Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

646 6223

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

469 3330

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

149 1886

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

112 1396

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

153 1971

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

96 524

Tập 01 - Chương Kết

Phần Một: Setsuna

Tôi hoàn tất việc thu dọn hành lý và dọn dẹp phòng, rồi hướng ra quầy lễ tân. Dù chúng tôi chỉ ở đây vỏn vẹn vài ngày, nhưng cảm giác lại như đã dài hơn thế rất nhiều. Lòng tôi quả có chút bồi hồi, nhưng nếu được chọn, tôi sẽ không muốn lặp lại những ngày vừa qua.

Nếu không phải vì bị cuốn theo sự náo nhiệt của Alto và Dahlia, có lẽ tôi cũng muốn ở lại đây lần nữa. Dahlia là một người tốt, và tài nấu nướng của cô ấy thật sự rất ngon. Cô ấy vô cùng chu đáo và đã đối xử tuyệt vời với Alto. Alto cũng đã trở nên quý mến cô ấy, và thằng bé trông có vẻ buồn bã khi phải rời đi.

Dahlia đang đợi chúng tôi ở quầy. Tôi trả lại chìa khóa và cảm ơn cô vì tất cả sự giúp đỡ.

“Cảm ơn cô rất nhiều vì những ngày qua. Tất cả là nhờ có cô mà tôi đã chuẩn bị xong xuôi nhanh chóng như vậy.”

“Ôi dào! Mấy ngày ở cùng con với Alty là vui nhất đấy, Setsu à.”

Dahlia sụt sịt, dùng một chiếc khăn tay chấm lên mắt.

“Con cảm ơn ạ.”

“Con giữ gìn sức khỏe nhé, Alty. Con có thể quay lại chơi bất cứ lúc nào!”

“Vâng ạ.”

“Chúng tôi sẽ ghé qua khi có dịp quay lại vương quốc này.”

“Vâng, ta sẽ chờ hai người!”

“Vâng ạ.”

Dù biết rằng khả năng tôi quay lại đây là vô cùng mong manh, Dahlia vẫn dành cho chúng tôi một nụ cười dịu dàng cuối cùng. Nếu có dịp trở lại, tôi muốn hỏi cô ấy về thời còn là một mạo hiểm giả.

“Đi đường cẩn thận nhé. Nhớ đừng để bị ốm hay bị thương đấy!”

Đến tận lúc cuối cùng, cô ấy vẫn không thôi lo lắng cho chúng tôi. Tôi chào tạm biệt cô rồi kéo mũ trùm của Alto lên. Chúng tôi vẫy tay chào lại Dahlia và hướng thẳng đến Hội Mạo hiểm giả.

Tôi vừa mở cửa, Nes đã cất tiếng gọi như mọi khi. “Này, Setsuna. Này, nhóc.”

“Chào buổi sáng, chú Nes.”

“Chào buổi sáng ạ. Chú Nes.”

Nes đã thôi gọi tôi là

nhóc kể từ khi tôi nhận Alto làm đệ tử. Điều đó khiến tôi vui, nhưng khi nghĩ đến quãng thời gian chú ấy cần để thay đổi, tôi lại thấy có chút bực bội.

“Hôm nay cậu đi à?”

“Vâng. Cảm ơn chú vì tất cả.”

“Ầy, chú có làm gì nhiều đâu.”

“Có chứ ạ. Chú đã giúp đỡ rất nhiều cho cả tôi và Alto. Nếu không có chú, có lẽ tôi đã mất nhiều thời gian hơn để chuẩn bị cho chuyến đi của mình.”

Ngoài ra… “Và cũng nhờ có chú, tôi mới có thể gặp được cả Agito và Dahlia.”

Dù Nes muốn mọi người tin vào điều ngược lại, chú ấy cực kỳ tốt bụng, và tôi thực sự biết ơn chú. Ngày trước, khi tôi không một ai để nương tựa hay trò chuyện giữa thế giới này, khi cảm giác như sắp bị nhấn chìm trong nỗi cô đơn, chỉ cần bước vào hội, chú ấy sẽ nhìn thẳng vào mắt tôi và mỉm cười chào. Chú ấy cũng đối xử như vậy với các mạo hiểm giả mới vào nghề khác. Tôi chắc rằng họ cũng biết, dù hay trêu chọc, chú ấy vẫn luôn quan tâm đến họ.

Tôi định cúi đầu để cảm ơn thì bị ánh mắt của chú ngăn lại.

“Cậu không cần phải cảm ơn chú. Chú chỉ làm những gì một hội trưởng nên làm. Nếu muốn cảm ơn, hãy thể hiện bằng hành động của mình đi.”

“Hành động của tôi?”

“Hãy quay lại đây với tư cách là một mạo hiểm giả Hạng Đen. Lúc đó chú sẽ vắt kiệt sức cậu như ngựa kéo xe luôn!”

Chú ấy nói với một nụ cười toe toét, và tôi bật cười. Chúng tôi đã hứa sẽ gặp lại nhau. Trái tim tôi ấm lại trước ý nghĩ đó.

“Tôi sẽ làm vậy. Tuy không chắc khi nào, nhưng tôi sẽ nỗ lực hết mình để trở thành một mạo hiểm giả Hạng Đen.”

“Phải. Một người lão luyện đấy.”

“Vâng. Chú giữ gìn sức khỏe nhé, chú Nes.”

Chú ấy gật đầu với tôi, rồi quay sang Alto. “Nhóc cũng cố gắng cùng với Setsuna nhé.”

Alto gật đầu đáp lại.

“Vậy chúng tôi đi đây. Nhưng một ngày nào đó chúng tôi sẽ trở lại.”

Nes trông có vẻ hơi ngạc nhiên trước lời tạm biệt của tôi, nhưng một nụ cười nhanh chóng nở trên môi khi chú tiễn biệt.

“Chú sẽ chờ.”

Tôi dắt tay Alto bước đi. Cảm giác như tôi đã sống ở vương quốc này một thời gian rất dài, nhưng nhìn lại cũng thấy thật ngắn ngủi.

Dù vậy, tôi vẫn căm ghét nơi này. Một sự căm ghét đến độ chỉ ước có thể xóa sạch nó khỏi ký ức ngay tức khắc.

Nhưng đây lại là nơi tôi đã gặp gỡ và nói lời tạm biệt với Kyle.

Chính anh là người đã cứu tôi khỏi địa ngục.

Là người đã ban cho tôi thân thể này, cùng với sự tự do.

Đây là mảnh đất nơi anh đã trao cho tôi tất cả.

Và là nơi duy nhất lưu giữ ký ức chung của hai chúng tôi.

Vì vậy, chừng nào tôi còn sống, tôi sẽ không bao giờ quên.

Tôi đứng lại trước cánh cổng dẫn ra khỏi thị trấn trong thành. Alto cũng dừng lại bên cạnh, chiếc mũ trùm đầu kéo thấp che gần hết khuôn mặt. Thằng bé ngước lên nhìn tôi với ánh mắt đầy thắc mắc.

“Alto. Đây là khởi đầu cho hành trình của chúng ta. Thầy chắc chắn rằng sẽ có rất nhiều khoảnh khắc vui vẻ phía trước, nhưng cũng sẽ có không ít những quãng thời gian khó khăn. Nhưng thầy thực hiện chuyến đi này để có thể ngắm nhìn thế giới.”

Không phải với tư cách Setsuna Sugimoto. Mà chỉ đơn giản là Setsuna.

Alto gật đầu, giọng nói đầy quyết tâm. “Con đi trên hành trình này… để học hỏi. Con đi cùng Sư phụ… để tìm ra điều con muốn làm.”

Đây là sự khởi đầu cho cuộc hành trình của chúng tôi.

Tôi và Alto sẽ sống cùng nhau.

Sau khi thấy thằng bé gật đầu, hai chúng tôi chậm rãi đi qua cổng, rời khỏi Gardir.

“Nào, chúng ta cùng nhau bắt đầu hành trình thôi, Alto.”