Ở tập trước tôi đã từng nói những điều tương tự (hay nói đúng hơn là y chang vậy), nhưng ở tập này tôi xin phép được lặp lại: Đây là chặng nước rút cuối cùng!
Năm nay, vì dịch bệnh COVID-19 nên mọi người phải ở nhà (stay home), tôi cứ tưởng công việc sẽ vơi bớt đi đôi chút. Ấy vậy mà nghĩ kỹ lại, thì ra tôi đã "ở nhà" như thế này từ bốn năm trước rồi cơ!
Mười lăm tập... Ôi, thật không thể ngờ là số tập lại nhiều đến mức này...
Nhân vật chính của câu chuyện lần này là "Viola" kiêm "Pansy". Trong các buổi họp, cũng không ít lần câu hỏi đại loại như "Pansy này là Pansy nào vậy!?" đã xuất hiện. Lúc đó, tôi trót lỡ miệng, hình như đã trả lời "Là Pansy đằng kia ạ". Thật là sai lầm! Tôi tự kiểm điểm sâu sắc, lẽ ra tôi phải đáp "Là Pansy đó cơ mà".
Sắp sửa là năm năm kể từ ngày tôi ra mắt rồi. Ngoảnh đi ngoảnh lại, cơ hội để thấy tác phẩm của các đồng nghiệp cùng thời ngày càng ít đi, sự khắc nghiệt của ngành này thật sự đang thấm thía vào tôi. Dù vậy, tâm thế của tôi vẫn là một người mới, nên tôi vẫn mong muốn được thử sức với nhiều điều mới mẻ và không ngừng học hỏi.
Năm tới, tôi hy vọng có thể cho ra mắt thêm những tác phẩm mới ngoài "OreSuki", nhưng cũng tự nhủ phải cẩn thận, đừng vì mải mê với cái mới mà bỏ bê "OreSuki" của mình.
Thật ra, năm nay (2020) tôi có nộp thử một tác phẩm mới, nhưng nó đã bị... loại một cách ngoạn mục. Đó là một bộ lãng mạn hài hước, mang hơi hướng thanh xuân và có yếu tố thiên thần khá mạnh. Thế nhưng biên tập viên lại nhận xét: "Bạn đang 'đi an toàn' đúng không?".
Đúng là thế! Tôi đã "đi an toàn" thật. Từng có lúc tôi cứ bám víu vào cái hy vọng kiểu như: "Mình thấy không ưng lắm nhưng biết đâu biên tập viên lại không nghĩ vậy thì sao!". Nhưng rõ ràng là chẳng đời nào lại có chuyện đó.
Với tác phẩm mới tiếp theo, tôi nhất định sẽ tạo ra một câu chuyện thật sự hay ho, khiến cả tôi và biên tập viên đều phải tâm phục khẩu phục!
Giờ thì, xin được gửi lời tri ân.
Gửi đến quý độc giả đã ủng hộ tập 15, và đã đồng hành cùng "OreSuki" đến tận bây giờ, xin chân thành cảm ơn. Tập tiếp theo sẽ là tập cuối cùng rồi đó ạ. Rất mong quý vị sẽ cùng theo dõi chặng đường khép lại câu chuyện của Joro-kun.
Thưa Buriki-sama, xin cảm ơn ngài vì những hình minh họa tuyệt đẹp. Tập tiếp theo là tập chẵn nên lần này tôi nhất định sẽ làm cái đó! Không làm không được!
Gửi các vị biên tập viên, xin chân thành cảm ơn vì đã luôn dành thời gian quý báu của mình. Các buổi họp từ xa quả là một "vũ khí" lợi hại, nhưng hễ có camera thì lại khó mà làm việc nổi. Tôi ghét cay ghét đắng việc nhìn thấy mặt mình trên màn hình.
Lạc Đà