Phù Thủy Chuộc Tội Quyết Không Nhận Tội Trước Ngài Thẩm Phán

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

44 336

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

(Đang ra)

Repeat Vice – The Villainous Noble Doesn’t Want to Die, So He Swore to Not Die As One of The Four Heavenly Kings

Yukitsugu Kurokawa

Và từ đây, hành trình của một kẻ phản diện thấp kém vươn lên làm anh hùng chính thức bắt đầu.

4 28

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

2 44

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

(Đang ra)

After I Picked Up a Black Cat, My House Became a Hangout Spot For Two Beautiful Girls

マナシロカナタ

Đáng ghen tị tới nhưng không thể nào thật hơn—câu chuyện rom-com tình tay ba cao trung bắt đầu!

5 52

Tập 01 - Chương 07 - Dạ Khúc (Trung)

Dưới chốn thiên đàng có viên minh châu,

Quận Mishlo huy hoàng tỏa sáng muôn phương.

Kiến trúc tựa như trường ca bất hủ,

Công trình nối tiếp, vững chãi kiên cường.

Cao tầng san sát, sừng sững mà đứng,

Tựa người khổng lồ ngẩng nhìn trời cao.

Mỗi tòa ghi dấu thời gian thắm đượm,

Khắc ghi nhân trí sáng mãi muôn đời.

《Tuyển tập thơ Takiriko》

----------------------------

Quận Mishlo hiện thuộc về Vương quốc Quidor, tọa lạc trong vòng tay của Vịnh Yadris, nơi giao giới vĩ độ trung bình của lục địa Tisa.

Phía tây tựa núi, phía đông bắc giáp biển, còn phía nam là một đồng bằng rộng lớn bát ngát. 

Sông Pal uốn lượn như một con rắn bạc chảy xuyên qua thành phố rồi đổ ra biển. Nơi đây trong quá khứ có khí hậu ôn hòa, ẩm ướt, bốn mùa rõ rệt cùng phong cảnh hữu tình.

Lợi thế địa lý thiên nhiên này nhanh chóng được những người định cư mới, nhân loại, khám phá và tận dụng triệt để.

Những người đầu tiên đặt chân tới đây là các tín đồ Tin Lành, bị Giáo Hoàng Hồng Y Thánh Connor Bell III trục xuất vì bị coi là dị giáo trong cuộc loạn lạc “Trăm Ngày Dị Giáo” thuộc Thời đại Bội Giáo.

Sinh ra trong Thời kỳ Khai Sáng , họ có tư tưởng thế tục, linh hoạt và khoan dung hơn so với phe “bảo thủ”, nhưng vẫn giữ vững tinh thần và sứ mệnh của các giáo sĩ.

Tinh thần khai phóng và tiến bộ này, như một linh hồn, đã trở thành nền tảng của quận Mishlo và được duy trì cho đến ngày nay.

Họ hoàn toàn coi việc bị lưu đày là khai phá một vùng đất hoang sơ, biến khó khăn thành động lực, coi sự xuất hiện của mình là sự soi sáng của Chúa Thánh Thần đối với trần thế.

Với sự kiên cường và nghị lực mà người thường khó lòng hiểu được, họ đã ra sức xây dựng vùng đất này.

Họ đóng cây cọc đầu tiên và đặt tên cho nó là “Novacivitas”, trong ngôn ngữ cổ giáo có nghĩa là “quê hương mới”. Rõ ràng, họ đều biết mình không thể quay về, vì vậy đã coi nơi đây là một khởi đầu mới.

Không còn vướng bận, tựa lưng vào sông và biển, họ dần dần phát triển lớn mạnh, xây dựng cộng đồng của riêng mình, và cũng tạo được chút danh tiếng bên ngoài. Nghe tin mà đến là những nông dân không đất, hương nhân rong ruổi, kỹ sư thất bại, và cả những nhà tư tưởng bị đàn áp…

Gần một trăm năm sau, khi thế lực của Giáo Hoàng tại vùng Đông Tisa dần suy yếu, người Quidor đã lấy lại quyền kiểm soát vùng đất này, nơi đây đã trở thành một trung tâm thương mại sầm uất.

Những người lưu vong bị bức hại, giới trí thức và chính trị gia coi nơi đây là bến cảng an toàn. Theo một nghĩa nào đó, có thể nói chính sự truy đuổi kéo dài hàng trăm năm của Tòa Thánh đã tạo nên quận Mishlo.

Những ngày sau đó là các cuộc tranh chấp lãnh thổ với Đế quốc Taris đã gây ra mâu thuẫn nội bộ, dưới sự nội chiến, Đế quốc Quidor Đệ Nhị sụp đổ.

Đảng Mới và Hắc Quân đã giao tranh khốc liệt trên vùng đất này, không ai rõ ngày mai sẽ ra sao.

Sự kiện Đại Suy Đồi xảy ra khiến Elysium thất thủ. Là một cảng quan trọng ở phía Bắc, vị trí chiến lược của quận Mishlo ngày càng nổi bật trong thời gian này.

Tháng Ba Xám Xịt, tầng lớp tư sản mới bùng nổ cuộc Cách mạng Công nghiệp rầm rộ, kéo dài cho đến cuộc đảo chính tháng Mười Hai, khi Vương quốc Quidor được thành lập... và nhiều sự kiện khác nữa.

Được triều đình ủng hộ, “Novacivitas” dưới làn sóng công nghiệp hóa vĩ đại đã lột xác thành “quận Mishlo”.

Người ta ca vang khúc khải hoàn, bước chân hùng dũng, đốt trụi rừng cây, đổ bê tông lấp kín mặt đất, những ống khói cao vút chạm tới trời xanh, biến đất đá vô dụng thành huyết mạch của nền văn minh.

【Nhân định thắng thiên】

Trải qua nghìn năm, thành phố này đã trở thành cảng biển và xưởng đóng tàu lớn nhất miền Bắc đại lục Tisa, hàng ngày tiếp nhận và vận chuyển một lượng không thể thống kê, thu hút những con người từ khắp nơi trên thế giới đến đây thử vận may.

Sở hữu một chuỗi công nghiệp hoàn chỉnh bậc nhất thế giới, chuỗi này cung cấp hơn 20% vũ khí và trang bị cho Liên Quân Nhân Loại đóng tại Elysium.

Tự tạo dựng hạm đội hải quân truyền thống hùng mạnh nhất vương quốc Quidor, giúp cho Quidor duy trì quyền bá chủ biển cả suốt hàng trăm năm.

Vậy thì? Cái giá phải trả là gì?

【Một cây đại thụ, nếu muốn vươn tán lá đến với thiên đường, rễ của nó ắt phải cắm sâu xuống tận địa ngục】 — Mioroski

Sự bành trướng của thành phố như một con quái vật tham lam nuốt chửng những vùng đất xanh và ruộng đồng xung quanh. Những mảnh đất màu mỡ, từng là nơi canh tác, đã bị thay thế bởi nhà máy và nhà kho. Những người nông dân từng sống bằng nghề trồng trọt buộc phải rời bỏ mảnh đất quen thuộc, trở thành những công nhân mệt mỏi trong các nhà máy.

Khu ổ chuột ở khu hạ thành không ngừng mở rộng. Những con phố chật hẹp chen chúc những căn nhà tồi tàn được dựng từ phế liệu kim loại, mái nhà dột nát, tường nứt nẻ chằng chịt.

Nước sạch là thứ xa xỉ, càng không có cơ sở y tế tử tế. Đôi khi một vết thương nhỏ gây nhiễm trùng, cũng có thể cướp đi sinh mạng của một người đàn ông trưởng thành – mà người đó thường là trụ cột của gia đình.

Các chủ nhà máy vì lợi nhuận tối đa, không ngần ngại vắt kiệt sức lao động của người công nhân. Người ta chỉ còn nghe thấy tiếng máy móc gầm rú, mà không còn thấy bóng dáng những bản đồng quê hương.

Trong môi trường như vậy, khu hạ thành của quận Mishlo dần trở thành một góc bị lãng quên.

Người dân sống trong cảnh nghèo đói và đau khổ, chỉ khi màn đêm buông xuống, ánh đèn đường lên, họ mới tìm được chút an ủi. Các quán rượu lớn nhỏ ở hạ thành trở thành nơi trú ẩn ít ỏi của họ, nơi tuy đơn sơ nhưng đậm đà hơi thở đời thường.

Họ bàn tán về chuyện phiếm và thị phi của giới quý tộc, so sánh điều kiện làm việc và tiền lương của nhau. Dù không hiểu báo chí, họ vẫn cố gắng tìm lối thoát cho cuộc sống u ám này qua những mẩu tin vặt. Đương nhiên, phần lớn thời gian, họ chỉ cay đắng nguyền rủa tên quản đốc, mong bọn chúng không nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai.

Nơi đó có bạn bè của họ, có câu chuyện của họ.

Hiện tại, trong một quán rượu nhỏ ở phố Prin, khu Sikassel, quận Mishlo, họ vẫn quây quần bên nhau như thường lệ, quán rượu vẫn náo nhiệt như mọi khi.

Garrol lúc này vẫn chưa biết mình sẽ trải qua những gì trong những ngày sắp tới, và liệu bản thân có hối hận vì điều đó hay không. Nhưng nếu có thể làm lại, chắc chắn “nàng” sẽ tự tát mình một cái thật mạnh.

“Cậu là người Anssus?”

“Đúng vậy, ngài chỉ nhìn mắt tôi mà nhận ra sao? Quận Mishlo sao lại nhạy cảm với người Anssus đến vậy—”

“Không, là lời cậu vừa nói, tôi chỉ vô tình nghe thấy thôi. Nhưng mắt cũng có thể nhìn ra.” Tylinkar đưa ly rượu lên môi, nhấp một ngụm nhỏ: “Nếu có thể, tôi rất muốn đến đó xem thử.”

Hắn tiếp tục nói.

“Nơi mà Thánh Nữ hạ sinh, cỏ cây tươi tốt, hồ quang sơn sắc, phong cảnh tú lệ, được thế nhân gọi là giường ngủ của Chúa Thánh Thần.”

“Có phần tô vẽ hơi quá rồi.”

Garrol khẽ bình luận.

“Tuy nhiên, tín đồ đến đó hành hương quả thật không ít.”

“‘Khi người ta yêu nhau, ngay cả vết sẹo cũng hóa thành lúm đồng tiền’ đại khái là vậy.” Tylinkar ngả người ra sau, nhìn hơi nóng bốc lên dưới ánh đèn sợi đốt.

“Tôi đã rời cố hương từ năm 8 tuổi vì một vài biến cố, cho đến nay cũng chỉ về đó hai lần, một lần là vì tài sản thừa kế, một lần là để thăm em gái.”

“Khổ thật đấy.” Giọng nói mang theo một chút đồng cảm.

Garrol lắc đầu: “Bị gán cho danh hiệu hậu duệ của Thánh Nhân, chỉ vì tổ tiên chúng tôi từng theo Thánh Nữ đánh trận. Nhưng thật lòng mà nói, đó không phải vinh quang mà là gông cùm xiềng xích. Không phải tôi bất mãn gì với Thánh Nữ hay tổ tiên của mình, nhưng kỳ vọng này quá nặng nề, nặng đến mức lúc đó tôi chỉ muốn trốn khỏi gia đình đó.”

Garrol nhìn vào đáy ly rỗng.

“Bây giờ thì sao, giấc mơ đã thành hiện thực, tôi đã rời khỏi đó, nhưng tôi cũng không còn nhà để về nữa. Coi như trong họa có phúc đi, thật mỉa mai.”

“Ồ, nhà dột lại gặp mưa đêm, số phận là khốn kiếp như vậy đó. Để tôi rót thêm cho cậu một ly nữa nhé?”

Garrol không nói gì, Tylinkar liền ra hiệu cho người phục vụ rót thêm một ly rượu. Chẳng mấy chốc, cả hai ly rượu đều đầy ắp, tiếng đá va vào nhau trong ly vang lên lanh canh.

“Cảm ơn...”

“Không có gì.”

Hai người im lặng uống rượu, sự ồn ào xung quanh dường như không liên quan đến họ. Ánh mắt của Tylinkar thỉnh thoảng lướt qua góc quán rượu, nơi đó còn có một bàn khác, nhìn những chiếc tạp dề và quần áo công nhân dính đầy dầu mỡ trên người họ là biết họ làm việc ở cơ quan cơ khí

“Ngài là người bản địa?” Garrol đột nhiên lên tiếng.

“Một nửa thôi, ngoài việc không sinh ra ở đây thì không khác gì người bản địa.”

“Nhưng mà mọi người đều nói quận Mishlo là một thành phố nổi, nhưng hình như ngoài việc công nghiệp phát triển hơn, tôi không thấy có gì liên quan đến điều này.”

“Ồ, cái đó à...”

Garrol quay đầu nhìn hắn, chờ đợi lời giải thích của hắn. Tylinkar nâng ly rượu lên lắc vài cái nhưng không uống.

“Đã 80 năm không di chuyển rồi, hơn nữa đảo nổi chỉ bao gồm khu công nghiệp cũ. Sau khi nhà máy di dời, nơi đó bây giờ chắc là chi nhánh của Hội Cơ khí. Ban đầu làm cái này chủ yếu là để ngăn sóng thần tràn vào khu trung tâm, nhưng kể từ khi đê chắn sóng ven biển được xây dựng xong thì đã rất lâu rồi không khởi động lại nữa.”

“Tại sao có đê chắn sóng rồi còn phải xây đảo nổi?”

“Những gì tôi sắp nói hoàn toàn là tin đồn, chỉ để tham khảo, cậu cứ coi như một câu chuyện cười mà nghe thôi.” Hắn mỉm cười với Garrol: “Hình như lúc đó đám người của Hội Cơ khí có chút mâu thuẫn nhỏ với Cộng hòa Quidor vì vấn đề thuế má… nên tiện đường mang theo của cải bỏ trốn. Cậu biết mà, thuế vụ siết chặt lắm.”

“Ồ~ họ vẫn keo kiệt với tiền tài như thường.”

“Luôn là vậy.”

Garrol cảm thấy sự ồn ào xung quanh dần trở nên mơ hồ. Ánh mắt hắn lại rơi vào những người công nhân kia, chủ đề của họ dường như trở nên gay gắt hơn.

“Dạo này nhà máy nhiều việc chết được. Bọn quản đốc coi chúng tôi như súc vật mà sai khiến.” Một công nhân than vãn: “Một ngày 14 tiếng, chẳng có thời gian ngủ.”

“Cậu làm ở cơ quan máy móc? Làm dây chuyền gì?”

“Lắp súng trường, họ đưa linh kiện, chúng tôi chỉ việc ráp vào.”

Người đàn ông trung niên hói đầu im lặng bên cạnh đột nhiên nhíu mày nói: “Bạn của tôi làm ở xưởng đóng tàu cũng than phiền, gần đây Vương quốc Paliwa hình như đã đặt hàng ba chiếc tàu…”

“Gần đây đều đồn rằng, hình như bên Liên Quân hơi căng thẳng rồi… không biết tình hình thế nào,” Người công nhân đeo kính gật đầu: “Chỗ chúng ta cách Elysium không xa, nếu thật sự có chuyện thì chạy cũng không kịp.”

“Lo lắng cũng vô ích… hơn nữa bây giờ đường sắt, chuyến bay đều bình thường, thằng anh có tiền của tôi cũng không nói thị trường chứng khoán có gì biến động gì. Chắc không có chuyện gì lớn đâu.”

“Nếu có một ông anh giàu có thì sao cậu lại ở đây?” Người công nhân ở cơ quan cơ khí trêu chọc.

“Haizz, đừng nhắc nữa…”

Cả bàn cười rộn ràng, đến mức cả bàn cũng kêu cót két.

Tylinkar nhìn Garrol ngồi bên cạnh, đôi mắt xanh lục sẫm hơi nheo lại.

Lúc này, Garrol chỉ cảm thấy bối rối khó hiểu, khuỷu tay chống lên mặt bàn, bàn tay cầm ly rượu cứng đờ giữa không trung.

“Tiền tuyến căng thẳng? Khi tôi rời Elysium thì mọi thứ vẫn bình thường...”

“Ai biết được.” Tylinkar nhún vai: “Nhưng tôi vẫn khuyên chúng ta nên quan tâm đến bản thân nhiều hơn.”

Hắn dùng đôi mắt mệt mỏi nhìn Garrol.

“Cậu muốn biết tại sao giáo đoàn ở quận Mishlo luôn duy trì việc mở rộng Tịnh Vực không?”

“Trong thành phố này, những thứ không sạch sẽ quá nhiều…”

Tylinkar nâng ly rượu, đưa về phía Garrol.

Keng—

Rượu trong ly lay động…

Tòa Thánh: Cơ quan quyền lực tối cao của Giáo Hội Công Giáo, thường gọi là Tòa Thánh Vatican trong thực tế. Elysium: khái niệm trong thần thoại Hy Lạp, chỉ vùng đất của những linh hồn anh hùng, người công chính sau khi chết, hoặc đôi khi là vùng đất cuối cùng, điểm tận cùng của hành trình (nhưng không phải ý nghĩa tiêu cực). Thời kỳ Khai Sáng: giai đoạn lịch sử khai mở tri thức, phát triển tư tưởng thế tục, đối lập với các thế lực bảo thủ tôn giáo, tương tự cuộc Cải cách và Thời đại Khai Sáng của châu Âu. Chúa Thánh Thần: là một trong ba ngôi vị của Thiên Chúa trong Kitô giáo, cùng với Chúa Cha và Chúa Con (Chúa Jesus). Đây là linh hồn thiêng liêng, đại diện cho quyền năng, sự hướng dẫn và sự hiện diện của Thiên Chúa trong thế giới và trong lòng tín hữu.