My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

31 448

JETMAN

(Đang ra)

JETMAN

Toshiki Inoue

Tiểu thuyết được biên dịch bởi Bucky Nguyen

13 684

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

33 113

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

21 150

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

32 1252

Tập 5 - Chương 3: Cô em gái xấc xược của tôi, tự dưng trở nên rụt rè và đáng sợ đến bất thường

"Yuu-kun! Cuối cùng thì chỉ còn chưa đầy một tháng nữa thôi!!"

‘Bàm’, Yuuka bỗng lao thẳng về phía tôi.

Trong lúc tôi đọc dở bộ manga trên xô pha ở phòng khách, Yuuka khoanh tay lại và dõng dạc lên tiếng: "E-hèm!"

…Dù gì thì, nói “E hèm” to như thế thì cũng…

"Chỉ còn một tháng… À, đúng rồi. Cũng tầm đấy là đến kỳ nghỉ đông nhỉ."

"Bu bu! Sai rồi~! Tuy đúng là sắp nghỉ đông, nhưng em không nói đến kỳ nghỉ đông đâu~!"

Đây là koan à…?

Yuuka vẫn giữ tư thế bắt chéo tay đưa ra phía trước và nhìn chằm chằm tôi.

À… đây chắc là dạng câu đố không trả lời đúng thì tôi không thoát khỏi em ấy rồi.

"Tết Nguyên Đán?"

"Bu bu! Trước Tết Nguyên Đán còn một sự kiện nữa cơ!!"

"Giao thừa?"

"…Anh cố tình trả lời sai đúng không!? Đồ ngốc, Yuu-kun ngốc quá đi!"

Bị phát hiện mất rồi.

Trông mặt em ấy như đang chờ đáp án đúng nên tôi không nhịn được mà muốn trêu chút thôi mà.

"…Vâng! Tôi là Yuu-kun! Tôi nghĩ đó là Giáng Sinh!! …Vâng, tôi là Yuuka đây! Ding dong~ Yuu-kun trả lời chính xác!!"

Chắc là hết kiên nhẫn rồi nên Yuuka tự đóng hai vai và kết thúc màn đố vui luôn.

Đúng là một màn kịch tấu hài.

Sau đó, Yuuka lại nói to “E hèm!” và cười toe toét đến mức má như muốn rớt xuống.

"Nên là sắp đến Giáng Sinh rồi đó! Hồi hộp quá đi! Anh cũng mong chờ đúng không? Chắc chắn là háo hức lắm chứ gì!!"

"Gì vậy, ba cấp độ của từ 'háo hức' à? Em hỏi vậy thôi chứ thật ra chỉ có mình em là đang phấn khích thôi, đúng không?"

"Dĩ nhiên rồi còn gì! Em đang mong ngóng Giáng Sinh, như ông già Noel tất bật ý!"

Cơ mà ông già Noel tất bật không phải vì háo hức quá đâu nhỉ?

Dù nghĩ vậy… nhưng nhìn vào ánh mắt lấp lánh của Yuuka, tôi không dám phá hỏng bầu không khí.

"Hehe… Một Giáng Sinh ngọt ngào với người mình yêu… thế thì tan chảy mất thôi…"

"Yuuka, em đang tan chảy kìa. Mới trước Giáng Sinh mà mặt em đã tan ra rồi đấy."

"Ha… Không biết người dự báo thời tiết có thể làm tuyết rơi vào ngày Giáng Sinh không nhỉ? Nếu lần đầu tiên được đón Giáng Sinh cùng với Yuu-kun, lại còn là Giáng Sinh trắng thì tuyệt vời biết bao…"

"Người dự báo thời tiết không phải pháp sư đâu nha?"

Vì quá phấn khích với Giáng Sinh nên IQ của Yuuka tụt hẳn mấy bậc.

Mặc cho tôi đang lo lắng, Yuuka chắp tay như đang cầu nguyện rồi tiếp tục lẩm bẩm.

"Đi chơi ở công viên giải trí là tuyệt nhất nhỉ~ Một công viên tình yêu lãng mạn chỉ có hai người chúng ta vào Giáng Sinh! Mà còn được ngắm đèn trang trí nữa thì đúng là tuyệt vời nhất~…"

"Ờm… Em đang nói chuyện của một tháng sau, đúng chứ?"

"Dĩ nhiên! Vì giờ vẫn chưa đến Giáng Sinh mà!!"

Chúng tôi nói chuyện cứ bị lệch pha hoài.

Thôi xong… trong đầu của em ấy, chỉ còn suy nghĩ về Giáng Sinh thôi.

"À đúng rồi. Yuu-kun, em muốn… đổi quà Giáng Sinh với anh được không~?"

"Yuuka dạo này hay nhìn ngước và năn nỉ kiểu đó ghê ha? Em nghĩ làm thế thì anh sẽ không nỡ từ chối hả?"

"Muốn đổi quà mà~? Không được ư~? Em khóc đó nha~? Thật đó nha~? Hức hức~"

"Không 'hức hức' gì hết! …Được rồi, đổi quà nha."

"…Ehehe~ Hoan hô!"

"Thiệt tình, em có khác gì tiểu ác ma không, Yuuka."

"Xin lỗi mà. Yuuna cũng hay làm nũng kiểu vậy còn gì? Nên em nghĩ kiểu đó là gu của Yuu-kun mà~!"

…Grr, em ấy nắm rõ tôi thật.

Quả là hôn thê đã sống chung hơn nửa năm rồi.

Nhìn biểu cảm tôi như thế, Yuuka liền nở nụ cười tinh nghịch.

"Hẹn hò cũng hay nè, nếu có tuyết rơi thì sẽ cực kỳ lãng mạn nè, nhưng mà điểm nhấn của Giáng Sinh năm nay chính là—Đổi quà! Em sẽ tặng món quà tuyệt vời nhất vào thời điểm tuyệt nhất… Yuu-kun nhớ chuẩn bị tinh thần đó!!"

"Em kỳ vọng cao quá rồi đó… Được rồi, anh sẽ mong chờ. Anh cũng sẽ nghĩ món gì khiến Yuuka thật vui."

"Nếu là quà của Yuu-kun thì cái gì cũng là nhất trên đời hết đó~!"

…Đừng thản nhiên thả sát thương chí mạng như vậy chứ.

Tôi không biết phản ứng ra sao luôn, muốn ngượng chết đi mất.

…Nhưng mà… Giáng Sinh, à.

Đã đến thời điểm đó rồi ha...

"Ủa? Yuu-kun sao vậy? Trông anh ngây người ra?"

"Hử? À không có gì đâu… À rế? Hình như ngày Giáng Sinh là buổi diễn cuối của in-store live phải không?"

Game điện thoại nổi tiếng do tập đoàn lớn phát hành: Love Idol Dream! Alice Stage☆, gọi tắt là AliceStage.

Game có gần cả trăm idol "Alice", và một trong những vì sao sáng nhất trong số đó…

…chính là ngôi sao soi sáng trái tim tôi — Yuuna-chan, chính là cô gái ấy.

Người lồng tiếng cho nhân vật đó… chính là Izumi Yuuna, hay còn gọi là Watanae Yuuka.

Và nhóm mà em ấy lập cùng senpai lồng tiếng, Shinomiya Ranmu, người đóng vai “Alice thứ sáu” – Ranmu-chan, đứng hạng 6 trong bảng xếp hạng.

Với tên gọi… “Yurayura★Kakumei”

"Đúng rồi đó~ Sau Osaka và Okinawa là Nagoya với Hokkaido… và cuối cùng là Tokyo vào trưa ngày Giáng Sinh!"

"Vậy là đúng rồi ha? Thế thì… hôm đó chắc không hẹn hò được—"

"Là buổi trưa! Diễn vào buổi trưa! Buổi tối vẫn còn đó! Chúng ta hẹn hò buổi tối nhé!!"

Em ấy vừa cắt lời lại còn hơi lườm tôi nữa. Bình tĩnh lại đi, nào…

"Anh không định huỷ buổi hẹn đâu nha? Chỉ là… về sức khoẻ với lịch trình thì có hơi—"

"Không sao hết! Chỉ cần được hẹn hò là em có sức khỏe ngay! Mà nếu không được hẹn thì em sẽ buồn quá rồi ốm chết mất!!"

Yuuka chen lời như súng máy, nói ào ào đè lên lời tôi.

Cảm giác như em ấy thề phải bằng mọi giá giữ được buổi hẹn Giáng Sinh…

"…Lúc diễn ở Osaka em mệt lắm đúng không? Vậy nên lần này nhớ chăm sóc sức khoẻ là ưu tiên hàng đầu nha. Hứa với anh nhé, Yuuka?"

"Vâng! Em, Yuuka xin thề: sẽ ngủ đủ, ăn đầy đủ, diễn buổi trưa thật tốt, rồi đi hẹn hò với Yuu-kun trong trạng thái sung sức nhất!!"

Yuuka giơ cao tay phải như đang đọc lời thề trong đại hội thể thao.

Nhìn Yuuka lúc nào cũng như thế này khiến tôi không nhịn được mà bật cười.

Brrrr~♪

Đúng lúc kế hoạch Giáng Sinh vừa được quyết định.

Điện thoại tôi để chế độ im lặng trên bàn bắt đầu rung lên.

Ai vậy nhỉ?

Tôi cầm điện thoại lên thì…

Trên màn hình hiện cuộc gọi RINE từ… cô em gái hay cằn nhằn của tôi.

Khi bật chế độ video và loa lên, em gái tôi, với ánh mắt sắc lạnh hiện lên màn hình.

Sakata Nayu. Học sinh lớp 8.

Áo thun + áo bò + quần short ngắn. Tóc ngắn nên lúc nào cũng toát ra phong thái tomboy.

À mà… giờ nhớ lại thì cũng đã hơn một năm rưỡi kể từ khi Nayu chuyển ra nước ngoài sống theo công việc của bố rồi nhỉ. Thời gian trôi nhanh thật.

Khi tôi đang nghĩ vậy thì Nayu nói bằng giọng đầy phiền hà.

"Nii-san. Quà Giáng Sinh năm nay… em xin mảnh đất nhé. Tối thiểu 50000m2 nha."

"…Hả?"

Chưa gì đã nói một câu nói hoang tưởng khiến tôi chóng mặt.

"50000m2… cỡ sân Tokyo Dome á?!”

"Chính xác. Em muốn một mảnh đất cỡ Tokyo Dome. Quà Giáng Sinh cho em gái mà, phải là đất chứ gì nữa."

"Em sống ở vũ trụ nào vậy… Anh đâu phải đại gia chục tỷ đâu."

"Ơ… Nii-san không định mua thật á? Nói nghiêm túc đấy. Trời ơi, anh em đúng keo kiệt quá trời luôn~"

"Anh không hiểu sao anh lại bị mắng nữa luôn đấy…"

Trên đời này có người mua đất cho em gái cấp 2 làm quà Giáng Sinh không vậy?

Anh em tôi đâu phải con cháu hoàng gia buôn dầu mỏ.

"Thôi thì… em nhượng bộ 100 bước nha, cho gộp sinh nhật với Giáng Sinh đó? Sinh nhật + Giáng Sinh = đất, kiểu vậy. Em sắp sinh nhật rồi còn gì."

"Cái phép toán gì kỳ cục vậy… mấy giáo sư toán nghe xong chắc muốn đấm phát đấy.”

"Aa. Nói rồi nha. Đụng vào em là phạm pháp đó?"

Một luận điệu không thể nào chấp nhận được.

Tôi thật sự muốn tắt máy luôn cho rồi…

"Nayu-chan sắp sinh nhật à?"

Bên cạnh tôi đang chán nản, Yuuka hỏi qua màn hình điện thoại với đôi mắt long lanh sáng rỡ.

Ngay sau đó, giọng Nayu trầm xuống một chút:

"…Em sinh ngày 8 tháng 12."

"Ơ, vậy là sắp rồi còn gì! Oa, không chỉ Giáng Sinh mà còn có sinh nhật của Nayu-chan nữa… Tháng 12 đúng là tháng của niềm vui nhỉ!"

"…Cũng chả có gì to tát đâu mà."

Trái ngược hoàn toàn với sự hưng phấn của Yuuka, giọng Nayu nhỏ dần đi.

Con bé này vừa mới đòi đất ban nãy thôi mà?

Sao giờ lại cụt hứng như thế, làm tôi không hiểu nổi.

"Vậy thì, Yuu-kun! Mình tổ chức tiệc sinh nhật cho Nayu-chan đi! Em sẽ cố gắng nấu món mà Nayu-chan thích thật ngon luôn!"

"Thôi được rồi, Yuuka-chan… Em còn phải đi học mà, không về được đâu."

"Gì vậy trời!? Em đang bị bệnh gì nguy hiểm hả!?"

"Anh im đi. Ồn ào quá. Anh là… bọ cánh cứng à?"

"Ừm… cũng đúng ha. Về Nhật nhiều lần cũng cực. A! Vậy thì—tới Giáng Sinh, mình tổ chức tiệc thật lớn cho cả sinh nhật luôn nhé?"

Tôi thấy vai Nayu giật nhẹ qua màn hình.

Rồi em ấy cúi đầu xuống, đến mức chỉ còn thấy phần đỉnh đầu—và im lặng.

"Ơ… Xin lỗi Nayu-chan. Chị nói gì kỳ quá hả?"

Yuuka lúng túng khi thấy Nayu bỗng khác thường.

Thế nhưng Nayu vẫn giữ im lặng.

"Sao vậy, Nayu? Em không phải kiểu người như thế mà?"

"Im đi, anh. Anh là muỗi à? Phiền quá."

"Làm ơn đừng ví người khác với côn trùng nữa được không?"

"Nói chung là… năm nay em không cần đâu. Sinh nhật cũng vậy… Giáng Sinh cũng thế."

…Cả Giáng Sinh nữa ư?

Lời đó khiến tôi không giấu nổi vẻ bất ngờ.

Bởi lẽ, Giáng Sinh đối với gia đình tôi—là dịp quan trọng của gia đình.

Khi còn sống chung với nhau ở Nhật, năm nào tôi và Nayu cũng tổ chức sinh nhật cho em ấy, rồi đón Giáng Sinh cùng nhau.

Dạo gần đây bố bận công tác nhiều, nên nhiều lúc chỉ có tôi và Nayu làm tiệc nhỏ ở nhà.

Năm ngoái thì vì không thể về nước nhiều lần, nên chỉ tổ chức mỗi Giáng Sinh thôi.

Nhưng dù vậy, hai anh em chúng tôi luôn đón Giáng Sinh bên nhau—như một gia đình.

Vậy mà bây giờ, Nayu lại từ chối điều đó…

"Anh hiểu rồi, Nayu… Em đang ấp ủ một trò chơi khăm lớn phải không?"

"…Hả? Em đang nói nghiêm túc mà? Gì vậy?"

Nayu nổi giận thật.

Khoan đã… nghĩa là con bé thật sự không định về? Vì lý do gì chứ?

"…Tại vì năm nay, chắc không nên làm vậy nữa."

Nayu trả lời bằng giọng như sắp tan biến, khiến tôi rơi vào rối bời.

"Vì… Giáng Sinh là dịp quan trọng của… vợ chồng. Anh nên ở bên Yuuka-chan. Em mà xen vào thì… phiền lắm, thật đấy."

"Nayu-chan… Chị giận đó nha?"

Yuuka quay sang nghiêm mặt nói.

"Nayu-chan. Đúng là chị đang rất rất mong chờ Giáng Sinh! Lần đầu hẹn hò Giáng Sinh với Yuu-kun… fufufu, nghe thôi là thấy tan chảy luôn rồi… nhưng!!"

"Vậy nên em là kỳ đà cản mũi—"

"Nhưng! Nếu cùng Nayu-chan tổ chức tiệc Giáng Sinh thì chắc chắn cũng rất vui! Nên chị muốn… vừa hẹn hò với Yuu-kun, vừa tổ chức tiệc với Nayu-chan. Chị muốn cả hai!"

"…Hả?"

Câu nói của Yuuka khiến Nayu phải ngạc nhiên.

Biểu diễn live cuối cùng? Hẹn hò Giáng Sinh? Lại còn tổ chức tiệc nữa?

Yuuka đúng là nói chuyện như mơ mộng, chẳng tính toán gì.

Nhưng… đó mới là Yuuka.

Tuy điên rồ, nhưng em ấy rất, rất nghiêm túc.

Và như hồi ở Okinawa, em ấy cũng sẽ dốc hết sức để làm được.

"Chấp nhận đi, Nayu. Em có tính gì thì tính, nhưng một khi Yuuka nói vậy rồi thì không ai cản nổi đâu. Cứ về đi, bình thường như không có gì ấy."

"…Yuu-kun nói nghe như thể em là đứa ích kỷ vậy?"

Yuuka chu môi ra vẻ bất mãn bên cạnh tôi.

Nhưng cũng không sai lắm đâu.

"…Etou, khoảng hai phần là Yuu-kun nói đúng. Chị là người hơi tham lam. Chị muốn làm tốt buổi biểu diễn, muốn hẹn hò với Yuu-kun, và cũng muốn tổ chức tiệc cùng Nayu-chan. Vì chị nghĩ, nếu làm hết mọi điều vui thì sẽ càng vui hơn nữa! Nên nhé—Nayu-chan, cùng nhau cười thật tươi và đón Giáng Sinh nha?"

Một lời nói giản dị, không màu mè của Yuuka.

Mà… Nayu lại yếu lòng trước những lời thẳng thắn như thế từ “chị dâu” của mình.

"…Cảm ơn chị dâu… để em suy nghĩ."

Giọng Nayu đáp lại còn nhẹ hơn cả ban nãy.

Nhưng nhìn qua khe tóc mái, tôi thấy…

…Dường như trên khuôn mặt con bé, thấp thoáng một nụ cười ngượng ngùng.