại sao?”

“Này, Sì tóp!”

Tôi vội vã giữ miệng Yamanashi lại.

“…… Cậu cứ bình tĩnh đi đã. Tớ không có nói là tớ không thích cậu. Chỉ là không biết phải làm sao với cậu trong tình trạng này. Tớ không muốn xây dựng một mối quan hệ tồi tệ với cậu và khiến nó rối rắm đi. Cậu hiểu chứ?”

“…..Vâng. Em xin lỗi, em hơi khó chịu một chút. Em chắc chắn Sendo-kun sẽ không bao giờ phản bội em, đúng chứ?"

“Ah, tất nhiên, tớ không có ý định rời xa cậu trong thời gian này. Vậy nên cậu phải bình tĩnh đã.”

Cậu ấy gật đầu hiểu chuyện. Tôi cố gắng hết sức để làm dịu tình huống này với những lời lẽ đã chuẩn bị từ trước, nhưng khi nhìn thấy cô ấy cười với đôi mắt buồn, tôi cảm thấy mình không nên tiếp tục dùng mấy lời lẽ kiểu này nữa.

▽▼

“Này, cậu nghe chưa? Câu chuyện của Kyoda-kun?”

“Tớ nghe rồi. Nghe nói hắn làm đủ trò đồi bại…”

Dù thế nào đi nữa, trong trường cũng không thiếu những câu chuyện về Yamanashi.

Kyoda đã nhận được sự chỉ trích từ cậu ấy và quyết định rời trường. Video đã lan truyền nhanh chóng, và các thầy cô trong trường lập tức phát hiện. Một cuộc họp khẩn đã được tổ chức. Nhà trường quyết định không có lý do gì để giảm án, và ra quyết định đuổi học thằng khốn đấy.

Tin đồn nhanh chóng lan rộng, và những học sinh không biết bản chất của hắn đã bắt đầu bàng hoàng.

Với tư cách là nạn nhân, tôi cảm thấy khá thoải mái. Cái ác luôn bị đánh bại, và công lý sẽ chiến thắng. Chân lý này không bao giờ thay đổi, và liệu người ta có bảo vệ nó hay không, hay chỉ có oán hận, phụ thuộc vào góc nhìn của mỗi người.

“….. Reito-kun”

“…… Nina”

Tôi đang đứng trên sân thượng khi bạn gái cũ của tôi, Hinozuki Nina, gọi tôi. Tôi nhìn cô ấy, người đứng dưới bầu trời xanh, gió xuân thổi nhẹ qua má cô.

“…… Cậu muốn gì?”

“Em muốn nói chuyện một chút. Về… Kyoda-kun.”

À, tôi đoán chắc là vậy, nên tôi chờ đợi lời tiếp theo của Nina mà không hỏi thêm gì nữa.

“…Reito-kun, là anh làm ư?”

“Um, tôi nghĩ vậy. Đáng tiếc là tôi không phải thủ phạm.”

“Em không giận anh đâu, … em chỉ buồn thôi.”

“Cứ nói vòng vo mãi. Cậu muốn nói gì? Nói thẳng ra đi.”

“Chúng ta quay lại có được không?”

Chắc chắn tôi trông như một con chim bồ câu bị bắn trúng. Tôi lặng người mất một lúc.

“Chúng ta đã chia tay với nhau một lần, nhưng em nghĩ chúng ta vẫn có thể bắt đầu lại. Chúng ta đã bên nhau lâu rồi mà…”

“Không thể đâu.”

Ngắt lời Nina, tôi đáp lại cô ấy bằng một chất giọng lạnh lùng.

“Cậu là người đã bỏ rơi tôi. Tôi không ngốc đến mức cứ quay lại với cậu chỉ vì bây giờ là thời điểm thích hợp.”

“Nhưng chúng ta đã hợp nhau đến thế mà! Chẳng lẽ là sai ư?”

“Không phải sai. Đó là sự thật đấy. Cảm xúc và lời nói của tôi đều là thật. Cậu mới là người sai trái trong chuyện này.”

Nina ngừng nói. Tôi giờ chẳng còn biết cậu ấy đang nghĩ gì nữa. Giờ Kyoda đã đi rồi, cậu ấy chẳng còn ai để bám, nương tựa vào. Ai sẽ cho phép chúng tôi quay lại?

“Yêu nhau thì có ích gì? Cậu không có quyền nói những lời đó khi mà chỉ coi đàn ông là công cụ để giúp bản thân tỏa sáng hơn.”

Không thể tha thứ. Cô bạn gái cũ này thối nát hơn tôi tưởng. Chỉ trong vài phút, tôi đã nhận ra điều đó.

“Tại sao, tại sao, tại sao? Chúng ta đã từng yêu nhau mà!”

“Đừng có làm tôi nóng tiết. Chúng ta đã từng yêu nhau, và đó là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời tôi. … Cậu nên cảm thấy may mắn vì không bị cuốn vào chuyện này. Đừng bao giờ dính líu đến tôi nữa.”

Nói xong, tôi quay lưng rời khỏi sân thượng. Tốt nhất là kết thúc cuộc trò chuyện trước khi mọi chuyện trở nên căng thẳng. Khi tôi làm vậy, tôi chỉ còn biết im lặng.

Tôi đã cắt đứt quá khứ của mình và không bao giờ ngoảnh lại.

“…… Tất cả đều là lỗi của cậu ấy.”

---

Phần này có vài phần tớ không hiểu nên có dịch sai sót, mong mọi người góp ý