Saijaku Muhai no Bahamut

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

(Hoàn thành)

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

Jun Eishima; Yoko Taro

Đây là tập thứ hai và cuối cùng của NieR Replicant ver.1.22474487139... Project Gestalt Recollections.

10 12

Outbreak Company

(Đang ra)

Outbreak Company

Sakaki Ichirō

Để hoàn thành sứ mệnh đó, Shinichi nhận được sự hậu thuẫn toàn diện từ chính phủ Nhật, cùng với sự giúp đỡ của cô hầu gái nửa tiên Myucel và công chúa Petralka của Đế quốc Eldant. Cùng với nhóm bạn lắ

108 571

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

(Đang ra)

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Fushimi Nanao

Cô gái mang trái tim con người trong cơ thể của quỷ, và người phụ nữ mang linh hồn dị dạng trong thân xác con người. Sợi duyên mà cả hai cùng dệt nên sẽ mở ra bức màn cho câu chuyện đẫm máu này.

7 10

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

(Đang ra)

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

Hajime Taguchi

Tập đoàn Mikadono là một công ty kinh doanh toàn cầu có trụ sở tại Nhật Bản và do Kumagoro Mikadono lãnh đạo. Ông chỉ định con trai mình là Shogo làm người thừa kế cho vị trí của mình trong công ty.

87 89

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

(Đang ra)

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Phi Điểu Ấn - 飞鸟印

Đây là câu chuyện giữa người cứu rỗi và người được cứu rỗi.

166 41

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

(Đang ra)

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

孜然风

Tên gốc của truyện: 《Thiên Sứ Bán Thân》

432 248

Volume 1 - Kết thúc – Nơi hoàng tử thuộc về

Phần 1

“Ư, ưm…”

Kẽ rên một tiếng khe khẽ, Lux từ từ mở mắt.

Thứ đầu tiên cậu trông thấy là trần nhà bằng gỗ trông còn khá mới, cùng với hương hoa, mùi dược liệu và một chút mùi cồn thoang thoảng xộc vào mũi.

“...!? Anh tỉnh rồi sao!? Tạ ơn trời...! Nii-san!”

Nụ cười của cô gái đang ôm chầm lấy mình phản chiếu trong đôi mắt hé mở của Lux.

“Đây là––?”

Trong lúc cậu còn đang đỏ mặt và khó khăn cất lời, Airi đã vội buông Lux ra, sau khi hắng giọng một tiếng, cô bé nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh và thẳng lưng lên.

“Ừm... Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi nhỉ, Nii-san?”

“Airi? Hự...!”

Cố gắng đáp lại giọng nói của em gái, Lux nhíu mày vì cơn đau âm ỉ lan khắp cơ thể.

Thấy vậy, Airi ngồi trên chiếc ghế trước giường khẽ thở dài.

“Gieo nhân nào gặt quả nấy thôi. Sau khi liên tục sử dụng Thần Trang của Bahamut nhiều đến thế, kết quả này là hiển nhiên rồi, đúng không? Dù sao thì cũng còn hơn là lại ngủ li bì cả tuần như ngày xưa.”

“...Có lẽ nào, em đang giận sao?”

Khi Lux gượng cười hỏi,

“Không nói ra thì anh không hiểu à?”

Cô bé nhếch mép đáp lại.

Thần Trang của Bahamut đòi hỏi người sử dụng phải tiêu hao một lượng năng lượng cực lớn.

Ngay cả với Lux, một người đàn ông nhưng lại có tố chất điều khiển Cơ Long vượt xa phụ nữ bình thường, đó vẫn là một gánh nặng đáng kể.

Chính vì chuyện này mà trước đây Lux đã suýt mất mạng. Cậu đã hứa với Airi sẽ không trực tiếp sử dụng nó cho đến khi giới hạn thời gian hoạt động của Bahamut, bao gồm cả Thần Trang, được làm rõ một cách chính xác.

Đó cũng là lý do tại sao Airi, với tư cách là một học viên muốn trở thành quan văn, lại ra sức giải mã các tài liệu cổ từ di tích liên quan đến Cơ Long.

Và nếu chẳng may tài năng của Lux cùng với sự thật cậu chính là “Anh hùng Hắc ám” bị bại lộ, Airi lo sợ rằng anh sẽ bị các tổ chức khác nhau trong và ngoài nước xem là mối nguy hiểm và trở thành mục tiêu của chúng.

Đó là lý do cô bé đã cố gắng ngăn cản cậu.

Cho đến khi Lux đánh bại “người đàn ông đó” mà cậu đang truy lùng, theo một nghĩa khác, cô bé đã cố ngăn thói quen tự đẩy mình vào chỗ nguy hiểm của anh trai––

Cậu biết Airi đang lo lắng cho mình.

Vậy nên, khi cậu định lên tiếng xin lỗi,

“Nii-san là–– đồ ngốc.”

Airi nói rồi ôm chầm lấy Lux, vùi mặt vào ngực cậu.

“...Năm năm trước. Lúc anh ngã xuống và không tỉnh lại, anh có biết mỗi ngày em đã lo lắng đến mức nào không...?”

Airi, người thường ngày luôn giữ thái độ điềm tĩnh, giờ đây giọng nói đã nghẹn ngào.

“Đúng là mình ngốc thật”, Lux cười khổ.

“Xin lỗi vì đã để em lo lắng, Airi.”

Sau khi vỗ về đầu em gái một lúc cho đến khi cô bé bình tĩnh lại,

“Mà này... mọi người đều an toàn chứ?”

“............”

Nghe những lời của Lux, Airi ngay lập tức rời khỏi cậu và ném cho anh trai một cái nhìn vừa kinh ngạc vừa khinh bỉ.

Trông cô bé có vẻ không hài lòng.

“Anh tự đi mà hỏi họ. Em về đây. Vậy nhé Nii-san, giữ gìn sức khỏe.”

“Ừ, lát nữa gặp nhé.”

Airi đứng dậy và lặng lẽ rời khỏi phòng y tế.

Cô bé đi lướt qua ba cô gái vừa bước vào phòng.

“Chào, thấy cậu có vẻ ổn là tốt rồi, Lux-kun.”

“Ồ! Mừng là cậu đã tỉnh! Sao rồi, Lux-cchi? Cậu còn nhớ tớ không?”

“Vâng. Có vẻ chỉ là kiệt sức thôi, nên tôi nghĩ là không sao đâu ạ.”

Đó là Sharis, Tillfarr và Nokuto của bộ ba Triad.

Mỗi người họ đều mang theo hoa quả, hoa tươi và một món đồ bạc dùng làm bùa hộ mệnh, đặt chúng bên cạnh giường của Lux.

“...Cảm ơn các cậu.”

Trước việc có những người quan tâm đến mình nhiều như vậy, cậu bất giác cảm động đến rơi nước mắt.

“Fufu. Trông cậu có vẻ cảm động đến không nói nên lời. Nhưng không cần phải bận tâm đâu, Lux-kun.”

“Đúng vậy. Cậu biết không, Lux-cchi. Khi một tiểu thư tặng quà cho cậu, cách đáp lễ là phải tặng lại một món quà lớn hơn. Cứ coi đó là phép lịch sự ở Tân Vương quốc hiện tại đi.”

“Vâng. Bọn tôi đều trông chờ cả đấy.”

“...À, nói sao nhỉ, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Trước nụ cười của ba cô gái, Lux đáp lại bằng một nụ cười phức tạp.

“Ở lại nơi người bệnh nghỉ ngơi quá lâu cũng không hay. Chúng tôi xin phép về sớm.”

(Nếu vậy thì tôi cũng mong các cậu đừng gây áp lực chuyện quà cáp cho tôi...)

Nuốt những lời đó vào trong và tiễn bộ ba Triad ra về, hai cô gái tiếp theo bước vào.

“Trông cậu có vẻ ổn hơn tôi nghĩ đấy.”

“Chào buổi sáng, Lu-chan.”

Một cô gái mảnh mai với ấn tượng lạnh lùng, và một cô gái có bộ ngực đầy đặn toát lên vẻ mềm mại.

Krulcifer Einvolk và Philphie Aingram.

“Chà, có rất nhiều chuyện tôi muốn nói kỹ với cậu, nhưng––”

Krulcifer cụp mắt xuống, lộ ra vẻ mặt đăm chiêu trong giây lát.

Nhận ra đó là chuyện về “Anh hùng Hắc ám”, Lux giật mình.

“Mà thôi, cậu cũng thật là một người dễ gặp bất lợi.”

Krulcifer nói bằng giọng trêu chọc.

“Nếu cậu không nhờ tôi hợp tác thì tôi đã không biết bí mật của cậu rồi. Tại sao vậy?”

Cậu đã nhờ Krulcifer bảo vệ Lisha và “Phi Long Đội”.

Đó là để ngăn chặn cuộc tấn công của kẻ thù trong trường hợp hắn nhắm vào Lisha và “Phi Long Đội” ở phía sau thay vì Lux.

Lần này, kết quả là Lux đã một mình đánh bại tất cả kẻ thù, nhưng có vẻ như Krulcifer đã dọn dẹp hậu quả theo nhiều cách khác nhau, chẳng hạn như bắt giữ những kẻ nổi loạn có Cơ Long bị phá hủy sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa và giao chúng cho lính canh của Thành Lũy.

“Vì tôi nghĩ đó là cách duy nhất.”

Lux thành thật trả lời.

Cậu sẽ làm mọi thứ có thể để cứu Lisha.

Vì vậy, để có thể chiến đấu mà không bị ràng buộc, sự hợp tác của một người tài năng là không thể thiếu.

“Thế cũng được, nhưng cậu nên cẩn thận hơn. Không hiểu sao dù mạnh như vậy mà trông cậu lại đầy sơ hở.”

“Ể––?”

Lux bối rối trước giọng nói tinh nghịch của Krulcifer.

“Tôi không phải là một người phụ nữ tàn nhẫn đến mức tiếp tục chuyện này trước mặt một bệnh nhân. Chúng ta sẽ nói chuyện từ từ và cẩn thận vào một lúc nào đó sau.”

“À, ừm, xin hãy nhẹ nhàng...”

Khi Lux chỉ kịp đáp lại như vậy trước nụ cười đầy ẩn ý của Krulcifer,

“...Philphie?”

“............”

Philphie lặng lẽ đến gần Lux và áp trán mình vào trán cậu.

“Oa!?”

Thấy khuôn mặt đáng yêu của cô bé tiến đến gần trong khoảng cách có thể hôn được, Lux hoảng hốt ngả người ra sau.

Dù vậy, Philphie chẳng có vẻ gì là để tâm đến chuyện đó.

“Ừm. Không sốt, chắc là ổn rồi.”

Cô bé lẩm bẩm như vậy trong lúc gặm chiếc bánh doughnut trên tay.

“Mừng cậu trở về, Lu-chan.”

Philphie, người thoạt nhìn có vẻ vô cảm, nở một nụ cười nhẹ.

“...À, ừ. Tớ về rồi đây, Phi-chan.”

Thấy Lux có chút bối rối và đỏ mặt, Philphie đột nhiên rời khỏi cậu và đi ra ngoài.

“Vậy nhé, gặp lại sau.”

“Ể? Ừm…”

“Cậu có một cô bạn thuở nhỏ khá xinh đấy.”

“L-Làm ơn đừng trêu tôi nữa!”

Krulcifer cũng cười khúc khích rồi rời khỏi phòng y tế.

Trong lúc Lux, với trái tim vẫn còn đập loạn nhịp, ngồi dậy, thêm vài bạn cùng lớp và thành viên của “Phi Long Đội” đã đến thăm phòng y tế.

“A, cậu an toàn rồi à! Vận xui của cậu cũng dai thật đấy.”

“Nghe nói cậu đã bảo vệ Lizsharte-sama. Cảm ơn cậu nhé.”

“Lần tới cậu nên học cách tấn công đi. Dù sao thì cậu cũng không thể giỏi bằng vị “Anh hùng Hắc ám” huyền thoại đó được đâu.”

Nghe cuộc nói chuyện của vài nữ sinh, Lux đoán rằng thân phận của mình vẫn chưa bị bại lộ.

Lisha dĩ nhiên, nhưng cả Krulcifer và Nokuto dường như cũng đã hành động rất khéo léo.

“...Phù.”

Sau khi tất cả khách đến thăm đã ra về, cuối cùng nữ bác sĩ của phòng y tế cũng đến.

Sau khi hỏi vài câu với Lux vừa tỉnh lại rồi tiến hành một cuộc kiểm tra sơ bộ,

“Tôi có lời nhắn từ Viện trưởng Relie. Cô ấy muốn cậu đến phòng viện trưởng sau khi đã ổn định. Rằng có một việc quan trọng liên quan đến sự đối xử của cậu––”

“...Tôi hiểu rồi.”

Lux thở dài một hơi sau khi rời khỏi phòng y tế.

Đúng như dự đoán, chuyện quan trọng đó chắc hẳn Viện trưởng Relie cũng đã biết rồi.

Giờ đây, khi thân phận “Anh hùng Hắc ám” đã bị bại lộ, dù chỉ với một vài người, Lux không thể ở lại đây được nữa.

Vốn dĩ, chuyện một người của Đế quốc tham gia vào cuộc đảo chính tuyệt đối không được để lộ ra ngoài.

Nếu một thành viên hoàng tộc của Cựu Đế quốc lại chính là người đã phá hủy Đế quốc, các công dân và lãnh chúa sẽ cho rằng đó không phải là một cuộc cách mạng, mà chỉ là một cuộc tranh giành quyền lực trong nội bộ Đế quốc hoặc đơn thuần là một màn kịch, và sức mạnh đoàn kết của Tân Vương quốc sẽ suy yếu.

Vì vậy, ngay cả khi có tin đồn về sự tồn tại của “Anh hùng Hắc ám”, sẽ rất tệ nếu Lux, vị Hoàng tử là bằng chứng sống cho điều đó, vẫn còn ở lại đây.

“Hơn nữa, ngay từ đầu đây cũng chỉ là một sự nhập học tạm thời...”

Chắc chắn là chuyện liên quan đến việc đó.

(...Cuối cùng cũng đến lúc phải nói lời tạm biệt rồi.)

Với một chút cảm xúc sâu lắng trong lòng, Lux quyết định đi đến một nơi nhất định.

Phần 2

Xưởng Cơ Long vẫn nồng nặc mùi kim loại và dầu mỡ như thường lệ.

Nghĩ lại, dù đến học viện để làm công việc của một thợ học việc cơ khí Cơ Long, cuối cùng mình lại chẳng làm được gì cả, Lux cười khổ.

Nơi cất giữ Bahamut không phải là nhà chứa máy bay dành cho các Cơ Long thông thường.

Nó đang lặng lẽ ngủ yên trong một nơi bí mật gọi là nhà chứa tối mật số 0 nằm dưới tầng hầm của Thủ đô.

Ngày cuối cùng của cuộc đảo chính năm năm trước.

Sau khi bất tỉnh trong phòng ngai vàng, Lux đã được dì của Lisha, người sau này trở thành Nữ hoàng của Tân Vương quốc, đưa đi.

Khi cậu tỉnh lại, Fugil đã đột nhiên biến mất, và không ai biết tung tích của hắn.

Có lẽ vì lâu đài hoàng gia sụp đổ, Bahamut không những không bị đoạt đi mà Lux cũng đã tỉnh lại một cách thần kỳ.

Cuộc cách mạng đã thành công, nhưng Lux coi Fugil, kẻ đã cố tình đẩy Đế quốc đến bờ vực sụp đổ, là một mối nguy hiểm và sau đó cậu quyết định sẽ truy lùng hắn.

Với tư cách là Hoàng tử tạp dịch của Tân Vương quốc.

Và, để tích lũy kinh nghiệm luyện tập nhằm có thể sử dụng tự do Bahamut, cỗ máy có gánh nặng quá lớn, trong lúc lang thang khắp nơi––

Cũng có nguy cơ bị ám sát vì là một Hoàng tử của Cựu Đế quốc, nên cậu không thể ở lại một nơi quá lâu.

“Nhưng mà, mình cảm thấy như mình đã ở đây khá lâu rồi...”

Cậu đã rất vui khi được theo học tại học viện Phi Long Kỵ Sĩ, và cũng lần đầu tiên được gặp gỡ những người bạn cùng trang lứa–– hoặc ít nhất là những người mà cậu có thể gọi như vậy.

Có hơi tiếc một chút vì cô ấy đã không đến thăm, nhưng cậu muốn đến chào người mà mình mang ơn nhiều nhất sau cùng, và thế là cậu đã đến đây.

“Này! Có phải Lux không?! Vết thương của cậu ổn cả rồi chứ?”

Trong lúc cậu đang suy nghĩ mông lung, một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc dành cho Cơ Long quay lại nhìn Lux với một nụ cười.

Chiếc áo khoác trắng hơi bẩn khoác bên ngoài bộ đồng phục.

Dáng vẻ của Lisha trông không hề giống một Công chúa chút nào, vẫn như mọi khi.

Có vẻ như cô ấy vẫn đang miệt mài nghiên cứu để trở thành Phi Long Kỵ Sĩ mạnh nhất trong xưởng này.

Cho đến tận gần đây, mình vẫn nghĩ rằng cô ấy hành xử như một Công chúa, nhưng bây giờ–– mình lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Lux cũng nghĩ rằng việc không thể gặp lại cô ấy nữa quả thật là một điều đáng buồn.

“Lizsharte-sama. Cảm ơn vì những gì người đã làm cho đến nay.”

“Fufu. Ta làm vì chính bản thân mình. Nên không có lý do gì ngươi phải cảm ơn ta cả. Quan trọng hơn, lần tới ta muốn ngươi thử một thứ. Ta đã tìm thấy một trang bị khá thú vị đấy.”

“Vậy thì, xin người hãy lại giao cho tôi một yêu cầu nữa nhé. Bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ đến ngay.”

Tuy nhiên–– mình đã phải rời khỏi học viện rồi.

Nghĩ vậy, Lux định rời khỏi xưởng, nhưng cậu chợt nhớ ra mục đích của mình.

“À, mà này, về con Wyvern của tôi––”

Nó hẳn đã bị hư hỏng nặng sau trận chiến đó, không biết làm thế nào để lấy lại nó đây.

Vì Lux chỉ có mỗi Thiết bị Kiếm của Bahamut trong tay, cái còn lại có lẽ đang được sửa chữa, nhưng––

“A, trước đó, hãy nhìn cái này đi. Vì ngươi là người đặc biệt nên không được cho các học viên khác thấy, nhưng–– ngươi chính là chủ nhân của nó.”

“Ể...?”

Đột nhiên, Lisha mở cánh cửa ga-ra chứa Cơ Long ở phía sau căn phòng.

Ở đó––, là một Cơ Long khổng lồ màu đen tuyền.

Đó chính là Thần Trang Cơ Long Bahamut của Lux.

“ỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂ!?––Tại sao!?”

Cậu bất giác hét lên.

“Hiện tại, ta đang sửa chữa những vết xước rất cũ. Sửa chữa Thần Trang Cơ Long rất khó, nhưng chỉ có bấy nhiêu đây thì ta cũng không thể nhờ ai giúp được. Suy cho cùng–– đây là một bí mật quan trọng mà chỉ một số ít người biết rằng cỗ máy này sẽ được đặt trong học viện.”

“Tôi đi gặp Viện trưởng một chút!”

Khi Lisha định nói thêm, Lux đã bắt đầu chạy đi.

Phần 3

Cậu chạy lên cầu thang của tòa nhà chính, mỗi bước nhảy qua hai bậc, rồi lao thẳng đến phòng viện trưởng.

“Chuyện này là sao, Relie-san!?”

Rầm

Khi cậu dùng cả hai tay đẩy mạnh cánh cửa lớn ra,

“Chúc mừng cậu đã được chính thức nhập học! Lux-kun!”

Cùng với những tiếng reo hò nhỏ, một tràng pháo tay như sấm vang lên.

Trong phòng viện trưởng rộng lớn, ngoài Relie Aingram, còn có những cô gái mà Lux quen thuộc.

Krulcifer, Philphie, Airi và các bạn cùng lớp khác đã tụ tập đông đủ.

“Ể...?”

Lux, người cứ ngỡ rằng trong phòng chỉ có Viện trưởng, đã sững người vì bất ngờ.

Và rồi, một người cuối cùng, một cô gái trong bộ đồng phục bước vào.

“Lizsharte, sama?”

“Khụ. Vậy thì, thay mặt cho Viện trưởng, cho phép ta gửi lời chào. Hoàng tử tạp dịch Lux Acadia. Ta, Công chúa của Tân Vương quốc, sẽ ban cho ngươi, một tội phạm, một cuộc sống mới.”

Lisha thay đổi cách nói chuyện, cất lời và bước đến trước mặt Lux.

Trên tay cô là một Thiết bị Kiếm được cất trong vỏ bao hoàn toàn mới.

“Nhờ sự hợp tác của ngươi–– ta đã được cứu. Ngươi không chỉ bảo vệ được Thành Lũy này mà còn cả đất nước của chúng ta. Ta thừa nhận rằng trong con người ngươi có một sức mạnh và công lý rõ ràng, và ta tán dương ngươi.”

Tuyên bố như vậy, Lisha mỉm cười dịu dàng.

“Vì vậy, đây là lệnh của ta. Ngươi hãy ở lại đây. Với tư cách là Hoàng tử tạp dịch của chúng ta, với tư cách là nam sinh đầu tiên, hãy trở thành sức mạnh của chúng ta. Chúng ta sẽ chấp nhận ngươi, người vốn dĩ không được phép ở đây. Không có phản đối gì chứ, Anh hùng.”

“Ờm...”

Một khoảng lặng như thể thời gian đã ngừng trôi.

Khi Lux ngượng ngùng ngẩng mặt lên, Viện trưởng Relie cười khổ.

“Cứ như thế này thì sau này cậu sẽ gặp khó khăn trong việc đối phó với các cô gái đấy, Lux-kun.”

Cô ấy chỉ nói vậy.

Thì ra, đây chính là ý nghĩa của câu “có một việc quan trọng liên quan đến sự đối xử của cậu”.

“Vì vậy, nói sao nhỉ. Thanh kiếm của Wyvern vẫn đang được sửa chữa, nhưng–– Ngươi sẽ nhận chứ? Thanh kiếm của ta.”

Với đôi má ửng hồng và ánh mắt hơi lảng tránh, Lisha đưa thanh kiếm ra.

Khoảnh khắc nhìn thấy nó, Lux đột nhiên thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi quỳ một gối xuống.

“Tuân lệnh, thưa Công chúa của tôi.”

Ngay sau khi Lux nhận lấy thanh kiếm, những tiếng reo hò vang lên từ xung quanh.

Bị nụ cười của Lisha cuốn theo, Lux cũng cười khổ.

Thế là, Lux Acadia lần đầu tiên có được một nơi thuộc về mình ở Tân Vương quốc.

Với tư cách là Hoàng tử của những cô gái mà cậu phải bảo vệ.