Phần 1
“Được rồi, trận đấu Machine Dragon giữa Đệ Nhất Công chúa của Tân Vương quốc, Lizsharte, và Đệ Thất Hoàng tử của Cựu Đế quốc, Lux, sắp sửa bắt đầu.”
Cùng lúc với giọng nói của giáo viên trọng tài, cả vũ đài bùng nổ trong tiếng reo hò và những cảm xúc sôi sục.
Đây là sân tập Drag-Ride nằm trong khuôn viên học viện.
Bao quanh bởi một bức tường đá hình tròn là một vũ đài rộng lớn.
Tại trung tâm, Lizsharte và Lux đang đối mặt nhau.
Vũ đài ở trung tâm được đặt thấp, càng ra ngoài thì càng cao dần, gợi nhớ đến hình dáng của những Đấu trường Cổ đại.
Lưới chắn kiên cố được giăng ra trước khán đài, thêm vào đó, nhiều Drag-Knight còn liên tục triển khai kết giới để bảo vệ học viên, thế nên người xem không cần lo lắng bị ảnh hưởng.
Lux đảo mắt nhìn quanh, không chỉ có đông đảo nữ sinh mà ngay cả các giảng viên dường như cũng đến xem trận quyết đấu vốn chỉ là một cuộc tỉ thí riêng tư này.
“Sao lại có nhiều người tập trung thế này…”
Dưới ánh mắt chăm chú của vô số người trong học viện, Lux bất giác trở nên căng thẳng.
Xem ra mọi người đều rảnh rỗi quá nhỉ.
Cậu bị biến thành diễn viên cho một vở kịch hoành tráng ngoài ý muốn, nhưng mà…
“Ngươi muốn biết lý do không? Lux Acadia. Lý do vì sao ta thách đấu ngươi.”
Đứng đối diện Lux, Lizsharte mỉm cười đầy thách thức.
Cả hai vẫn chưa mặc Drag-Ride của mình.
Họ chỉ đang khoác trên người bộ “dress gear” – trang phục ôm sát cơ thể và phù hợp để mặc Drag-Ride – rồi đứng bất động trên vũ đài.
Sau khi công tác chuẩn bị hoàn tất, họ sẽ rút Sword Device ra, và ngay khi trọng tài xác nhận cả hai đã kết nối với Drag-Ride của mình, tín hiệu bắt đầu trận đấu sẽ được đưa ra.
Luật lệ ở đây gần như tương tự với các giải đấu ở kinh đô.
“––Có phải vì tôi là Hoàng tử của Cựu Đế quốc không?”
Lux hỏi vị công chúa ngay trước mặt.
Cựu Đế quốc đã thực thi ách thống trị tàn bạo suốt hơn 100 năm, ép buộc người dân tuân theo xu thế và chế độ nam quyền.
Công chúa của Tân Vương quốc chắc hẳn muốn hạ gục vị hoàng tử thất thế, một kẻ sống sót của Đế quốc đó.
Giới tính và quốc gia. Một trận quyết đấu ẩn chứa cả hai mối liên kết ấy.
Dưới góc nhìn của khán giả, chắc chắn không có màn kịch nào thu hút hơn thế.
Nhưng––.
“Nếu ngươi thắng được ta, ta sẽ nói cho.”
Lux rất để tâm đến điều này.
Thật sự chỉ vì lý do đó thôi sao?
Lizsharte đúng là một cô gái hiếu chiến.
Nhưng, ngay sau khi Lux ngã vào nhà tắm và đè lên người cô lúc đó, ánh mắt mà cô nhìn cậu –– không chỉ đơn thuần là sự xấu hổ.
“Ừm, trước khi bắt đầu, tôi có thể xác nhận một chuyện được không?”
“Gì vậy? Sợ rồi à? Giờ này mà xin tha mạng thì khó coi lắm đấy.”
“Xin tha mạng…? Vậy cô thật sự định giết tôi sao!? …Tôi không định nói về chuyện đó. Ừm, nếu kết quả là hòa, chúng ta có thể xem như trận đấu này chưa từng xảy ra được không?”
“…………”
Một khoảnh khắc im lặng.
Đột nhiên, khí chất của Lizsharte thay đổi.
“Phư phư phư. Ta có nghe nhầm không nhỉ?”
Trước câu hỏi của Lux, Lizsharte vén lọn tóc mái màu mật ong lên rồi mỉm cười.
“Đến nước này rồi mà ta cứ ngỡ mình đang nghe ngươi nói mớ.”
“Không phải nói mớ đâu, tôi đang nghiêm túc––”
“Ta hiểu rồi. Vậy thì, tốt thôi.”
Lizsharte nheo mắt lại và đặt tay lên chuôi của Sword Device.
“Nếu ngươi nhận thức được thân phận thật sự của ta mà vẫn nói được những lời đó, thì cũng được thôi.”
Ánh mắt sắc như dao của cô khiến Lux rùng mình.
Cô gái này chắc chắn không phải là một Công chúa bình thường!
“Thí sinh Lux, chuẩn bị kết nối!”
Cùng lúc đó, giáo viên trọng tài thúc giục Lux.
“…………”
Lux miễn cưỡng rút Sword Device của mình ra.
Từ một trong hai bao kiếm có màu khác nhau, cậu rút thanh màu trắng ra,
“Hiện thân đi, hỡi Dực Long khắc ấn biểu trưng cho sức mạnh. Hãy tuân lệnh thanh kiếm này và bay lượn, Wyvern.”
Vừa giữ nút trên chuôi kiếm, cậu vừa hét lên.
Đó là mật mã để triệu hồi một Machine Dragon đến trước mặt.
Những đường vân bạc trên lưỡi kiếm nhận ra giọng nói của người giao ước và tỏa ra ánh sáng xanh trắng.
Kítttt. Những hạt ánh sáng tụ lại trước mặt Lux và một Machine Dragon màu xanh lam hiện ra.
“Kết nối.”
Khi cậu thì thầm lần nữa, bộ giáp tức thì bung ra và bao bọc lấy cơ thể Lux.
Phần đầu, hai tay, vai, hông, chân cùng với đôi cánh và vũ khí.
Bộ dress gear, vốn cũng được khai quật từ các di tích, giúp truyền dẫn năng lượng từ Force Core một cách hiệu quả và bảo vệ các bộ phận cơ thể, đồng thời tạo ra một kết giới mạnh mẽ trên bề mặt, khác hẳn với kết giới thông thường.
Bộ cơ giáp mô phỏng hình rồng hợp nhất với Lux, biến cậu thành một Drag-Knight với kích thước lớn hơn cơ thể người thật khoảng hai lần.
Vũ khí cổ đại được khai quật từ các di tích.
Tuy nhiên, sức mạnh ẩn chứa tiềm lực quân sự to lớn đó nhanh chóng bị một áp lực khổng lồ từ phía đối diện nuốt chửng.
“Thanh kiếm còn lại chỉ để làm cảnh thôi sao? Lux Acadia.”
“…!?”
Ngay khoảnh khắc đó, Lux mở to mắt kinh ngạc.
Cơ thể Lizsharte được bao bọc bởi một Machine Dragon màu đỏ mà cậu chưa từng thấy bao giờ.
Ngoại hình hoàn toàn khác biệt so với ba loại Machine Dragon đa dụng thường được biết đến, đó là Machine Dragon dạng Phi hành (Wyvern), Machine Dragon dạng Địa long (Wyrm) và Machine Dragon dạng Tùy chỉnh (Drake).
Một Machine Dragon màu đỏ to lớn hơn của Lux rất nhiều xuất hiện trước mặt cậu.
“Trang bị cá nhân của hoàng gia Tân Vương quốc. Thần-Trang-Cơ –– Tiamat. Machine Dragon này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với những gì ngươi biết.”
“…………”
Thần-Trang-Cơ.
Đó là một loại Drag-Ride quý hiếm mà sự tồn tại của chúng mới chỉ được xác nhận vài chủng loại trên toàn thế giới.
Hiệu suất khung máy của nó vượt xa các Machine Dragon đa dụng.
Nhưng––, đồng thời, mức tiêu hao cả về tinh thần lẫn thể lực và độ khó trong việc xử lý cũng ở một đẳng cấp khác.
Việc sở hữu một Thần-Trang-Cơ, thứ mà chỉ cần sơ suất khi sử dụng cũng có thể mất mạng, bị Tân Vương quốc hạn chế nghiêm ngặt, và chỉ những người có năng lực phù hợp mới được phép sử dụng.
Nói cách khác, việc có thể sử dụng nó chính là bằng chứng cho tài năng vô song và nỗ lực không ngừng.
Tuy nhiên––, dù nhận thức được sự thật đó, Lux vẫn giữ bình tĩnh.
(Không sao cả. ––Mình vẫn còn cơ hội.)
Wyvern của Lux là một Machine Dragon đa dụng cơ bản, nhưng các bộ phận và vũ khí đã được cậu cải tạo chuyên về phòng thủ.
Ở kinh đô, kỹ năng của người được mệnh danh là “Kẻ Yếu Nhất Bất Bại” đã tham gia số trận đấu tập nhiều nhất mà chưa từng thua một trận nào.
Ngay cả khi đối thủ là Thần-Trang-Cơ, cậu hẳn vẫn có thể cầm cự được.
Khán giả đang náo nhiệt bỗng im phăng phắc.
Tiếng chuông lanh lảnh vang lên trên vũ đài như để phá tan bầu không khí căng thẳng đến cực điểm.
“Trận đấu tập, bắt đầu!”
Cùng với hiệu lệnh của trọng tài, hai Drag-Ride bắt đầu di chuyển.
Lizsharte trong bộ giáp Tiamat là người bay lên trước.
Cùng lúc Machine Dragon màu đỏ mang tên một Nữ thần trong truyền thuyết từ các di tích bay vút lên trời, cô đã nâng khẩu Breath Gun – khẩu pháo lớn ở tay phải, vũ khí chuyên dụng của Machine Dragon.
Lux rút thanh kiếm Machine Dragon của mình ra và định điều khiển Wyvern, vốn cũng có chức năng bay, đuổi theo Lizsharte lên không, nhưng khi thấy cô nâng Breath Gun lên, cậu liền dừng lại giữa không trung.
“Không lẽ, cô ấy định bắn ngay từ đầu…?”
Breath Gun.
Có thể nói, đó là vũ khí chính mô phỏng ngọn lửa mạnh mẽ như hơi thở của Rồng.
Một đòn tấn công với nhiệt độ và sức công phá cao, nó nạp năng lượng từ Force Core là nguồn năng lượng chính rồi phóng ra. Sức mạnh của nó đủ để dễ dàng thổi bay một tòa nhà.
Nhưng, nhược điểm của nó là cần một khoảng thời gian “nạp đạn” trước khi bắn, đủ để đối phương tạo khoảng cách né tránh hoặc vào thế phòng thủ.
Thực tế, ngay cả Lux hiện tại cũng đã giữ một khoảng cách đủ để có thể né được.
Vì vậy, trong một trận đấu một chọi một, đây không phải là sơ hở nên nhắm vào ngay lập tức, nhưng––
“Phư phư phư…!”
Như đọc được ý nghĩ của Lux, Lizsharte bật cười.
Và, nòng pháo vốn đang nhắm vào Lux đột ngột lệch sang một bên,
“…!?”
Bùm!
Phát bắn được khai hỏa.
Một luồng sáng nhiệt độ cao gợn sóng được bắn từ trên trời thẳng xuống vũ đài trên mặt đất.
Nhưng, nó tất nhiên không nhắm vào Lux, nên cậu sẽ không bị trúng miễn là không di chuyển.
Là để dọa dẫm hay khởi động đây?
Trước hành động khó hiểu của Lizsharte, cơ thể Lux hơi cứng lại.
Khoảnh khắc đó––
“A”
Lizsharte từ trên cao nhìn xuống Lux và nhếch mép cười.
Tay phải cô là khẩu pháo vừa bắn.
Còn tay trái––, đang cầm chuôi Sword Device.
Sword Device là một trong những cần điều khiển để vận hành Machine Dragon và vũ khí của nó bằng ý nghĩ, nói cách khác––
“––!?”
Đột nhiên, một cú sốc như bị búa tạ đập vào hông Lux.
Cậu bị hất văng sang một bên cùng với Wyvern.
Nói cách khác, Lux đã bị đẩy vào quỹ đạo của phát bắn ban đầu mà Lizsharte đã cố tình bắn chệch đi!
“Cái…!?”
Một thời điểm không thể né tránh, cậu hoàn toàn bị bất ngờ.
Mặc dù lớp giáp của Wyvern đã được Lux điều chỉnh tương đối dày, nhưng nếu hứng trọn đòn tấn công từ vũ khí chính với công suất tối đa thì mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ sau một đòn.
Lux ngay lập tức đặt chéo thanh kiếm của mình để dùng nó như một chiếc khiên chống lại phát bắn.
Cậu dồn toàn bộ năng lượng từ Force Core vào lưỡi kiếm.
Vốn dĩ đây là khả năng để khuếch đại sức công phá, nhưng bằng cách này, cậu sẽ làm chệch hướng sức mạnh của phát bắn và bản thân cũng bị hất văng ra khỏi quỹ đạo của nó.
“Ự, a…!”
Những vật thể tốc độ cao bay tới nhắm vào Lux, người đang bị thổi bay và xoay vòng trên không.
Khi cậu vội vung thanh kiếm đã bị hư hại một phần và gạt đi bốn vật thể đang bay, chúng dừng lại trên không và quay trở lại xung quanh Lizsharte.
“Đó là––!”
“Hừm. Ngươi khá hơn ta tưởng đấy.”
Lizsharte trong bộ giáp Tiamat nhìn xuống Lux và mỉm cười đầy thách thức.
Cách cô không xa, bốn vật thể hình mũi tên khổng lồ đang lơ lửng.
“Ta không ngờ ngươi có thể thoát khỏi đòn tấn công của ta chỉ bằng một thanh kiếm, lại còn xử lý được trong tư thế đó. Thật tổn hại đến lòng tự tôn của ta. Có nên nói là quả không hổ danh “Kẻ Yếu Nhất Bất Bại” không nhỉ?”
“V-Vừa rồi cô đã làm gì––!?”
Nhìn lên Lizsharte trên bầu trời, Lux toát mồ hôi.
“Sao thế? Chắc ngươi cũng đã nghe về vũ khí đặc biệt của ta từ em gái ngươi rồi, phải không?”
“Đ-Đúng là vậy, nhưng––”
Một loại vũ khí đặc biệt mà chỉ Thần-Trang-Cơ mới có thể sử dụng.
Lux cũng đã nghe Airi nói về vũ khí đặc biệt Pháo đài không trung mà Tiamat sở hữu.
Đó là những vũ khí phóng tầm xa làm bằng kim loại nhỏ, có hình dáng khí động học, tự điều khiển và có lực đẩy riêng.
Thông thường, có bốn đơn vị được trang bị trên khung máy; sau khi phóng, chúng có thể tự do di chuyển và gây sát thương va chạm trực tiếp lên kẻ thù.
Dĩ nhiên, Lux cũng đã định cảnh giác vì sự khó chịu của chúng, nhưng––
“…Khụ!”
(Nhưng, không ngờ cô ấy lại dùng chúng theo cách đó––)
Cùng lúc với tín hiệu bắt đầu, Lizsharte đã phóng các pháo đài không trung sang một bên trong khi bay lên để Lux không chú ý. Thêm vào đó, cô còn nhắm Breath Gun vào Lux.
Thần-Trang-Cơ vượt trội hơn Machine Dragon đa dụng về cả công suất lẫn hiệu quả.
Khi đột nhiên bị vũ khí chính nhắm vào, bất cứ ai cũng sẽ tập trung sự chú ý vào đó.
Khi cô bắn chệch sang một bên và thu hút sự chú ý của Lux về phía bên phải, cô đã ném những pháo đài không trung vòng từ bên trái để chúng thoát khỏi tầm nhìn của cậu; sau đó, cô đẩy cậu vào quỹ đạo ban đầu của phát bắn từ vũ khí chính với công suất tối đa và tấn công.
Một chiến thuật giết trong một đòn.
Một chiến thuật tàn nhẫn như ác quỷ.
Điều đáng sợ nhất là chuỗi hành động này không hề có một chút ngập ngừng nào.
Dù chiến thuật có xuất sắc đến đâu, chỉ cần có một cử động thiếu tự nhiên, đối phương vẫn có thể nhận ra và né tránh.
Nhưng, ngay cả trong những trận đấu tập ở kinh đô, Lux cũng gần như chưa từng đối đầu với một đối thủ như thế này.
Cô ấy thật sự là Công chúa của Tân Vương quốc sao? Cô gái đó––
“Đệ Thất Hoàng tử của Cựu Đế quốc, Lux Acadia.”
Khi Lux đang lấy lại thăng bằng, giọng của Lizsharte vọng xuống.
“Thật tình, ta đã đánh giá thấp ngươi, nhưng ta xin rút lại lời nói đó. Ngươi không tệ đâu. Ta có một chút ấn tượng đấy. Vì vậy, nhân cơ hội này ta sẽ nói luôn. Ngươi tốt hơn hết nên giải trừ bộ Wyvern sắp hỏng kia đi và dùng cái Sword Device còn lại.”
Đó là một giọng điệu chứa đựng sự ưu ái sâu sắc và có phần dịu dàng hơn trước.
Một tiếng xì xào nhỏ nổi lên từ hàng ghế khán giả xung quanh.
“Ta không biết đó là loại Drag-Ride gì, nhưng chắc chắn nó sẽ tốt hơn cái đã bị hư hỏng một phần kia. Cho ta xem đi, toàn bộ sức mạnh của ngươi.”
“…Ừm. Vậy, tôi xin phép nói thêm một điều nữa được không?”
Trước lời nói của Lizsharte, Lux ngước nhìn lên bầu trời.
Thanh kiếm, vũ khí chính của Lux, đã bị hư hại một phần và lớp giáp phòng thủ cũng đã bị bào mòn đi một phần ba, vì vậy nó không thể tạo ra một kết giới phòng thủ hoàn chỉnh được nữa.
Trang bị còn lại trên Wyvern của cậu là một khẩu Breath Gun để bắn yểm trợ, ba lưỡi dao vuốt rồng (dao găm) để cận chiến cũng như để ném, và một chiếc đuôi dây để chiến đấu tầm trung.
Không có vũ khí nào trong số đó có thể xuyên thủng kết giới phòng thủ và lớp giáp dày của Tiamat.
Nhưng––,
“Xin lỗi––. Tôi không thể dùng thanh kiếm này.”
Dù vậy, với một thái độ điềm tĩnh, Lux nói thế.
“Vậy nên, nếu cứ đà này mà hòa, chúng ta có thể thỏa thuận về chuyện này được không? Thật tình thì, tôi còn vướng bận những công việc khác. X-Xin lỗi về chuyện ở nhà tắm. Tôi xin lỗi––”
Đôi mày của Lizsharte nhíu chặt lại trước những lời của Lux.
Và, không chỉ gò má, mà cả khuôn mặt cô đều đỏ bừng lên và toàn bộ cơ thể Machine Dragon rung lên.
Dĩ nhiên, Lux đang nói rất nghiêm túc.
Nhưng, có lẽ cô đã nghĩ rằng mình đang bị coi thường.
“Ồ, ta hiểu rồi. Nghe như ngươi không phải là một kẻ bình thường –– MÀ LÀ MỘT TÊN ĐẠI NGỐC!”
Lizsharte đột nhiên giơ Sword Device lên trời và hét lớn.
“Tiamat! Hãy bộc lộ bản chất thật của ngươi!”
Cùng với giọng nói của cô, một tiếng ồn lớn lan ra như gợn sóng khắp khán đài.
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng chói lòa chạy quanh Tiamat và một thứ gì đó được triệu hồi đến.
Đó là một vũ khí phụ trợ mà việc sử dụng thường bị tránh né vì gánh nặng nó đặt lên cơ thể là rất lớn.
Đó là một vũ khí chính lớn gấp hai lần khẩu pháo được trang bị lúc nãy. Nó được liên kết –– kết nối với vai phải và cánh tay phải của Tiamat.
“Đó là––!”
Một nòng súng khổng lồ có bảy họng.
Nữ thần Tiamat không chỉ sinh ra và điều khiển một đội quân quỷ, mà còn biến chính mình thành một con rồng bảy đầu.
Lux chỉ mới nghe Airi kể về vũ khí phụ trợ được gọi là Thất Đầu Long này, nhưng––.
“Ngươi giỏi khiêu vũ chứ? Lux Acadia.”
Một sự tự tin tuyệt đối và một nụ cười đầy uy hiếp.
Với một giọng nói duyên dáng, Lizsharte nâng Sword Device của mình lên.
“Điệu nhảy của ta hơi thô bạo một chút đấy. Hãy mua vui cho ta đi, Hoàng tử.”
Xung quanh cô, số lượng pháo đài không trung, vốn chỉ có bốn chiếc lúc nãy, đã tăng lên gấp bốn lần –– tổng cộng 16 vũ khí phóng đang lơ lửng trên không.
Dường như những vũ khí này cũng được triệu hồi bằng Sword Device.
Về mặt lý thuyết, gánh nặng và độ khó xử lý cũng sẽ tăng gấp đôi tương ứng với số lượng vũ khí, nhưng––
“Khụ…!”
So với đó, trang bị của Lux lại vô cùng yếu ớt.
Bản thân hiệu suất khung máy cũng còn thua kém rất xa.
Một sự chênh lệch về sức mạnh quân sự quá áp đảo.
Nhưng, chính vì điều này–– Lux lại nhận thấy một cơ hội chiến thắng.
“X-Xin hãy chờ một chút! Công chúa Lizsharte! Cô định giết đối thủ của mình sao? Nếu cô sử dụng đến cả vũ khí phụ trợ của Tiamat, dù có nương tay thế nào đi nữa, nó vẫn sẽ vượt quá phạm vi của một trận đấu tập!”
Các giảng viên, những người chịu trách nhiệm giám sát, thấy vậy vội vàng cố gắng ngăn cô lại, nhưng,
“Họ nói vậy đấy? Ngươi muốn ném khăn trắng đầu hàng không?”
Trước câu hỏi của Lizsharte đang lơ lửng trên trời, Lux ngắn gọn, nhưng dõng dạc––
“Không –– tôi không muốn.”
Trả lời như vậy.
“Vậy thì, hãy tan biến tại nơi này! Cùng với niềm kiêu hãnh của Cựu Đế quốc!”
Cùng lúc Lizsharte hét lên, cô vung Sword Device của mình.
Ngay khoảnh khắc đó, những vũ khí phóng đang xoay tròn xung quanh cô––, mười sáu pháo đài không trung bắt đầu tấn công cùng một lúc.
Phần 2
“Anh Lux…”
Nokuto đã theo dõi trận đấu tập bắt đầu bằng đòn tấn công dữ dội của Lizsharte từ trên khán đài.
“Ối. Tệ thật rồi! Chúng ta phải nhanh chóng báo cho giáo viên và ngăn cô ấy lại––!”
Đúng như dự đoán, ngay cả Tillfarr, một cô gái thường có giọng điệu nhẹ nhàng, cũng nói trong hoảng loạn.
Mặc dù chỉ chênh nhau một lớp, Sharis, Tillfarr và Nokuto được gọi là “Bộ ba” trong học viện và họ cũng là những người bạn thời thơ ấu.
Nữ sinh năm ba Sharis, có cha đang giữ chức phó chỉ huy quân đội Tân Vương quốc, có vị thế dẫn đầu nhờ thâm niên. Cô tận hưởng cả việc học lẫn chơi.
Đặc biệt, Sharis, người có ý thức mạnh mẽ về công lý, cũng tình nguyện tham gia vào bộ phận bán quân sự.
Đã năm năm kể từ khi Tân Vương quốc được thành lập.
Mặc dù tục lệ nam quyền đang dần mai một, ý thức của người dân không thể thay đổi ngay lập tức.
Ngay cả những người phản đối chính phủ mới và cách đối xử với phụ nữ cũng như các cuộc bạo loạn vẫn chưa có hồi kết.
Vì lý do này, cô mang trong mình niềm kiêu hãnh bảo vệ các học viên khỏi những kẻ phạm tội là nam giới đôi khi xuất hiện trong học viện, nhưng––
“Không ngờ một trận chiến như vậy lại xảy ra––”
Đến bây giờ, họ nhận ra rằng chính họ là người đã khiến cho sự việc ầm ĩ này trở nên lớn chuyện.
Vì điều này, cả ba cô gái đều cảm thấy có chút hối hận.
Nhân tiện, cuối cùng cả ba cô gái đã phải viết một lá thư xin lỗi về việc họ phá hủy ký túc xá nữ bằng cách sử dụng Drag-Ride vì “đã đi quá xa”.
“Tôi xin lỗi, Lux-kun.”
Cứ đà này, Lux không chỉ thua, mà tệ nhất, cậu có thể sẽ chết.
Trong trường hợp Lizsharte sử dụng Tiamat, các học viên chỉ sở hữu Machine Dragon đa dụng sẽ không phải là đối thủ của cô.
Mọi người mới chỉ một lần thấy cô sử dụng đến cả vũ khí phụ trợ.
Vô số đơn vị bay lượn tự do bên trong vũ đài rộng lớn, những pháo đài không trung.
Vũ khí chính có sức công phá siêu nhiệt đã hoàn thành việc nạp đạn và sẽ được bắn ra nếu Lux dừng di chuyển dù chỉ một khoảnh khắc, Thất Đầu Long.
Hẳn là không có cách nào để chống lại hai sức mạnh áp đảo này chỉ với một Machine Dragon đa dụng Wyvern tầm thường.
“Không cần phải lo lắng đâu ạ. Chị Sharis.”
Đột nhiên, em gái của Lux đang đứng cạnh cô –– Airi cất tiếng gọi Sharis như vậy.
“Về sự cố đó, đó là điều mà Nii-san đã tự ý làm, vì vậy đó là hậu quả tự nhiên cho hành động của anh ấy. Anh ấy có một ý thức công lý kỳ lạ, nên luôn bị cuốn vào những rắc rối không cần thiết. Thoạt nhìn, anh ấy có vẻ nhạy cảm, nhưng thực ra chỉ là một kẻ ngốc đơn giản và mềm lòng, nên không thể trách được.”
Với một vẻ mặt khá nghiêm túc –– không, thậm chí còn có một nụ cười, Airi lạnh lùng tiếp tục lời nói của mình.
“…Em là một đứa trẻ thú vị bất ngờ đấy, em––”
Khi Sharis nở một nụ cười gượng gạo thấy cô bé thờ ơ đến vậy,
“Nhưng, ngay cả với một Nii-san vô vọng như vậy, vẫn có một điều duy nhất mà ngay cả em cũng phải thừa nhận; anh ấy có rất nhiều mặt tốt.”
Airi nói vậy và nhẹ nhàng chỉ vào trung tâm vũ đài.
Với một nụ cười nhuốm chút tự hào.
“Đó là––?”
Khi Sharis hỏi lại và chuyển ánh mắt đến vũ đài, một tiếng động lớn vang lên.
“Một khi anh ấy đã quyết định điều gì, anh ấy sẽ thực hiện nó đến cùng.”
Phần 3
Bên trong sân tập vũ đài, một cơn lốc lửa dữ dội thổi qua.
Sau khi được phóng ra, các pháo đài không trung tấn công bằng lực đẩy của chính chúng.
Lux né tránh tất cả các cuộc tấn công đồng loạt bao gồm tổng cộng 16 đơn vị –– trong gang tấc, bao gồm cả vũ khí phụ trợ bổ sung.
“Khụ…!?”
Sự lo lắng hiện lên trên khuôn mặt của Lizsharte, người đang điều khiển chúng bằng cách vung Sword Device trong tay trái của mình.
Mặc dù thế tấn công hoàn toàn một chiều, cô tuyệt vọng nuốt ngược tiếng nói của mình, không hét lên “tại sao?”.
Không một đơn vị pháo đài không trung nào mà cô điều khiển bị phá hủy.
Lux chỉ né tránh và đẩy lùi chúng.
Chỉ sử dụng thanh kiếm đã bị hư hại một phần, khẩu Breath Gun, những con dao găm và chiếc đuôi dây.
Mỗi thứ đều là vũ khí cơ bản của một Machine Dragon, nhưng Lux đã khéo léo sử dụng chúng để phòng thủ trước tất cả các cuộc tấn công.
Dĩ nhiên, không phải là các đòn tấn công hoàn toàn không trúng cậu.
Thực tế, áo giáp của Lux cũng đang dần bị xé toạc và ngay cả kết giới mà cậu đã triển khai cũng đang cạn kiệt năng lượng.
Các vũ khí còn lại cũng dần bị hư hại mỗi khi chúng đẩy lùi các pháo đài không trung.
Tuy nhiên –– cậu không có dấu hiệu gục ngã.
Vậy ra, đó là lý do tại sao cậu ta được gọi là “kẻ yếu nhất bất bại”!
Chỉ năm phút kể từ khi Lizsharte tung hết sức.
Không, phải là “đã” năm phút.
Một Machine Dragon đa dụng thông thường không thể cầm cự được dù chỉ vài chục giây trước một Thần-Trang-Cơ đang dốc toàn lực.
Sự thật đó, vốn nằm ngoài tính toán của Lizsharte, đã kìm hãm tư duy chiến thuật của cô.
Cô liếc nhanh về phía chiếc đồng hồ lớn của học viện và kiểm tra kim đồng hồ.
Vẫn còn khoảng ba phút nữa là hết giờ trận đấu.
Nhưng, cứ đà này, thể lực của Lizsharte sẽ cạn kiệt trước khi hết giờ.
“Công chúa Lizsharte!?”
Một giọng nói từ một học viên trên khán đài vọng đến tai cô, người đang sững sờ.
“Khụ…!?”
Khoảnh khắc cô bị phân tâm suy nghĩ, cô thấy một con dao găm do Lux ném đang đến gần.
Đã quá muộn để né tránh.
“Đừng có coi thường ta!”
Nhưng, khi Lizsharte vung Sword Device và chỉ nó ra trước mắt, con dao găm thay đổi quỹ đạo như thể bị một lực vô hình hất đi và rơi xuống đất.
“…!?”
Vào lúc sắc mặt Lux thay đổi vì hiện tượng bí ẩn này, Lizsharte hít một hơi.
“Hà. Được lắm, “kẻ yếu nhất bất bại”! Để thể hiện sự tôn trọng của ta đối với kỹ năng của ngươi, hãy để ta cho ngươi xem! Divine Raiment của Tiamat, chính là!”
“…Hả?”
Divine Raiment––.
Khoảnh khắc nghe thấy những lời đó, Lux cứng người trong giây lát.
“Hãy phủ phục dưới danh nghĩa của Thần! Heavenly Voice!”
Cùng với một tiếng hét lớn, Lizsharte một lần nữa chỉ Sword Device của mình về phía Lux.
Khoảnh khắc đó, Wyvern đang bay trên không với tốc độ cao cho đến bây giờ bỗng rơi xuống đất.
Cái chân bọc thép đang trụ vững bỗng lún xuống cùng với mặt đất.
“Đây là––!?”
Divine Raiment là một khả năng đặc biệt mà chỉ có Thần-Trang-Cơ mới sở hữu.
Người ta nói rằng khả năng này chỉ tồn tại ở loại Thần-Trang-Cơ và bản chất thật sự của mỗi Divine Raiment gần như chưa được biết đến.
Trong những thông tin mà cậu nghe được từ Airi, không hề có điều này.
Phán đoán từ gánh nặng mạnh mẽ đè lên toàn bộ cơ thể cậu cùng với Drag-Ride, và chuyển động của con dao găm bị chặn lại lúc nãy, Divine Raiment của Tiamat dường như có khả năng điều khiển trọng lực.
Nhưng, tình thế đã bị chiếu tướng khi cậu nhận ra điều đó.
Các pháo đài không trung xoay tròn với tốc độ cao như một cơn lốc xung quanh Lux, chặn mọi lối thoát. Và,
“––Hết rồi. Hoàng tử thất thế.”
Vũ khí phụ trợ của Tiamat, khẩu súng khổng lồ kết nối với vai phải và cánh tay phải.
Thất Đầu Long nhắm vào Lux.
(...Đến cả Divine Raiment mà cô ấy cũng dùng sao! Mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải làm thế.)
Lux ngay lập tức quyết tâm làm một việc –– vào lúc đó,
“––Hả?”
Ầm!
Cùng với âm thanh đó, Lizsharte, người đang mặc Tiamat, nghiêng mạnh sang một bên.
Gần như cùng lúc, trọng lực tác động lên Lux và Wyvern của cậu cũng được giải phóng.
Lizsharte dường như không thể nắm bắt được chuyện gì đã xảy ra và nhìn chằm chằm vào Machine Dragon đang bao bọc cơ thể mình.
(Tệ rồi––!)
So với một Machine Dragon đa dụng, Thần-Trang-Cơ không chỉ có độ khó xử lý cao, và sự mệt mỏi của người sử dụng cũng dữ dội hơn, mà còn có một mối nguy hiểm cơ bản hơn nữa.
Đó là việc nó có thể nổi điên.
Phương pháp vận hành Drag-Ride có thể được chia thành hai loại chính.
Xử lý bằng cơ thể bằng cách di chuyển bộ giáp bọc quanh cơ thể bằng các chi và thể lực, và xử lý bằng tâm trí thông qua Sword Device.
Thông thường, việc sử dụng khéo léo hai phương pháp này sẽ vận hành một Machine Dragon, nhưng dưới sự mệt mỏi và gánh nặng tột độ, nhịp điệu của người sử dụng sẽ bị rối loạn và Machine Dragon sẽ hành động ngoài dự kiến –– Nói cách khác, nó bắt đầu nổi điên.
Nếu cậu không giải quyết nhanh chóng, nó sẽ trở nên nguy hiểm cho cả hai bên.
Khoảnh khắc Lux nhận ra điều đó, cậu sử dụng công suất tối đa của Wyvern và bay lên không trung.
“Khụ…!? C-Chỉ với một chút thế này…”
Sự bối rối rõ ràng và vẻ mệt mỏi hiện lên trên khuôn mặt của Lizsharte.
Nhưng, cô ngay lập tức thay đổi biểu cảm.
Lizsharte nhanh chóng vung Sword Device và truyền vào một ý nghĩ mới.
16 pháo đài không trung đang bay quanh Lux mất đi công suất và rơi xuống đất.
Cắt bỏ sự điều khiển.
Cô tập trung ý thức và sức mạnh vốn được phân bổ cho các vũ khí khác, và chọn chỉ một điểm, dồn toàn bộ sức mạnh hủy diệt đó vào đó.
Toàn bộ năng lượng đó được hội tụ vào vũ khí chính, Thất Đầu Long.
“Ta mà thua ááááááááááááá!”
Cùng với một tiếng hét chói tai, Tiamat trở lại dưới sự kiểm soát của cô.
Lux bay lên và đâm kiếm của mình, còn Lizsharte xác định mục tiêu ở phía dưới.
Cuộc chiến của hai người đã đến cao trào. Vào lúc đó––,
Một sự cố, vốn không bao giờ nên xảy ra, đã xảy ra.
Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
“…!? Âm thanh này là––!”
Xuyên thẳng qua những đám mây, tiếng gầm của một con thú gieo xuống.
Từ trên cao bầu trời phía trên sân tập, một kẻ xâm nhập phi nhân đã can thiệp.