Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

110 923

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

465 100

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

17 119

Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về

(Hoàn thành)

Anh hùng đã chết trước khi tôi có thể quay về

애매모모

Nhưng mà, làm thế đ nào tôi về được nhà bây giờ???

116 121

Tập 02: Cựu Anh hùng thứ 68 và Nàng Long nữ - Chương 1.2 Hoa Cúc Nhỏ ~ Nét Ngây Thơ Của Người Thiếu Nữ ~

Phần Hai: Setsuna

Đêm đó, một cảm giác tựa như có ai đó đang siết chặt lấy tim mình đã khiến tôi choàng tỉnh.

Một tiếng hét chực bật ra khỏi cổ họng, nhưng tôi đã nuốt nó vào trong. Kể từ khi đến thế giới này, lên tiếng chưa bao giờ mang lại cho tôi bất kỳ điều gì tốt đẹp. Vì vậy, dẫu nỗi đau có giày vò đến đâu, tôi cũng chưa một lần cất cao giọng. Những cơn đau ảo ảnh, những ký ức mà tôi không bao giờ muốn nhớ lại, cứ trần trụi hiện về trong mơ. Để rồi ngay cả khi đã tỉnh giấc, chúng lại tiếp tục khơi gợi những chuyện khó chịu khác.

“Mày không còn ở Gardir nữa.” Tôi tự dặn lòng như thế, cố gắng đóng đinh sự thật ấy vào tâm trí.

Tôi đã cố gạt đi những ký ức tồi tệ đó, cố nghĩ về một điều gì khác. Thế nhưng, một thôi thúc lạ lùng lại xui khiến tôi buông mình cho những cảm xúc không tên đang sục sôi bên trong. Dù vậy, giờ đây, tôi đã có thể gọi tên chúng. Việc rời khỏi Gardir đã khiến nỗi sợ hãi mà tôi luôn vô thức mang trong lòng trỗi dậy. Và cùng với nó, sự oán giận, căm thù và cơn phẫn nộ ẩn giấu bấy lâu cũng bắt đầu trồi lên bề mặt.

Tất nhiên, lúc đó tôi nào đâu hiểu được. Có lẽ, thế giới này chỉ trở nên dịu dàng hơn với tôi chính là vì tôi đã dám đối diện với những cảm xúc đó.

Nhưng vì không nhận ra, tôi chỉ biết cuộn tròn người lại như một bào thai, cố gắng chịu đựng. Tôi nín thở, cảm nhận rõ lồng ngực đang đập lên từng hồi gấp gáp. Vô ích. Một cảm giác tuyệt vọng bắt đầu xâm chiếm, khiến tôi phải nhìn quanh, tìm kiếm một lối thoát. Khung cảnh mặt trăng xanh treo lơ lửng giữa trời đêm chỉ càng làm tim tôi loạn nhịp.

Bỗng dưng, một tiếng khò khè khe khẽ vang lên. Tôi vội hướng về phía âm thanh ấy như thể tìm thấy một chốn nương thân, và rồi nhận ra Alto đang say ngủ, khẽ khàng ngáy. Cậu bé đang cuộn tròn trong hình dạng sói con dưới chân mình.

Khoảnh khắc trông thấy cậu bé, đôi vai tôi chợt nhẹ bẫng. Tôi lặng lẽ thở phào.

“Aha-ha…”

Âm thanh ấy tựa như một biểu tượng của sự bình yên, và tôi bất giác bật cười.

Tôi lăn người sang bên, nhẹ nhàng vuốt ve chú sói con đang ngủ say. Những ngón tay lùa vào bộ lông mềm xốp, và lòng tôi dần dịu lại. Cậu bé lật ngửa ra trong giấc ngủ, và tôi ngừng tay. Thỉnh thoảng, đôi chân nó lại đạp đạp vào không trung. Chắc hẳn nó đang mơ thấy mình được thỏa sức chạy nhảy.

Bình minh còn xa, nhưng tôi quyết định từ bỏ việc cố ngủ lại. Có lẽ nên đọc một cuốn sách. Nghĩ vậy, tôi lặng lẽ đứng dậy để không làm Alto thức giấc.

Tôi lấy chiếc nồi nhỏ, dùng ma thuật rót đầy nước rồi đặt lên chiếc bếp gạch đơn sơ tự mình dựng nên. Trong lúc chờ nước sôi, tôi lôi một cuốn sách ra khỏi túi. Đó là một cuốn tiểu thuyết lãng mạn mà Dahlia, chủ quán trọ ở Gardir, đã tặng tôi.

Tên sách là

Khúc Cùng Tận của Tình Yêu.

Theo lời Dahlia, đây là một câu chuyện tình buồn. Vì chưa từng đọc bất kỳ cuốn sách nào tương tự kể từ khi đến thế giới này, tôi đã có chút mong chờ. Nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra cuốn sách này chính là nguyên nhân của vụ náo động ở quán trọ dạo trước.

Tôi liếc nhìn Alto đang say ngủ, và nhớ lại những gì cậu bé và Dahlia đã kể cho mình…