Tối cuối tuần, bốn chúng tôi lại quây quần bên nhau. Vào ngày nghỉ hôm sau, tôi đến hiệu sách từ sáng sớm.
"Ngài mua gì thế ạ?"
Trong lúc tôi đang lựa sách, Helen lên tiếng hỏi.
"Cuốn【Quan Hệ Nơi Công Sở ~ Phiên Bản Dành Cho Cấp Trên ~】."
"A, là bộ sách đó ạ... Có không ngài?"
"Hết rồi. Mấy hôm trước vẫn còn mà..."
Lẽ ra mình nên mua lúc đó...
"Hay là hỏi thử nhân viên xem ạ."
Đành vậy thôi.
"Này, cho hỏi cuốn【Quan Hệ Nơi Công Sở ~ Phiên Bản Dành Cho Cấp Trên ~】còn không? Mấy hôm trước tôi thấy có mà..."
Tôi đến quầy và hỏi người chủ tiệm quen thuộc.
"Xin lỗi quý khách. Cuốn đó vừa hết hàng rồi ạ. Thật ra đó là cuốn bán chạy nhất trong cả bộ sách đó."
Có vẻ nhiều người đang phiền não vì mối quan hệ với cấp trên.
"Vậy à..."
"Nếu được, ngài có muốn xem thử cuốn mới ra không ạ?"
Sách mới?
"Cũng trong bộ đó à?"
"Vâng, đây ạ."
Chủ tiệm đưa cho tôi xem một cuốn sách.
"Hửm? 'Làm thế nào để qua lại với nhiều phụ nữ'...thôi khỏi."
"Vậy sao ạ? Cuốn này nghe nói cũng nổi tiếng ở Kinh Đô lắm đó."
Hừ... Cái thứ như này mà cũng…?
"Có sách nào về cách nói chuyện với trẻ con không? Tôi có vẻ đang làm chúng nó sợ."
"Vậy thì cuốn này có lẽ sẽ phù hợp ạ."
Chủ tiệm lại đưa cho tôi một cuốn khác.
"‘Cách ứng xử với trẻ con’... Cũng có cả loại sách này à."
"Vâng, tất nhiên rồi ạ."
Cuốn này có khi lại hay.
"Vậy lấy cho tôi cuốn này."
"Vâng, hiểu rồi ạ."
Mua sách xong, tôi rời khỏi tiệm, đi về ký túc xá. Vừa về đến nơi, tôi thấy Leonora và Adele đang xếp gạch ở khoảng sân phía trước.
"Hai người đang làm gì vậy?"
Tôi đến gần, cất tiếng hỏi hai người đang ngồi xổm.
"A, cậu về rồi."
"Chào mừng anh trở về."
Cả hai quay lại nhìn tôi.
"Tôi về rồi đây. Hửm? Lại tiệc nướng à?"
Gạch được xếp thành hình chữ U, ở giữa còn có mấy viên than tổ ong.
"Đúng vậy đó. Lúc nãy Trưởng chi nhánh có qua, nói là được người quen cho thịt nhưng vì nhiều quá nên ông ấy mang qua cho chúng ta."
"Là loại đắt tiền đó."
Ghê thật.
"Ra là ông ấy cũng nhận được quà cáp như vậy à."
"Nói ra thì hơi khó nghe, nhưng ông ấy là quý tộc đấy."
"Trưởng chi nhánh chắc cũng có nhiều mối quan hệ xã giao mà."
Đúng là có ấn tượng như vậy.
"Thôi thì, coi như là đặc quyền công việc."
"Đúng đúng. Erika đang sơ chế ở trong rồi, nên trưa nay chúng ta ăn món này nhé."
"Anh Zieg, cho tôi mượn chìa khóa."
Lại định uống à...
"Giữa ban ngày ban mặt?"
"Tiệc nướng thì phải vậy chứ? Hôm nay là ngày nghỉ mà, có sao đâu."
Mà thôi, hai cô này cũng chỉ uống ở mức thưởng thức thôi.
"Lấy giúp tôi một phần luôn nhé."
Tôi nói rồi đưa chìa khóa cho Adele.
"Vâng, vâng."
Adele đi vào phòng tôi, còn tôi thì ở lại giúp Leonora. Một lúc sau, Erika đã sơ chế xong và Adele cầm theo rượu quay lại.
"Thịt trông ngon ghê."
Miếng thịt bò trông rất cao cấp, còn có cả những đường vân mỡ.
"Có cả rau củ nữa đó anh."
"Ừm..."
Chắc là để ăn cho đỡ ngán...
Chúng tôi bắt đầu nướng thịt và rau củ, rồi cùng nhau ăn.
"Oa! Tuyệt quá!"
"Ngon ghê."
"Rõ ràng từ lúc đến đây, chất lượng bữa ăn của tôi đã tăng vọt."
Công nhận. Các món Erika nấu đều rất ngon, vùng này lại có nhiều loại nguyên liệu nên các món ăn cũng đa dạng. Thêm vào đó còn có những đặc quyền như thế này, đúng là may mắn khi đến Reet.
"Helen, ngon không?"
Tôi hỏi Helen đang im lặng tập trung ăn.
"Tôi không thể quay lại cuộc sống trước kia được nữa đâu ạ."
Tôi chợt nhớ đến câu chuyện về những con mèo quen ăn thức ăn cao cấp rồi thì sẽ không chịu ăn lại loại rẻ tiền nữa. Và chuyện đó không chỉ đúng với mỗi loài mèo.
"Không hiểu sao tôi có thể sống chỉ bằng bánh mì và thực phẩm chức năng được nhỉ... Tôi ngốc thật sao?"
"Thực phẩm chức năng cũng có cái tốt của nó mà. Em cảm thấy cơ thể khỏe hơn hẳn."
"Da dẻ cũng đẹp hơn đó."
"Tôi thì thấy dễ ngủ hơn... à mà, đó là chuyện thường ngày rồi."
Thôi thì, có hiệu quả là tốt.
"Nhưng mà, ngon thật... Helen, ăn bắp cải không?"
"Xin lỗi ngài. Tôi là động vật ăn thịt ạ."
Ngươi ăn tạp mà...
Chúng tôi vừa thưởng thức thịt nướng, thỉnh thoảng ăn chút rau, vừa uống rượu.
"Anh Zieg, anh Zieg."
Adele ngồi cạnh vỗ vai tôi.
"Gì vậy? Ăn hành tây không?"
"Không cần... không phải, ở đằng kia kìa."
Adele chỉ về phía chi nhánh, tôi nhìn theo và thấy hai người phụ nữ đang đứng đó. Một người có mái tóc đen dài gần đến đầu gối. Còn người kia thì...
"Ể? Chẳng phải là chị Therese sao?"
"Đúng rồi. Là cô Therese."
Erika và Leonora cũng nhận ra.
"Người còn lại là cô Heidemarie phải không?"
Adele hỏi, nhưng nhìn mái tóc dài đó thì chắc chắn là Heidemarie rồi.
"Hai người đó làm gì ở đây vậy?"
Họ đang nhìn về phía này, nhưng không có ý định lại gần.
"Ai biết đâu?"
"Đợi chút."
Tôi đứng dậy, đi về phía hai người họ.
"Chào."
"Chào."
"Cậu Zieg, lâu rồi không gặp..."
Tôi chào, họ cũng chào lại. Nhưng ánh mắt họ lại dán chặt vào bữa tiệc nướng.
"Chuyện gì?"
"Chà, tôi cũng có nghe kể rồi, nhưng anh đúng là sướng thật đó."
"Giữa ban ngày đã bày tiệc nướng với rượu chè..."
Thì có sao đâu.
"Tôi được Trưởng chi nhánh cho thịt đó."
"Dù vậy thì... vây quanh là gái đẹp, có cả thịt và rượu... Đây chẳng phải là tửu trì nhục lâm hay sao?"
"Xin lỗi nhé. Tôi chẳng nghĩ ra được từ nào khác ngoài hai chữ ‘sung sướng’."
Này, có cần phải sốc đến vậy không?