Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

137 13869

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

3 16

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

36 730

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

20 260

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

35 432

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

162 4335

[WN] Tập 4 - Chương 139: Mấy Cô Nàng Kia Cũng Giỏi Giang Ra Phết Nhỉ...

Ngày hôm sau, tôi lại tiếp tục miệt mài làm việc từ sáng sớm.

"Sáng nay nè, lúc mở cửa cậu có ngửi thấy mùi thịt gà nướng không?"

Trong lúc đang làm việc, Leonora lên tiếng hỏi.

"Có chứ." 

"Em lại thấy thơm mà..." 

"Thôi thì, đây cũng đâu phải khu dân cư, chắc không sao đâu."

Khu này vốn có ít căn hộ.

"Hơi quá tay một chút thôi."

Đúng là nướng hơi nhiều thật. Tôi và Erika cũng có ăn, nhưng sau một bữa thịnh soạn thì cũng chỉ nhấm nháp cho có lệ thôi.

"Erika, cơm hộp hôm nay có gì?" 

"Dạ, là cơm hộp thịt gà nướng ạ!"

Biết ngay mà. Thôi, cũng ngon nên cũng không sao.

Bọn tôi làm việc suốt buổi sáng, đến trưa thì cùng nhau ăn cơm hộp thịt gà nướng. Helen thì có vẻ ăn rất vui vẻ. Buổi chiều, công việc tiếp tục cho đến gần 4 giờ.

"Sắp tới giờ rồi."

Dĩ nhiên là tôi đang nói đến Martina.

"Vâng ạ. Chắc hôm nay làm tới đây thôi anh."

Erika ngừng tay và bắt đầu dọn dẹp.

"Adele, tôi sắp dùng chỗ đó nên cô qua bên này làm đi. Mà, cô ở lại cũng được..." 

"Để con bé đối mặt với ba người lớn thì căng thẳng lắm. Huống hồ, tôi lại không phải người hay cười niềm nở."

Adele chỉ có kiểu cười mỉm thanh lịch thôi. Chỉ khi nào có hơi men vào cô ấy mới cười tươi rói.

"Thời gian còn lại chắc tôi làm thuốc chữa thương hoặc luyện kim thôi." 

"Sợ nón của Leonora bay mất nên cô cứ làm vậy đi."

Adele cũng bắt đầu dọn dẹp.

"Zieg ơi~"

Leonora cất giọng nũng nịu.

"Cô thì cứ làm tiếp đi." 

"Chán quá à~"

Cũng phải, cứ nhìn chằm chằm vào mấy viên đá mãi.

"Thì làm thuốc chữa thương tạm đi." 

"Okie, tôi sẽ dùng phần còn lại của Zieg để làm thuốc mana đây."

Leonora đứng dậy đi về phía này nên tôi nhường chỗ cho cô ấy.

"Nhớ làm ra loại từ hạng D trở lên đấy."

Thấy Leonora bắt đầu công việc, tôi không quên dặn dò.

"Cứ giao cho chị đây."

Bằng tuổi nhau mà bày đặt.

"Này bà chị, ma lực đang bị phân tán kìa."

Nhìn cho kỹ tay mình chứ.

"Vầy hả?" 

"Đúng rồi."

Trong lúc tôi đang hướng dẫn Leonora, còn Erika chuẩn bị trà, một cô bé xuất hiện ở phía quầy tiếp tân.

"Đến rồi kìa. Tới lượt thầy giáo ra tay đó." 

"Một trong năm nghề tôi không bao giờ muốn làm."

Giáo viên á? Không bao giờ. Chẳng phải đó là cái nghề phải đối phó với những đứa trẻ và các bậc phụ huynh ích kỷ hay sao?

"Em cũng nghĩ vậy..."

Erika đi ra quầy, dẫn Martina vào trong. Sau khi để cô bé ngồi xuống ghế sofa và đặt trà lên bàn, tôi cũng tiến lại gần.

"A, ch-chào anh..."

Trông cô bé sợ hãi ra mặt.

"Chào em, mới đi học về đã phải tới đây, vất vả cho em rồi." 

"Dạ không ạ..."

Erika, Erika!

"Martina này, hôm trước chị có nói chuyện với mẹ em rồi."

Tôi vỗ nhẹ vào đùi Erika, em ấy liền bắt chuyện.

"Dạ. Mẹ em cũng có kể lại. À, mẹ em xuất viện rồi ạ."

Nghe nói là hôm sau được xuất viện luôn mà.

"Vậy thì tốt quá rồi." 

"Dạ! À, thầy giáo bảo em đến đây ạ." 

"Ừm. Bọn chị đã được Trưởng chi nhánh cho phép rồi, nên quyết định sẽ dạy kèm cho em." 

"Thật không ạ!? Em vui quá! Nhưng... mẹ em có nói, làm vậy có ổn cho Hiệp hội không ạ? Lại còn trả tiền cho em nữa..."

Con bé nghĩ có uẩn khúc gì đây mà.

"Ừm... thật ra thì phía bọn chị cũng có lợi mà." 

"Vậy sao ạ? Em thấy có gì đâu..."

Đúng là không có gì thật.

"Anh Zieg..."

Erika cầu cứu tôi.

"Martina, bọn anh đang cần nhân sự. Những nhà giả kim sẽ làm việc ở đây trong tương lai." 

"Ể? Nhưng mà em..."

Phải kế thừa gia nghiệp mà, đúng không?

"Anh biết chuyện của em, mục đích của em, và cả chuyện gia đình em nữa, em cứ tự do làm điều mình muốn. Chỉ là, cuộc đời không ai biết trước được điều gì. Biết đâu em lại cãi nhau với gia đình rồi bỏ nhà đi thì sao."

Giống cô nàng Leonora nhà tôi vậy.

"E... Em không làm vậy đâu."

Martina tỏ vẻ phật lòng.

"Đây là vấn đề xác suất. Tương lai của em, bọn anh không thể biết được. Bọn anh chỉ đang giới thiệu môi trường làm việc của mình trong một khả năng nhỏ nhoi. Nếu em không làm ở đây, có thể một người bạn sau khi nghe em kể lại sẽ thấy hứng thú. Ngoài ra, giáo viên của em cũng có thể giới thiệu người khác. Những phương pháp quảng bá bền bỉ như vậy rất quan trọng, vì nhân tài sẽ không tự tìm đến nếu chỉ ngồi chờ."

"Ồ... oaa... Ngầu thật đó. Mọi người suy nghĩ nhiều thứ quá."

Kiểu như một buổi workshop ấy nhỉ. Nhưng mà Erika... Em đừng có làm cái vẻ mặt "ồ, ra là vậy à" chứ.

"Thế nên em cứ nói với giáo viên và bạn bè là đã gặp được một chị gái tốt bụng nhé. Còn về phần anh, ngoài việc đang nuôi một con mèo dễ thương ra thì đừng kể gì khác."

Tuyệt đối không được nói tôi đáng sợ đấy.

"D-Dạ, em hiểu rồi. À, còn nữa, thầy giáo bảo em nộp cái này."

Martina vừa nói vừa lấy một phong bì từ trong cặp ra đưa cho tôi.

"Hửm? Gì đây?"

Không phải tiền đâu nhỉ?

"Em cũng không biết ạ. Thầy chỉ bảo cứ đưa là được..." 

"Hừm, cái gì trong này nhỉ...?"

Tôi mở phong bì và xem tờ giấy bên trong. Đó là bảng điểm của Martina, ghi lại tất cả điểm số các bài kiểm tra của con bé.

"Ồ..."

Hóa học 100 điểm. Vật lý... 32 điểm... Tệ hết chỗ nói... Cái điểm số này đủ để người ta đi tự tử luôn rồi.

"A-Anh ơi... tờ giấy đó là gì vậy ạ?"

Martina lo lắng hỏi.

"...Anh Zieg, mặt anh trông như vừa nuốt phải ruồi giấm vậy."

Erika thì thầm, nhưng ai nhìn thấy điểm số 32 môn Vật lý mà không ngạc nhiên cơ chứ. Hóa học và Vật lý là hai môn bắt buộc đối với một nhà giả kim.

"À không, không có gì. Martina, em muốn học gì ở chỗ bọn anh?" 

"Dạ? Đương nhiên là giả kim thuật liên quan đến dược phẩm ạ."

Sao không nói là muốn học lý thuyết Vật lý đi. Thiệt tình luôn, con bé này...