Sau khi bị bạn gái cắm sừng, tôi mặc kệ cô người mẫu nổi tiếng lắm chuyện bên cạnh — ai dè cô ấy hóa thành Yandere ~ Và rồi, tất cả những cô gái liên quan đến tôi cũng biến thành Yandere ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

76 59

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

46 56

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

120 732

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

73 1448

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

40 43

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

8 28

WN: 1-30 (Đã Hoàn Thành) - Chap 18: An Ủi

"Cái con nhỏ đó muốn gì chứ? Nó làm nhục em như vậy để làm gì hả?!”

Yamanashi hét lên trong phòng ngay sau khi Hoshirobe rời đi. Đôi mắt cậu ấy hơi ươn ướt, trộn lẫn giữa giận dữ và chút buồn. Có lẽ cậu ấy vẫn còn đang sốc vì những lời mà Hoshirobe vừa nói.

Dù cậu ấy không phải kiểu người thành thật, nhưng rõ ràng là cậu ấy đã bị tổn thương. Theo cách riêng của mình, Yamanashi đang giận lắm.

“Bình tĩnh lại đi, Yamanashi. Tớ chắc Hoshirobe chỉ hiểu lầm thôi, không cố ý khiến cậu tổn thương đâu…”

“Nếu vậy mà không gọi là tổn thương thì còn gì nữa? Với lại, anh chỉ là bạn với nhỏ đó thôi đúng không, Sendou-kun???”

Rồi xong, chiến lược đánh lạc hướng thất bại. Giờ chỉ còn cách chuyển sang chiến lược biện minh.

Yamanashi đang trong trạng thái gần như bật khóc. Cảm xúc của cậu ấy bị đảo lộn hoàn toàn bởi sự ghen tuông và nghi ngờ.

Tôi không biết phải làm gì. Không thể tiếp tục lảng tránh chuyện này được nữa. Chắc chỉ còn cách nói thật thôi.

“…Ngày trước, tớ với Hoshirobe từng giúp nhau trong chuyện tình cảm. Không hiểu sao dạo này cậu ấy lại muốn dựa vào tớ. Tớ không muốn cậu ấy suy sụp nếu bị từ chối. Tớ chỉ đang cố làm bạn bên cạnh cậu ấy thôi mà.”

“…Không công bằng.”

“Hả?”

“Cô ta đúng là chơi bẩn mà! Em cũng muốn được Sendou-kun lo lắng như vậy! Em cũng muốn được anh quan tâm như thế mà!”

“Chờ đã, Yamanashi. Tớ vẫn quan tâm đến cậu theo cách của tớ thôi mà…”

“Không phải như vậy! Em muốn là người được anh quan tâm nhiều nhất cơ!”

Yamanashi giận dỗi đến mức làm nổi bật hết nét đáng yêu của mình. Cái kiểu mè nheo, lý do mè nheo — trông cậu ấy thật trẻ con. Nhưng giờ không phải lúc để nghĩ tới chuyện đó.

Xoa dịu Yamanashi trong tình trạng này là chuyện cực kỳ khó. Nếu lỡ lời hay lạnh nhạt, mọi chuyện sẽ tệ hơn nhiều. Tôi phải giữ tâm trạng của cậu ấy thật tốt.

Khi tôi còn đang nghĩ cách dỗ dành thì Yamanashi dang rộng tay và nhìn tôi bằng ánh mắt đầy trách móc. Rồi cậu ấy cất lời nhẹ như thì thầm:

“Ôm em đi.”

“…Phải làm ư?”

Tôi có hơi lưỡng lự đôi chút — một người bình thường như tôi mà lại đi ôm một người mẫu nổi tiếng như Yamanashi, liệu có ổn không? Nhưng tôi không thể quay lưng với cậu ấy. Tôi khẽ ôm cô ấy vào lòng.

Hương thơm ngọt ngào từ tóc cậu ấy thoảng qua. Làn da mềm mại chạm vào tay tôi. Tim tôi đập mạnh đến mức như muốn nổ tung — cảm giác mà dù có bao lần cũng không quen nổi.

“…Vuốt tóc em đi.”

“…Thế này à?”

Bằng đôi tay còn vụng về, tôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu ấy. Cô nàng trước và sau khi buông bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng, giờ đây đã trở thành một cô nàng nhỏ yếu đuối, mong manh hay làm nũng.

Nghĩ kỹ lại, có lẽ cái vỏ bọc Yamanashi vẫn đeo bấy lâu chỉ là để che giấu bản chất mong manh của mình. Cậu ấy không thành thật — và đó là điều thiệt thòi. Nhưng chính cái khoảng cách giữa vẻ ngoài và con người thật của cậu ấy lại khiến cậu ấy trở nên rất dễ thương.

“Tớ không nhớ… cậu là kiểu con gái thích làm nũng như vậy đấy.”

“Mồ im đi~. Vuốt tiếp đi. Tay anh dừng lại rồi kìa.”

Tôi cứ tiếp tục xoa đầu cậu ấy. Thật mừng là hôm nay cậu chịu bình tĩnh lại bằng cách dễ thương như thế. Nếu cậu mà nói kiểu như “tấn công em đi” thì tôi chỉ còn biết tự vả. Có vẻ từ giờ, tôi phải cẩn thận hơn với cách mình cư xử trước mặt cậu.

“…Cậu đã hài lòng chưa? Cứ ôm thế này đến sáng thì tớ mệt lắm đó.”

“Hôn em đi.”

“…Tớ còn lý trí, còn đạo đức, còn lương tâm đó.”

“Hôn sâu vào nha.”

“Yamanashi…”

“Nếu không thì hãy nói em là người tuyệt nhất đi, đừng nhắc tới con nhỏ đó nữa! Đồ lăng nhăng! Đẹp trai đáng ghét! Em yêu anh nhiều nhất trên đời!”

“Do rối loạn cảm xúc mà nửa sau câu cậu lại thành lời khen luôn đó! Này, Yamanashi — ơ, đau…”

Cậu ấy đập nhẹ vào ngực tôi như để phản đối. Tôi không muốn hôn sâu, cũng không muốn cậu ấy thổ lộ một cách to tát như vậy. Vì nếu làm vậy, tôi sợ rằng mình sẽ không thể quay lại nữa. Để xây dựng một mối quan hệ lành mạnh, cả hai phải biết kiềm chế.

“Nếu anh không làm… thì em sẽ làm đó. Hnn!!!”

“Khoan! Khoan đã, Yamanashi!”

Trong vài tiếng sau đó, cuộc “bảo vệ đôi môi” giữa tôi và Yamanashi vẫn tiếp tục…