Sau khi bị bạn gái cắm sừng, tôi mặc kệ cô người mẫu nổi tiếng lắm chuyện bên cạnh — ai dè cô ấy hóa thành Yandere ~ Và rồi, tất cả những cô gái liên quan đến tôi cũng biến thành Yandere ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

76 58

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

46 55

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

120 732

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

73 1448

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

40 43

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

8 28

WN: 1-30 (Đã Hoàn Thành) - Chap 4: Lý Do

“Cảm ơn vì bữa ăn. Ngon lắm đó ạ.”

Yamanashi chắp tay lại trước những chiếc đĩa đã vơi. Tôi làm cơm rang từ những nguyên liệu ngẫu nhiên có trong tủ lạnh, và rất rõ ràng là cậu ấy hài lòng với món ăn.

Là người mẫu, chắc hẳn cậu ấy phải có chế độ ăn uống lành mạnh hơn trong cuộc sống hàng ngày. Tôi cảm thấy có lỗi khi khiến cậu ấy ăn một món ăn không lành mạnh như cơm rang.

“Anh cũng biết nấu ăn nhỉ, Sendo-kun. Dễ thương ghê.”

“...Tớ sống một mình, nên làm được như thế này là tốt lắm rồi.”

Mỗi lần Yamanashi khen tôi nấu ăn, trái tim tôi lại đập loạn xạ một cách kỳ lạ.

Thật khó chịu khi bị khen một cách chân thành như vậy, khi bình thường tôi chỉ nghe thấy những lời không cần thiết hay chỉ trích. Tôi không biết liệu mình có nên vui không. Vẫn còn nghi ngờ liệu cậu ấy có phải là người khác hay không.

“Cậu không nghĩ mình nên liên lạc với gia đình càng sớm càng tốt ư? Cha mẹ cậu chắc chắn sẽ rất lo lắng nếu cậu mất tăm đấy.”

“À vâng, em quên mất. Tạm thời thì em nghĩ là nên gọi cho văn phòng trước...”

Yamanashi lấy điện thoại ra và gọi cho văn phòng. Văn phòng hiện giờ đang rất lo lắng, có thể nghe thấy tiếng la hét từ đầu dây bên kia.

Một vài phút sau, cậu ấy lại gọi về nhà. Người ở đầu dây bên kia không vội vàng lắm, cuộc gọi kết thúc chỉ trong khoảng hai phút...chắc có lẽ là một người sống chậm như bao người khác

“Phew... mệt quá...”

“Chắc chắn là vậy. Cậu là người kiếm tiền chính của công ty mà, đúng không? Nếu người như cậu mà biến mất, ai chẳng muốn hét lên.”

“Em không thể làm được. Tất cả là vì người em yêu. Em sẽ không bỏ chạy vì tình yêu chỉ vì công việc đâu.”

Cô ấy thở dài. Tôi chẳng cảm thấy muốn tiếp tục nữa. Tính cách của cô gái này thay đổi quá nhiều.

“Cậu nói cậu thích tớ, nhưng cậu thích tớ vì lẽ gì?”

Khi Yamanashi đã bình tĩnh lại, tôi hỏi một câu mà lâu nay tôi vẫn thắc mắc. Bình thường, một câu hỏi như vậy sẽ nhận được một trận mắng mỏ, nhưng tôi chắc cậu ấy sẽ trả lời thật lòng bây giờ.

“...Em không giỏi nói chuyện thật lòng với người khác.”

“À, tớ biết mà...”

Yamanashi bắt đầu nói từ từ, giống như những giọt mưa bắt đầu rơi.

“Có rất nhiều người nói chuyện với em suốt, nhưng em là loại người luôn nói thẳng hơn những gì em nghĩ, nên em dễ làm tổn thương bạn bè. Vậy nên vào khoảng thời gian nhất định, em bắt đầu giữ khoảng cách với mọi người. Em bắt đầu nói chuyện với họ mà luôn giữ một khoảng cách, không để ai muốn đến gần. Có lẽ vì thế mà em trở thành một kẻ cô độc ở trường.”

Có lẽ vì giọng nói yếu ớt chưa từng thấy của Yamanashi mà cô ấy trông nhỏ bé hơn bình thường. Là người luôn nhìn cô ấy với ánh mắt đầy uy quyền, tôi cảm thấy như đang nhìn thấy một con hổ đã mất đi móng vuốt của mình.

“... Nhưng đã có một người luôn nói chuyện với em lúc đó. Dù bao nhiêu lần em đã từ chối, anh ấy vẫn kiên trì nói chuyện với em.”

“...Xin lỗi vì đã làm phiền cậu.”

“Fufu, khi nói chuyện với Sendo-kun, em đã nghĩ, ‘Có lẽ cậu này sẽ chấp nhận mình.’ Thế nên em thật sự vui vì Sendo-kun, người có thể nói chuyện với em mà không ngần ngại, đang ở bên cạnh em.”

Tôi nhìn thấy tính cách thật sự của Yamanashi trong khi nụ cười bất ngờ tràn ra.

Tôi luôn nghĩ cậu ấy không phải là người thẳng thắn, nhưng dù vẻ ngoài cậu ấy có vẻ lạnh lùng, thực tế lại mỏng manh hơn so với những gì tôi nghĩ. Cậu ấy yếu đuối hơn những người khác. Cô gái mà tôi thấy cho đến nay không phải là Anri thật sự, nhưng người đang mỉm cười ngại ngùng trước mặt tôi lúc này có lẽ chính là Anri thật sự.

“Em muốn cảm ơn anh một lần nữa. Cảm ơn anh, Sendo-kun.”

“… Cứ có cảm giác lạ khi bị cậu nói cảm ơn.”

“Fufu, em nghĩ là anh sẽ sớm quen thôi mà.”

Tớ hy vọng vậy, tôi trả lời. Khi nghĩ đến việc sắp bắt đầu một mối quan hệ mới với một Anri khác, tôi cảm thấy hơi lo lắng.

“Đã một giờ rồi... Cậu không về nhà ư? Nếu cậu muốn, tớ có thể tiễn cậu về.”

“Vâng, đúng vậy... À, Sendo-kun, anh có phiền nếu em đặt một cái máy quay ở đây chứ?”

“Về đi.”

Dù vậy, cậu ấy vẫn không chịu từ bỏ, và tôi đành phải kéo cậu ấy ra ngoài, đưa cậu ấy đến ga tàu.